Bạn đang đọc:Hoa mê hoặcChương 16

Chương 16

 

Lee-yeon loạng choạng lùi ra khỏi cửa vì ngạc nhiên. Cô ấy che miệng và cố gắng không hét lên.

 

"Anh đã đi đâu? Mau lại đây."

 

Khi cô nhìn xuống, bóng chân anh lại xuất hiện qua vết nứt bên dưới cánh cửa. Có lẽ Kwon Chae-woo cũng đang nhìn theo bóng cô khi cô rời đi.

 

Sau đó, tôi nghe thấy tiếng cọt kẹt lúc nãy là gì…. Lee-yeon cố gắng xoa dịu trái tim đang loạn nhịp của mình.

 

“Đến gần hơn. Tôi không thể ngửi ra mùi của cô"

 

"C-cái gì ?!" 

 

“Anh không nhận ra à? Người anh có mùi như cỏ ướt ấy ”. 

 

Bam!

 

Cánh cửa rung chuyển. Lee-yeon lùi lại. Bóng đèn nhấp nháy khỏi lực. Lòng bàn tay cô ướt đẫm mồ hôi.

 

"Tôi thậm chí có thể sẽ không biết bản thân mình là ai nếu không có cô giúp." Kwon Chae-woo nói nhỏ, áp trán vào cửa. "Mặc dù chân và tay của tôi gắn liền với cơ thể, nhưng tôi không thể thực sự cảm nhận được cảm giác gì nữa."

 

Cô nghe thấy tiếng gì đó cào vào cửa và kinh hoàng nhận ra rằng đó là móng tay của anh đang cào trên cửa. Phòng ngủ giống như một cái bẫy. Người đàn ông không ngừng cố gắng làm cô khiếp sợ và lừa dối. Cô cảm thấy sợ hãi.

 

“Vậy nên là, hãy nói với tôi rằng tôi không ở trong giấc mơ của tôi—”

 

Anh đập trán vào cửa một lần nữa.

 

"Hãy nói với tôi rằng tôi không bị điên đi!!"

 

“Hãy kể cho tôi nghe về quá khứ của tôi. Mọi thứ đều ổn. Chỉ cần thuyết phục được tôi rằng tôi còn tồn tại ”.

 

Bam!

 

Anh thở gấp. Lee-yeon đã có một suy nghĩ nhất thời rằng anh ấy có thể dễ dàng phá vỡ cánh cửa cũ. Cô đã hóa đá. Nhưng anh ấy không phá vỡ nó. Anh ta chỉ cạo cửa và đánh nó một lần nữa. Mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng.

 

Tốt bụng, nhẹ nhàng, lịch sự…  

 

Cô đã nói những điều vô nghĩa đó với Kwon Chae-woo để tự cứu mình. Bằng chứng đã ở trước mặt cô. Anh ấy khác xa với bất cứ thứ gì giống như vậy. Lee-yeon chỉ biết ơn vì nó đã hoạt động. Lời nói dối của cô ấy đã thành công.

 

"Kwon Chae-woo."

 

Tay nắm cửa bằng kim loại lại lạch cạch trước giọng nói của cô. Cô đan hai tay vào nhau và hít thở sâu.

 

“Tôi không mặc gì vì tôi đang tắm,” cô nói. Cô tự hỏi liệu anh có tin cô không. “Mắt tôi đang cay vì dầu gội đầu thấm vào. Chúng ta có thể nói chuyện vào lúc khác được không? Bây giờ hơi bất tiện… ”

 

Hoàn toàn im lặng trong giây lát. Không giống như cánh cửa hoang dã và bạo lực đang rục rịch, anh đã khom lưng mọi thứ vào lúc đó. Anh ấy thay đổi trong chớp mắt.

 

"Được." Cô có thể nghe thấy giọng nói trầm và nặng của anh. "Chúc ngủ ngon."

 

Đó là điều cô muốn nghe rất nhiều, nhưng cô cảm thấy không thuyết phục. Lee-yeon xoa hai bàn tay lạnh lẽo của cô ấy vào nhau, vẫn còn căng thẳng.

 

“Nhớ khóa cửa.”

 

Lời nói của anh ấy hoàn toàn trái ngược với cách anh ấy đã hành động lúc trước. Lee-yeon gãi vào cẳng tay theo phản xạ không thoải mái.

 

Cót két.

 

Cuối cùng, Kwon Chae-woo đã rời đi! Khi nhìn bóng đen khuất dần bên dưới cánh cửa, cô cố gắng thả lỏng đôi vai cứng ngắc của mình. 

 

“Tôi sẽ nói với anh để đề phòng, nhưng làm ơn đừng lên tầng hai nhé.”

 

"Hả? Tại sao?"

 

"Tôi đang nghĩ đến việc cạo bớt thằng nhỏ của mình sau một thời gian dài không ngó đến."

 

Lee-yeon chớp mắt bối rối. Cô có thể biết bằng cách nào đó rằng anh đang cười.

 

“Vậy thì Lee-yeon, hẹn gặp lại sau.”

 

Anh ấy nói như một người biết rằng anh ấy sẽ không gặp Lee-yeon trong một thời gian. Lee-yeon không thể ngủ được. Ngược lại, Kwon Chae-woo đã không thể thức dậy trong hơn một tuần sau đêm đó.

 

Cô đã phải viết không ngừng nghỉ. Chồng giấy A4 vượt xa chiều cao của Lee-yeon thời trẻ. Đó là bức thư phản ánh của Lee-yeon mà cô ấy phải viết bất cứ khi nào có thời gian rảnh rỗi cho đến khi cô ấy rời nhà năm 17 tuổi.

 

“Nhưng Lee-yeon này, có điều tôi quên không hỏi,” Choo-ja nói. "Anh chàng rể đó đã ngủ một thời gian dài đúng không….vậy làm thế nào anh ta đi vệ sinh được?"

 

* * *

 

Lee-yeon đã có một giấc mơ kinh hoàng. Cô tỉnh dậy ướt đẫm mồ hôi. Đôi mắt của cô mất tập trung và thiếu ngủ. Cô chỉ nhớ đó là ngày gì khi cô cảm thấy hoàn toàn tỉnh táo.

 

À, hôm đó là…

 

Cô cảm thấy tất cả năng lượng của mình thấm ra khỏi cơ thể ngay cả trước khi một ngày mới bắt đầu.

 

 

 

"Này Lee-yeon!" Khi cô ấy kiểm tra đồng hồ của mình, đã quá thời gian cô ấy thường làm việc. Khi cô vội vàng rời khỏi giường, tầm nhìn của cô mờ đi.

 

"Cô có bị sốt không?" Choo-ja hỏi. Cô ấy vừa vào phòng và đỡ Lee-yeon dậy. Cô sờ trán để đo nhiệt độ, lo lắng lót trán.

 

"Tại sao mỗi ngày đều bận rộn như vậy chứ?" Choo-ja nói. “Hôm nay hãy nghỉ ngơi đi. Không có nhiều việc phải làm. "

 

Lee-yeon cau mày và đẩy tay Choo-ja ra và đứng dậy. Cô nắm chặt tay cho đỡ ngứa ran. “Đó là lúc tôi có nhiều việc phải làm nhất,” Lee-yeon nói.

 

“Tôi đã bảo là không được! Sao cô cứng đầu thế? Nghỉ ngơi đi!" Choo-ja nói một cách nghiêm khắc, đặt tay lên eo. “Hôm nay cô chỉ nên nhìn cây của mình trên tầng hai thôi!”

 

Lee-yeon quay về phía phòng tắm. Cô dừng lại trước hình ảnh phản chiếu của mình trong gương và bật vòi nước. Người phụ nữ trong gương trông mảnh mai. Thằng nhóc đầu bù tóc rối đã lâu. Nó như thể cô ấy chưa bao giờ tồn tại.

 

Tôi sinh ra đã sai.



Bạn đang đọc:Hoa mê hoặcChương 16
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.