Hoa mê hoặc

Hoa mê hoặc

Lượt xem: 511

Hoa mê hoặc Xếp hạng: 3/5 với 4 đánh giá

Giới thiệu

Truyện tranh Hoa mê hoặc được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TRUYENGIHOT. Bạn đọc vui lòng ủng hộ bằng cách theo dõi, bình luận và chia sẻ giúp TRUYENGIHOT để có thể đọc các chương mới nhất truyện Hoa mê hoặc

Lời mở đầu


 

Bất chấp đã sở hữu sức mạnh trong tay, cô ấy chết lặng người vì sợ hãi. Một đôi mắt xanh sáng rực nổi bật trong bóng tối. Đôi chân cô như bị đôi mắt khát máu của hắn ta cắm rễ tại chỗ. Cô ấy run rẩy lên khicô vô tình chạm mắt với tên đàn ông đang chôn sống một người khác.


 

Suy nghĩ của cô quay cuồng trong đầu như một tiếng còi báo động. Sát nhân…. Một từ mà cô ấy chỉ từng thấy trên các tiêu đề tin tức đã làm cô ấy sợ hãi trong lúc này. Cơ thể cô toát mồ hôi lạnh và nổi da gà. Mong ước duy nhất của cô là một cuộc sống yên tĩnh và an toàn. Như thế có đòi hỏi quá nhiều không?


 

Hôm nay là một ngày hoàn toàn bình thường và không bình thường. Cô đã đến bệnh viện, xem xét các hóa đơn quá hạn, kiểm tra những cây đã được điều trị bệnh và tranh cãi với một khách hàng đã không trả phí điều trị cho họ hơn một tháng nay.


 

Một thói quen cũ đối với bác sĩ cây, So Lee-yeon, lên núi vào ban đêm và kiểm tra những cây bị bỏ quên. Hôm nay là một ngày bình thường và nhàm chán như bao ngày khác. Ngọn núi này là tài sản tư nhân, nhưng nó hoàn toàn không được chăm sóc kĩ càng nên cây cối um tùm và bụi rậm tạo ra ảo giác về những bóng ma và mọi sinh vật.


 

Cũng giống như những cây thường thấy ở những khu đất bỏ hoang, cây cối ở đây bị suy dinh dưỡng và sắp chết nên cô đã bắt đầu chăm sóc rất kỹ lưỡng. Luôn luôn chăm sóc từng cây một.


 

"Cứu! Xin hãy làm ơn cứu tôi với!" Người đang bị chôn sống hét lên bằng một giọng như bị bóp nghẹt. Tuy nhiên, tiếng hét bị cắt đứt đột ngột khi đất chồng chất lên trên, chỉ còn lại sự im lặng trong không khí.


 

Người đàn ông cao lớn mặc một chiếc áo mưa bằng nhựa, đen bóng. Hắn đào đất lên và chất lên hố nhìn thì có thể nói hắn ta đã quen với việc này. Đúng hơn là, hắn ta đã làm điều này nhiều lần trước đây.


 

"L-Làm ơn!" giọng nói nói. Một cánh tay nhô ra khỏi lớp đất tươi, cố gắng cào đất để tìm chỗ dựa. "Tôi sẽ làm bất cứ thứ gì anh bảo."


 

Không giống như người đang chống chọi với cái chết sắp xảy ra, người đàn ông này bình tĩnh ngâm nga những nốt nhạc của một giai điệu. "Không!" cuối cùng anh ta nói, "Mày nên cầu xin t kết liễu mày càng nhanh càng tốt chứ."


 

Sự im lặng kéo dài. "Cứu…"


 

“Buổi biểu diễn mới bắt đầu,” người đàn ông nói và dùng giày dẫm bàn tay xuống đất và dẫm liên tục vào nó, nghiền nát nó.


 

"Ahh !!" người dưới đất hét lên.


 

Người đàn ông mặt đơ, nhưng anh ta đá như một kẻ điên. Các ngón tay dường như bị gãy và rướm máu.


 

“Aaaa ……!” Tiếng hét bị bóp nghẹt nhưng vẫn đáng thương từ dưới mặt đất.


 

“Màycó biết rằng mày càng hét, thì tao lại càng phấn khích không hả?”


 

"Aaaaa!"


 

"Tao không thể ngừng làm mấy việc này vì đôi khi lại xuất hiện mấy thằng ngu như mày đấy."


 

Người đàn ông giống bạch dương được cho là tỏa sáng rực rỡ ngay cả vào ban đêm. Khuôn mặt của hắn vừa trắng vừa bóng bẩy. Tuy nhiên, hắn ta dường như không có màu sắc hay nước da của một người sống. Cô chỉ có thể kinh hãi nhìn người đàn ông đang nhìn khuôn mặt mình phản chiếu trên lưỡi kiếm.


 

"Aaaaa, làm ơn!" Đất run lên khi lớp kem và tiếng nức nở vang lên từ bên trong. Một cái đầu lộ ra nhưng người đàn ông dùng chân ấn mạnh nó xuống trong khi đang hút dở điếu  thuốc. Với chiếc áo mưa trùm kín nửa khuôn mặt, cô chỉ có thể nhìn thấy đôi môi cười dài của hắn.


 

Khi cô ấy nhìn thấy người đang cố gắng chống cự dần dần yếu đi trong các lần kháng cự và sau đó im thít đi, tâm trí của So Lee-yeon hình thành một sự thật. Đó là một cảnh giết người!


 

Sự kiện đang diễn ra trước mắt cô quá sốc và không thể tin được. Cô lo lắng nuốt nước bọt. Cô cảm thấy rất sợ, và tay cô bắt đầu đổ mồ hôi. Cô giấu điện thoại sau lưng và cố bấm số 112. Chỉ dựa vào trực giác và cảm giác của mình, cô lần mò với điện thoại của mình.


 

Mọi sự tập trung của cô đều dồn vào những ngón tay đang dò dẫm trên màn hình khi cô bước lên một cành cây. Tiếng nứt của cành cây lạc là một âm thanh rất nhỏ trong hoàn cảnh bình thường nhưng trong đêm khuya thanh vắng, không gì to hơn âm thanh đã nói.


 

Người đàn ông đã bỏ qua tiếng hét hấp hối đột nhiên ngừng xúc. Anh ấy đánh rơi cái xẻng, và ánh mắt của So Lee-yeon nhìn theo cái xẻng. cô ấy không thở được. Lúc này cô mới nhận ra mùi máu bốc ra từ người đàn ông đã bất động trên mặt đất. Cô nhìn kỹ thi thể và cô nhận ra chiếc áo sơ mi trắng đã sậm màu, ướt đẫm máu đỏ.


 

"Cái gì thế này?" một giọng nói gần cô ấy nói, "Có phải đã đến lúc chạy cho tính mạng của mình không?" Một tiếng súng đã được bắn ra.


 

Vì vậy, Lee-yeon đã chạy. Mặt đất lầy lội vì mưa. Đôi giày của cô ấy chìm xuống và kêu bẹp trong hơi ẩm. Thật khó để chạy một cách dễ dàng trong tình trạng này, nhưng nếu cô ấy do dự dù chỉ một giây phút nào, cô ấy sẽ bị tóm và thủ tiêu. Trái tim cô như nằm trong miệng cô và cô chạy nhanh hết sức. Cô thở hổn hển nhưng vẫn không ngừng chạy.


 

Cuộc gọi cuối cùng cũng đã được kết nối.


 

“Sở cảnh sát Hwayang xin nghe” một giọng nói.


 

“X-xin chào,” cô ấy lắp bắp.


 

"Vâng, xin hãy nói chậm lại một chút."


 

Cô ấy bật khóc. Cô rất sợ. Cô loay hoay với những dòng chữ. “Tôi đã thấy ai đó đang chôn một thi thể ở đây. Làm ơn, đến nhanh lên. Tôi sẽ bị hắn tóm mất. Tôi đang gặp nguy hiểm. "


 

“Tên cô là gì, thưa cô?”


 

“Lee-yeon. Làm ơn đi, tôi sẽ chết mất ”.


 

“Xin cô hãy bình tĩnh. Cô có thể cho tôi một vị trí cụ thể không? ”


 

“V-vâng. Ở đây có hàng chục cây Sồi Nhật. Cô cũng có thể nhìn thấy một cây du với một cái lỗ lớn. Tôi vừa mới vượt qua nó. Làm ơn!" cô ấy đáp lại, hết sức có thể, cố gắng bình tĩnh lại. Hơi thở của cô dồn dập.



 

“Cô có thể cho tôi biết thêm thông tin được không? Có bất kỳ loại tòa nhà hoặc cơ sở hạ tầng nào gần đó không? "


 

Lee-yeon thở một hơi dài và thu mình lại. “Bệnh viện Spruce Tree. Ngọn núi ngay sau đó. ”



 

"Chúng tôi đang đến rồi. Thưa cô ,tôi có lẽ không cần phải nói với cô rằng nếu đây là một cuộc gọi đùa, thì sẽ có hậu quả đấy. "


 

“Gì cũng được, làm ơn. Xin hãy đến nhanh lên. ”


 

Cuối cùng cô cũng đến được con đường ở lối vào con đường mòn hướng lên núi. Cô cố gắng lấy lại hơi thở của mình. Một sợi dây mỏng như sợi chỉ quấn quanh cổ cô và cô bị giật lại. Cô ấy gãi cổ để nắm lấy sợi dây nhưng nó quá mỏng và cứa vào da.


 

"Này, mày đã đánh rơi cái này."


 

Tóc cô ấy dựng đứng. Tiếng thở gần bên tai cô thật đáng sợ. Một tay siết chặt sợi dây quanh cổ cô trong khi tay kia đặt một vật gì đó nặng trên tay cô. Trước khi bất tỉnh, cô dùng hết sức vung nó về phía người đàn ông.


 

Cô cảm thấy hậu quả của chiếc xích đu nặng nề và nghe thấy tiếng gì đó vỡ vụn khi chiếc cưa va chạm với người đàn ông. Cô vung dụng cụ của mình thêm hai lần nữa. Sợi dây quấn quanh cổ cô. Vì vậy, Lee-yeon, sợ hãi đến đóng băng, đã không quay lại nhìn. Sức mạnh đã được gầm lên một cách muộn màng để sống. Đây là lần đầu tiên cô gặp bệnh nhân bí mật của mình, một người đàn ông thực vật đã nằm trên giường, bất động suốt hai năm.



 

Xem thêm
TƯƠNG TÁC
LƯU Ý:Chỉ có tài khoản VIP mới có thể thực hiện các hoạt động này!
Xem thêm reviews
Xem thêm video
Xem thêm chủ đề
DONATE
DANH SÁCH CHƯƠNG
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.