Bạn đang đọc:Xuyên Nhanh: Khi Nam Chủ Hắc HóaChương 34

 

Căn nhà mà Lục Trầm đưa cô đến là một khu biệt thự cạnh biển.

 

Phong cảnh rất tốt, đặc biệt là cửa sổ trong suốt sát đất to đến trần nhà, biển khơi dưới màn đêm, hàng cây xanh tươi như mọc tới trời cao, khi gió lướt qua cũng có thể nhấp nhô như sóng biển.

 

Có lẽ là Lục Trầm đã an bài từ trước, bàn ăn trong nhà đã được sắp xếp xong xuôi, đồ ăn còn nóng hổi, thậm chí bày trí cũng vô cùng tinh xảo và đẹp mắt.

 

Trên bàn còn có một chiếc bánh kem rất cao và đẹp, bên cạnh đặt một cây nến nhỏ.

 

Mặc dù Kiều Niệm đã ăn tối rồi, nhưng lúc này cũng có chút đói bụng, huống chi nếu đã đáp ứng cùng Lục Trầm trải qua sinh nhật, xem như buổi ăn nhẹ vào buổi tối cũng không sao.

 

Hai người ngồi xuống bàn ăn.

 

Lục Trầm cắt một miếng bánh đưa cho cô, phía trên còn có trái cây cô thích nhất.

 

Kiều Niệm ăn một miếng bánh ngọt, nhìn về phía anh: "Anh nên sớm nói với em, em chưa chuẩn bị quà cho anh."

 

Nhưng những gì cô nghĩ trong lòng không chỉ là cái này, nếu anh sớm nói, vậy cô trực tiếp xin nghỉ trở về một chuyến thì càng tốt hơn.

 

Nếu Lục Trầm thực sự ở lại đây, cô không xác định anh có thể hay không nhìn ra cái gì, nếu vậy toàn bộ kế hoạch của cô hoàn toàn rối loạn.

 

"Anh bình thường cũng không tổ chức sinh nhật cho mình.” Giọng điệu của Lục Trần rất bình tĩnh và nhẹ nhàng,“ Lần này chỉ là ý tưởng nhất thời, có em ở đây đã là món quà tuyệt nhất rồi.”

 

Kiều Niệm nhìn anh, Lục Trầm là loại hình cao lãnh nghiêm trang, nhưng hết lần này tới lần khác lại có thể dùng giọng điệu rất chân thành lại bình thản mà nói ra lời êm tai, đây cũng được coi là một loại tài năng.

 

Ít nhất thì... Như vậy cũng không phải không thú vị.

 

Nhưng so với anh thì Phong Thiếu Dương có thể nói ra lời yêu đương êm tai hơn gấp mười gấp trăm lần, nhưng cũng không nhất định có một phần trăm chân thành, ít ra nữ phụ trong nguyên tác đã bị nó mê hoặc.

 

Kiều Niệm cảm thấy thật hoang đường, nhưng có lẽ điểm tốt của nam chính chỉ có nữ chính mới nhận ra cũng như quý trọng đi.

 

              *

 

Ăn xong bữa tối, không sai biệt lắm cũng sắp đến mười một giờ.

 

Mặc dù Kiều Niệm giả vờ say khi ở quán bar, nhưng cố vẫn uống một chút rượu, cộng thêm sau khi thấy Lục Trầm cô có chút phập phồng lo sợ, vì vậy cô thực sự mệt mỏi.

 

Vốn cô còn tưởng mình có thể đi ngủ, không nghĩ tới Lục Trầm tối nay tâm tình thật giống như không tồi, anh nhìn màn đêm bên ngoài, quay đầu hỏi cô: "Niệm Niệm, em có muốn đi dạo biển không?"

 

Kiều Niệm: "..."

 

Nghĩ đến hôm nay là sinh nhật anh nên cô cũng không cự tuyệt.

 

Kiều Niệm gật đầu.

 

Lục Trầm trong đôi mắt thâm thuý hiện lên ý cười ôn nhu, anh dắt cô tay, đi ra ngoài.

 

              *

 

Tối nay... Khí trời cũng không quá tốt.

 

Cũng không biết là đèn đường hư hay là vì nơi này như vậy, bóng đèn dọc bờ biển cũng chỉ lẻ tẻ có hai ba bóng, ánh sáng rất mờ mịt.

 

Kiều Niệm còn đang mang giày cao gót, lúc đi bộ đều phải để ý dưới chân chỉ sợ té.

 

Gió biển tương đối lớn, mặt biển gợn sóng dữ dội, cùng với màn đêm không sao không trăng, có cảm giác âm u và đáng sợ như sắp có bão ập tới.

 

Kiều Niệm lạnh hết cả sống lưng: "Lục Trầm... sao ở đây không thấy người nào ở vậy?"

 

Lục chìm: "Dự án ở đây vẫn đang được hoàn thiện còn chưa mở cửa đón khách du lịch."

 

"... Vậy anh còn mang em tới?" Kiều Niệm mất hứng nhìn anh, "Bờ biển lạnh như vậy, em phải đi về."

 

Lục Trầm choàng chiếc khăn choàng mang theo từ trong nhà lên cho cô, nhìn cô, nói: "Niệm Niệm, em có muốn xem sao băng không?”

 

"Đương nhiên muốn!" Kiều Niệm ánh mắt sáng lên, sau đó lại kỳ quái nhìn anh, "Anh sẽ không muốn nói là anh dẫn em đi xem đấy chứ?"

 

Thời tiết tối nay không mưa đã không tệ, làm sao còn có thể có sao.

 

Ai biết Lục Trầm lại kiên quyết "ừ" một tiếng, còn dắt cô tay đi về phía trước: "Anh mới mua một chiếc du thuyền, có thể nhìn ở đó."

 

Kiều Niệm cảm thấy anh là đang lừa dối cô, cũng có thể anh chỉ là muốn khoe du thuyền của mình, giống như một người mới mua một chiếc xe và chia sẻ nó cùng người khác vậy.

 

"Đừng nói là sao băng, nếu nhìn thấy dù chỉ là một ngôi sao, em theo họ của anh luôn!" Kiều Niệm nhìn anh một cái, lớn giọng thề.

 

Nghe vậy, Lục Trầm trầm mặc một chút, chợt cười, thanh âm trầm thấp nhẹ nhàng: "Niệm Niệm, anh đã nói dối em lần nào chưa?"

 

Kiều Niệm: "..."

 

Hình như cũng đúng.

 

Nhưng cô ngẩng đầu nhìn đám mây đen đang dần tụ lại, lập tức lấy lại tự tin, đi theo anh lên thuyền.

 

[Theo dõi truyện để nhận được thông báo chương mới nhanh nhất]

 

Bạn đang đọc:Xuyên Nhanh: Khi Nam Chủ Hắc HóaChương 34
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.