Bạn đang đọc:Xuyên Nhanh: Khi Nam Chủ Hắc HóaChương 29

 

Kiều Niệm giả vờ tức giận, giọng nói khuất nhục nói: "Đừng có giả vờ nữa, cô nên tự hào về điều đó?"

 

"Chị sao chị lại nghĩ em như vậy?" Tần Ninh tựa hồ có chút bị tổn thương, "Mẹ đang ở bên cạnh em, em gọi cho chị là để giải thích và xin lỗi chị, hy vọng chị đừng tức giận, mà mau về nhà đi, em trước giờ không trách chị đã cướp đồ của em, ba mẹ và anh hai đều xem chị như người thân trong nhà, về sau chúng ta sống chung vui vẻ với nhau, được chứ?"

 

Nói đúng là dễ nghe, có vẻ như trong lời nói muốn đem cô về nhà để cô chứng kiến cảnh gia đình bọn họ sống tình cảm như thế nào.

 

Trước đây, cô là một người hiền lành, tốt bụng và xinh đẹp.

 

Hiện tại thì cô đã thay đổi, tính tình không còn ngây thơ, hiền lành để bị bắt nạt nữa.

 

Kiều Niệm không thể chịu được giọng điệu có vẻ rộng lượng và thương hại của Tần Ninh.

 

Kiều Niệm có vẻ tức giận, cười chế nhạo và nói, "Aii có thể quan tâm đến việc tôi quay lại và cho dù khi tôi rời khỏi nhà Kiều gia, tôi sẽ sống tốt hơn trước."

 

Đầu dây bên kia Tần Ninh sửng sốt, nói: "Chị, chị đừng nóng giận, tức giận chỉ làm khổ mình thôi, không biết..."

 

        Trước khi Tần Ninh nói xong, một giọng nam trầm thấp vang lên: "Tất nhiên cô ấy sẽ không bao giờ phải chịu khổ, nhưng nếu cô vẫn muốn ở trong giới giải trí này thì cô nên biết điều một chút, nếu không tôi không ngại sẽ cho cô mất hết tất cả những gì mà cô đang có."

 

"Anh..."

 

Không đợi Tần Ninh phản ứng lại, Lục Trầm trực tiếp tắt điện thoại.

 

Kiều Niệm nhìn anh, rất bất mãn nói: "Anh vừa nãy đã nói cái gì, anh giỏi tính toán nhỉ?"

 

Nghe vậy, Lục Trầm im lặng một chút, không đáp lại mà hỏi:"Anh đã sắp xếp cho em, sau này em cũng đừng về nhà đó nữa?"

 

Kiều Niệm: "..."

 

Cô bỗng im lặng như không còn gì để nói, trông có chút chán nản, buồn bực, nhưng lúc này, cô liếc mắt nhìn anh như trách cứ anh nói chuyện quá thẳng thắng rồi.

 

"Em muốn trở về không?"giọng nói của Lục Trầm bình tĩnh và có vẻ như đang có kế hoạch nào đó. 

 

"Nếu em muốn trở về, anh sẽ đưa em về, anh bảo đảm không ai có thể ngăn cản em trở về."

 

Kiều Niệm cho rằng anh thực sự chiều chuộng cô quá rồi khiến cô cảm thấy choáng váng. Cô không khỏi thắc mắc tại sao không ai có ý kiến ​​gì, “Tần Ninh cô ấy..."

 

 "Chỉ cần em muốn, ở trước mặt anh không ai dám nói gì đâu." Lục Trầm nhìn cô, "Mặc kệ em có phải là con của Kiều gia hay không, tất cả bọn họ đều phải kiêng kị anh."

 

Kiều Niệm khiếp sợ nhìn anh, ngay cả khi cô muốn đối phó với Tần Ninh vì lợi ích của mình. Lục Trầm nhìn có vẻ rất kiêu ngạo nhưng chân thực, cô cao ngạo nói:" Không, hiện tại em không muốn về nhà đó, anh đừng làm bất cứ điều gì cho em, em có thể tự mình xử lý được.!"

 

Lục Trầm chìm đắm trong lời từ chối của cô, nhìn cô một cái rồi đột nhiên hỏi:"Vì cái gì mà không trở về?"

 

Kiều Niệm không để ý rằng anh đang nhìn cô. Cô hạ mí mắt nói: "Nơi đó đã không phải là nhà của em, bây giờ có rất nhiều người mắng em trên mạng, đừng nói là về nhà. Em thậm chí không dám ra ngoài nửa bước. Rất nhiều người ghét em, em bị bôi đen như thế về sau tôi không biết còn có thể ở trong giới giải trí này nữa không."

 

Đôi mắt cô hơi đỏ nhưng lại có dáng vẻ mềm mại và nói giọng nhẹ nhàng: "Rõ ràng trước kia mọi người đều yêu thích em, sau đó em biết rằng những người hâm mộ trước đây đã thích em bây giờ lại mắng chửi em thậm tệ. Có phảiemtôi thực sự tệ hại như vậy không."

 

Lục Trầm vội nói: "Em không sai, người khác mới sai, em không định trở về sao?"

 

Đôi mắt Kiều Niệm càng đỏ hơn: "Bây giờ tôi không có nhà để về nữa rồi."         

 

Cô ngẩng đầu lên nhìn Lục Trầm tiếp tục nói.

 

Đúng lúc này, Lục Trầm nhìn cô, đối mặt với ánh mắt đã đỏ hoe của cô rồi nói: "Em có nhà, từ giờ trở đi em và anh sẽ là người một nhà, chúng ta sẽ tạo ra một gia đình hạnh phúc."

 

Nghe những lời này, Kiều Niệm căn bản đều ngơ người, nhìn anh: "...cái gì, anh có ý gì?"

 

Ánh mắt của Lục Trầm nhìn cô với ánh mắt bối rối và nghi ngờ, giọng nói trầm thấp nhẹ nhàng vang lên trong phòng: "Niệm Niệm, chúng ta kết hôn đi."

 

Kiều Niệm: "..."

 

Không đúng, đây không phải là tình tiết mà cô nghĩ!

 

Anh dường như coi sự im lặng của cô là một sự do dự. Giọng nói âm trầm của Lục Trầm nghe có vẻ mê hoặc vang lên: "Chúng ta kết hôn, sau này em không cần lo lắng về điều gì cả, em cũng không cần làm rõ mối quan hệ với Kiều gia, Kiều gia những người đó, em muốn gặp thì gặp, không thích thì không cần gặp mặt, những lời bôi đen em trên mạng anh sẽ xử lý hết cho em, em bây giờ rất tốt, so với trước kia còn tốt hơn. Em chỉ cần mỗi ngày đều vui vẻ là được rồi. Mọi chuyện cứ để anh lo."

 

Kiều Niệm nghe vậy có chút dao động nhìn anh:"Nếu...tôi không thích anh?"

 

Nghe xong lời này, Lục Trầm không trả lời ngay mà đột nhiên anh tiến lại gần cô một bước. Bóng dáng cao lớn bao bọc lấy cô khiến cô có cảm giác áp bức vô hình. Anh nghiêng người nhìn cô, ánh mắt của anh rất sâu, và giọng nói hơi khàn: "Niệm Niệm, liệu em có thể để một người em không thích bên cạnh nhiều năm như vậy không?"

 

Kiều Niệm: "..."

 

Lục Trầm tạo ra một cảm giác áp bức khá mạnh, cô nhịn không được mà muốn lùi lại phía sau nhưng cô không nhấc chân lên được.

 

"Vậy...em có thể thử xem." Kiều Niệm đẩy Lục Trầm ra xa một chút,"Anh đừng có gần em như vậy, em cảm thấy nóng?"

 

Đang nói thì Lục Trầm đã giữ cổ tay của cô lại và ấn nó vào trái tim của anh. Tim anh đập nhịp nhàng, khiến trái tim cô đập nhanh hơn.

 

"Không cần phải thử." Lục Trầm cố gắng để ánh mắt của mình nhìn sâu vào khuôn mặt của cô: "Nếu em đồng ý rồi thì không thể thay đổi được."

 

Kiều Niệm trừng mắt nhìn anh, hất tay ra nói: "Em là loại người này sao?"

 

Lục Trầm nhìn cô, không nói gì.

 

        "..." Kiều Niệm im lặng chốc lát rồi nói: "Tôi lần này khẳng định là sẽ không đổi ý, như vậy được rồi chứ?"

 

        Lục Trầm vẫn không lùi bước mà đưa tay lên vuốt ve mái tóc của cô, lông mày và ánh mắt rất ôn nhu, tựa như có một niềm vui đã quá lâu rồi không được như vậy, với khát vọng được thỏa mãn khiến cho mọi thứ cảm thấy vui sướng không thể giải thích được.

 

"Anh hi vọng có thể tìm một hòn đảo nhỏ chỉ có hai chúng ta, không ai có thể tìm thấy chúng ta, trong mắt anh, trong lòng anh chỉ có em, chúng ta sống chết có nhau, cũng sẽ không bao giờ tách rời." Giọng Lục Trầm nhẹ nhàng và chậm rãi nói.

 

Kiều Niệm: "Anh…"

 

Nhìn thấy vẻ mặt của cô, Lục Trầm cười nhẹ và từ từ đặt môi anh một nụ hôn rất trân trọng và ấm áp lên trán cô. m thanh nhẹ nhàng nói, "Anh chỉ nói đùa thôi, đừng sợ, nhưng nếu em muốn hãy nói với anh."

 

Kiều Niệm: "..."

 

Anh như này ai mà không sợ chứ? Giọng điệu của anh rất khác với ngày thường, bây giờ anh nói chuyện như bình thường, được không?

 

[Theo dõi truyện để nhận được thông báo chương mới nhanh nhất]

 

Bạn đang đọc:Xuyên Nhanh: Khi Nam Chủ Hắc HóaChương 29
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.