Bạn đang đọc:Xuyên Nhanh: Khi Nam Chủ Hắc HóaChương 12

 

Hiệu suất làm việc của anh cả quả nhiên rất cao!

 

Chuyện đem Tần Ninh đá ra khỏi tổ phim không tới mấy ngày đã có kết quả.

 

Trong nguyên tác, nhân vật phản diện cũng không thể đấu với nhân vật chính, chuyện này tất nhiên là thất bại.

 

Anh cả bị cô dụ dỗ đối phó với em gái ruột bị Kiều ba phát hiện, dưới cơn tức giận để bảo vệ thiên kim thật, “tát thẳng vào mặt” thiên kim giả.

 

Tần Ninh trong bộ phim cổ trang này từ nhân vật có cũng được không có cũng chẳng sao trở thành vai nữ chính, bộ phim này cũng là mở đầu cho con đường thăng tiến của cô trong giới giải trí.

 

Chỉ là Tần Ninh là thiên kim thật của Kiều gia lại không có mấy ai biết, vì vậy khi người đại diện Tần Sơ của cô gọi tới, giọng điệu còn có chút tức giận.

 

Hiển nhiên hắn cho là Tần Ninh dựa vào quy tắc ngầm mà giành lấy vai nữ chính.

 

Công ty chủ quản của Kiều Niệm là do anh cả quản lý, mà Tần Chu chính là đại diện kim bài được anh cả đặc biệt chọn cho cô.

 

Những nghệ sĩ mà hắn mang không ai là không đỏ, người hot nhất hiện nay là ảnh đế Yến Nhiễm cũng từng do hắn quản lý.

 

Ngoài năng lực làm việc, mặc dù so trong giới không tính là nổi bật, nhưng cũng thuộc dạng điển trai.

 

Tính tình cũng hiền lành, bao dung, cô chưa từng thấy hắn nổi giận lần nào, cho nên bây giờ chuyện Tần Ninh có thể làm cho hắn tức giận cũng đã rất hiếm thấy.

 

Kiều Niệm biết hắn chắc chắn sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ lợi ích cho cô, gặp nữ chính là điều không thể tránh khỏi, nên đem chuyện Tần Ninh là thiên kim thật nói cho hắn biết.

 

Tần Sơ nghe xong liền trầm mặc, biết đây là vấn đề của gia đình người khác, cũng không nói gì thêm, chỉ an ủi cô an tâm dưỡng thương không cần suy nghĩ nhiều.

 

Kiều Niệm không cùng Tần Sơ bày ra tính tình, cái này cũng không coi là OOC, nguyên chủ mặc dù kiêu căng xấu tính, nhưng cũng không phải là không hiểu lý lẽ.

 

Huống chi, Tần Sơ chỉ là một người đại diện, bất kể năng lực có tốt như thế nào cũng không có gì hơn cả.

 

Nếu cô muốn chống lại nữ chính, người duy nhất cô có thể dùng là Lục Trầm.

 

Tuy nhiên, theo sự phát triển của cốt truyện gốc, Lục Trầm tương đối chính trực, từ chối yêu cầu của Bạch nguyệt quang, đứng lên bảo vệ Tần Ninh.

 

Anh còn nói, so với cô Tần Ninh càng hợp với vai này hơn, mà cô cũng có thêm thời gian để nghỉ ngơi.

 

Bạch nguyệt quang bị hắn làm cho tức gần chết, thiếu chút nữa là tuyệt giao, mà nữ chính sau khi biết lại tăng hảo cảm đối với Lục Trầm.

 

Lúc Lục Trầm tới đưa cơm trưa, Kiều Niệm dựa theo tính cách của nguyên chủ mà chuẩn bị phát cáu.

 

Vì vậy, khi Lục Trầm như thường ngày xách hộp giữ ấm xuất hiện ở phòng bệnh, chào đón hắn là cái gối mềm bay tới.

 

Chỉ là khoảng cách khá xa, hoặc có thể là do lực không đủ, chiếc gối lướt qua anh theo một quỹ đạo parabol, đáp xuống đất cách anh ba bước chân.

 

Cùng lúc đó, giọng nói đặc biệt tức giận của Kiều Niệm vang lên.

 

"Anh tới thật đúng lúc! Em muốn xuất viện, anh mau làm thủ tục xuất viện cho em!"

 

Lục Trầm: "..."

 

Anh đem gối nhặt lên, kéo bàn ăn qua, đem hộp giữ ấm để lên bàn.

 

"Ăn cơm trước." Giọng anh bình tĩnh.

 

Kiều Niệm trợn mắt nhìn hắn: "... Em không ăn! Em muốn xuất viện ngay bây giờ, anh có nghe hiểu không?"

 

Lục Trầm yên lặng bày đồ ăn ra, mùi thơm hấp dẫn lan toả.

 

Kiều Niệm cự tuyệt cám dỗ, mặt hiện rõ "Em đang tức giận": "Em phải đi..."

 

Lục Trầm trầm giọng: "Trưa nay có món cá giấm Hồ Tây em yêu thích, ăn lúc nóng mới ngon."

 

Kiều Niệm trong nháy mắt có chút do dự: "..."

 

Quên đi.

 

Kiều Niệm do dự một lát, vẫn là quyết định ăn xong lại tiếp tục sinh khí tức giận.

 

Lục Trầm một ngồi bên cạnh trông nom cô, có khi rót cho cô chén canh, đưa tờ giấy, chăm sóc cô như một đứa trẻ.

 

"Ăn no chưa?" Lục Trầm hỏi.

 

Kiều Niệm gật đầu một cái, rồi nghe anh hỏi như thường lệ: "Em có muốn ăn trái cây không?"

 

Kiều Niệm suýt nữa thì theo thói quen gật đầu, sau đó kịp phản ứng, nhớ tới cái gì, nhìn anh nói từng chữ: "Em, muốn, ra, viện!"

 

Cô đối với việc anh thái độ qua loa nói sang chuyện khác rất là bất mãn, hung hăng nhìn anh chằm chằm.

 

Lục Trầm một bên ung dung thong thả đem mặt bàn dọn dẹp sạch sẽ, một bên hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

 

Giọng nói lạnh lùng bình tĩnh lại mềm mại khiến người ta tức giận.

 

Kiều Niệm nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh, trầm mặt một lát, tức giận nói: "Tần Ninh đoạt mất vai nữ chính của tôi! Nhất định là ba ba giúp cô ta! Em phải về nhà, nếu còn không về, bọn họ đều sẽ quên mất đứa con là em!"

 

Trong giọng nói tức giận mang theo chút ủy khuất của cô, cũng rất đáng yêu.

 

Lục Trầm nhìn cô, giọng nói trong trẻo lạnh lùng, loáng thoáng có chút ôn nhu khó nhận ra: "Nếu là vì chuyện này, vậy không cần phải xuất viện."

 

Đúng vậy, là rất không cần, cho nên anh sẽ cảm thấy cô rất không hiểu chuyện, đúng không?

 

Điểm này giống với diễn biến gốc của cốt truyện.

 

Kiều Niệm trong nháy mắt tràn đầy năng lượng, cô vén lên chăn, định ra khỏi giường rồi chạy: "Không cần anh quản, nếu anh không giúp em làm giấy xuất viện, em sẽ…”

 

Chăn vén được một nửa, vén, vén không được

 

Giọng Kiều Niệm dừng lại, cô thấy mép chăn bông trắng như tuyết đang bị một bàn tay thon dài đầy mạng mẽ giữ xuống.

 

Cô cố gắng đến mức mặt đỏ bừng, nhưng không thể nhấc chăn lên.

 

Sắc mặt Lục Trầm không chút thay đổi.

 

"Anh..." Kiều Niệm tức giận.

 

Lục Trầm: "Không có lời của bác sĩ, anh sẽ không cho em xuất viện”

 

Kiều Niệm trợn mắt nhìn anh, vừa muốn nổi giận, liền bị câu nói tiếp theo làm cho sửng sốt.

 

"Vai nữ chính là của em, không ai có thể đoạt đi."

 

Kiều Niệm sững sốt một giây, thiếu chút nữa tin là thật, sau đó thở phào nhẹ nhõm, đây hẳn là anh an ủi cô.

 

Cô không chút khách khí trào phúng: "Anh nói phải là phải sao, cho rằng mình là đạo diễn sao?"

 

Anh tốt bụng an ủi, cô đã không cảm kích còn bày thái độ tồi tệ, chắc có thể khiến anh chán ghét.

 

Nhưng cô vẫn là vui mừng quá sớm, nghe xong lời này, Lục Trầm vẻ mặt bình tĩnh, giải thích: "Anh tăng thêm tiền đầu tư, hiện tại là nhà đầu tư lớn nhất trong đoàn."

 

Kiều Niệm kinh ngạc, anh nói tiếp: "Vì vậy, trừ khi em không muốn, không ai có thể thay thế em.". Anh nhẹ giọng nói, "Em có thể an tâm dưỡng bệnh."

 

Kiều Niệm: "..."

 

Tôi thấy anh là muốn tôi yên nghỉ!

 

Hắn là ma quỷ sao? Bình thường Lục Trầm trước mặt cô đều ngoan ngoãn như con chó trung thành không có chút cảm giác tồn tại.

 

Khiến cô quên mất anh còn có một mặt "bá đạo tổng tài”.

 

Nếu cô thật sự là nguyên chủ, cô nhất định phải rất vui mừng hung hăng trở về chèn ép nữ chính.

 

Nhưng vấn đề là... cô là nữ phụ xấu xa cần bị nữ chính tát vào mặt!

 

Bạn đang đọc:Xuyên Nhanh: Khi Nam Chủ Hắc HóaChương 12
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.