Bạn đang đọc:Tôi vô tình chữa khỏi chứng mất ngủ của Đại Công TướcChương 2

“Tôi nghĩ là vì cuốn sách 「Đại công tước bị điên yêu tôi rồi」 mà Tiểu thư vừa mới xuất bản đấy.”

 

“...Hả? Sách nào?”

 

“Cuốn mà Tiểu thư mới viết hai tháng trước ấy.”

 

Tôi cạn lời sau khi nghe câu nói của Cus.

 

...Không, tại sao là nó?

 

Cuốn tiểu thuyết đó có vấn đề gì à..?

 

Cus tiếp tục khẽ nói, có vẻ như đang xác nhận thái độ bối rối của tôi.

 

“Đó là nguyên nhân vì sao tôi nói không nên xuất bản cuốn sách đó! Vì nó chẳng có ích gì cả!”

 

“...”

 

“Sao người lại viết được cuốn sách đó vậy? Sao lại có thể miêu tả Đại công tước như một kẻ điên chứ, ngài ấy có bao giờ như vậy đâu!”

 

“Đâu phải chỉ mình ta làm như thế, nói đúng ra là tác giả nào cũng viết kiểu đấy hết! Đó là ba nhân tố mà nam chính trong tiểu thuyết lãng mạn nên có...”

 

“Cứ cho là vậy đi, thì người cũng không thể lợi dụng ngài ấy để viết sách như thế! Dù cho Đại công tước có khuôn mặt đẹp trai, năng lực siêu phàm và giàu nứt vách đổ tường đi chăng nữa, thì người cũng không nên dùng ngài ấy như vậy!”

 

Tôi cau mày trước thái độ của Cus, nghe như đang vừa ngầm khen Cain một cách công khai vậy.

 

Chẳng phải anh ta lúc nào cũng khen Cain nhiều như khen bộ móng anh ta sao...?

 

Nghĩ thế, tôi khinh bỉ trước lời ca ngợi cứng nhắc đó, sau đó mới giơ tay ngăn cản anh ta tiếp tục phun ra mấy lời như thể đang biểu hiện sự lo lắng của mình.

 

“Thôi, Cus, ta biết rồi, được rồi, bình tĩnh lại và nói chuyện với ta...”

 

“Tất cả là tại tôi. Kể cả Tiểu thư nói rằng chẳng có vấn đề gì nếu ngài Công Tước đọc cuốn tiểu thuyết lãng mạn chất lượng kém này, nhưng thà rằng tôi đừng xuất bản trò cười như vậy ngay từ đầu...!”

 

“Cus!”

 

Cus chỉ ngậm miệng lại sau khi nghe thấy tiếng gọi vang lên trong căn phòng nhỏ xập xệ.

 

“Nghe ta nói đây này!”

 

Anh ta ngậm miệng sau tiếng hét của tôi. Và tất nhiên, tôi vẫn muốn phàn nàn rất nhiều, nên không nhịn được mà bĩu môi.

 

Tôi xoa trán và chậm rãi nói.

 

“Được rồi. Giờ phải tìm cách giải quyết thôi.”

 

“....”

 

“Anh nghĩ Đại Công Tước đang tìm ta vì cuốn sách ta viết sao?”

 

“...Vâng, đúng vậy.”

 

“Nói thật thì chuyện Đại Công Tước tìm kiếm ta nghe thật nực cười. Nhưng ta vẫn sẽ tin anh. Cẩn thận một chút cũng không sao.”

 

Sau cuộc nói chuyện rề rà, gương mặt của Cus cuối cùng cũng đỏ lên.

 

Tôi hơi hụt hẫng vì nghĩ sách của mình chỉ mới được bày ở một gian của tiệm sách. Tôi đã nghĩ cuốn sách đó nhất định sẽ bán chạy. Và cũng đã nói rồi, chuyện Cain tìm tôi là chuyện không thể nào, cơ mà…

 

Nên cẩn thận vẫn tốt hơn.

 

“Thế thì mong anh gom hết sách trên thị trường của ta lại ngay trong hôm nay.”

 

“...Hử? Hết luôn sao?”

 

“Không khó khăn quá đâu, dù gì ta cũng chỉ có khoảng 100 bản thôi. Nếu có tổn thất gì thì ta sẽ bồi thường cho anh. Nói gì thì nói, đây cũng là lỗi của ta khi đã viết về Đại Công Tước.”

 

“Vâng...”

 

“À, nhân tiện...”

 

Miệng nói là sẽ bồi thường thiệt hại nhưng tôi vẫn thấy hơi mất mát. Tuy nhiên, tôi đã kiềm lại lời nói của mình khi nhìn Cus, một người đã cứng nhắc lại còn kiên quyết.

 

“ Ta có một điều kiện.”

 

“...Điều kiện?”

 

“Nói thật thì ta không cảm thấy đại công tước tìm ta là điều gì tốt.” 

 

“Vâng?”

 

Đó là hiển nhiên.

 

Nam chính ngây ngô tìm kiếm một cô tiểu thư thậm chí còn không được nhắc đến trong tiểu thuyết? Không hợp lý tí nào. Sao hắn có thể mê đắm một cô gái tự nhiên xuất hiện chứ, bỏ qua luôn nữ chính không chỉ xinh đẹp mà còn có thần lực mạnh nhất...?

 

Chỉ có một trường hợp…

 

Đây chính là dấu hiệu chết chóc cho một kẻ ngoại lai.

 

Nếu như tôi xui xẻo, rất có thể một bối cảnh đáng sợ sẽ diễn ra, đó là cái chết của tôi chính là bàn đạp cho cuốn tiểu thuyết bắt đầu.

 

Làm ơn đi! Cái viễn cảnh đấy đừng bao giờ xảy ra.

 

 

“Dù thế nào thì anh cũng phải bảo vệ ta, nhất định đừng để cuốn tiểu thuyết đấy liên lụy đến ta!”

 

“...T-Tôi á?”

 

“Ta đã dùng bút danh giả để viết sách, chẳng phải anh là người duy nhất biết ta là tác giả sao?”

 

Ánh mắt Cus chớp mạnh trước câu nói điềm tĩnh của tôi.

 

Thấy phản ứng của anh ta, tôi cong nhẹ khóe môi.

 

“Suy cho cùng thì chuyện Đại Công Tước truy tìm ta, khiến cái mạng ta bị đe dọa chỉ vì là tác giả của cuốn sách, cũng là do anh, đúng không?”

 

 “...Ơ kìa, tiểu thư Adelia!”

 

“Suỵt!”

 

Mắt anh ta mở to ngạc nhiên trước câu nói của tôi.

 

 “Cho nên, đừng có dại mà lan truyền tin đồn.”

 

“...”

 

“Kể từ khi cuốn sách được xuất bản, ta và anh đã cùng hội cùng thuyền rồi.”

 

“Này, chẳng phải chính người ra lệnh cho tôi xuất bản quyển sách...!”

 

“Ta sẽ không chết một mình đâu.”

 

“...”

 

“Anh hiểu ý ta nói mà?”

 

Gương mặt Cus trắng bệch khi nghe lời tôi nói kèm theo một nụ cười nham hiểm. Nói xong, tôi chậm rãi đứng dậy và nhìn lướt qua khuôn mặt của người đàn ông.

 

“Ta đi trước đây. Đừng liên lạc với ta một thời gian cho đến khi ta gọi anh.”

 

“Ơ, tiểu thư..!”

 

“À, còn nữa...”

 

Tôi đi thẳng ra cửa, quay đầu lại với ý nghĩ vừa nảy ra trong đầu.

 

“Ba giá trị quan trọng nhất của một nam chính tiểu thuyết là ngoại hình, tài chính và kĩ năng.”

 

“Vâng...?”

 

“Ta chỉ muốn anh mau nhận thức rõ ràng để không phải đóng cửa công ty xuất bản thôi.”

 

Tôi hít sâu một hơi trước khi dứt lời với Cus, mắt anh ta mở to như thể không hiểu tôi đang muốn nói gì.

 

“Một phần nào đó thì... Đại Công Tước chính là hình mẫu sống động trong cuốn tiểu thuyết của ta đấy.”

Bạn đang đọc:Tôi vô tình chữa khỏi chứng mất ngủ của Đại Công TướcChương 2
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.