Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 87

Chương 87


 

‘Thái tử sẽ quên Ancia và trong đôi mắt ngài sẽ chỉ còn hình bóng của ta thôi. Tất cả người dân trên lục địa sẽ ca ngợi ta là Thái tử phi xinh đẹp nhất trong lịch sử của Đế quốc. Ta sẽ nổi tiếng đến nỗi tất cả đàn ông đều muốn được nhìn thấy khuôn mặt của ta dù chỉ một lần. "

Nhưng tưởng tượng và thực tế thực sự rất khác nhau. Không những không ngưỡng mộ vẻ đẹp của Joanna, Blake thậm chí còn chẳng thèm liếc nhìn cô ta.

Tương lai mà cô ta mơ ước từ khi còn nhỏ đang dần tan biến.

"Nếu em sống ở kinh thành thì em đã kết hôn với ngài rồi!"

Joanna tuyệt vọng hét lên, nhưng Blake lạnh lùng đáp lại.

"Ngươi đang thách thức sự kiên nhẫn của ta đấy."

“Điện hạ…”

“Ngươi sẽ cưới ta? Thế quái nào mà ngươi dám nghĩ đến việc thay thế vị trí của Ancia? "

Anh ấy đã rất tức giận.

Cô nghĩ anh ấy sẽ khen cô ta và nói rằng cô ta đẹp hơn Ancia gấp 100 lần, vậy tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này chứ?

“Đ-Điện hạ… Ý em là…”

Cô lắp bắp đang muốn nghĩ ra một cái cớ thì đột nhiên Blake hỏi cô.

"Rose ở đâu?"

“… Tòa nhà phụ ạ.”

Khoảnh khắc Blake nghe thấy câu trả lời của cô ta, biểu cảm của anh lập tức thay đổi.

“Tòa nhà phụ? Ta đã nói Rose là một vị khách quan trọng của ta rồi. Ngươi đang coi thường ta đấy à? ”

“Em chỉ là suy nghĩ cho ngài thôi! Cô ta có thể lây cho bệnh cho ngài! ”

"Bệnh…?"

Blake dần trở nên khó chịu hơn với Joanna, nhưng cô ta không nhận thấy điều đó.

“Em nghe nói ngài đã nhặt được cô ta từ Thung lũng Hỗn Mang. Chắc hẳn là cô ta đang mang một loại bệnh nào đó đấy ạ! Ngài không thể bị cô ta lừa được! "

“Lời nguyền của ta trông còn ghê tởm hơn nhiều so với cô ấy đáy.”

“K-không phải vậy… Em chỉ là lo lắng cho ngài.”

"Cút. Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt ta nữa ”.

“Điện hạ, em…!”

Joanna cố nghĩ ra một cái cớ khác. Thế nhưng, ngay khi ánh mắt họ chạm nhau, cô ta đã không còn cách nào khác là phải ngậm miệng lại.


 

***


 

Những người hầu bước vào và đặt một tấm gương lớn có thể quan sát toàn thân ở giữa phòng. Sau đó, họ nhanh chóng rời đi sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Cuối cùng thì tôi vẫn không nhận được cây lau nhà mà tôi yêu cầu.

Lớp bụi bao phủ khắp phòng khiến tôi ho sặc sụa. Tôi muốn đi ra ngoài, nhưng khi nhớ ra là mọi người đang xì xào về mình, tôi lại do dự.

Tôi không muốn làm ầm ĩ lên, thế nên tôi chịu đựng và lặng lẽ mở cửa sổ. Sau khi lục tung mọi ngóc ngách trong phòng, tôi tìm thấy một cây lau nhà dưới gầm giường.

May mắn thay, phòng tắm vẫn còn dùng được. Dù nước lạnh băng nhưng cũng không thành vấn đề.

Tôi cần mẫn dọn dẹp từng ngóc ngách một. Nó thực sự rất bụi và làm tôi nhớ lại lần đầu tiên dọn vào nhà riêng.

Đang hì hụi lau bàn thì cánh cửa đột nhiên mở ra.

Khi tôi quay lại, tôi thấy Blake đang đứng đó. Anh ấy trông có vẻ rất tức giận.

Anh đến gần và nắm lấy tay tôi.

"Tại sao cô phải làm điều này?"

'Không sao cả.'

"Tay của cô lạnh quá."

"Ta thực sự không sao mà."

“Cô nên đến nói với ta chứ! Sao cô lại phải chịu đựng những điều này? "

‘Điện hạ ……’

"Không, ta xin lỗi. Đáng lẽ ra ta nên ở lại với cô….”

Tôi ôm Blake vào lòng, muốn an ủi và bảo anh ấy đừng tự trách mình.

"Xin lỗi."

Tôi lắc đầu trước lời xin lỗi này. Cùng lúc đó, một câu hỏi hiện lên trong đầu tôi.

Tại sao anh ấy lại tốt với tôi như vậy nhỉ?

Joanna thực sự xinh đẹp như được mô tả trong câu chuyện gốc, nhưng Blake không thèm để ý đến cô ta dù chỉ một cái liếc mắt.

“Rời khỏi đây luôn đi.”

Blake rời khỏi phòng, nắm chặt tay tôi.

Khi chúng tôi đi ngang qua những người hầu đang ở hành lang ngoài cửa, bọn họ tròn mắt ngạc nhiên.

Ngay khi chúng tôi bước vào phòng ngủ của Blake trong tòa nhà chính, anh ấy đã nắm chặt tay tôi và kiểm tra tình trạng của tôi.

"Cô có bị thương ở đâu không?"

'Không sao cả. Không có chuyện gì xảy ra đâu.'

Tôi chỉ dọn dẹp một chút. Thực ra thì tôi quan tâm đến cánh tay của anh ấy hơn.

“Cánh tay của ta à? Bây giờ nó đã khỏi hẳn rồi. "

Anh cười nhẹ, nhưng tôi vẫn lo lắng.

Tại sao Ser lại để nguyên sức mạnh của Blake? Tôi cảm thấy bất an khi nhớ đến việc Rakshul bị nhiễm Tancinol. Ser có khả năng làm cho nó xảy ra một lần nữa.

"Cô có muốn xem không?"

'Vâng.'

"Vậy là cô đang muốn ta cởi đồ cho cô xem đấy hả." 

“……”

Anh ấy sẽ làm tôi phát điên rồi! Cách nói chuyện của anh ấy vẫn như xưa!

"Ta chỉ muốn kiểm tra vết thương thôi!"

"Ta biết mà."

Anh kéo tay áo lên để lộ vết thương. Cánh tay của anh ấy đã lành lại và trông như thể ngay từ đầu anh ấy chưa từng bị thương ấy.

“Đừng nhìn chằm chằm vào nó lâu thế chứ. Xấu hổ quá. "

Tôi giật mình rụt tay lại.

Nhưng Blake mỉm cười và nắm lấy tay tôi. Bàn tay của anh ấy từng rất mềm, nhưng nó đã trở nên thô ráp và cứng cáp hơn theo năm tháng.

"Cô muốn kiểm tra nơi nào khác nữa không?"

Tôi vội vàng lắc đầu. Tôi tò mò về vết thương trên cánh tay kia của anh ấy, nhưng vì vết thương trên cánh tay này đã lành nên cánh tay kia chắc cũng không sao.

Tôi chỉ vào cửa phòng tắm.

Tôi muốn rửa tay.

"Cô muốn tắm à?"

Tôi lắc đầu.

Tôi muốn ngâm mình trong nước ấm, nhưng vì Blake vẫn còn trong phòng nên tôi không thể tắm được.

"Cô có muốn ta gọi mấy cô hầu gái tới không?"

Tôi lắc đầu. Sự bài xích của những người giúp việc khi họ nhìn tôi vẫn còn nguyên vẹn trong ký ức. Tôi không muốn cho họ thấy cơ thể của mình.

"Được thôi. Thế thì ta sẽ chuẩn bị cho cô. "

“……”

Tôi lại lắc đầu.

Blake vẫn rất đẹp trai giống như khi chúng tôi còn là trẻ con. Đó là điều đầu tiên tôi nhận thấy về anh ấy hồi đó. Khía cạnh này của anh ấy không hề thay đổi một chút nào dù đã trải qua nhiều năm.


 

***


 

Những người giúp việc bước vào và chuẩn bị bồn tắm cho tôi.

Sau khi cởi bỏ quần áo, tôi nhìn thấy cơ thể gầy gò chi chít những vết sẹo.

Ser đã bị bỏng nặng do đám cháy ở Cung điện Tenlarn, và sau đó cô ấy đã trải qua một nghìn năm ở nơi địa ngục đó.

Không có cách nào để cô ấy có thể khỏe mạnh được.

Và nếu không có linh hồn của nữ thần, cơ thể này cũng sẽ không tồn tại được lâu đến như vậy. Tôi không hề trách Ser.

Tôi chỉ muốn cô ấy giữ lời hứa sau khi tôi chết.

Khi ngâm mình trong bồn tắm nước ấm, sự mệt mỏi tích tụ trong người dường như từ từ tan biến.

Tại sao Blake lại tốt với tôi như vậy nhỉ?

Anh ấy đã không nhận ra rằng tôi là Ancia mà?

Tôi nghi ngờ điều đó…

Tôi không thể nói hoặc viết và ngoại hình của tôi cũng khác. Không có cách nào anh ấy có thể nhận ra tôi được.

Sau khi tắm rửa, tôi thay một bộ váy mới mà những người hầu gái đã để lại.

Chất lượng của chiếc váy rất tốt, có lẽ vì Blake đã yêu cầu vậy.

Khi tôi rời phòng tắm, một mùi thơm đã xộc vào mũi tôi.

Bàn ăn trong phòng bày đầy những món ăn ngon.

“Cô không đói sao? Tới đây ăn nào. ”

'Ừm.'

“Cô chưa hồi phục được bao lâu, thế nên ta đã bảo họ làm một bữa ăn nhẹ.”

Lo từng bữa ăn cho Blake là công việc trước đây của tôi, nhưng bây giờ vị trí của chúng tôi đã thay đổi.

Một lần nữa tôi nhận ra rằng thời gian đã trôi qua rất lâu, cảm giác có chút bâng khuâng.

"Nó có ngon không?"

Tôi gật đầu.

Blake cười toe toét rồi ra hiệu cho tôi ăn tiếp.

Thật kỳ lạ, anh ấy dường như đang trở nên hạnh phúc hơn theo từng ngày. Nụ cười của anh ấy vẫn giống như khi chúng tôi còn trẻ con. Trong khi tôi đang bận ăn món salad, Blake đột nhiên nói: “Cô hẳn là rất thích lá tía tô”.

Lá tía tô? Hóa ra đó là một trong những thành phần của món salad này.

Giữa các loại rau tươi, lá tía tô cũng được trộn vào, trước đây tôi vẫn thường ăn nó mặc dù không thể ăn hết được.

“Cũng hơi lạ đấy. Mọi người thường tránh nó vì mùi vị của nó khá kì cục ”.

Tôi đã từng trồng tía tô trong nhà kính của Cung điện Amoria.

Blake luôn ngưỡng mộ tôi vì có thể ăn lá tía tô. Không chỉ ở Đế quốc Asteric mà trên cả lục địa cũng chẳng ai ăn nó cả.

Kể cả hồi đó, người thích ăn lá tía tô cũng khá hiếm.

"Ta không biết đây là lá tía tô."

"Cô không biết sao?"

"Nó không ngon tẹo nào."

Tôi đẩy bát salad sang một bên.

Có phải anh ấy đã thử tôi bằng cách cố tình mang món salad có lá tía tô không?

Anh ấy đã nghi ngờ tôi là Ancia rồi sao?

Không, điều đó là không thể.

Tôi nhanh chóng ăn xong và uống một ngụm trà.

Blake mỉm cười và nói, "Hành động của cô cũng giống như hành động của vợ ta ấy."


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 87
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.