Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 68

Chương 68 – Nước mắt Ánh sáng (6)


 

Richard phong ấn Cánh cửa Bóng tối, hoàn thành nghĩa vụ Hoàng đế của mình.

Anh ta trở thành Hoàng đế thực sự của Đế quốc Asteric. Từ nay sẽ không có bất cứ kẻ nào dám coi thường hắn nữa. Anh ta lấy Người thừa kế ánh sáng làm vợ và sinh ra một người kế vị giống hệt anh ta. Những gánh nặng kia cũng đã giảm dần.

Mọi thứ đã diễn ra theo đúng kế hoạch của Richard. Tất cả đều hoàn hảo.

Richard quay trở về cung điện với những bước chân hiên ngang.

Thế nhưng lại không một ai tổ chức lấy một buổi lễ chào đón long trọng cho sự trở về của nhà vua.

Vậy mà đã hai tháng trôi qua kể từ khi Hoàng đế trở lại, vẫn không có một lễ kỷ niệm nào được cân nhắc! Mọi công lao của anh ta cứ như vậy mà bị lãng quên.

Richard tức giận tiến về phía cung điện của Hoàng hậu.

Ngay lúc đó, anh ta nghe thấy tiếng hét của Diana.

"A! Aaa! Không! Không! Không thể nào! George… George của ta! ”

Chuyện gì đã xảy ra với thằng bé?

Richard lao vào phòng ngủ của Hoàng hậu.

Diana đã khóc ngất siết chặt George vào lòng. Richard cứng người khi nhìn thấy cảnh tượng lúc này. Những văn tự của lời nguyền bao phủ cơ thể Blake giờ đã ở trên cơ thể bé nhỏ của George.

Đó là Lời nguyền của Nữ thần. Con trai của Richard và Diana, George, đã trở thành Người thừa kế Lời nguyền.


 

***


 

"Aaaaa!"

Tôi bừng dậy với toàn thân nổi da gà. Tôi đã mơ một giấc mơ kì lạ.

Không, đó không chỉ là một giấc mơ.

Đó không phải là vấn đề của quá khứ hay tương lai. Đó thậm chí không phải là ký ức của Ancia.

Đây là một cảnh trong "Tiểu thư và Quái vật".

Cảnh tượng cuối cùng đã bị lãng quên từ lâu đột nhiên xuất hiện.

Diana đã hóa giải lời nguyền nhưng khi Blake chết, Lời nguyền của Nữ thần được truyền lại cho George, con trai của Richard và Diana.

Tôi chìm trong suy nghĩ một lúc, nhưng ngay sau đó, tôi đã chợt tỉnh táo lại.

Tôi đang ở đâu? Ồ, là thư viện.

Có lẽ tôi đã ngủ quên khi đọc một cuốn sách lịch sử của Zelcan.

Tôi vội vàng đứng dậy và đi đến phòng ngủ của Blake.

“Ư ưm…”

Ngay khi tôi mở cửa, tôi nghe thấy một tiếng rên rỉ đau đớn.

"Blake!" 

Những dòng văn tự nguyền rủa đã bao phủ cơ thể của Blake. Tôi lao đến bên cạnh cậu ấy. Ngay sau khi xác nhận chúng chính là những dòng chữ bị nguyền rủa, cơ thể tôi tựa như hóa đá.

Tôi nhận ra ý nghĩa của những ghi chép khắc trên phiến đá được vớt từ hồ kia.

- Những câu của lời nguyền được khắc trên cơ thể của Lục hoàng tử đã thay đổi.

Tấm đá đã nói rõ ràng như vậy. Và bây giờ, Blake lại dính phải lời nguyền. Các câu của lời nguyền bao phủ phần bên trái cơ thể cậu và trông giống hệt như trước khi lời nguyền được hóa giải.

Thay vào đó, nó thậm chí còn lan rộng hơn trước, và hình dạng cũng đã thay đổi. Bàn tay của Blake có những dòng chữ cổ trên đó. Nó trông giống như một hình xăm bao phủ bàn tay của cậu ấy.

Tôi vội vàng cởi áo cậu ấy ra. Trên cơ thể của Blake lúc này cũng được khắc lên một loại ngôn ngữ cổ.

[Cứu ta! Laontel! Làm ơn cứu ta! Ta vẫn còn sống! Khi nào cô mới đến? Cô đã hứa sẽ ở bên ta mà . Laontel, ta ghét cô! Ta thực sự rất ghét cô! Cứu ta với! Ahh! Thật đau quá! Nóng! Đau quá! Laontel, ta đã quá mệt rồi. Ta không thể chịu đựng được nữa. Cứu ta với. Làm ơn cứu ta. Laontel, cứu ta! Phillip đã phản bội ta.]

Đây không phải là những câu của lời nguyền. Đó là một lời nhắn.

Một thông điệp từ Nữ thần. Lời cầu xin của Nữ thần đã bao phủ toàn bộ cơ thể của Blake.

Nữ thần không nguyền rủa con cháu của Phillip. Bà ấy đã để lại một tin nhắn để cầu xin họ giúp đỡ.

[Cứu ta! Làm ơn cứu ta với!]

Một lần nữa, tôi lại nghe thấy tiếng khóc của một người phụ nữ.

Bây giờ thì tôi có thể biết ai là chủ nhân của giọng nói rồi. Đó là Nữ thần Ánh sáng. Bà ấy bị giam cầm trong bóng tối và nhờ tôi - một hậu duệ của Laontel Bellacian tới giúp đỡ bà ấy.

Tôi phải cứu bà ấy. Nhưng không một ai có thể hóa giải hoàn toàn lời nguyền đã tồn tại hàng nghìn năm này.

Làm sao bây giờ?

Nữ thần đang ở đâu chứ?

Sau đó, một ánh sáng rực rỡ phát ra từ chiếc vòng cổ của tôi. Tôi nhìn Nước mắt Ánh sáng.

Ánh sáng mạnh mẽ từ chiếc vòng cổ nhanh chóng bao trùm toàn bộ cơ thể tôi. Nó đang dẫn đường cho tôi đến với Nữ thần.

Tôi đang cố gắng nhìn theo ánh sáng thì Blake chợt nắm lấy tay tôi.

“Ancia, không. Đừng đi… ”

Bàn tay nóng bỏng của Blake siết chặt tay tôi ẩn ẩn chút đau đớn.

Tôi phải cứu Nữ thần càng sớm càng tốt và hóa giải hoàn toàn lời nguyền.

“Lần này ta sẽ hóa giải hoàn toàn lời nguyền. Chàng yên tâm.”

“Đừng đi. Nàng không thể đi được. "

Tôi cũng muốn ở bên Blake, nhưng tôi không thể chỉ ngồi nhìn cậu ấy đau đớn.

Ánh sáng Nước mắt biết Nữ thần đang ở đâu và cố gắng dẫn đường cho tôi đến đó. Tôi không biết khi nào loại cơ hội này sẽ đến một lần nữa nếu tôi không đi ngay bây giờ.

“Đừng lo lắng. Ta sẽ quay lại ngay sau khi hóa giải lời nguyền. Thế nên chàng hãy đợi ta nhé ”.

Tôi cẩn thận bỏ tay ra khỏi vòng tay của cậu ấy và để cho Nước mắt Ánh sáng bao chùm lấy cơ thể mình.


 

***


 

Khi ánh sáng đã bao trùm khắp cơ thể, một khung cảnh hoang vắng hiện ra trước mắt tôi.

Tôi đang ở đâu?

Trước mắt không hề xuất hiện bất cứ một bóng dáng cỏ cây nào mà chỉ có vùng đất cằn cỗi trải dài vô tận.

Khi quay đầu lại, tôi thấy một hố sâu màu đen như được đào lên giống như miệng núi lửa.

Nó sâu không thấy đáy và trông như thể một con quái vật khổng lồ đang há to cái miệng rộng của nó.

Thứ đó trông giống hệt như đã được mô tả trong tiểu thuyết gốc. Đó là Cánh cửa Bóng tối.

"Ancia!"

Hả? Tôi vội quay đầu lại khi nghe thấy giọng nói quen thuộc đó.

"Cha!"

Tenstheon, người đang đứng ở phía bên kia đã nhìn thấy tôi và chạy đến.

Đúng như dự đoán, đây là Thung lũng Hỗn Mang

Và thứ màu đen đó chính là Cánh cửa bóng tối.

Vậy là Nữ thần đã bị nhốt trong đó sao?

"Sao con lại đến đây? Con đến đây bằng cách nào?"

Khi tôi đột ngột xuất hiện ở đây, không chỉ Tenstheon mà những người khác cũng rất ngạc nhiên.

"Bệ hạ! Ngài phải tiếp tục phong ấn Cánh cửa bóng tối ngay thôi! ”

Tôi định giải thích tình hình nhưng có người đã gấp gáp gọi ông ấy.

"Cha đang phong ấn Cánh cửa Bóng tối sao?"

"Vâng, Bệ hạ đang trong quá trình phong ấn nó lại ạ."

"Đừng! Đừng phong ấn nó lại!"

Tôi khẩn thiết kêu lên.

Nét mặt của những người ở đó như trở nên méo mó ngay sau khi lời nói của tôi cất lên.

“Điện hạ, người đang nói cái gì vậy? Nếu chúng ta không phong ấn cánh cửa, bóng tối sẽ bao trùm tất cả chúng ta! Và cả thế giới sẽ bị bao phủ trong bóng tối. Không cần biết người còn trẻ như thế nào, nhưng đến điều đó mà người cũng không biết sao? "

"Ngươi đang xem thường Thái tử phi à?"

“… ..”

Khi Hoàng đế nói như vậy, khuôn mặt tên kia lập tức tái đi.

Ông ta là Đại Tế Tư thượng phẩm đã khăng khăng rằng Tenstheon phải đưa Blake đến một hòn đảo phía nam và vẫn luôn đứng về phía Công tước Cassil. Vị trí của ông đang bị đe dọa khi nhà Cassil sụp đổ.

“Con nói ta nghe lí do xem sao.”

Tenstheon nhìn tôi và hỏi nhỏ.

“Sự thật không phải như chúng ta đã từng được biết đâu ạ. Thực ra Nữ thần Ánh sáng đang bị giam cầm ở trong đó! ”

"Bị giam cầm?"

"Vâng! Chúng ta cần phải cứu Nữ thần để hóa giải hoàn toàn lời nguyền của Blake! ”

“Điều đó thật vô lý. Tại sao Nữ thần lại ở đó được chứ? Ai dám làm điều đó?! Đó là một sự xúc phạm đối với Nữ thần Ánh sáng! "

Vị đại tế tư kia lại nổi cơn thịnh nộ.

"Lùi lại!"

“…“

Ông ta nghiến răng và lùi lại.

Bây giờ không ai có thể ngắt lời tôi nữa, tôi đã kể tất cả những gì tôi biết cho Tenstheon, bao gồm cả việc xuất hiện lại các câu chữ của lời nguyền trên cơ thể của Blake.

Ông ấy cẩn thận ấy lắng nghe tôi và nhìn chằm chằm vào Cánh cửa bóng tối.

“Vậy thì, con sẽ cứu Nữ thần đang bị giam cầm bên kia Cánh cửa bóng tối. Cha có tin con không?"

"Ta vẫn luôn tin con."

“Vâng, cảm ơn cha vẫn luôn tin tưởng con. Con sẽ cứu bà ấy. Con đi trước nhé. "

Ông định gọi một kỵ sĩ tới để hộ tống tôi, nhưng tôi từ chối.

“Không cần đâu ạ. Nữ thần đang tìm con. Chỉ Người thừa kế ánh sáng mới có thể hóa giải được lời nguyền này. Con sẽ tự mình làm. Cha đừng lo cho con."

Hẳn là Nữ thần Ánh sáng đã gửi những con Macul đó đến Cung điện Tenlarn và cho tôi thấy những gì đã xảy ra một nghìn năm trước.Bà ấy liên tục cho tôi những gợi ý, vì vậy mà có lẽ tôi thực sự có sức mạnh để cứu bà ấy thoát khỏi giam cầm suốt mấy trăm năm qua.

“Ở đây rất nguy hiểm. Con không biết điều gì sẽ xảy ra đâu. "

"Không sao cả! Con cần phải làm điều đó! Con đã hứa sẽ giải thoát Blake khỏi lời nguyền rồi ạ”.

Khi tôi đang thuyết phục Tenstheon, những kỵ sĩ đột nhiên hét lên từ phía sau.

"Đó là Macul!"

"Bệ hạ! Người mau tránh ra! ”

Rất nhiều Macul từ Cánh cửa bóng tối bay đến. Đám Macul lao đến phía tôi không chút do dự.

"Ancia!"

Tenstheon vội vàng đưa tay về phía tôi nhưng đám Macul đã nhanh hơn.

Chúng dùng cơ thế cuốn tôi và đưa tôi vào Cánh cửa bóng tối.

"Ancia!"

"Cha…"

Tôi nghe thấy tiếng hét tuyệt vọng của Tenstheon  nhưng chưa kịp đáp lại ông thì cơ thể tôi đã bị hút vào trong bóng tối.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 68
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.