Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 66

Chương 66 – Nước mắt Ánh sáng (4)


 

Tôi nhìn vào ‘Nước mắt Ánh sáng’.

Cung điện Tenlarn, căn phòng bằng vàng, những tấm bia đá, Phillip, Laontel, tiếng hét của một người phụ nữ, và Nước mắt ánh sáng.

Có thể tất cả những điều này có mỗi liên hệ mật thiết với nhau.

Nhưng lời nguyền của Nữ thần đã được hóa giải rồi.

Nhà Cassil cũng sắp sụp đổ.

Mọi chuyện đã ổn thỏa, nhưng tôi vẫn cảm thấy mình đã bỏ lỡ một điều gì đó rất quan trọng.

Đột nhiên, cánh cửa văn phòng mở ra và Collin bước vào.

"Bệ hạ!"

Ngay khi nghe thấy sự khẩn trương trong giọng nói của anh ấy, tim tôi bắt đầu đập nhanh.

Tenstheon lo lắng hỏi anh ta, "Chuyện gì vậy?"

"Cánh cửa Bóng tối đã mở ra rồi ạ!"


 

***


 

Khi Cánh cửa Bóng tối trong Thung lũng Hỗn Mang mở ra, thế giới sẽ diệt vong.

Hoàng đế của Đế quốc Asteric sẽ chịu trách nhiệm phong ấn Cánh cửa Bóng tối.

"Ta phải đi bây giờ. Ta xin lỗi nhé."

Blake lắc đầu trước lời xin lỗi của Tenstheon.

“Không sao ạ. Người đừng lo lắng. Người cứ yên tâm đi đi."

"Được."

Tenstheon trả lời nhưng lại do dự không rời đi. Collin thúc giục ông.

"Bệ hạ, chúng ta sắp hết thời gian rồi."

Trì trệ càng lâu thì Cánh cửa Bóng tối sẽ càng mở lớn.

"Ta sẽ trở lại ngay."

“Vâng ạ. Chúng con sẽ chờ người trở về. Cha nhớ cẩn thận ”.

“Người không cần phải gấp quá đâu. Ancia và con sẽ ổn thôi, thế nên đừng lo lắng nhé. "

"Được, ta sẽ cẩn thận."

Tôi biết Tenstheon đang lo lắng về điều gì.

Để phong ấn Cánh cửa Bóng tối, ông ấy cần sức mạnh của ánh sáng.

Nhưng, một khi Hoàng đế sử dụng càng nhiều sức mạnh ánh sáng thì Người thừa kế lời nguyền càng đau đớn.

Nhưng Blake đã không còn bị nguyền rủa nữa, vậy điều gì sẽ xảy ra bây giờ?

Nếu Tenstheon sử dụng sức mạnh, liệu điều đó có ảnh hưởng đến Blake theo cách khác không?

Hay sẽ không có gì xảy ra kể từ khi lời nguyền được hóa giải?

Tôi cũng lo lắng về điều đó.

Không có cảnh nào như thế này trong cốt truyện gốc.

Tôi hy vọng rằng mọi thứ sẽ tốt đẹp.


 

***


 

Sẽ không có gì xảy ra. Mọi thứ sẽ ổn thôi.

Dù đã cố nhủ như vậy, nhưng tôi vẫn lo lắng lục lọi những cuốn sách lịch sử ở Hoàng cung.

Một nghìn năm trước, ngay cả trong thời kỳ Đế quốc Zelcan, Cánh cửa Bóng tối đã mở ra.

Sau đó thì họ àm thế nào để ngăn chặn nó?

Nhưng tất cả những cuốn sách về thời đại của Đế quốc Zelcan đã biến mất nên tôi không thể tìm thấy bất kỳ thông tin nào về nó nữa.

“Sẽ ổn thôi. Chúng ta sẽ ổn thôi."

Tôi rời thư viện với một trái tim nặng trĩu.

Sau đó, tôi thấy Collin loạng choạng từ bước tới từ xa như một cái xác vô hồn.

"Ngài Collin!"

"Thái tử phi."

Anh ấy nhìn tôi và cúi đầu,

"Ngươi lại thức cả đêm đấy à?"

Quầng thâm dưới mắt Collin đã sẫm màu hơn.

"Không ạ…"

"Trông ngươi đang rất mệt mỏi."

“Bệ hạ đã lên đường không ngừng nghỉ tới Thung lũng Hỗn Mang, vậy nên thần không thể bỏ mặc công việc như thế này được.”

Tenstheon đã giao cho Collin mọi công việc trước khi rời cung điện.

Giờ đây khi Hoàng đế và các kỵ sĩ đã rời thủ đô, gánh nặng của Collin càng tăng thêm.

"Ngươi đã ăn chưa?"

"Thần đã uống dung dịch dinh dưỡng đặc biệt để tỉnh táo lại chút rồi ạ."

"Như thế là không đủ đâu. Ngươi có muốn ta làm cho ngươi chút đồ ăn không? ”

“Được ăn đồ của Thái tử phi nấu là vinh dự của thần, nhưng có lẽ thần không thể mở mắt nổi để mà nuốt thức ăn nữa rồi”.

“Ngươi thực sự nên đi ngủ thôi. Trông ngươi mệt mỏi quá rồi."

“Thần vẫn có thể chịu đựng được. Hoàng thượng đã giao cho thần một nhiệm vụ rất quan trọng. Thần phải làm công việc của mình đã ”.

Collin luôn như vậy.

Khi ở bên cạnh Tenstheon, anh ấy sẽ phàn nàn về điều này điều kia, nhưng anh ấy sẽ luôn thể hiện sự tôn trọng của mình đối với Tenstheon khi anh ấy ở trước mặt người khác.

"Ngài Collin thực sự là một người đàn ông tốt."

“Xin người hãy nói lại điều đó khi Bệ hạ trở lại. Lời khen ngợi của người còn đáng giá hơn một ngàn lá thư đề cử đó. ”

“Không cần nói thì cha ta cũng đã biết rồi ấy mà. Ngươi cũng biết là ông ấy tin tưởng và phụ thuộc vào ngươi như thế nào đúng không? ”

"Ồ…"

"Sao? Có chuyện gì vậy? "

"Ngài ấy nói rằng sẽ cho thần nghỉ phép sau khi vụ việc của nhà Cassil được giải quyết xong xuôi."

"Tin tốt đấy!"

"Ngài ấy định cho thần cuốn gói luôn hay sao nhỉ?"

“… ..”

“Không phải đâu. Ngài Collin đã làm việc chăm chỉ nên ông ấy chỉ là chu đáo cho ngươi thời gian nghỉ ngơi tĩnh dưỡng thôi. "

“Đây là lần đầu tiên thần được đi nghỉ nên thần hơi lo lắng. Nếu khi thần trở về đã thấy có kẻ thế chỗ của mình thì phải làm sao đây? ”

"Thần nên làm gì nếu Bệ hạ không còn cần thần nữa chứ?"

"Thôi thôi đủ rồi."

Tôi dứt khoát cắt đứt anh ta. Điều Collin nên lo lắng lúc này là anh ta đang làm việc quá sức chứ không phải thất nghiệp đâu.

“Ngươi nghĩ về những điều vô nghĩa như vậy chắc hẳn là do thiếu ngủ đấy. Giờ hãy quay về nghỉ ngơi ngay đi! ”

"Không được ạ!"

"Ta ra lệnh cho ngươi với tư cách là Thái tử phi!"

Tôi ngay lập tức gọi một đầu bếp chuẩn bị súp ấm để đưa cho anh ấy sau khi tỉnh dậy. Sau khi bắt anh ấy ngủ một giấc, tôi kiểm tra lại những tài liệu còn dang dở.

Trong số đó có các tài liệu do Hầu tước Westin gửi đến.

Đó là một bản báo cáo tố cáo việc Công tước Cassil đã cố ý phá vỡ hôn ước giữa Frank và con gái của mình, nhưng các nhà Cassil lại dám chối bỏ.

Cho dù là một quý tộc quyền quý đến đâu, họ cũng không có nghĩa vụ phải báo cáo với Hoàng đế, ngoại trừ khi họ đính hôn hoặc ly hôn.

Báo cáo này chỉ để cho Hoàng đế thấy rằng nhà Westin muốn phá vỡ mối quan hệ của họ với nhà Cassil.

Nhưng trong tiểu thuyết gốc, hai người kia thậm chí đã kết hôn.

Mọi thứ đều đã thay đổi…

Ngay từ đầu, nhà Westin chấp nhận cuộc hôn nhân này vì họ muốn con gái mình trở thành Hoàng hậu.

Với sự sụp đổ của nhà Cassil, không có lí do nào để họ tiếp tục liên minh nữa.

“Bệ hạ, thần muốn về nhà… xin hãy để thần về đi mà…”

Collin nói mớ khi anh ta ngủ trên ghế sofa.

Thật vui khi thấy anh ấy trở lại với chế độ nhân viên văn phòng bình thường, nơi anh ấy mơ ước được đi làm về, thay vì sợ mất việc.


 

***

“Blake, còn đồ đạc thì sao? Màu trắng thì sao? Chúng ta có nên sử dụng màu sắc dễ chịu chút không? ”

Chúng tôi đang chuẩn bị chuyển ra ngoài.

Khi Blake bị nguyền rủa, cậu ấy đã bị đưa tới sống trong một cung điện xa xôi. Nhưng bây giờ lời nguyền đã được hóa giải, không có lý do gì để tiếp tục ở lại đó nữa.

Tenstheon ban cho chúng tôi Cung điện Forens, ngay bên cạnh Cung điện Sephia. Chúng tôi đã quyết định chuyển tới đó trước khi vũ hội diễn ra.

Nhưng có một vấn đề nhỏ.

“Chỉ cần chọn bất cứ thứ gì nàng thích là được.”

"Chàng thì sao, Blake?"

"Thứ gì nàng chọn ta cũng đều thích hết."

Blake cười rạng rỡ. Vẫn luôn luôn như vậy.

Mọi thứ từ đèn treo đến nội thất, Blake đều không đưa ra bất kỳ lời bình luận nào.

Ngay cả khi tôi hỏi, cậu ấy cũng sẽ chỉ nói hãy chọn bất cứ thứ gì tôi muốn.

“Từ đầu tới giờ toàn là ta chọn thôi. Lần này tới lượt chàng chọn đi. ”

"Không được, nàng chọn đi."

"Ư..."

Sau đó, Blake nắm chặt tay tôi.

“ Nàng thích chọn đồ, phải không, Ancia? Ta muốn sống ở một nơi có tất cả những thứ mà nàng thích ”.

“… Nhưng chàng thực sự không muốn chọn thứ gì sao?”

"Những gì nàng muốn cũng là những gì mà ta muốn."

“Vậy thì chúng ta cùng nhau lựa chọn đi. Bởi vì ta cũng thích những gì mà chàng thích ”.

"Được nha."

Blake cười đáp lại.

Ban ngày chúng tôi cùng thu dọn đồ đạc. Còn buổi tối thì cùng nhau luyện khiêu vũ.

Vũ hội được tổ chức sau khi Tenstheon trở lại. Tôi sẽ có điệu nhảy đầu tiên với Blake.

Tôi đã nghĩ đó chỉ là một giấc mơ.

Tôi đã nghĩ rằng nó sẽ không thể thực hiện được.

Nhưng ngày đó cũng đã đến.

Blake và tôi vẫn thường khiêu vũ cùng nhau. Có lẽ vì chúng tôi đã luyện tập cùng nhau được ba năm rồi, thế nên chúng tôi có thể phối hợp rất tốt.

“Ancia, nàng nhảy rất giỏi đó.”

"Có thật không? Nhưng mà hình như bước nhảy của ta không được tự nhiên lắm? "

"Không đâu, nàng thực sự đã làm rất tốt."

“Đó là nhờ chàng dẫn dắt ta quá tốt đó. Nếu mà nhảy với người khác thì có khi ta đã mắc hàng tá sai lầm rồi ”.

Tôi định bước thêm bước tiếp theo thì Blake đã ngăn tôi lại.

"Nàng sẽ nhảy với người khác nữa sao?"

“Sau điệu nhảy đầu tiên với chàng, ta sẽ phải nhảy với một chàng trai khác và chàng cũng sẽ phải nhảy với một cô gái khác mà”.

Đó là một nghi thức cơ bản mà chúng tôi phải tuân theo trong buổi vũ hội.

Nhưng vai của Blake rũ xuống.

"Chàng ghen sao?"

"Ừm."

Tôi còn định trêu cậu ấy một chút nhưng cậu ấy lại gật đầu ngay lập tức.

“… Nàng sẽ khiêu vũ với người khác.”

“Blake, chàng cũng cần phải khiêu vũ với những cô gái khác mà.”

“Ta không muốn làm vậy. Ta chỉ muốn khiêu vũ với Ancia thôi”.

“Chàng là Thái tử. Thế nên không thể làm vậy được. "

“Ta vẫn không muốn đâu. Trước đây mọi người đều ghét ta, vậy thì tại sao bây giờ ta lại phải khiêu vũ với bọn họ chứ? ”

“Blake…”

“Tất cả những gì ta cần là Ancia. Ta chỉ muốn ở lại đây với nàng thôi. Ta không muốn đi đâu cả. Ta thích ở đây. Ta không muốn đi đâu… ”


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 66
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.