Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 42

Chương 42 – Mèo con thích gì? (10)


 

 “Tancinol bắt đầu bùng phát rộng rãi vào giữa năm 508.”

"Gì cơ ạ? Thần cứ nghĩ dịch Tancinol xảy ra sau khi Đế quốc Zelcan sụp đổ ”.

“Đó là những gì họ đã nói thôi. Nhưng đó chắc chắn là Tancinol. "

Tôi đọc những dòng chữ khắc trên bia đá. Vô số Hoàng đế, hoàng tử và công chúa tiếp tục mất mạng. Năm tháng trôi qua, nhưng dịch bệnh chỉ  càng tồi tệ hơn và thậm chí còn không thể tổ chức Vũ hội mừng Năm mới.

- Tháng 1 năm 509, Hoàng hậu băng hà.

- Thất Hoàng tử mắc bệnh.

- Những Kỵ sĩ hoàng ra cũng bắt đầu bị lây nhiễm dẫn tới sự trì trệ trong an ninh của Đế chế.

Bệnh dịch ngày càng tồi tệ hơn, bùng phát sang cả Hoàng tộc và các kỵ sĩ, binh lính. Ngày càng có nhiều người chết. Các tấm bia đá khắc đầy đầy những dòng cáo phó.

Sau khi vòng quay của cái chết lặp đi lặp lại, năm 510 đến gần kéo theo sự sụp đổ dần dần của Đế quốc Zelcan.

Tôi đã quá mệt mỏi khi đọc những cáo phó kia. Và ngay khi tôi chuyển sang phiến đá tiếp theo, tôi đã vô cùng sốc, không thể tin nổi nhìn thấy một câu kia. Tôi cố gắng hít thở sâu.

- Tháng 2 năm 510, Thái tử băng hà.

Rakshul chết ư?


 

"Điện hạ?"

Eunhan lo lắng hỏi khi nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của tôi.

"Rakshul đã chết."

"Sao cơ ạ? Trước khi Đế chế Zelcan sụp đổ ư? ”

"Đúng vậy."

“Vậy thì ai đã đứng đầu phong trào phục hưng Zelcan chứ ? Có người mạo danh Thái tử sao? ”

“……”

Như Eunhan đã nói, nếu nói rằng ai đó đã mạo danh Thái tử của Đế quốc thì cũng rất hợp lí. Nhưng không hiểu sao tôi lại linh cảm rằng không phải như vậy.

- Tháng 2 năm 510, bệnh dịch lây lan khắp Thủ đô, không hộ nào là không có người chết.

- Tháng 3 năm 510, một đốm đen xuất hiện trên cơ thể của nhà vua. Ông đã được bác sĩ điều trị nhưng không có tiến triển gì.

- Tháng 4 năm 510, Hoàng đế băng hà.

Thái tử và Hoàng đế đều đã chết. Thế nhưng Phillip vẫn chưa xuất hiện trên các trang lịch sử.

Phillip và Laontel Bellacian được biết đến là những người đã tiêu diệt Đế quốc Zelcan – đất nước vốn đã bị hủy hoại bởi sức mạnh của ánh sáng, và thành lập Đế quốc Asteric khi dưới sự ca tụng của tất cả người dân.

 Đế quốc Zelcan đã sụp đổ nhưng căn bệnh truyền nhiễm đã lây lan khắp Thủ đô. Vì thế mà người dân chẳng còn rảnh rỗi để mà quan tâm xem Hoàng đế là ai.

Tôi đi đến tấm bia đá tiếp theo.

- Tháng 5 năm 510, Phillip - một người có quan hệ huyết thống với Hoàng đế bất ngờ xuất hiện. Anh ta đã sử dụng sức mạnh Ánh sáng mà nữa thần ban cho để ban phước cho mọi người. Nhờ vậy mà các đốm đen cũng biến mất và cơn sốt của họ đã giảm xuống.

- Tháng 6 năm 510, Phillip lên ngôi Hoàng đế, bệnh dịch biến mất, cả đế quốc cúi đầu kính cẩn trước ngài.

Phillip cuối cùng cũng xuất hiện. Tuy nhiên, nó hoàn toàn khác với sử sách của Đế quốc Asteric.

Ông ấy đã không phá hủy Đế quốc Zelcan và thành lập một đế chế mới.

Khi bệnh dịch giết chết Hoàng đế, Thái tử và tất cả các thành viên khác của hoàng tộc, một mình ông ấy đã đứng lên. Ông ta trở thành Hoàng đế vì ông chữa trị bệnh dịch bằng sức mạnh ánh sáng mà mình nhận được từ Nữ thần.

Huyền thoại sáng lập của Đế quốc Asteric và chủ nghĩa anh hùng của Phillip đều là dối trá. Nữ thần Ánh sáng đã dẫn tôi đến đây để nói với tôi điều này sao?

Ngay cả sau khi Philip lên ngôi, các ghi chép vẫn tiếp tục.

Ông không phải là một Hoàng đế đã khai sinh ra một Đế chế mới. Ông thừa kế ngai vàng với tư cách là con trai của Hoàng đế Zelcan.

Người ta không biết liệu ông ta có phải là con trai thật sự của Hoàng đế hay chỉ là mạo danh, nhưng ông ta không phải là hoàng tử được sử sách ghi lại một cách chính thức.

- Tháng 7 năm 510, Hoàng đế đổi tên đất nước thành ‘Asteric’ theo mệnh lệnh của Nữ thần. Ngoài ra, Cung điện cũng được đổi tên thành Tenlarn, xóa bỏ tên gọi Altar trước đây - nơi bị vấy bẩn bởi bệnh dịch đáng sợ.

Việc đổi tên đất nước và Hoàng cung chỉ để dập tắt bầu không khí đã bị hủy hoại bởi bệnh dịch.

Hình ảnh về một người anh hùng, một vị vua vĩ đại đã khai sinh ra đế quốc , tiêu diệt đám Hoàng tộc thối nát, mang lại phước lành cho người dân lại chẳng thấy đâu trong những ghi chép này.

Eunhan đồng ý với lời nói của tôi.

"Nhưng thật không ngờ từ đều đến cuối đều là dối trá ."

Tôi tiếp tục đọc những tấm bia đá. Ngày tháng trôi qua yên bình với việc Phillip chữa trị bệnh dịch và đã có những bài hát, những bức tượng được làm ra để ca ngợi ông ta.

Không có hề đề cập đến phong trào phục hưng Zelcan hay phản đối của Roum. Đế chế Zelcan không bị tiêu diệt mà chỉ được đổi tên mà thôi nên bản thân phong trào phục hưng cũng chẳng có nghĩa lý gì.

Tôi đã đi đến phiến đá cuối cùng. Nó có lẽ là tấm bia đá cuối cùng được dựng lên trước khi xảy ra hỏa hoạn.

- Tháng 10 năm 513, Hoàng đế tấn phong Laontel Bellacian – người được Nữ thần Ánh sáng chọn làm Hoàng hậu.

Cuối cùng, tên của Laontel Bellacian cũng lại xuất hiện.

Phillip đã kết hôn với Laontel Bellacian – vị hôn thê của Hoàng tử Rakshul trước đây sao? Vì vậy mà ông ta đã phản bội Nữ thần Ánh sáng bởi vì bà ấy và đó cũng là sự khởi đầu của lời nguyền?

Phillip đã phản bội Nữ thần và chọn một người phụ nữ khác, nhưng không có ghi chép nào về bà ấy. 

Hoàng đế Phillip có ba người con trai. Một trong số họ đã trở thành Hoàng đế tiếp theo, còn người con trai út thì bị nguyền rủa.

Nhưng có rất ít ghi chép về người phụ nữ này. Tôi thậm chí không thể biết rõ Hoàng hậu thực sự là ai. Một số người thậm chí còn cho rằng cả đời ông ông ta chưa từng lập Hậu.

Thế nhưng tấm đá lại nói rằng đó là Laontel Bellacian?

Khi Phillip phản bội Nữ thần Ánh sáng, Laontel Bellacian được nghênh đón với tư cách là Hoàng hậu, và một đám cháy đã bùng lên thiêu rụi Cung điện Tenlarn. Cả cung điện Hoàng gia và Kinh thành Cố đều bị ô nhiễm và cuối cùng đã phải di dời đi.

Phillip đã tự dựng lên tấm đá khổng lồ để ghi lại những việc làm của Rakshul.

Nhưng không hề có phong trào phục hưng Zelcan, và Hoàng tử Rakshul - người bị coi là  ‘ Người đã dẫn đến tấn bi kịch' lại là một người đã chết.

Ngay cả sau khi Đế quốc Zelcan sụp đổ, những người Roum vẫn không cảnh tỉnh bản thân mà tiếp tục phạm nhiều tội lỗi, vì vậy Nữ thần Ánh sáng đã vô cùng tức giận và nguyền rủa họ với căn bệnh mang tên “Tancinol”. Thế nhưng sự thật là căn bệnh này đã lây lan từ trước rồi.

Các ghi chép của sử sách và những gì thực sự đã xảy ra là hoàn toàn khác nhau.

Tôi nhìn quanh căn phòng. Đây là tấm đá cuối cùng rồi. Thế nhưng lại không còn ghi chép gì khác nữa. Vẫn có những kho báu xa xỉ, nhưng chúng dường như không liên quan gì đến lời nguyền.

Nhưng…

'Chỉ có vậy thôi ư?'

Những sự kiện thực tế và lịch sử được ghi lại một cách rõ ràng cũng rất thú vị , nhưng tôi đến tận Cung điện Tenlarn không phải chỉ để nghiên cứu lịch sử.

Hơn nữa, ngay từ đầu tôi đã biết Phillip là một kẻ xấu xa rồi. Rất có thể là ông ta đã làm một điều gì đó mờ ám và tồi tệ hơn nhiều so với những gì được ghi lại.

Tôi tới đây là để tìm cách hóa giải lời nguyền của Blake. Thế nhưng, không có một phiến đá nào có manh mối mà tôi cần .

Vậy thì tại sao những ký ức ngày xưa lại hiện về? Tại sao đám Macul lại dẫn tôi đến đây?

Tôi nhìn ra phía cửa. Nhưng đám Macul đã biến mất. Chúng đã đi đâu?

Tôi đi ra ngoài cửa - nơi mà đám Macul đã ở đó. Ngay lúc ấy, sợi dây chuyền bỗng nhiên bị đứt. Viên đá mana ánh sáng đã bị vỡ vì không chống chọi được với sức mạnh của ma thuật hắc ám.

Eunhan vội vàng đưa chiếc vòng tay bằng đá mana ánh sáng mà anh đang đeo.

"Điện hạ, người mau cầm lấy đi."

"Eunhan, ngươi không nên làm vậy."

"Thần sẽ ổn thôi.Chỉ một chút nữa thôi. Người nên đeo nó cho đến khi chúng ta trở lại Hoàng cung. ”

Eunhan đeo chiếc vòng vào cổ tay rồi nắm tay tôi. Lần này anh ấy không hề do dự, có lẽ là vì tình hình cấp bách.

Dù sao thì chúng tôi cũng sẽ quay trở lại Hoàng cung nên tôi cũng không cố chấp nữa. Đám Macul đã biến mất và không còn điều gì xảy ra trong quá khứ được hé lộ nữa. Nơi này không còn tin tức giá trị nào.

"Điện hạ,  mau nhắm mắt lại."

Tôi làm theo lời anh ấy, sương mù ẩm ướt xoay quanh toàn bộ cơ thể trở nên nhẹ bẫng như đưa chúng tôi bay thẳng lên trời.


 

***


 

Khi mở mắt ra, tôi đã thấy một tấm bia đá quen thuộc trước mắt. Chúng tôi đã trở lại căn phòng bí mật trên tầng ba của Cung điện Phillion.

"Ancia!"

"Cha…"

Ngay khi tôi nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Tenstheon, đầu tôi tự nhiên trĩu xuống.

"Con xin lỗi."

"Chuyện gì vậy? Có chuyện gì đã xảy ra với con ư?"

“… Chiếc vòng cổ mà cha đưa cho con đã bị vỡ mất rồi ạ.”

Tenstheon ôm tôi và cười.

"Như vậy là sao? Con bị thương ở đâu à?"

"Không phải ạ. Eunhan đã bảo vệ con. Anh ấy còn đưa cho con chiếc vòng của anh ấy. Nhưng…"

Khi được ôm trong vòng tay rộng lớn của Tenstheon, tôi thực sự cảm thấy mình như một đứa trẻ.

Khoảnh khắc tôi cảm nhận được cái vỗ nhẹ ấm áp trên lưng mình, sự thất vọng, cảm giác vô dụng và tự trách khi còn ở trong Cung điện Tenlarn đồng loạt bộc phát.

"Con xin lỗi. Con đã không tìm thấy bất kì manh mối nào ở đó ”.

"Không sao cả. Không có gì phải tiếc hết. "

“Con đã cố chấp tới đó …”

Tenstheon ôm chặt lấy tôi khi thấy tôi khóc.

"Ta xin lỗi . Có lẽ ta đã tạo áp lực quá lớn cho con. Đừng khóc. Không có gì phải khóc cả . Không sao đâu. Không sao đâu Ancia của cha. ”

Đám Macul đã dẫn đường cho tôi tìm ra quá khứ của một ngàn năm trước. Khi bước vào căn phòng đó, tôi cứ nghĩ rằng mình đã có thể tìm ra cách hóa giải lời nguyền của Blake. Nhưng cuối cùng lại chẳng tìm thấy gì cả.

Kỳ vọng của tôi quá cao nên thất vọng cũng càng nhiều. Tenstheon cảm thấy không sao cả, nhưng tôi vẫn không thể ngừng tự trách và tiếc nuối.

Blake và Tenstheon mới là những người đang gặp khó khăn lúc này. Không phải tôi. Tôi đã cố gắng ngừng khóc nhưng lại không thể.

Sau đó, cánh cửa của không gian bí mật mở ra.

"Thưa bệ hạ!"

Collin hét lên, vội vã chạy đến. Khuôn mặt vô cảm mọi ngày của Collin giờ trắng bệch như tờ. Biểu cảm của Tenstheon cũng cứng lại.

"Có chuyện gì vậy?"


 

"Thái tử điện hạ đã bất tỉnh rồi!"


 

***


 

Blake vẫn hôn mê trong suốt ba ngày qua.

"Điện hạ, người đừng lo lắng quá."

Melissa và Hans đã theo hầu cậu ấy trong một thời gian dài và tình huống này cũng đã từng xảy ra rất nhiều trước khi tôi đến đây ,vì vậy mà họ khá bình tĩnh.

Blake đã từng nói rằng đây là số phận không thể tránh khỏi của cậu bởi vì cậu là người thừa kế lời nguyền . Lời nguyền đã không lan rộng thêm trong ba năm qua đã là một phép màu rồi.

Họ an ủi tôi và nói rằng họ đã liệu trước được rằng Blake sẽ ngất đi bởi những cơn sốt liên tục không dứt mấy ngày gần đây.

Nhưng tôi không thể bình tĩnh được.

Sự thật là họ cũng chỉ giả vờ bình tĩnh ngoài mặt để trấn an tôi thôi. Họ cũng đang hoảng sợ.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 42
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.