Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 32

Chương 32 - Cây hoa trà đỏ và con ác thú (4)


 

Giống như vết sẹo của tôi, người thừa kế lời nguyền cũng bị coi như một mầm bệnh truyền nhiễm.

Mọi người nói rằng họ ghét 'người thừa kế của lời nguyền' vì lời nguyền vô cùng kinh khủng và người thừa kế chính là một linh hồn sa đọa đã bị nguyền rủa bởi Nữ thần. Nhưng tận sâu bên trong họ chính là nơi mà cảm xúc sợ hãi cắm sâu gốc rễ.

Cảm xúc của họ đối với người Roum cũng không có gì khác biệt. Xét cho cùng thì có lẽ đó chính là nỗi sợ hãi của họ, hơn là sự khinh thường.

Sợ hãi rằng người bị Nữ thần ruồng bỏ và bị nguyền rủa có thể làm hại đến bọn họ. Từ ấy mà nó đã khiến họ nảy sinh lòng căm thù độc ác.

Tuy nhiên, dù nguyên nhân là gì kể cả đó có là bản năng của con người đi chăng nữa, tôi cũng không thể dung thứ cho những hành động làm tổn thương người khác và thậm chí gây ra cái chết của họ như thế.

“Ta không muốn trốn tránh nỗi sợ hãi. Ta cũng không muốn mặc kệ hay làm tổn thương bất cứ ai. "

Bàn tay đang ôm tôi của Richard như chợt rút hết sức lực .Tôi đã hoàn thành việc thắt chặt lại chiếc khăn tay.

"Em quả là một cô gái kì lạ."

Anh ta bật cười. Đó không phải là nụ cười giả tạo thường thấy của anh ta, mà là một bụ cười chân thành và đầy thích thú.

Tôi đã nói điều gì đó buồn cười sao? Dù sao tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, thế là ổn rồi.

Tôi nhìn những bông hoa trà đung đưa trong gió. Richard nói rằng sau khi mẹ anh qua đời, anh đã mất đi tiếng cười. Trong cuốn tiểu thuyết, anh ta cũng không bao giờ nở một nụ cười chân thành nào nữa, nhất là ở trước mộ của mẹ mình.

Vì thế mà có lẽ nụ cười lúc này của anh ta có lẽ là một món quà tuyệt vời dành cho người mẹ quá cố của mình.

Nhưng tôi vẫn còn một điều muốn nói với Richard

“Không phải Ngài đã qua tuổi học phép xã giao cơ bản rồi sao, thưa ngài Cassil?”

“Em muốn nghe danh xưng‘ Thái tử phi điện hạ ’từ ta sao?”

Khóe miệng nhàn nhạt nhếch lên. Anh ta đã trở lại với con người ban đầu của mình.

“Đó không phải là những gì mà ta muốn nghe. Đó là xưng hô mà anh bắt buộc phải gọi ta . "

“Ta sẽ ghi nhớ điều đó.”

“Và hãy xin lỗi vì những nhận xét quá đáng về Thái tử mà anh đã nói trước đó nữa.”

Anh ta gọi Thái tử là một con quái vật. Dù Richard có trải qua khoảng thời gian khó khăn như thế nào, tôi cũng không thể bỏ qua điều này .

"Ta xin lỗi. Ta đã mất bình tĩnh một chút nên đã lỡ lời. Xin người hãy tha thứ cho ta ”.

"Người mà anh nên xin lỗi là Điện hạ, không phải ta."

"Làm sao ta có thể cầu xin sự tha thứ của cậu ấy chứ?"

"Hãy cam kết lòng trung thành của ngài với Điện hạ."

Biểu cảm của Richard cứng lại. Tuy nhiên, anh ta nhanh chóng trở lại với vẻ cà lơ phất phơ giống như con người anh ta thường ngày. Trong suốt quãng đời của mình, anh ta luôn giấu kín cảm xúc thật sự kia.

"Em muốn ta thề sẽ trung thành với Ngài ấy giống như các Kỵ sĩ ư ?"

“Ý ta là ngài phải luôn nhớ rằng , người đàn ông tên Blake Larisch Geracillion chính là Thái tử của Đế quốc này.”

Tôi đã cảnh báo Richard không nên có những tham vọng ẩn khuất bên trong anh ta kia.

Thành thật mà nói, tôi thực sự không có thiện cảm với anh ta lắm. Quá khứ bi thảm và hoàn cảnh gia đình của Richard thật đáng buồn, nhưng những hành vi của anh ta thì lại quá ti tiện. Nếu câu chuyện diễn ra như cũ, thì những hành động xấu xa của Richard đã bắt đầu. Anh ta sẽ sử dụng người hầu gái của Blake để khiến cậu ấy đau khổ, cũng tung ra đủ thứ tin đồn nhảm nhí để hành hạ Blake và Tenstheon.

Richard của hiện tại cũng vẫn đang cố thực hiện những tội ác như thế. Anh ta cài người của mình vào và cố gắng do thám Cung điện bằng cách lợi dụng Bá tước Bellacian, nhưng tất cả đều đã thất bại.

Có lẽ là do hắn đầu óc anh ta đã không còn nhạy bén như ban đầu. Tôi nghĩ rằng người đàn ông lừa đảo này có thể sẽ thay đổi.

Ánh mắt sắc bén của Richard  nhìn về phía tôi khi anh ta nghe thấy lời cảnh cáo.

"…Được chứ. Có ai trong Đế quốc mà không biết điều đó đâu ạ? "

“Ta rất vui khi ngài hiểu được điều đó. Ngài Cassil, ngài là một người tài năng. Nếu sử dụng khả năng của mình đúng chỗ, vinh quang và những phước lành sẽ đến với ngài ”.

Tất cả mọi người trong gia đình Công tước Cassil đều đầy lòng tham, nhưng chỉ có Richard là người có năng lực thực sự trong số họ.

Richard đã lợi dụng và hy sinh vô số người để có thể trở thành Hoàng đế. Một vài người trong số họ đã thực sự chân thành yêu mến anh ta.

Tôi nghĩ về câu chuyện ban đầu. Richard vẫn ham muốn rất nhiều thứ ngay cả khi đã trở thành Hoàng đế, nhưng anh ta không thể thoát ra khỏi sự trống trải vô tận cho dù anh ta có lấy bao nhiêu thứ từ những người dân vô tội đi chăng nữa.

Nếu Richard hài ​​lòng với vị trí Công tước của mình và không tham lam những thứ không thuộc về mình thì mọi người sẽ đều hạnh phúc.

“Phước lành… Em đang nói rằng em sẽ đến bên cạnh ta sao?”

Nhưng thay vì lắng nghe tôi nói, anh ta lại cợt nhả khi sử dụng cách mà mọi người thường nhắc về Thái tử phi, "Phước lành của Đế quốc."

“Ngài Cassil chắc chắn cần phải học lại phép xã giao đấy.”

"Nếu em nguyên ý dạy ta, ta rất sẵn lòng học lại nó một lần nữa."

Bây giờ anh ta lại bắt đầu những hành động sến sẩm của mình, tôi đoán rằng nỗi buồn của anh có lẽ đã bay biến luôn rồi.

"Ta đã làm mất hời gian của em."

Richard cúi đầu chuẩn bị rời đi.

“ Rất mong lần sau được gặp lại em”.

"Ta hy vọng lúc đó cách cư xử của ngài có thể tốt hơn."

Tôi nhìn cây hoa trà và cúi đầu một lúc trước khi bước lên xe ngựa.

Richard có nghe lời cảnh cáo của tôi không ?

Sẽ rất tuyệt nếu anh ta thay đổi dù chỉ một chút thôi, nhưng với phản ứng của anh ta thì tôi cũng chẳng thể hi vọng nhiều.

Nếu Richard tiếp tục làm ra những hành động xấu xa như anh ta đã làm trong câu chuyện gốc, tôi nhất định sẽ ngăn cản tất cả điều đó. Hôm nay sẽ là lần trò chuyện nhàn nhã cuối cùng giữa tôi và anh ta.

Tôi nện bước nhanh hơn về phía xe ngựa. Chuyến đi chơi của tôi đã quá lâu rồi. Tôi muốn gặp chú rể nhỏ của mình càng sớm càng tốt.

***

Ancia lên xe ngựa mà không nhìn lại.

Richard nhìn vào chiếc khăn tay màu trắng được buộc trên cây hoa trà. Nó được làm bằng vải lụa sang trọng đắt đỏ và có cả một bức tranh thêu tinh xảo màu xanh lam trên đó.

“Đây là món quà đầu tiên người nhận được”.

Mẹ anh ta đã sống trong đau đớn cả cuộc đời.

Sinh ra là con gái của người Roum, bà ấy đã bị bắt làm nô lệ và phải sinh con cho một tên vô lại. Cuối cùng, sai lầm ngu ngốc của đứa con ấy đã khiến bà phải trả giá bằng mạng cả sống của mình.

Con trai bà thật ngốc nghếch. Anh ta hoàn toàn che giấu sự tồn tại của bà và thậm chí trồng một cái cây nơi bà được chôn cất cũng phải lưỡng lự. Thế nhưng Ancia đã lấy chiếc khăn tay của mình ra mà không một chút do dự.

Khi Richard nói một người Roum được chôn cất ở đây, Ancia đã hỏi, "Đó là người quen của anh sao?"

Richard nhìn chiếc khăn tay một lúc lâu, rồi khẽ nói: “Mẹ à, con sẽ quay lại vào năm sau nhé.”

Richard đến hòn đảo hoang phía Tây nơi Gilbert Bellacian bị lưu đày và trở về dinh thự của Công tước trong vòng một tháng. Để có thể kịp tới thăm mẹ, anh ta đã vội vã lên đường trở về mà không hề chợp mắt một chút nào. Mệt mỏi tích tụ bấy lâu đồng loạt ập đến.

Khi anh ta chuẩn bị bước vào phòng ngủ thì người quản gia vội vàng đuổi theo.

“Ngài đã ở đâu vậy ạ? Chúng thần đã tìm ngài khắp nơi. "

Richard nhíu mày. Hôm nay, anh ta không muốn nhìn thấy Công tước Cassil ghê tởm đó một phút giây nào.

Đáng lẽ anh ta nên trở về vào ngày mai. Anh ta tới thư phòng trong sự hối hận muộn màng.

“Thằng khốn vô dụng này! Mày vừa từ đâu về? ”

Khi Richard bước vào thứ phòng, Công tước Cassil đã giận dữ hét lên. Trước khi Richard kịp nói bất cứ điều gì thì Frank đã mỉa mai lên tiếng, “Mày đúng thật là ngu ngốc. Đó là điều duy nhất mày học được từ mẹ của mày à? ”

“ Thằng đần. Không hổ danh là kẻ mang dòng máu nô lệ. "

Richard nghiến răng. Dù họ có nói gì đi chăng nữa, Richard vẫn không thể hiện bất kì cảm xúc thật sự nào của mình, nhưng anh ta không thể chịu đựng được những lời xúc phạm ngày càng thậm tệ như thế.

Họ không biết chính xác bệnh tình của bà ấy mà đã nhẫn tâm đẩy một người phụ nữ vô tội đến cái chết, đối xử với bà ấy như thể bà là kẻ mắc bệnh dịch. Họ đã giết bà một cách dã man và khiến bà biến mất mãi mãi.

Nhưng thời cơ vẫn chưa chín muồi. Richard cười nhàn nhã như thường lệ.

“Con đã trở lại từ khu mỏ phía Tây của Công tước, thưa ngài . Vì không có ở đây nên con cũng đã bàn giao các công việc quản lí tài chính với anh trai rồi. "

Richard không thể nói những thông tin mà anh ta đã thu thập được về Gilbert Bellacian với gia đình Công tước, vì vậy anh ta đã nói dối.

"M-mày đã nói rồi sao?"

Frank chớp mắt. Nghĩ lại, khi mình đang vui chơi phè phỡn với đám bạn trong cơn phê thuốc thì Richard dường như đã nói điều gì đó.

“Cũng không quan trọng lắm! Con nhất thời quên mất cũng là điều bình thường mà! ”

" Mày đã tạo ra một mớ hỗn độn rồi phủi đít mà đi một cách nhàn nhã đấy à?!"

Frank đổ lỗi cho Richard. Công tước nổi điên, ném cuốn sổ cái về phía Richard.

Dù là lỗi lầm gì đi chăng nữa thì ông ta cũng đều quy tội lên đầu Richard. Ông ta không thể chịu nổi dù chỉ một chút đề cập đến những sai sót của Frank.

Richard mở cuốn sổ cái bị rơi trên sàn.

Arnold Cassil đã giao lại cho Frank một số công việc quản lý do ông ta điều hành. Thế nhưng anh ta lại nghiện cờ bạc, vì vậy mà nhiệm vụ quản lý bị quăng lại cho Richard. Trước khi lên đường tới phía Tây, anh ta đã ra lệnh cho cấp dưới của mình chuẩn bị một danh sách các giao dịch của Frank. Danh sách đầy rẫy những món đồ vô dụng được mua với giá cao ngất ngưởng. Luến mắt thôi cũng biết thủ phạm là ai và giao dịch thế nào rồi.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 32
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.