Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 171

Ngoại truyện 2 - Blake nhỏ đi rồi (2)

 

"Meo!"

"Cậu ấy nói không phải."

"Người tin lời anh ta à?"

Sau khi nghe Tenstheon nói, Blake đặt hộp ngọc lên bàn.

“Con làm vậy chỉ vì cái này thôi à?”

"Ý của người là chỉ vì cái này?"

Tenstheon lấy thêm hai chiếc hộp giống nhau ra khỏi ngăn kéo.

“Đó là một công cụ đặc biệt dùng để liên lạc do Eunhan tạo ra. Đây là của con và của ta. ”

"Meo!"

Eunhan gật gật đầu. Anh ấy thậm chí còn không dám nghĩ đến những ý tưởng như vậy.

Ancia là con dâu của Tenstheon. Eunhan sẽ không làm gì cô ấy.

Ancia đã chữa trị tancinol bằng trà taekri. Như cô ấy nói thì bản chất tancinol và trà taekri tác động vào sức mạnh của nhau.

Cứ như vậy thì Eunhan sẽ không thể trở lại hình dạng ban đầu vì Blake. Cả hai đều có sức mạnh ức chế lẫn nhau như tancinol và trà taekri.

“Con xin lỗi cậu ấy ngay lập tức đi.”

Tenstheon nghiêm nghị nói.

Eunhan là hoàng đế của Chang. Việc họ vô lễ với một hoàng đế của nước khác, bất kể mối quan hệ của họ có thân thiết đến đâu đều không thể chấp nhận được.

"Không."

Tuy nhiên, Blake từ chối mệnh lệnh của Tenstheon ngay lập tức.

"Blake!"

"Con đã nói là không rồi."

"Eunhan là hoàng đế của Chang."

“Con biết, đó là lý do tại sao con chỉ khiến anh ta thành thế này.”

Anh lạnh lùng nói và nhìn chằm chằm vào con mèo đen.

“Anh ta sẽ biến đổi trở lại sau một đêm. Trong thời gian chờ đợi thì cứ để anh ta tự ngẫm lại đi ạ ”.

Trước khi Tenstheon kịp nói gì, Blake đã quay người và đi ra khỏi văn phòng.

Tenstheon thở dài.

Nếu là ai khác thì ông đã tức giận và buộc anh ta phải tuân theo rồi. Nhưng Tenstheon không thể làm điều đó với Blake.

"Eunhan, ta xin lỗi."

Cuối cùng, Tenstheon đã xin lỗi thay vì Blake.

"Meo."

Eunhan gật đầu như thể anh ấy không sao cả.

***

Tôi xoay người trong chiếc váy cưới màu trắng của mình.

"Nó thế nào?"

"Khá được đó."

Blake đáp lại với một nụ cười thật tươi.

"Tất cả đều đẹp."

Chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới vào tháng 5.

Vẫn còn rất nhiều thời gian, nhưng có quá nhiều thứ để chuẩn bị. Đầu tiên, việc chọn váy cưới cũng đã là một thử thách rồi.

Rất khó để chọn vì trông cái váy nào cũng đẹp.

Tôi cũng đã hỏi ý kiến ​​của Blake, nhưng anh ấy chỉ nói rằng tôi mặc gì cũng đẹp.

"Mấy cái váy này đều thực sự rất đẹp."

Blake nghiêng đầu và cười rạng rỡ.

Tôi mừng vì ít ra trông anh ấy cũng có vẻ thực sự hạnh phúc. Kể từ khi Eunhan đến, anh ấy đã phải chịu nhiều áp lực.

"Nhưng hôm qua chàng đã nói gì với Eunhan thế?"

Tôi cẩn thận hỏi. Ngay lập tức, biểu hiện của Blake hơi cứng lại.

"Cũng không có gì."

“… Còn sợi dây chuyền thì sao?”

“Ta đã đưa nó cho Bệ hạ rồi. Nếu nàng cần liên lạc với Chang thì ta nghĩ Bệ hạ có thể làm điều đó. Sao thế?  Nàng cần ta mang nó về đây à? ”

"Không phải, chàng làm tốt lắm."

Sẽ hiệu quả hơn nếu nói với Tenstheon khi có bất kỳ sự cố nào.

Blake cười rạng rỡ.

"Hehe."

Tôi đoán thật mình đã làm dúng khi từ chối chiếc vòng cổ. Hẳn là anh ấy đã ghen với Eunhan rồi.

Nhưng ngay cả khi anh ấy cười rạng rỡ như vậy, nó vẫn không thể dễ thương như khi anh ấy còn là trẻ con.

Anh ấy bất ngờ nắm tay tôi. Vết chai sần trên tay Blake cọ vào da thịt tôi một cách dễ chịu.

Không giống như khuôn mặt xinh đẹp của mình, anh ấy có một bàn tay thô ráp.

Nắm chặt tay anh ấy, tôi như bị cuốn vào đôi mắt đẹp hút hồn kia, trong lòng chợt dâng lên một cơn sóng lạ.

"Ancia!"

Blake cũng cảm nhận được dao động và ôm tôi như thể anh ấy đang bảo vệ tôi.

Đúng lúc đó, một vết nứt vỡ ra trên sàn. Baekhan đột ngột xuất hiện.

"Baekhan!"

Tôi hét lên vì sung sướng. Đã bao lâu rồi nhỉ? Eunhan đã kể tôi nghe về cậu ấy, nhưng đây là lần đầu tiên tôi gặp lại cậu ấy thế này.

Vì là người được Bạch Long lựa chọn nên Baekhan không thay đổi chút nào so với thời điểm trước đây.

Baekhan không để ý đến lời chào của tôi mà chỉ vào Blake.

"Đồ tồi!"

Cậu ấy giận dữ hét lên. Sao cậu ấy lại tức giận thế?

Nhưng mà tôi đã nhầm rồi. Tuy nhiên, người mà cậu ấy chỉ vào lại đang khoanh tay với vẻ mặt khôi tuấn tú thế kia.

"Ngươi tức giận ngay khi gặp ta sau một thời gian dài thế sao?"

Chờ đã, tôi không biết với Eunhan như thế nào, nhưng tôi nhớ mối quan hệ của anh ấy với Baekhan khá tốt cơ mà, nhưng tại sao bầu không khí lại lạnh lẽo thế này?

"Sao ngươi dám xúc phạm anh trai ta!"

“Ngươi biết cũng tốt, bảo anh ta lần sau đừng nói những điều vô nghĩa nữa.”

Hôm qua đã xảy ra chuyện gì vậy?

Tôi đã rất ngạc nhiên, nhưng trước hết tôi phải hòa giải hai bên đã.

"Này…"

Tôi cẩn thận mở miệng. Nhưng giọng nói của tôi đã bị chôn vùi dưới tiếng khóc của Baekhan.

"Sao! Ngươi đang nói về cái gì cơ?! Ta đã nghĩ rằng ngươi là một người trong sáng, hiền lành, nhưng ngươi hoàn toàn là một kẻ ngu ngốc thôi! ”

"Ngươi vẫn còn nhỏ."

"Hừ! Đồ khốn kiếp! Xin lỗi ngay đi!"

“Chà, nếu ngươi thấy buồn thì xin…”

"Người mà ngươi cần xin lỗi là anh ấy, không phải ta!"

Blake đang định xin lỗi Baekhan thì ngay lập tức im bặt.

"Tại sao ta phải xin lỗi anh ta?"

"Gì?!"

“Ta sẽ không nói đâu, thế nên nếu ngươi tiếp tục nói những điều vô nghĩa thì đừng có lớn tiếng và biến khỏi đây đi.”

"Blake!"

Tôi kéo áo anh ấy. Tôi muốn ngăn anh ấy lại nhưng Blake không hề nhúc nhích.

"Ngươi sẽ phải hối hận, đồ khốn!"

"Điều đó sẽ không xảy ra đâu."

“Ta sẽ cảnh báo ngươi lần cuối. Xin lỗi anh trai ta đi! ”

“Đừng bắt ta phải nói lại lần nữa, ra khỏi đây.”

Giọng của Blake lạnh đến mức tôi khiến tôi phải ngạc nhiên.

"Được, ta sẽ đi."

Baekhan nghiến răng nói. Bàn tay nhỏ bé của cậu ấy đang run lên vì tức giận.

Có chuyện gì đã xảy ra ngày hôm qua vậy?

Dù thế nào thì tôi cũng không thể ở yên như thế này được.

"Xin lỗi…"

"Ngươi sẽ hối hận!"

Khi tôi đến gần Blake để xoa dịu cậu ấy, Baekhan đưa tay túm lấy Blake, một lượng lớn ma lực bao phủ khắp cơ thể Blake.

"Blake!"

Tôi ngạc nhiên gọi tên anh ấy, nhưng tôi thậm chí không thể nói gì với Blake vì ma lực quá mạnh mẽ.

Ma lực xoay quanh Blake nên tôi không còn nhìn rõ anh ấy nữa.

"Ta không sao, đừng lo lắng."

Tôi có thể nghe thấy giọng nói của Blake. Anh ấy nói rất bình tĩnh nên tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.

Giọng anh ấy nghe có vẻ hơi lạ, nhưng tôi chắc chắn là do có nhiều ma lực nên giọng anh ấy nghe có vẻ lạ.

Ngay sau đó, ánh sáng biến mất, bóng dáng Blake hiện ra.

"Bl..Blake?"

Khoảnh khắc nhìn thấy anh ấy, tôi không thể nói nên lời.

"Anthia."

Khi thấy tôi trợn tròn mắt ngạc nhiên như thế, Blake cố gắng trấn an tôi bằng một nụ cười. Nhưng anh ấy cũng rất ngạc nhiên khi nghe thấy giọng nói của mình.

" Aoo  ại ế này!" ( Sao lại thế này ).

Blake đã biến thành một đứa trẻ. Một đứa trẻ rất nhỏ, chỉ khoảng chừng có bốn hoặc năm tuổi thôi.

Anh ấy nhìn vào cơ thể mình và hét lên. Nội tâm tôi cũng đang gào thét.

'Dễ thương quá ! Anh ấy thật đáng yêu!'

Không, đây không phải lúc cảm thán thế này. Tôi ngay lập tức nhìn Baekhan. Tôi phải xem cậu ấy đã làm gì Blake.

"Ta đi ngay đây!"

Chưa kịp hỏi thì Baekhan đã nhanh chóng để lại một câu rồi biến mất.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Sau khi nghe thấy tiếng động bên trong, Chelsea và Jayden chạy vào.

"Aaaaaa!"

Ngay khi Chelsea nhìn thấy Blake, cô ấy đã hét lên chẳng khác nào tiếng của một con cá heo.

"Điện hạ, bộ dạng dễ thương này là sao đây !!"

Những trái tim được vẽ lên trong đôi mắt luôn bình tĩnh của Chelsea. Chelsea hẳn là rất thích trẻ con.

“Điện hạ đâu rồi ạ? Thần nghĩ quần áo của đứa trẻ đó có vẻ giống… ”

Jayden hỏi cậu bé đúng hơn là đứa trẻ kia mặc gì.

Khi Blake bị biến nhỏ đi, quần áo của anh ấy trượt xuống.

"Ta hông phải là một đứa bé!"

Blake kêu lên trong cơn thịnh nộ. Tuy nhiên, bước đi đột ngột khiến quần áo có vẻ rộng lớn của anh ấy bị rối tung hết cả lên.

"Blake!"

Tôi hốt hoảng đỡ được Blake. May mắn là tôi đã kịp thời ngăn không để chồng mình bị ngã.

“Bl, Blake? Đó, đứa trẻ đó? Ahhh! ”

Chelsea lùi lại với một tiếng hét thầm. Cô ấy sợ Blake, mặc dù tôi không biết tại sao. Jayden cũng cứng người lại.

Họ cũng bối rối. Nhưng điều đầu tiên tôi phải làm là…

"Chelsea, lấy cho ta một cái chăn dày đi."

 

***

 

Sau khi nghe tin về Blake, Tenstheon vội lao vào phòng.

“Blake!"

Không như những người khác, Tenstheon ngay lập tức nhận ra bé Blake.

"Uwaa!"

Khi Tenstheon nhấc Blake dậy, một tiếng hét vang lên từ miệng anh.

“Bệ hạ, nếu đột nhiên làm như vậy thì đứa bé sẽ giật mình đó.”

"Thật xin lỗi."

"Ta hông phải là một đứa bé!"

Blake lại kêu lên trong cơn thịnh nộ. Tuy nhiên, nó chẳng có tí sức ảnh hưởng nào khi anh ấy hét lên trong một thân hình nhỏ bé như thế.

"Sao lại thế này?"

“Đó là…”

Tôi đã giải thích toàn bộ câu chuyện. Tenstheon nghe thấy Baekhan đã làm điều này thì chỉ có thể nuốt nước bọt.

"À….”

Dường như ông ấy đã biết điều gì đó.

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 171
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.