Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 162

Chương 162 – Đến với ánh sáng mà chúng ta mơ ước (8)

 

"Người đang đi đâu vậy, Điện hạ!"

"Ta cần gặp phu nhân Marcelle!"

Tôi chạy nhanh đến phòng của phu nhân Marcelle.

"Điện hạ, xin hãy cứu ta với!"

Bà ấy đã khóc ngay khi nhìn thấy tôi.

Phu nhân Marcelle chỉ có các triệu chứng nhẹ của tancinol, nhưng bà ấy vô cùng sợ hãi về căn bệnh này.

"Phu nhân Marcelle, bình tĩnh nào. ”

Khi Chelsea lên tiếng, phu nhân Marcelle cúi đầu xấu hổ.

“Ta, ta đã rất sợ. Ta xin lỗi."

"Không sao, sợ hãi là phản ứng tự nhiên thôi."

Tôi đã xoa dịu bà ấy.

"Cảm ơn vì người đã thông cảm."

“Ta muốn hỏi ngươi một câu quan trọng. Ngươi có thể trả lời thành thật không? ”

"Vâng, tất nhiên rồi ạ."

Bà ấy lập tức gật đầu.

"Ngươi có uống trà vào ngày tiệc trà ở Cung điện Sephia không?"

Bà ấy rất ngạc nhiên khi tôi hỏi điều này.

“Ta không đổ lỗi cho ngươi đâu. Đó là một câu hỏi quan trọng, vì vậy hãy thành thật. "

"Đ, điều đó ... không ạ."

Sau vài giây do dự, phu nhân Marcelle lắc đầu.

“Ta giả vờ uống, nhưng ta đã không uống trà. Ta không thích nó vì một số lý do… Ta xin lỗi. Ta thực sự xin lỗi. "

Bà ấy xin lỗi hết lần này đến lần khác.

"Không, cảm ơn ngươi vì đã thành thật."

Tôi đã hỏi câu hỏi tương tự với những người khác đã tham dự bữa tiệc của tôi và bị nhiễm tancinol.

Và tất cả đều trả lời rằng họ không uống trà.

Suy đoán biến thành niềm tin chắc chắn.

Câu trả lời là 'Trà Taekri.'

Tenstheon và những người phụ nữ trong bữa tiệc trà đều uống trà và không bị nhiễm tancinol.

Tuy nhiên, Collin và những người phụ nữ khác không uống trà đã đổ bệnh.

Trà Taekri giúp ngăn chặn tancinol.

Lần đầu tiên kể từ khi tancinol bùng phát, tôi cười rạng rỡ.

Cuối cùng, tôi đã tìm ra cách chữa trị tancinol rồi.

Tôi mang trà taekri từ cung điện và kê đơn cho các bệnh nhân.

Tuy nhiên, những phản hồi lại được chia thành hai.

"Chúng thần đang khỏe hơn rồi!"

"Thần xin lỗi, nhưng không có gì thay đổi cả."

Tôi cũng biết tại sao cơ thể họ phản ứng khác nhau như thế này.

Người uống trà taekri mà Eunhan đưa cho tôi không có tiến triển gì, còn người uống trà taekri mà tôi và Blake nuôi lớn bằng năng lượng ánh sáng thì bắt đầu có sự cải thiện hơn.

Trà Taekri chắc hẳn phải có một chút sức mạnh ánh sáng.

Khi tôi và Blake trồng nó bằng sức mạnh ánh sáng thì ma lực ánh sáng hẳn là đã cùng tồn tại với trà.

Khi Ser tấn công tôi ở cánh cửa bóng tối, vòng tay của Baekhan đã ngăn cản đòn tấn công đó.

Cậu ấy đã được chọn bởi Bạch Long, nhưng cậu ấy đã ngăn chặn sức mạnh chỉ bằng một chiếc vòng tay.

Đó không phải là vì vòng tay mạnh hơn.

Sức mạnh và ma lực khác nhau về bản chất và bản chất của chúng cản trở lẫn nhau.

Phillip đã sử dụng ma lực ánh sáng để tạo ra tancinol, và ngay cả khi chúng tôi sử dụng ma lực ánh sáng để điều trị thì nó vẫn sẽ gây ra tình trạng tái phát và trầm trọng hơn.

Tuy nhiên, sức mạnh của trà đã phá hủy hệ thống đó.

Và nó đã giúp năng lượng ánh sáng đi vào cơ thể.

Nhờ sức mạnh của nó, năng lượng ánh sáng đã có thể đi vào cơ thể mà không có bất kỳ sự xáo trộn nào, làm suy yếu hệ thống phòng thủ và cải thiện tình trạng của họ.

Có lẽ nếu đó là một ma lực bình thường hoặc ma lực được chiết xuất thì điều này sẽ không xảy ra. Ngay cả khi nó tiến vào cơ thể, vẫn có khả năng gây ra tác dụng phụ.

Tuy nhiên, nó có tác dụng nhất định vì nó có sức mạnh tương tự như tancinol.

Khi sức mạnh của Phillip đưa ma lực ánh sáng xoắn trở lại như ban đầu, nó bắt đầu trở lại hình dạng ban đầu.

“Rốt cuộc thì nàng cũng đã làm được. Chúc mừng nàng. Nàng đã phải vất vả rất nhiều. "

Blake vòng tay qua vai tôi.

“Cảm ơn chàng, nhưng ta chỉ ước gì mình biết sớm hơn.”

Chỉ còn vấn đề những bệnh nhân quý tộc không có tỷ lệ giới tính cân bằng. Nhưng nó không phải là một vấn đề lớn.

Bởi vì nó là như vậy từ một ngàn năm trước rồi.

Philip ưu tiên loại bỏ các đối thủ của mình hoặc đe dọa các đối thủ chính trị nên kết quả là nam giới có nhiều khả năng bị nhiễm tancinol hơn.

Thế nên tôi mới nghĩ như vậy.

Richard có một vị trí cao trong việc kế vị ngai vàng, vì vậy anh ta đã lên kế hoạch loại bỏ những người có thể ngăn cản anh ta trở thành hoàng đế.

Phillip và Richard có cùng một tâm hồn, nhưng họ là một con người khác nhau.

Điều quan trọng là rút ra bài học từ quá khứ, nhưng sẽ không tốt nếu bị trói buộc bởi những ký ức của một nghìn năm trước.

“Như vậy là tốt lắm rồi. Nàng đang làm việc quá chăm chỉ. Nàng đã làm điều mà chưa ai làm được trong suốt một nghìn năm. Nàng đã giải được lời nguyền của ta và tìm ra cách chữa tancinol. Nàng xứng đáng được khen ngợi và hạnh phúc ”.

"Ừm."

Như Blake đã nói,

Đã đến lúc tập trung vào việc điều trị tancinol hơn là hối hận. Tìm cách chữa trị không phải là cứu cánh.

Tôi phải pha đủ trà taekri để chữa trị cho tất cả các bệnh nhân ngay bây giờ.

***

 

Sau khi thử nhiều phương pháp, tôi phát hiện ra rằng ăn lá trà trực tiếp sẽ hiệu quả hơn nhiều so với uống trà.

Tôi lập tức cho tất cả các bệnh nhân đơn thuốc để ăn sống lá chè.

Nhưng Collin lại sợ hãi vì lá trà khá đắng.

"Thần ổn mà. Thần sẽ uống trà ngay sau khi thần khỏe hơn một chút. "

Tôi không nói nên lời và bật cười.

"Hãy nhìn những đứa trẻ kia đi, chúng đang ăn ngon lành đấy."

Anh ấy để lại một bức thư tuyệt mệnh đã đủ nghiêm trọng rồi, nhưng hiện tại đã tìm được phương thuốc chữa khỏi, nhưng anh ấy lại tốn rất nhiều thời gian để cân nhắc hương vị của nó.

Anh ấy tiếp tục cứng đầu nhưng nó cũng không kéo dài lâu được.

Nghe tin về điều đó, Tenstheon đã gửi một lá thư trong cơn giận dữ vô cùng khiến Collin phải bắt đầu bỏ lá trà đắng lên miệng.

Chỉ là những gì được viết trên lá thư…

Dù sao, kết quả là Collin đã tiêu thụ rất nhiều lá trà đắng và hồi phục một cách nhanh chóng.

Tôi nắm tay Collin và kiểm tra tình trạng của anh ấy. Ma lực ánh sáng xoắn đã hoàn toàn biến mất.

"Xin chúc mừng. Bây giờ ngươi đã khỏi hẳn rồi đấy. ”

"Cảm ơn điện hạ."

"Không cần đâu, ngươi phải nói lời cảm ơn với lá trà đắng ấy."

"Bây giờ thì thần cũng có thể thoát khỏi mùi vị khủng khiếp đó rồi."

“Chính những lá trà đó đã cứu mạng ngươi, làm vậy có phải quá khắc nghiệt không?”

“Bất kể nó đã cứu mạng thần thế nào thì thần vẫn không thể nói nó ngon được.”

Anh ấy lắc đầu. Nó hẳn là điều khủng khiếp đối với anh ấy.

“Bây giờ hãy về nhà và thưởng thức món ăn yêu thích của ngươi đi.”

"Không đâu ạ, thần đã nghỉ ngơi quá nhiều rồi nên thần sẽ trở lại cung điện."

“Cha ta đã nói với ngươi rằng hãy nghỉ ngơi đi mà. Bây giờ hãy nghỉ ngơi thật tốt. ”

"Vậy thì thần đành nghe theo vậy."

Collin đã gầy đi một chút, nhưng trên khuôn mặt anh ấy đã lấy lại được sắc vóc và không còn biểu hiện của tancinol trên cơ thể nữa.

Tôi mìm cười khi thấy anh ấy hoàn toàn khỏe mạnh.

"Ngươi đã ném bức thư đó đi rồi à?"

Tôi đã hỏi về bức di chúc trước đấy của Collin. Sau đó anh ấy đã ngay lập tức trả lời một cách chắc chắn.

"Vâng, thần đã xé nó luôn rồi."

Collin vừa cười vừa nói, tôi cũng cười đáp lại anh ấy.

Từng người một, rồi rất nhiều người được chữa lành. Bóng đen của tử thần bao trùm Kinh thành cũng dần biến mất.

 

***

 

Vài ngày trước, kinh thành từng tràn ngập nỗi sợ hãi với cái chết, giờ đây lại náo nhiệt như xưa.

Những tờ báo chỉ trích không chỉ người Roum mà còn cả gia đình hoàng gia đã thay đổi thái độ của họ chỉ sau một đêm.

Bây giờ họ còn đang bận rộn khen ngợi Thái tử phi vì đã tìm ra cách chữa trị tancinol.

Richard đang đọc một bài báo mà không nói một lời nào.

Karan và Connin nhìn anh ta.

“Thần không quan tâm liệu họ có tìm ra cách chữa trị hay không. Chúng ta vẫn có đủ khả năng để lây nhiễm nó cho nhiều người hơn. Thần sẽ cố gắng nhiều hơn nữa! ”

Karan nghiến răng nói.

Kế hoạch của Richard nhằm thâu tóm đế quốc bằng tancinol đã biến mất.

Tuy nhiên, họ không thể từ bỏ như thế này được.

"Richard phải là Hoàng đế."

Đó là suy nghĩ duy nhất trong đầu của Karan.

Tuy nhiên, không giống như Karan thiếu kiên nhẫn, Connin không nói bất cứ điều gì. Richard cũng vậy.

Vẻ mặt của anh ta thoải mái ngay cả khi kế hoạch thất bại. Đúng hơn, anh ta trông có vẻ hạnh phúc.

"Ngươi không cần phải làm như vậy."

Richard vẫn dán mắt vào tờ báo.

"Bây giờ nó vô dụng rồi."

Tancinol là vô phương cứu chữa, thế nên kết cục cuối cùng chỉ có thể là cái chết.

Vì vậy nó mới có thể khủng bố đế quốc cả ngàn năm nay.

Nhưng hiện nay đã có phương pháp điều trị và các biện pháp phòng ngừa rồi. Tancinol không khác gì một loại bệnh cảm lạnh thông thường.

Giá trị của nó đã hoàn toàn biến mất. Trong tình huống này, việc gây ra một đợt bùng phát khác chỉ là vô nghĩa.

"Thật phi thường."

Richard mỉm cười nhìn bức chân dung của Ancia trên báo. Sau một nghìn năm làm việc chăm chỉ, cuối cùng cô ấy đã tìm ra phương pháp chữa trị cho tancinol.

Cô ấy thực sự là một người phụ nữ tuyệt vời.

Bức chân dung của Blake bên cạnh Ancia trông rất khó chịu, nhưng điều đó không còn quan trọng nữa.

Richard nhìn Connin.

"Connin."

“Vâng, thưa chủ nhân."

“Ta sẽ giao cho ngươi một mệnh lệnh quan trọng.Ngươi nhất định phải thành công ”.

Đây sẽ là mệnh lệnh cuối cùng dành cho Connin.

Cách chữa bệnh của Tancinol thật bất ngờ nhưng không thành vấn đề.

Vẫn còn một kế hoạch cuối cùng.

Thời điểm mà anh ta tái chiếm lại đế chế mà anh ta đã thành lập một nghìn năm trước và biến Ancia trở thành người phụ nữ của anh ta đã đến rồi.

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 162
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.