Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 144

Chương 144 –Những gì tưởng chừng như đã thay đổi lại vẫn không thay đổi (14)


 

Blake và tôi nhanh chóng đến Cung điện Forens.

Tôi vào phòng thay quần áo trước. Một lúc sau thì thấy Chelsea gõ cửa bước vào.

Hầu hết các quý tộc đều tham dự đám cưới của Ngài Ron, nhưng Chelsea vẫn ở lại cung điện hoàng gia để giám sát việc tu bổ Cung điện Sephia.

Tôi đã bảo cô ấy không cần phải làm điều đó, nhưng cô ấy vẫn kiên quyết nói rằng họ phải bắt đầu sửa chữa nó và cô ấy sẽ tự mình giám sát việc tu bổ.

Tôi nghĩ ngay rằng có lẽ cô ấy chỉ lấy việc giam sát công trình này như một cái cớ để không phải đến dự đám cưới thôi.

Chelsea vẫn chưa đính hôn, vì vậy nếu cô ấy đến dự đám cưới thì kiểu gì   mọi người cũng sẽ cằn nhằn cô ấy về điều đó.

Mặc dù đám cưới đã sắp kết thúc nhưng nếu bây giờ cô ấy muốn thì vẫn có thể đi được.

Tôi nghe nói có rất nhiều bạn bè và người thân ở ngoại thành của cô ấy đã đi tới đây để dự đám cưới của Ngài Ron.

Cô ấy tranh thủ cái cớ này để tránh họ sao?

"Không cần đâu ạ, hôm nay thần không có ý định rời khỏi cung điện đâu."

Cô ấy nói chắc nịch.

“ Hơn nữa thần nghe nói có chuyện lớn đã xảy ra tại dinh thự của Hầu tước Westin.”

"Đừng lo lắng, ta vẫn ổn."

“Thần rất vui vì người không sao.”

Chelsea thở phào nhẹ nhõm. Cô ấy có vẻ lo lắng cho tôi.

"Cảm ơn vì ngươi đã quan tâm ta."

"Nó là đương nhiên mà."

"Nhưng đó là cái gì thế?"

Tôi nhìn chằm chằm vào lọ thuốc trên tay cô ấy và hỏi. Trong đó đựng một thứ bột màu đen.

“Ồ, thần đang dọn dẹp trong Cung điện Sephia thì tìm thấy nó trong văn phòng của người. Thần thấy nó khả nghi nên đã mang đến đây ”.

Vì tôi vẫn chưa bắt đầu công việc của mình với tư cách là Thái tử phi nên tôi rất hiếm khi sử dụng văn phòng đó ở Cung điện Sephia.

Nhưng mấy lần tôi đến không hề nhìn thấy nó…

Có ai đó đã giấu nó ở đó hay sao?

Tôi lấy cái chai trên tay Chelsea.

Vào lúc đó, cảnh vật trước mặt đột nhiên biến đen và vô số ký ức, khung cảnh và giọng nói hiện ra trong tâm trí tôi.

“Richard, chàng đây rồi! Đây rồi! ”

Những đứa trẻ trong trại trẻ mồ côi hét vào mặt Richard. Richard – một người không thể chịu đựng nổi trẻ con, đột nhiên nhìn thấy Ser đang trong thân thể của tôi.

“Ancia…?”

Anh ta đưa Ser về nhà mình và cứ ngỡ đó là tôi.

Sau đó anh ta dùng một câu thần chú tẩy não caao ấy.

"Ancia, chúng ta phải giết thái tử thì mơi có thể ở bên nhau được."

Richard đưa cho Ser một lọ thuốc độc.

“Đừng lo lắng. Đó là một chất độc hoàn hảo mà ngay cả bác sĩ hay pháp sư Hoàng gia cũng đều không biết. Nàng sẽ không bao giờ bị phát hiện đâu. "

"Nhưng ta sợ…"

“Không cần phải sợ hãi. Nếu nó thực sự nguy hiểm thì ta đã không bảo nàng làm rồi. Ta yêu nàng, Ancia. ”

Những lời nói mà anh ta thốt ra nghe chẳng có chút gì là chân thành.

Richard rời đi. Ser bật khóc, nắm chặt lọ thuốc trong tay.

Một lúc sau tôi bắt đầu tỉnh táo trở lại. Tôi nhìn vào lọ đựng thứ bột màu đen trên tay.

Đây là chất độc mà Richard đưa cho Ser. Cô ấy đã để lại một số ký ức của mình ở trong cái lọ này.

‘Philip, tại sao chàng lại làm vậy với ta? Chàng vốn không cần phải làm điều đó. "

‘Có phải chàng ghét ta không? Có phải chết đi mới có được tình yêu của chàng?"

“Xin hãy nói với ta là chàng xin lỗi đi. Đó là tất cả những gì ta cần nghe."

Tôi cảm nhận được sự chân thành khi cô ấy nói nhưng lời đó trong kí ức của mình.

Nếu Richard xin lỗi Ser thì cô ấy sẽ tha thứ cho anh ta. Đó không phải là vì cô vẫn còn chút tình cảm với anh ta.

Thế nhưng cuối cùng Richard lại lợi dụng Ser để giết Blake.

'Ta sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi.'

Tay tôi siết chặt cái lọ trong tay.

Tôi không thể tha thứ cho anh ta. Từ một nghìn năm trước tới giờ anh ta vẫn không thay đổi một chút nào.

Anh ta vẫn vậy ngay cả khi không nhớ về tiền kiếp của mình.

Tôi nhất định phải bắt được Richard. Một khi bắt được anh ta, tôi sẽ bắt anh ta phải trả giá.


 

***


 

Giấy truy nã có khuôn mặt của Richard đã được dán khắp đế quốc.

Anh ta đã phạm nhiều tội ác, nhưng điều tồi tệ nhất trong số đó là âm mưu đầu độc thái tử.

Richard đã rất tức giận.

Anh ta chỉ còn một bước nữa là có thể ngồi vào cái ghế hầu tước rồi. Dùng tước vị của mình làm bàn đạp, anh ta đã mơ ước bá chiếm tầng lớp thượng lưu và trở thành hoàng đế. Tuy nhiên, những giấc mơ của anh đã sụp đổ chỉ sau một đêm và giờ anh lại trở thành một kẻ phải trốn chui trốn lủi.

Anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng Ancia lại có sức mạnh ánh sáng.

Sức mạnh mà cô ấy sở hữa không phải là một lượng nhỏ năng lượng. Cô cũng có thể hoàn toàn khống chế và sử dụng sức mạnh ánh sáng một cách thoải mái.

Ancia thực sự là người đã phá bỏ lời nguyền của Blake.

Ancia là một cô gái được ban phúc lành chứ không phải là một lời đồn nhảm nhí của những kẻ ngu ngốc. Lời nguyền của nữ thần kéo dài hàng nghìn năm cùng đủ để bằng chứng rồi.

Richard đang chìm trong sự hối hận vô hạn trong suốt chặng đường trốn chạy.

Mọi chuyện đã sai ở đâu chứ? Sao rắc rối này lại xảy ra?

Anh ta đã cố gắng rất nhiều, nhưng tại sao cuối cùng anh ta lại trở thành một kẻ bị truy nã toàn quốc chứ?

Anh ta bắt đầu tìm kiếm một lý do và một câu trả lời đã xuất hiện.

Cuộc sống của anh ta bắt đầu trở nên tồi tệ khi anh ta gặp cô.

"Mặc dù ta là người đầu tiên mà Ancia thích."

Khi còn nhỏ, mỗi khi đi dự tiệc với cha là cô sẽ luôn nhìn chằm chằm vào Richard. Cô không thể rời mắt khỏi anh ta.

Nếu hồi đó anh ta chấp nhận tình yêu của cô thì mọi chuyện sẽ khác.

Sức mạnh ánh sáng và kỹ năng ngôn ngữ mà Ancia có sẽ thuộc quyền sở hữu của anh ta. Lời nguyền của nữ thần cũng sẽ không bao giờ được hóa giải.

Thái tử sẽ chết thảm hại vì lời nguyền, và gia đình của Công tước Cassil sẽ không bao giờ suy tàn.

Đúng rồi, đó là lí do tại sao mọi thứ rối tung lên.

Nhưng có tìm ra nguyên nhân cũng chẳng ích gì.

Ancia đã là vợ của Blake, còn Richard là một kẻ bị truy nã.

“Chủ nhân, đừng đi nữa. Phía trước có kỵ sĩ ”.

Connin quay lại sau khi thám thính tình hình, lặng lẽ báo cáo.

Khuôn mặt của Richard và Karan đã bị truy nã trên toàn đế quốc vì vậy mà chỉ Connin có thể đi lại tự do.

"Vậy thì ta nên đi đâu đây?"

“Nhưng có vẻ… ở đâu cũng có kỵ sĩ…” Connin tiếp lời.

“Ai mà không biết điều đó? Công việc của ngươi là tìm ra một lối thoát đi! ”

Richard bực bội hét lên. Hiện tại, việc ra khỏi thành phố là ưu tiên hàng đầu, nhưng việc di chuyển không hề dễ dàng vì an ninh rất chặt chẽ.

"Thần xin lỗi."

"Thật ngu xuẩn."

"Ở đó! Có một người đàn ông trông giống như tội phạm đang bị truy nã!"

"Bên cạnh anh ta cũng có một người phụ nữ!"

Vào lúc đó, anh ta nghe thấy giọng nói của đội kỵ sĩ khẩn cấp hô lên.

Chết tiệt!

Thay vì rời khỏi thành phố thì họ đang sắp bị tóm gọn rồi. Richard vội vàng chạy. Karan và Connin cũng sử dụng ma thuật hắc ám để tạo ra một con đường cho anh ta trốn thoát.

"Lối này, chủ nhân."

Richard nắm chặt tay và tiếp tục chạy. Tuy nhiên, những kỵ đang đuổi theo sát nút rồi.

Richard tiếp tục cắm đầu chạy.

Anh ta có thể nghe thấy tiếng hét của Karan, nhưng anh ta phớt lờ nó và một mình bỏ chạy.

Rồi đột nhiên, anh ta dừng lại. Trước mặt là một con sông lớn.

Richard cố gắng tìm một cách khác, nhưng trước khi anh ta có thể làm như vậy thì đội kỵ sĩ đã bao vây anh ta rồi.

“Chạy trốn cũng vô ích thôi, Richard Cassil. Giơ tay chịu trói đi nếu không muốn tội trạng của mình nặng thêm! ”

Một kỵ sĩ hét lên ngay khi họ bao vây anh ta.

Richard nở một nụ cười giễu cợt.

Đừng thêm điều này vào những tội ác của anh ta à.

Richard không thể tránh khỏi hình phạt vì âm mưu đầu độc thái tử. Cho dù tội ác của anh ta có tăng lên hay không thì chờ đợi anh ta chỉ có thể cái chết. Không có lối thoát nào cả.

Richard nhìn ra phía con sông.

Mực nước dâng cao và dòng chảy siết, có thể là do trận mưa lớn kéo dài trong nhiều ngày.

Nếu bây giờ anh ta bị các kỵ sĩ kéo đi, anh ta sẽ bị đưa ra xét xử và bị kết án tử hình. Tuy nhiên, vẫn có cơ hội sống sót nếu anh ta nhảy xuống sông. Tất nhiên, xác suất chết cũng rất lớn.

Trong khi Richard đang khổ sở thì những kỵ sĩ đã lao về phía anh ta. Richard quay lại.

Nhưng nhìn thấy dòng nước cuồn cuộn thét gào thế kia anh ta lại không dám lao xuống.

Đúng lúc đó, anh ta nhìn thấy bóng dáng một người phụ nữ trong nước giống như một ảo ảnh.

‘Chính là cô ta! Chính là người phụ nữ giả mạo đó! "

Cô ấy không hề giống Ancia, nhưng trong mắt Richard, người phụ nữ đó chắc chắn là Ancia giả mạo đã lừa dối anh ta.

Richard đã quên đi tình trạng hiện tại của mình và nỗi sợ hãi trước dòng nước chảy xiết. Anh ta nhảy xuống dòng nước để tìm tới chỗ cô gái kia.

Những kỵ sĩ hoảng hốt hét lên trước hành động bất ngờ của anh ta, nhưng Richard lại không nghe thấy gì.

Các giác quan và tâm trí của anh đã bị mê muội bởi những hình ảnh của người phụ nữ đó.

Khoảnh khắc rơi xuống dòng sông lạnh giá, một cái tên chợt hiện lên trong tâm trí Richard.

"Serphania."

Người phụ nữ đó là Serphania, nữ thần ánh sáng đã ban cho anh ta sức mạnh trong quá khứ.

Những ký ức về quá khứ của Richard lần lượt ùa về.

"Ngươi trở thành hoàng đế là nhờ Ser, vậy mà bây giờ ngươi lại định vứt bỏ cô ấy hay sao?"

“Cẩn thận với lời nói của nàng đi. Ta đã trở thành hoàng đế bằng chính sức mạnh của mình ”.

“Philip, tấm bia đá này là sao? Ngươi điên rồi à? Ngươi mất trí rồi! Sao ngươi có thể làm điều này được? Ngươi có còn là con người không? Không đúng, ngươi đã không phải con người từ lâu rồi. ”

Richard chính là Philip.

Anh ta đã sử dụng sức mạnh ánh sáng để giết Rakshul, lật đổ Hoàng gia Zelcan và thành lập một đế quốc bằng sức mạnh của mình.

Anh ta là vị hoàng đế đã thành lập Đế quốc Asteric.

“Hahahaha! Thế là xong rồi! Ta đã thắng! Ta  đã thắng! Đó là chiến thắng của ta! Serphania, cô có thấy không? Cô đã thua! Dù cô có để lại bao nhiêu lời nhắn thì cũng không ai biết được đâu! ”

Anh ta là người đã phong ấn nữ thần và cô đã nguyền rủa con cháu của anh ta.

“Ngôi vị "Hoàng hậu" vẫn còn trống. Laontel, nếu nàng muốn rời khỏi nơi này thì hãy làm vợ của ta đi”.

Và Laontel là người phụ nữ của anh ta.

Từ khi còn rất nhỏ, không, từ khi vừa sinh ra, anh ta đã luôn ở bên cạnh cô. Anh ta yêu cô ấy rất lâu rồi.

“Laontel, không! Chịu đựng một chút ! Ta sẽ tìm cách cứu nàng, cố gắng một chút nữa thôi, ta sẽ…! ”

“Phillip…”

“Ừm, Laontel, nói ta nghe đi. Ta đang nghe đây."

"Ta hận ngươi."

“… Laontel? Laontel…? Laontel! Laontel !! ”

Philip thương tiếc khi Laontel qua đời. Richard cảm nhận được sự đau buồn của Philip bao trùm cả cơ thể của mình.

Dù Phillip có la hét thế nào, Laontel vẫn không cử động.

Richard nhìn chằm chằm vào khuôn mặt vô hồn của cô. Rồi thời gian trôi qua, gương mặt cô dần trở nên tràn đầy sức sống.

Không, cô ấy không phải là Laontel.

Mái tóc vàng ánh kim, đôi mắt xanh lục lấp lánh, và vẻ ngoài mềm mại xinh đẹp thuộc về Ancia.

Laontel là Ancia. Điều đó có nghĩa là Ancia cũng là người phụ nữ của anh ta.

Đôi mắt của Richard sáng lên khi nhận ra điều đó.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 144
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.