Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 138

Chương 138 –Những gì tưởng chừng như đã thay đổi lại vẫn không thay đổi (8)


 

Ngay cả khi sức khỏe của ông ta xấu đi, ông ta vẫn là Hầu tước của nhà Westin.

Nếu đó là một căn bệnh mãn tính thì hẳn cũng đã nhận ra từ lâu, mà nếu đó là một loại chấn thương như gãy xương thì họ còn có các bác sĩ hoặc linh mục chuyên môn có thể xử lí được cơ mà.

Thật vô lý khi nghĩ rằng ông ta không buồn gọi cho linh mục hay bác sĩ và nói rằng mình sẽ từ bỏ việc điều trị để chuẩn bị cho đám cưới của con gái.

Hơn nữa, ngày mai cũng là ngày cưới của Ron.

Điều này đã gây ra một cơn sóng chấn động khắp cả giới quý tộc. Không chỉ có Hoàng đế, mà rất nhiều quý tộc cũng được mời tới tham dự lễ cưới.

Tất nhiên là bao gồm cả Blake và tôi.

Vẫn có những người đến dự đám cưới của Richard bất chấp dư luận không tốt về anh ta sau vụ việc Thái tử phi giả.

Ngay cả khi Hầu tước Westin ốm nặng và tiểu thư Westin phải vội vàng kết hôn vì cha cô ấy, Richard vẫn sẽ phản đối điều đó vì anh ta biết rằng hôn lễ chắc chắn không thể thực hiện được vào ngày mai.

Ngày hôm đó là một ngày rất quan trọng đối với Richard nếu anh ta muốn khôi phục lại danh tiếng tốt của mình.

Không có lý do gì anh ta lại chọn ngày mai. Danh tiếng của anh ta có nguy cơ bị ảnh hưởng rất lớn vì sẽ không có nhiều khách mời xuất hiện. Tất cả mọi người dường như đã đổ dồn đến dự đám cưới của Ron.

Tôi chắc chắn rằng có một điều kỳ lạ nào đó đang xảy ra.

Đang chìm đắm trong suy nghĩ thì Jayden đột nhiên hỏi tôi, 

"Điện hạ, người có băn khoăn gì sao?"

"K-không."

Tôi lắc đầu.

Cuối cùng, Jayden đã trở thành người hộ tống cho tôi.

Nhìn thấy bầu không khí hỗn loạn giữa các kỵ sĩ, Edon đã xử lí tình hình khi ấy và chỉ định Jayden hộ tống cho tôi. Tất nhiên là tôi đã đồng ý.

"Nhân tiện, ngươi ổn chứ?"

"Ý người là sao ạ?"

"Ngươi đã gia nhập đội Kỵ sĩ Hoàng gia vì muốn hộ tống Thái tử, nhưng bây giờ lại được chỉ định làm người hộ tống cho ta."

“Không đâu ạ, thần rất vinh dự. Thần ổn mà, nhưng chỉ là đôi khi, thần cảm thấy có nhiều ánh mắt dòm ngó sau lưng… ”

"Hả?"

"Không. Không có gì đâu ạ."

Jayden không nói rõ ràng nên tôi không thể hiểu được cuối cùng thì anh ấy muốn nói gì.

"Này, Jayden."

"Vâng, thưa Thái tử phi."

“…Khi ta không có ở đây, Diana thế nào?”

Diana chỉ nói rằng con bé không sao cả và không một ai thành thật nói với tôi về con bé.

Tôi tự hỏi làm những năm tháng đó đứa trẻ này đã trải qua như thế nào.

Tôi nghĩ Jayden sẽ nói với tôi một cách trung thực.

“Cô ấy rất can đảm và chăm chỉ. Cô ấy không bao giờ bỏ cuộc và luôn đối cử tốt với bạn bè của mình ”.

Tôi hơi nhẹ nhõm khi nghe câu trả lời của Jayden. Tôi rất vui vì có vẻ như Diana không dành quá nhiều thời gian để buồn bã.

“Diana rất tự tin và cô ấy có khả năng dẫn dắt mọi người một cách tự nhiên nên mọi người đều thích cô ấy. Cô ấy đặc biệt nổi tiếng đối với trong phái nữ ”.

"Con bé không nổi tiếng với các chàng trai à?"

"Thần không biết. Nhưng thần thích cô ấy."

Tôi ngạc nhiên nhìn anh ấy.

Có phải anh ấy đang thú nhận rằng anh ấy thích Diana không?

Tôi đã hỏi anh ấy để xác nhận tình cảm của anh ấy dành cho Diana, nhưng tôi không nghĩ anh ấy sẽ trả lời trực tiếp thế này.

"Ngươi thích Diana sao?"

"Vâng."

Jayden đơn giản trả lời. Liệu có phải anh ấy đang nói rằng anh ấy thích Diana như một thứ tình cảm bạn bè đơn thuần hay không?

Nghe giọng điệu của anh ấy thì có vẻ là như vậy.

“Thần rất vui khi Thái tử phi quay trở về. Thần biết Diana đã nhớ người nhiều như thế nào. Ngay sau khi thần nghe tin rằng người đã trở lại, thần đã ngay lập tức gọi cho Diana mà không có sự cho phép của người. "

"Nhưng trước đây ngươi đã không nói với con bé phải không?"

Jayden đã không nói với Diana khi Ser giả mạo tôi và xuất hiện ở đây.

“Thành thật mà nói thì trước đây thần cũng đã nghi ngờ cô ấy rồi. Phản ứng của Điện hạ quá lạnh lùng. Thần không muốn làm Diana thất vọng với những thông tin không chắc chắn kia. "

Khi những người khác nói về việc tôi đã chết, Jayden vẫn luôn nhắc nhở họ về điều đó.

Có lẽ anh ấy đã làm điều đó cho Diana.

“Nhưng khi người quay lại thì thần đã nghĩ là thật. Thần quên mất rằng mình không thể nói với bất cứ ai nếu không có sự cho phép của người và đã nói với Diana. Thần xin lỗi.”

"Không đâu, nhờ ngươi mà ta đã được gặp Diana sớm hơn."

"Thần cũng rất vui vì thấy cô ấy hạnh phúc."

Nụ cười củ Jayden lại càng tươi tắn hơn. Chỉ nghĩ về Diana có đủ khiến anh ấy mỉm cười rồi sao?

Đó không phải là việc của tôi, thế nên tôi nghĩ mình không nên đoán già đoán non như vậy. Nhưng tại thời điểm này thì tôi đã chắc chắn rồi.

“Jayden, ngươi có vô tình…”

"Vâng?"

“Ngươi nghĩ gì về Diana…?”

"Cô ấy là một người bạn tốt của thần."

Anh ấy không lòng vòng mà trả lời một cách nhanh chóng.

"À…"

Một người bạn.

Thực ra, tôi nghĩ anh ấy có một số tình cảm khác đối với con bé, nhưng tôi không thể nói bất cứ điều gì nếu anh ấy chỉ gọi đó là tình bạn. Diana cũng nói rằng họ chỉ là bạn bè.

"Ancia."

Khi tôi bước vào Cung điện Amoria, tôi thấy Blake đang đợi tôi.

"Sao chàng lại ở ngoài trời lạnh thế này?"

"Ta nhớ vợ ta."

Anh ấy nắm lấy tay tôi với một nụ cười thật tươi.

"Nhưng nàng đang nói về cái gì mà nghiêm túc thế?"

“Ta đang hỏi về Diana. Ngài Jayden là bạn của Diana. ”

"Ta hiểu rồi. Lần sau ta cũng rất muốn cùng nàng nghe nó. ”

Blake cười rạng rỡ và nắm tay Jayden. Vào lúc đó, mặt Jayden tái đi.

Chuyện gì vậy? Anh ấy lo lắng cái gì thế?

"Thần-thần sẽ đi ngay."

Jayden cúi đầu và nhanh chóng quay lại như thể đang chạy trốn.

"Chàng có vô ý làm gì đó với Ngài Jayden không đấy?"

Blake lắc đầu khi tôi hỏi anh ấy điều đó.

"Tất nhiên là không rồi. Ta là một người đàn ông tốt. "

Blake mỉm cười và nắm tay tôi.

“Chúng ta đến nhà kính đi. Ta muốn cho nàng xem cái này."

"Được."

Tôi đi vào nhà kính với anh ấy. Sau đó, một bông hồng trắng nở rộ ở phía bên kia đập vào mắt tôi.

Ngày hôm qua tôi đã cùng Blake gieo một hạt giống mà mới một ngày thôi nó đã lớn thế này rồi.

"Chàng đã làm sao?"

"Ừm, ta đã thực hành những gì hôm qua nàng dạy ta đó."

Tôi mới dạy Blake thật pháp trồng cây ngày hôm qua.

Thế nhưng anh ấy đã có thẻ khống chế được thuật pháp hoàn hảo đến nỗi cây hồng đã nở hoa chỉ trong một ngày.

"Tuyệt quá! Ngay cả một pháp sư cũng không thể học nhanh đến mức này đâu! "

"Tất cả là nhờ vào giáo viên tốt như nàng."

“Không phải, đây là tài năng thiên bẩm của chàng đấy! Thật sự là một thiên tài! ”

“Ơ… ta không phải.”

Mặt Blake đỏ bừng chỉ vì vài lời khen ngợi.

Cái cảnh anh ấy hơi nhìn xuống và quay đi dễ thương quá đi mất !!!…

"Chàng đã luyện tập rất vất vả đúng không?"

Anh ấy hẳn là đã rất mệt mỏi khi luyện tập một mình. Tôi định để anh ấy nghỉ hôm nay, nhưng anh ấy như hiểu được suy nghĩ của tôi và nhanh chóng trả lời.

"Không cần đâu, hôm nay ta vẫn có thể học được."

“Đừng cố sức quá. Chàng không cần phải vội vàng đâu. "

“Không phải như vậy đâu. Chỉ là ta thích học hỏi từ vợ mình thôi ”.

Blake mỉm cười và nhìn vào mắt tôi. Tôi chạm nhẹ vào mái tóc bạch kim của anh ấy.

Tôi không muốn thúc ép anh ấy quá, vì vậy mà tôi quyết định cùng anh ấy ôn lại những gì đã học được ngày hôm qua.

Anh ấy đã sử dụng sức mạnh của mình để làm một cây dâu tây vừa mới trồng cách đây không lâu ra trái.

Tôi hái dâu tây và cho vào miệng anh ấy.

Miệng anh ấy phồng lên khi ăn dâu và cảnh tượng ấy khiến tôi nhớ lại thời thơ ấu của chúng tôi.

Anh ấy thực sự rất dễ thương. Gương mặt trẻ trung không thay đổi theo theo năm tháng.

"Vị của nó thế nào?"

"Dâu tây của nàng rất ngọt và ngon, nhưng của ta thì hơi nhạt nhẽo."

“Điều đó không liên quan gì cả. Thuật pháp chỉ khiến cây dâu tây lớn lên thôi. Nó được sử dụng để trồng các loại cây mà ban đầu phát triển chậm lớn lên trong một khoảng thời gian ngắn. "

"Ừm."

"Chàng phải cố gắng nhé. Ngoài việc tưới nước cho chúng thì cũng cần phải kiểm soát Mana nữa đó. "

Tôi nắm tay Blake và để mana chảy qua.

"Chàng có thấy nhột không?"

"Một chút thôi."

"Đây là cách mà chàng cung cấp mana cho cả vụ mùa."

"Được, ta sẽ thử."

Blake truyền mana vào những quả dâu tây mới nảy mầm. Anh ấy luôn nghiêm túc khi học thuật pháp.

Những quả dâu tây bắt đầu phát triển về kích thước. Những chiếc lá nhỏ lúc trước nay đã trở nên xanh tươi và tràn đầy sức sống.

Những giọt mồ hôi đọng lại trên trán Blake khi anh tập trung toàn bộ tâm trí vào mana. Tôi lấy khăn tay lau trán cho anh ấy.

Vai anh ấy chợt run lên. Anh ấy thấy ngại sao?

Hẳn là ngạc nhiên lắm, thế nên tôi tinh nghịch xoa xoa dái tai của anh ấy.

Lần này thì Blake lại tỏ ra lãnh đạm như chẳng hề gì, nhưng tôi thấy tai anh ấy ngày càng đỏ hơn rồi đây này.

Cứ mỗi đêm anh ấy lại hóa thú nên thật sự rất dễ thương khi thấy anh ấy xấu hổ với một cái chạm nhẹ như thế này.

Đột nhiên, như thể bị kích hoạt, Blake không thể chịu đựng hành động của tôi nữa và quay đầu lại.

" V-Vợ à ?!"

Anh hét lên với khuôn mặt đỏ bừng.

"Tai của chồng ta rất đẹp."

“Ta-Nếu nàng chạm vào nó như vậy…!”

Nhìn anh ta lắp bắp vì xấu hổ thế này làm tôi buồn cười quá. Anh ấy đã…

Thế nhưng trước khi tôi kịp nói bất cứ điều gì thì Blake đã nhỏ giọng thì thầm.

"Ta xấu hổ…"

Hít hà…!

Tôi không thể nào chịu được khi nhìn thấy khuôn mặt thẹn thùng của anh ấy nữa. Nó dễ thương lắm luôn ấy. Blake là người dễ thương nhất trên cả cái lục địa này!!!.

Cuối cùng thì tôi mất kiểm soát và ôm chặt lấy anh.

“Vợ…!”

Blake xấu hổ. Tôi dựa cả cơ thể nhỏ nhắn của mìnhvào anh ấy. Blake đỡ lấy tôi để tôi không bị ngã xuống nền đất bụi.

"Chồng ta rất dễ thương!"

"Có thật không?"

"Thật luôn."

"Sao nữa nào?"

"Cực dễ thương!"

“… Vẫn còn một chặng đường dài phải không?”

Anh thở dài.

"Hả?"

"Không. Không có gì đâu."

Blake lắc đầu. Anh ấy nhặt dâu tây lên và cho vào miệng tôi.

"Nó thế nào?"

"Ngon lắm."

"Thật sao?"

"Ừm."

Anh ấy chọn một quả dâu tây khác và tự mình thử nó.

"So với của nàng vẫn còn kém."

Dâu tây tôi làm vẫn ngọt hơn nhiều. Thế nhưng đó là một sự tiến bộ vượt bậc so với lúc ban đầu rồi.

“Chàng mới làm có hai lần thôi mà. Như vậy là đã rất tốt rồi. ”

Tôi an ủi Blake đang ủ rũ. Không phải tôi cố ý nói vậy vì phép lịch sự đâu mà anh ấy thực sự có một tài năng thiên bẩm về thuật pháp.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 138
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.