Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 134

Chương 134 - Những gì tưởng chừng như đã thay đổi lại vẫn không thay đổi (4)


 

Hầu tước Westin bắt đầu nói một cách thiếu suy nghĩ. Đó chỉ là một lời buộc tội vô căn cứ.

Nhưng cơ thể Richard như đông cứng lại.

Tất cả những gì Hầu tước Westin đã nói đều là sự thật.

“… Ông hơi quá đáng rồi đấy. Tất nhiên mấy điều đó không thể là sự thật được. "

"Tao sẽ vạch trần nó trong buổi xét xử."

"Ông vẫn định nộp đơn xét xử ly hôn à?"

Richard ngạc nhiên. Dù cho trong trường hợp nào đi chăng nữa thì Hầu tước Westin sẽ không nộp đơn ly hôn ra tòa.

Bên cạnh đó, những điều ông ta nói cũng không hẳn là bằng chứng. Thực tế là lợi thế vẫn nghiêng về Richard.

Richard vừa lấy lại bình tĩnh thì Hầu tước Westin đã tiếp tục.

"Không, tao sẽ nộp đơn cho một phiên tòa xử quỷ!"

“……”

"Tao sẽ nói rằng mày đã thông đồng với một con quỷ để lừa dối con gái tao và thao túng cả tao nữa!"

Hầu tước tiếp tục nói, "Tao sẽ nộp đơn xét xử ngay bây giờ!"

“Đ-đợi đã. Đợi một chút!"

Richard vội vàng ngăn Hầu tước Westin lại.

“Ta không nên nói điều đó. Đáng lẽ ra ta nên bình tĩnh hơn. "

Richard nghĩ vậy, nhưng cơ thể của anh ta đã di chuyển trước.

Anh ta nhất định sẽ xong đời nếu Hầu tước Westin thực sự nộp đơn xin xét xử.

"Mày đang nghĩ cái gì? Mày đã thực sự hợp tác với lũ quỷ à? ”

"Dĩ nhiên là không rồi. Ta chỉ ngạc nhiên khi nghe lời buộc tội vô lý đó thôi”.

Richard cố gắng bình tĩnh, nhưng Hầu tước Westin nheo mắt nghi ngờ.

Hầu tước không thông minh bằng Richard, nhưng ông ta đã là gia chủ của nhà Westin trong một thời gian dài nên vẫn rất có kinh nghiệm.

Ông ta đã phát hiện ra một sự thay đổi nhỏ trong biểu hiện của Richard.

Hẳn là phải có một cái gì đó.

Mặc dù Hầu tước đã nói vậy, nhưng ông ta không thực sự có ý định nộp đơn xin xét xử.

Thời thế đã thay đổi.

Việc nộp đơn cho một phiên tòa quỷ không còn dễ dàng như trước.

Ông ta có thể mất mạng trong quá trình này nếu lời buộc tội của ông ta là sai.

Ông ta muốn đe dọa Richard để chấm dứt hôn ước, lợi dụng thực tế rằng anh ta sẽ gặp bất lợi nếu bị xét xử vì dòng dõi Roum của anh ta.

Tuy nhiên, Hầu tước Westin đã đổi ý định khi thấy phản ứng của Richard.

‘Anh ta đang che giấu điều gì đó.’

Nếu đúng là Richard đã sử dụng ma thuật hắc ám thì đây là một cơ hội rất tốt.

Nghĩ lại, biểu cảm của Richard đã thay đổi khi ông ta kể câu chuyện về Nữ công tước và Neon.

Nếu đúng là anh ta đã giết họ bằng ma thuật…

Khóe miệng Hầu tước Westin nhếch lên.

Nếu ông ta tiết lộ sự thật về Công tước Cassil từ bảy năm trước, ông ta có thể giành được sự tin tưởng của Tenstheon và sẽ có thể lấy lại vinh quang cho gia đình mình.

“Hãy ra tòa để vạch trần ra tất cả sự thật đi.”

Hầu tước Westin tiến ra cửa với một nụ cười kiêu ngạo.

Ngay khi ông ta nắm lấy tay nắm cửa, ông ta cảm thấy có thứ gì đó ở phía sau mình.

Hầu tước ngã xuống ngay tại chỗ trước khi ông ta kịp nhìn lại.

Vết máu lan dần ra làm loang lổ cả nền đá hoa.

Richard lạnh lùng nhìn xuống Hầu tước.

Có một điều Richard đã hối tiếc trong suốt bảy năm qua.

Frank, nếu anh ta xử lí tên ngốc đó sớm hơn, nhà Cassil đã không rơi vào tình cảnh thế này.

Phải nhanh chóng loại bỏ gốc rễ của vấn đề và sẽ quá muộn nếu anh ta không hành động ngay lập tức.

Richard đặt tác phẩm điêu khắc bằng đồng mà anh ta dùng để tấn công Hầu tước xuống và xác nhận rằng ông ta đã chết.

Không có gì phải hoảng sợ. Dù sao thì anh ta cũng sẽ giết ông ta ngay sau khi anh ta kết hôn thôi.

Chỉ là thời gian đã đến sớm hơn một chút.

Richard sẽ khóa cửa trước, sau đó gọi Connin và Karan đến xử lí.

Richard đang định khóa cửa thì cánh cửa đã mở ra trước khi anh ta có thể làm điều đó. Sophia bước vào trong.

“Sophia…”

"Chuyện gì đã xảy ra thế? Ta đã lo lắng…"

“H-Hãy ra khỏi đây trước đã.”

Richard vừa nói vừa giấu đôi tay lấm lem máu ra sau lưng. Sophia vẫn chưa nhìn thấy Hầu tước.

Họ phải ra khỏi phòng này ngay lập tức. Tuy nhiên, Sophia đã nhận ra rằng anh ta đang giấu tay của mình đi.

"Richard, đó không phải là máu đấy chứ?"

"Mau ra khỏi đây."

“Chuyện gì đã xảy ra… Aah!”

Sophia phát hiện ra thi thể của Hầu tước nằm trên mặt đất khi cô tiến lại gần để nhìn vào tay của Richard . Tiếng hét vang vọng căn phòng.

Richard nghiến răng. Đó là trường hợp xấu nhất.


 

***

Sau Lễ hội thành lập, Diana trở lại học viện.

Tôi cũng đã chọn một hầu gái mới và quay trở lại cuộc sống hàng ngày của mình, bận rộn với việc tìm hiểu những gì đã xảy ra trong 7 năm mà tôi không ở đây.

Mỗi buổi sáng, tôi nhận ra rằng đó thực sự không phải là một giấc mơ bởi vì khuôn mặt của Blake là thứ đầu tiên tôi nhìn thấy khi thức dậy. Điều đó làm tôi rất hạnh phúc.

Chúng tôi đã có Cung điện Forens và Cung điện Sephia, nhưng chúng tôi vẫn thường ở trong Cung điện Amoria.

Những người hầu không tiến vào Cung điện Amoria trừ khi họ thực sự cần.

Đây là không gian bí mật của riêng chúng tôi, và chúng tôi có thể nhớ lại tất cả những kỷ niệm mà mình đã có ở đây một cách rõ ràng. Thế nên cả hai đều cảm thấy thoải mái hơn khi ở lại đây.

Một nghìn năm trước, tôi đã bị nhốt ở chính nơi này. Đó là một kỷ niệm tồi tệ, nhưng bây giờ nó đã không làm tôi nhớ về điều đó hay khiến tôi buồn phền nữa.

Tất cả là nhờ những kỷ niệm tót đẹp mà tôi đã có với Blake.

Chúng tôi đã trải qua những ngày tràn ngập hạnh phúc, nhưng hôm nay lại có phần hơi khác.

"Ta sẽ đến Cung điện Phillion."

Tôi nói với Blake khi chúng tôi đang nằm trên giường.

Hôm nay, tôi sẽ đến Cung điện Phillion để gặp cha và nói chuyện với Ngài Collin.

Hỏi Collin và Chelsea về những gì đã xảy ra trong bảy năm qua sẽ là cách nhanh nhất để biết chính xác những gì đã xảy ra.

Hầu như tất cả mọi người ở đây đều sẽ không thành thật nói với tôi tất cả sự thật bởi vì họ quan tâm đến tôi.

Khi tôi định rời đi, Blake nắm lấy tay tôi.

“Ancia, ta mệt đến mức không thể cử động được luôn. Nàng định để ta một mình sao…? ”

Khi anh ấy cụp mắt xuống, tôi nhìn hàng mi dài run run của anh ấy.

Anh ấy trông thực sự ngây thơ mỗi khi làm vậy, nhưng lần này Ancia đã nhìn thấu anh ấy rồi.

"Chàng xứng đáng bị như vậy."

Tenstheon muốn lập một đội kỵ sĩ cho tôi. Thế nhưng tôi đã bảo ông ấy hoãn việc đó đến năm sau.

Tôi muốn đợi cho đến khi Diana tốt nghiệp.

Cha chấp nhận yêu cầu của tôi, và hiện tại thì chỉ có một số kỵ sĩ được bố trí để hộ tống tôi.

Tôi đã lo lắng rằng bọn họ sẽ rất miễn cưỡng, nhưng không ngờ là tất cả bọn họ đều háo hức với công việc này.

Họ thậm chí còn cạnh tranh nhau để trở thành người hộ tống riêng của tôii.

Cuối cùng, một trận chiến đã được quyết định và người chiến thắng sẽ dành được vị trí này.

Nhưng thật bất ngờ là Blake cũng tham gia vào trận chiến.

Và kết quả là…

"Nó thật kinh khủng."

Chelsea - người vẫn luôn theo dõi trận đấu, nói với một khuôn mặt tái nhợt.

Theo lời cô ấy thì Blake ngay lập tức  đã đánh bại tất cả những kỵ sĩ.

Tôi không trực tiếp xem trận đấu, nhưng tôi đã biết sơ qua về nhwuxng việc đã diễn ra vì tôi đã thấy Blake đánh bại Jayden - người được coi là một trong những kỵ sĩ tài giỏi nhất, chỉ với một chiêu.

Thế nhưng thật nực cười khi thấy Blake nói rằng anh ấy rất mệt khi đánh nhau cả đám kỵ sĩ như vậy.

"Đáng lẽ ra chàng không nên chiến đấu với những kỵ sĩ kia!"

Blake thì thầm đáp lại.

“Nhưng ta đã chữa lành cho tất cả rồi,” Anh nói như thể anh đã bị buộc tội sai.

Không, anh ấy đã cố tình đánh họ và sau đó lại chữa lành cho bọn họ sao?

"Chàng nên uống thuốc đi."

"Ta không có lựa chọn nào khác nếu ta muốn chắc chắn rằng họ có khả năng bảo vệ nàng."

Anh khẽ ngước lên nhìn tôi bằng đôi mắt đáng thương ấy.

"Nhưng nếu chàng thắng trong trận chiến tranh vị trí hộ tống thì sao?"

“Đúng như dự đoán, ta là người duy nhất có thể hộ tống nàng,”

"Hả?"

"Ta sẽ là người hộ tống của nàng!"

“… Đó là lý do tại sao chàng làm điều đó sao?”

Trong ngàn năm lịch sử của Đế quốc chưa từng có tiền lệ về việc Thái tử hộ tống Thái tử phi, nhưng Blake dường như rất nghiêm túc về điều đó.

“Ta không thể phó thác vợ của mình cho những kẻ thậm chí còn không thể đánh bại ta được.”

"Blake."

“Nàng biết ta không thích đánh nhau mà. Ta chỉ lo lắng cho vợ mình thôi, vì vậy mà ta không thể không tham gia được”.

Đúng thật. Blake thậm chí còn không thích những trận ném bóng tuyết bình thường nữa , thế nên trước đó anh ấy đã luôn bị Diana đánh bại.

"Ta thực sự lo lắng cho nàng."

Blake siết chặt tay tôi. Những chiếc nhẫn ngón tay của chúng tôi tỏa sáng lấp lánh dưới ánh nắng.

Ser đã giữ nguyên chiếc nhẫn cưới của tôi.

Blake đã mua cho tôi một chiếc nhẫn mới ở quảng trường nhưng tôi vẫn chọn đeo chiếc cũ.

Mặc dù chiếc nhẫn đã bị hư hại nhiều sau bảy năm, nhưng trông nó vẫn tốt như mới sau khi được sửa lại.

"Blake, chàng mệt lắm sao?"

“Ừm, chân ta đau quá, ta không thể đi được nữa này.”

Ahh… phải làm gì dây? Tôi thấy anh ấy thật đáng yêu khi bất lực như thế này.

"Vậy thì, ta sẽ chữa lành cho chàng nhé."

"Ta nghĩ rằng ta sẽ thấy tốt hơn nếu nàng ở bên cạnh ta."

Blake không muốn xa tôi dù chỉ một giây.

Tôi rất trân trọng và hiểu sự quan tâm của anh ấy dành cho tôi, nhưng mọi thứ không thể cứ tiếp tục như thế này được.

"Blake, để ta dạy cho chàng một vài ma thuật  nhé."

"Ma thuật?"

“ Ừm."

Sau khi Ser bị phong ấn, ma thuật ánh sáng đã biến mất khỏi Đế quốc.

Khi ma thuật ánh sáng biến mất, các pháp sư ánh sáng tự nhiên mất đi sức mạnh của mình.

Hơn một nghìn năm sau, người ta chỉ tìm thấy những cuốn sách về sự biến mất của ma thuật ánh sáng nhưng không có thông tin gì về chính ma thuật này được để lại.

Tất nhiên, người ta vẫn phát triển các công cụ ma thuật làm từ đá mana ánh sáng, nhưng ma thuật ánh sáng đã gần như bị mất hoàn toàn.

Khi nhà Cassil gây ra sự cố trong phòng khiêu vũ bảy năm trước, Blake đã chữa lành vết thương cho mọi người.

Anh chưa bao giờ nghiên cứu về ma thuật ánh sáng nhưng theo bản năng anh có thể nhìn thấy dòng chảy của mana và thậm chí có thể sử dụng ma thuật chữa bệnh.

Blake có một tài năng thiên bẩm về nó. Nếu anh ấy học nó đúng cách, kỹ năng của anh ấy chắc chắn sẽ được cải thiện.

"Làm sao nàng biết về ma thuật ánh sáng?"

"Ta đã biết về nó khi ta bước vào Cánh cửa bóng tối."

Tôi không thể nói với anh ấy về tiền kiếp của mình, vì vậy mà tôi đã bịa ra một cái cớ.

Nhưng biểu hiện của Blake tối sầm lại ngay lập tức khi vừa mới đè cập đến thời điểm ấy.

Anh ấy nắm lấy vai tôi.

"Dạy ta đi. Ta muốn học mọi thứ có thể để bảo vệ vợ của mình. ”

"Được chứ."

Tôi siết chặt tay anh.

“Điều đầu tiên ta muốn dạy chàng là cách cảm nhận trái tim của người khác, để chúng ta có thể cảm nhận được sự hiện diện của nhau cho dù chúng ta đang ở bất kì đâu.”

Ánh sáng trong suốt từ tay tôi truyền sang tay Blake.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 134
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.