Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 132

Chương 132 - Những gì tưởng chừng như đã thay đổi lại vẫn không thay đổi (2)



 

Richard đến thẳng chỗ Hầu tước Westin sau khi nhìn thấy thông báo ly hôn.

Khi Richard đến, Sophia Westin vẫn tươi cười chào đón anh ta.

"Có chuyện gì vậy, Richard?"

Thay vì trả lời cô, Richard đưa cho cô thông báo ly hôn mà anh ta nhận được từ Hầu tước Westin.

"Cái này là soa?"

"Đó là một thông báo về việc ly hôn."

"C-cô định chia tay với ta?"

Biểu cảm của Richard nhăn lại.

Con dấu trên phong bì là con dấu mang phù hiệu của nhà Westin.

Nhìn vào là đã biết chính Hầu tước Westin là người đã gửi thông báo ly hôn và Richard đã đến để phản đối. Nhưng Sophia vẫn ngây ngô không hiểu ra tình hình.

Đúng là một người phụ nữ ngu ngốc.

Frank - anh trai cùng cha khác mẹ của Richard trước đây vẫn luôn không hài lòng với vẻ bề ngoài của vị hôn thê của mình, Sophia.

Đã có nhiều lần anh ta chế giễu khuôn mặt của cô, cười nhạo mái tóc đen và những đốm tàn nhang kia.

Richard cũng chưa bao giờ nghĩ Sophia là một cô gái xinh đẹp. Thế nhưng, anh ta lại càng phát cáu vì tính cách ngốc nghếch của cô.

"Lúc nào cô ta cũng làm ta thất vọng."

Tuy nhiên, nhìn vào phản ứng của Sophia, cô ấy dường như không biết gì về vụ ly hôn này.

“Hãy đọc nó luôn đi.”

"Được…"

Sau đó, Sophia đọc nội dung bên trong phong bì.

"Ôi không! Ta chưa bao giờ gửi một lá thư như thế này ”.

Mặt Sophia tái đi khi cuối cùng cô cũng hiểu ra tình hình.

Như Richard đã đoán, Hầu tước Westin đã tự mình quyết định chuyện này.

Đúng rồi. Anh ta đã nỗ lực rất nhiều vì cô gái này.

Cô ta không thể phản bội anh ta như vậy được.

Richard đã bao dung rất nhiều để anh ta có thể lấy lại cuộc sống như ban đầu.

Nhưng dù cố gắng đến đâu, anh ta cũng không thể lấy lại được địa vị ban đầu của mình.

Trong một số trường hợp, người ta có thể dùng tiền để nhận được một tước hiệu, nhưng đối với một thường dân vô danh thì là một điều không thể nào.

Tenstheon quan tâm đến năng lực cá nhân hơn là tước hiệu, và ông là một trong những Hoàng đế xuất chúng nhất của Đế quốc Asteric.

Một số quý tộc cũng phàn nàn rằng điều này làm cho tước vị của bọn họ trở nên kém giá trị hơn, nhưng điều này không áp dụng cho Richard.

Tenstheon không tin tưởng Richard và vẫn luôn theo dõi nhất cử nhất động của anh ta. Ngay cả khi Richard xuất sắc hoàn thành một việc gì đó, Tenstheon cũng sẽ không trao cho anh ta bất cứ một tước hiệu nào.

Cuối cùng, sau nhiều lần cân nhắc thì Richard đã tìm ra cách. Đó là thông qua hôn nhân.

Khi kết hôn với một trong những cô con gái của quý tộc, anh ta sẽ có thể lấy lại tước hiệu của mình và trở lại tầng lớp thượng lưu.

Ngoài ra, còn có một hệ thống phân cấp giữa các quý tộc.

Nếu anh ta thoát khỏi thân phận của một thường dân bằng cách mua một tước vị hoặc nhận nó từ Hoàng đế, anh ta sẽ ở cuối hệ thống cấp bậc trong số các quý tộc.

Thế nhưng nếu anh ta trở thành con rể của một gia đình quyền lực, ít nhất anh ta cũng có thể xếp vào hàng cao hơn trong hệ thống phân cấp.

Richard đã tìm kiếm một ứng cử viên, và trong số họ, anh ta đã chọn Sophia Westin.

Gia đình Hầu tước Westin đã sa sút kể từ khi nhà Cassil sụp đổ. Tuy nhiên, họ vẫn là một gia đình quyền quý và có rất nhiều của cải. Ngoài ra, Hầu tước Westin lại chỉ có một cô con gái nên việc Richard trở thành con rể của ông ta sẽ rất dễ dàng.

Sophia đã bị trầm cảm nặng và bị nhốt trong nhà sau khi hôn ước của cô với Frank tan vỡ.

Hầu tước Westin đã cố gắng tìm một người phù hợp với cô ấy, nhưng điều đó không hề dễ dàng.

Mặc dù cuộc hôn nhân với Sophia đã gần như đã gần như đi tới bước cuối cùng, cô ấy lại không chấp thuận ​​này và nói rằng cô không còn muốn một cuộc hôn nhân chính trị nữa.

Còn điều gì dễ dàng hơn việc quyến rũ một phụ nữ đang bị tổn thương nữa chứ?

Richard đã lợi dụng hầu gái của Sophia để đưa cô đến trại trẻ mồ côi của mình.

Sophia đến thăm trại trẻ mồ côi theo đúng như kế hoạch và khóc sướt mướt khi chứng kiến ​​những đứa trẻ bị cha mẹ bỏ rơi.

Richard đến gần cô gái đang khóc kia và đưa cho cô một chiếc khăn tay.

"Cảm ơn - ngươi!"

Sophia mở to mắt khi nhìn thấy Richard.

"Tiểu thư Sophia, lâu rồi không gặp."

"Sao ngươi lại ở đây…"

"Đây là một trại trẻ mồ côi mà ta điều hành."

“Ừm, ta đã không biết. Chà, ta sẽ tự về "

Sophia đã tình cờ gặp lại anh trai của hôn phu cũ, vậy nên cô đành vội vàng quay đi.

Richard đã mong đợi phản ứng này của cô ấy. Anh ta nháy mắt với Karuo - một cậu bé ở trại trẻ mồ côi.

Karuo nhanh chóng bám lấy Sofia.

“Chị ơi, đừng đi. Chơi cùng em đi."

Khi đứa trẻ bám chặt lấy cô, Sophia bất lực đứng đó.

"Karuo, đừng làm khó tiểu thư."

"Chị!"

Karuo là một đứa trẻ thông minh. Thằng bé hiểu tín hiệu của Richard và ngồi phịch xuống đất bắt đầu khóc.

“R-rất-xin lỗi. Em ơi, đừng khóc. ”

Sophia quên rằng cô đang cố tránh Richard và bắt đầu xoa dịu đứa trẻ.

Karuo mệt mỏi vì khóc rồi lăn ra ngủ (thằng bé chỉ giả vờ ngủ). Sophia buồn bã nhìn cậu bé.

Richard tự nhiên đến gần và bắt đầu nói chuyện với cô.

"Cảm ơn cô đã chăm sóc Karuo ngày hôm nay."

“Không, không sao đâu.”

Sophia lắc đầu. Có lẽ vì cô ấy đã cùng Richard xoa dịu Karuo nên cô ấy không còn tránh anh ta như lần đầu tiên gặp nữa.

"Nhân tiện, chị gái của thằng bé đâu rồi?"

"Cô ấy đã qua đời rồi."

"Sao? Sao có thể được…? ”

“Như cô có thể đoán từ tên của thằng bé, Karuo là một người Roum.Chị gái của thằng bé đã tự sát sau khi bị buộc phải làm một công việc kinh khủng chỉ vì cô ấy là người Roum. Vậy nên chỉ còn có Karuo đến trại trẻ mồ côi của chúng tôi thôi”.

Thực ra chị gái Karan của thằng bé vẫn còn sống, nhưng Richard đã nói dối mà không chút do dự.

"Tên tội phạm kia có bị bắt không?"

“Không, người Roum không được đối xử như con người. Không có cách nào để điều tra vụ việc này. "

“Ta không thể tin được. Thật quá đáng mà."

“Nếu ta có quyền lực thì ta đã có thẻ giúp đứa trẻ này… Ta thực sự thấy rất thương thằng bé.”

"Không đâu, ngươi chăm sóc thằng bé như thế này đã là tốt lắm rồi."

Sophia dường như đã bị cảm động trước những việc làm tốt của Richard.

"Ta vẫn nghe nói rằng các trại trẻ mồ côi tư nhân thường từ chối người Roum, thế nên ngươi thực sự rất tuyệt vời."

"Rốt cuộc thì ta cũng là một người Roum."

Richard thẳng thắn nói với cô về điểm yếu của mình.

Dù sao thì người ta cũng đã tiết lộ rằng anh ta là một người Roum trong phiên tòa xét xử gia đình Cassil.

“À, vâng…”

Mặc dù Sophia cảm thấy thông cảm cho bi kịch của hai chị em, nhưng cô nhanh chóng sững sờ khi nhớ lại sự thật rằng Richard cũng là một người Roum.

Richard thầm nghiến răng.

Có phải anh ta đã mắc sai lầm gì không?

Phản ứng của cô ấy không nằm ngoài dự đoán.

Có một lòng căm thù sâu sắc đối với tộc người Roum trong Đế quốc Asteric.

Một số người giả vờ tử tế vì họ cảm thấy có lỗi với người Roum nhưng cũng chẳng có gì lạ khi bắt gặp những người né tránh và chửi thề khi họ thực sự gặp người Roum.

"Ta xin lỗi về những gì đã xảy ra trước đây."

"Hả?"

“Ta nên ngăn họ lại…”

Sophia lắc đầu ngán ngẩm khi Richard nói về Frank.

"Ồ không. Ta biết ngươi đã có một khoảng thời gian khó khăn vì điều đó”.

"Không đâu. Đáng lẽ ra ta nên giúp cô. Thực ra anh ấy ghét cô như thế là bởi vì ta. Bởi vì ghét ta nên mới ghét lây sang cả cô. Đó là vì màu tóc của cô giống màu tóc của ta. ”

"Không phải vậy đâu. Chỉ là vì ta xấu… ”

Sophia cúi đầu, giấu đi khuôn mặt sau mái tóc đen.

Frank không thích đính hôn với Sophia và nói chuyện với cô ấy một cách gay gắt.

Sophia rất đau khổ, nhưng cha cô chỉ bảo rằng cô hãy cố gắng chịu đựng.

Cô quyết định từ bỏ nó như cha cô đã nói với cô.

Nhưng đó không phải là tất cả.

“Sao cô dám chạm vào ta? Con bé xấu xí! Nếu không phải vì Hầu tước thì ai sẽ thèm liếc nhìn cô chứ? "

Frank xúc phạm Sophia tại vũ hội trong cung điện.

Sau ngày hôm đó, Sophia rất sợ phải ra ngoài. Cô cảm thấy như thể mọi người đều đang chế giễu và cười nhạo cô.

Mặc dù đã vài năm trôi qua kể từ khi Frank qua đời, vết thương lòng vẫn còn hằn sâu trong tim cô.

“Không đâu, trước đây ta cũng chưa bao giờ nghĩ như vậy. Nếu ta là Frank, ta sẽ không bao giờ làm tổn thương cô. Dù đã muộn, nhưng ta vẫn muốn thay mặt anh ấy xin lỗi cô. "

Richard cúi đầu lịch sự.

"C-cảm ơn ngươi."

Trước đây chưa từng có ai an ủi cô.

Khi cô chia tay với Frank và bị bẽ mặt, tất cả bạn bè đều rời bỏ cô.

Sophia đã rơi nước mắt khi nhận được lời xin lỗi chân thành đầu tiên.

Richard mỉm cười trong lòng mà không một chút hối hận khi nhìn Sophia.

"Tiểu thư, cô đừng khóc."

Richard nắm tay Sophia. Cô không đẩy tay anh ta ra.

"Đáng lẽ ta nên đến thăm cô và xin lỗi, nhưng giờ đã quá muộn."

"Không, cảm ơn ngươi vì bây giờ đã nói với ta."

“Nếu cô không phiền thì có thể ghé thăm nơi này thường xuyên. Karuo có vẻ rất thích cô. Và ta cũng muốn gặp cô nữa ”.

"…Được chứ."

Mặt Sophia đỏ bừng. Richard cũng mỉm cười.

'Thế là đủ rồi.'

Sau khi phá vỡ các bức tường phòng bị của cô ấy, chuyển sang bước tiếp theo sẽ dễ như trở bàn tay.

Và mọi thứ đã diễn ra đúng như kế hoạch của Richard.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 132
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.