Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 125

Chương 125 – Đó là một cuộc hôn nhân gian dối (6)


 

Khuôn mặt của Diana đã thay đổi và con bé cũng không còn vẻ bụ bẫm như ngày xưa nữa rồi.

Đôi mắt dịu dàng đã trở nên sắc nét hơn một chút, và con bé cũng cao hơn.

Diana đã thay đổi rất nhiều, nhưng nhìn thoáng qua tôi vẫn có thể nhận ra em gái mình.

"Chị!"

Diana chạy đến và ôm tôi thật chặt. Tôi ôm chầm lấy cô em gái của mình, người mà cuối cùng tôi cũng đã được gặp lại sau một thời gian dài. Tôi ngạc nhiên trước sức lực đang ôm tôi của con bé.

"Chị! Có thật là chị không? Chị thực sự là chị gái của em sao? ”

“Ừm, là ta. Ta đã trở lại rồ, Diana. ”

“Huhuu! C- c- chị. Huhuu! Chị ơii!"

Tôi có thể cảm nhận được nỗi buồn và sự cô đơn mà con bé đã trải qua trong tiếng khóc của nó.

“Ta xin lỗi, đừng khóc nữa. Đừng khóc, Diana. ”

“Vâng, em sẽ không khóc, Huhuu! Chị.Huhuuu! ”

Nhưng càng cố kìm nén thì con bé lại càng khóc to.

Tôi ôm Diana thật chặt mà không nói gì.


 

***

Diana hần như vẫn không thể bình tĩnh lại sau khi khóc một lúc lâu như thế.

Tôi kể cho con bé nghe về những gì đã xảy ra trong suốt 7 năm đó, giống như tôi đã làm với Tenstheon.

Tôi đã nói về quãng thời gian của mình bên trong cánh cửa bóng tối và nói rằng nó cũng không quá khó khăn. Tôi không biết thời gian đã trôi qua bao lâu. Diana lặng lẽ gật đầu.

Tôi không nghĩ con bé hoàn toàn tin tôi, nhưng con bé cũng không yêu cầu tôi giải thích thêm.

Tôi rất tán thưởng sự cân nhắc này của con bé mặc dù chắc hẳn con bé rất tò mò.

Diana của tôi, con bé đã thực sự đã trưởng thành rồi.

Tôi nắm chặt tay , ngắm nhìn Diana nay đã trưởng thành.

“Chị ơi, sao chị trông gầy thế? Nhìn cổ tay mảnh mai của chị nè ”.

Tôi trông gầy hơn trước nhưng cũng không đến mức nghiêm trọng như vậy.

Để đề phòng thì bác sĩ trong Hoàng cung đã khám cho tôi rồi và ông ấy nói rằng tôi vẫn khỏe mạnh.

Ngoài ra, tôi thậm chí còn có nhiều sức mạnh ánh sáng hơn trước, vì vậy mà tôi cảm thấy cơ thể mình hoàn toàn không sao cả.

“Má của chị vẫn còn rất phúng phính, nhưng các ngón tay thì đều là xương.”

Diana lại bắt đầu khóc. Về mặt thể chất thì con bé đã lớn rồi, nhưng mà khi con bé khóc thì trông vẫn giống hệt như khi còn nhỏ.

"Ta ổn mà. Ta  nghe nói đang là mùa thi. Bài kiểm tra của em thì sao đây? Không phải ngày mai chúng ta sẽ gặp nhau rồi sao? "

Bài kiểm tra rất quan trọng đối với điểm tốt nghiệp của con bé.

Vì vậy mà tôi đã cầu xin mọi người đừng cho con bé biết rằng tôi đã trở lại cho đến khi bài kiểm tra kết thúc, nhưng có vẻ như nó vẫn phát hiện ra.

“Jayden đã nói với em đó. Anh rể cũng gọi điện cho em. Họ nói em nên chú ý đến việc học của mình và bảo em thi xong hẵng đến. Nhưng không thể được đâu! Chị của em đang ở đây mà, thế nên dù cho có làm thì em cũng sẽ bị phân tâm thôi! ”

Con bé cao giọng. Tôi đoán con bé vẫn rất hòa thuận với Jayden. Tôi đã lo lắng rằng nó sẽ mất tất cả bạn bè sau khi nghỉ học hai năm, nhưng tôi đã nhầm.

“Bài kiểm tra cũng quan trọng mà. Đó sẽ là thành quả những nỗ lực của em. "

"Em xin lỗi…"

Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt Diana. Tôi ôm con bé vào lòng và hỏi, "Em sẽ xin lỗi vì điều gì chứ?"

“Trước đây em đã từ bỏ chị… Em đã định tiếp tục tìm kiếm sau khi tốt nghiệp, nhưng em nghĩ rằng có rất ít cơ hội để có thể tìm thấy chị. Đáng lẽ ra em không nên từ bỏ, em nên tiếp tục tìm kiếm chị… Em thực sự xin lỗi. ”

"Sao em lại nói vậy được chứ? Ta rất vui vì em đang làm rất tốt. Thay vào đó nếu em tìm ta suốt thời gian qua, ta sẽ cảm thấy rất tội lỗi. ”

Tôi rất vui vì Diana vẫn tiếp tục đến học viện. Thật vô lý khi con bé lại phải xin lỗi tôi.

"Nhưng mà…"

Tôi lau nước mắt cho Diana và cười toe toét.

“Diana, cuộc sống học viện của em thế nào rồi? Có gì không thoải mái không? ”

“Không thoải mái? Là sao ạ?"

"Ta nghe nói em đã xin nghỉ hai năm."

Tôi cẩn thận nói.

Diana từng nói con bé không muốn gọi những đứa trẻ nhỏ hơn là tiền bối của mình, thế nên nó đã học tập chăm chỉ để được vào học viện sớm hơn một năm.

Nhưng kể từ khi con bé xin nghỉ hai năm, con bé hẳn là một trong số những sinh viên lớn tuổi hơn so với những sinh viên cùng khóa.

“Xin nghỉ không có vấn đề gì đâu ạ? Có rất nhiều người lớn tuổi hơn em nữa ấy chứ ”.

Con bé nhận ra điều tôi lo lắng và rạng rỡ nói.

"Em có làm quen được thêm nhiều bạn không?"

“ Vâng, tất nhiên ròi. Kì thi vừa rồi em còn đứng đầu lớp đó”.

"Làm tốt lắm. Ta rất tự hào về em, em gái của ta. ”

Trong kiếp trước, tôi đã từng phấn khích chạy ngay đến bà tôi mỗi khi tôi đạt điểm cao. Tôi thích lời khen ngợi của bà tôi hơn là điểm số.

Nhưng Diana chỉ có một mình, và những lời khen ngợi từ bạn bè khác với lời khen từ gia đình.

"Ta đã nghe vài tin tức về cha."

Không lâu sau khi tôi biến mất, Gilbert Bellacian chết lưu vong.

"Em có gặp khó khăn khi chuẩn bị tang lễ một mình không?"

Tôi đã mất tích, còn Gilbert thì đã chết. Ngoài ra, mẹ ruột của Diana đã không tham dự tang lễ vì bà đã tái hôn.

Diana đã phải chịu đựng một tình cảnh mà ngay cả đối với một người trưởng thành cũng cảm thấy thực sự khó khăn.

“Không đâu, Bệ hạ đã giúp em. Em cũng không làm được nhiều. Hơn nữa, ông ta đáng chết ”.

Khuôn mặt con bé không có nỗi buồn hay sự mong mỏi nào về sự mất mát của cha.

Ngược lại, tôi có thể thấy một cảm giác tiếc nuối.

"Thực ra em cũng không có tư cách nói xấu ông ấy."

"Hả?"

“Em là người duy nhất có phòng ở tốt, mặc quần áo đẹp, ăn ngon và học hành tử tế. Thành thật mà nói, em không có quyền gọi chị là chị của em. Em thật trơ trẽn. ”

"Không sao đâu mà. Đó không phải là lỗi của em. "

Khi Diana đã cố gắng đứng về phía tôi hoặc cho tôi đồ của con bé, nhưng Gilbert sẽ tức giận và đánh tôi.

Diana khi ấy còn là trẻ con và không thể làm gì trong tình huống đó.

“Không đâu, đó là lỗi của em. Tại sao hồi đó em lại không làm được gì chứ? "

“Sợ hãi là điều đương nhiên mà. Hồi đó chúng ta vẫn chỉ là những đứa trẻ thôi ”.

“Chỉ vì em còn trẻ mà điều đó không thay đổi được gì. Hồi đó em thật xấu tính. Thật tồi tệ và xấu tính ”.

Diana cắn môi mình mạnh đến nỗi nó bắt đầu chảy máu. Con bé không ngừng tự trách mình trong suốt bảy năm qua. Không, thậm chí trước đó con bé đã cảm thấy có lỗi với tôi.

Tôi nắm tay Diana.

Tôi biết rằng con bé luôn cảm thấy tội lỗi, nhưng tôi không biết làm thế nào để an ủi con bé cả.

Khi đó, tôi đã không nhận ra mình là Ancia, vì vậy mà tôi không biết phải nói gì.

“… Ancia Bellacian không ghét em.”

Khi ấy, đó là tất cả những gì tôi có thể nói với Diana khi con bé khóc.

Nhưng bây giờ tôi đã biết phải nói gì, bởi vì tôi chính là Ancia. Vì vậy, tôi đã có thể nói ra những suy nghĩ của mình.

"Diana, ta không ghét em."

“……”

“Ta chưa bao giờ đổ lỗi cho em. Em là em gái duy nhất của ta. Ta vẫn luôn yêu quý em. "

"Chị…"

Diana lại bật khóc. Tôi ôm chặt lấy cô em gái đáng yêu của mình.


 

***


 

"Cô sẽ đi sao?"

Khi Diana rời Cung điện Forens, cô nghe thấy giọng nói của Blake.

"Ừ, ta còn một bài kiểm tra cuối cùng nữa."

"Chúc cô thi tốt nhé."

“Ta chắc chắn sẽ tốt nghiệp với hạng nhất và tự tin trở thành kỵ sĩ của Ancia.”

Đôi mắt của Diana sưng húp vì cô ấy khóc rất nhiều, nhưng nét mặt cô lại tràn đầy niềm vui vì chị của cô ấy đã trở về.

“Ta không thể đợi được nữa. Ta không muốn gửi gắm nàng ấy cho bất kỳ ai khác. "

Diana nhìn Blake. Vẻ mặt của anh ấy đã tươi tắn hơn trước. Bầu không khí tăm tối bao quanh anh đã biến mất, và anh đã quay lại giống những ngày còn khi còn là trẻ con.

“Điện hạ, ngài có nhớ những gì ngài đã nói trước đây không? Khi ta tốt nghiệp hạng nhất, ngài đã đồng ý rằng chúng ta sẽ cạnh tranh lại xem ai thích chị ấy nhất. "

"Ta đã nói vậy."

“Bây giờ ta sẽ thừa nhận điều đó. Ngài thắng rồi. Đến cuối cùng ta vẫn không thể bảo vệ chị ấy "

Diana nghĩ rằng chỉ có người thân mới nhớ đến Ancia. Khi đó, cô ấy đã rất tức giận và đã nói những điều tổn thương với Blake.

Nhưng cuối cùng, chính Blake mới là người không bao giờ bỏ cuộc và đã tìm thấy Ancia.

“Giờ cô mới biết à? Từ 7 năm trước là ta đã biết mình là người chiến thắng rồi”.

Blake vui vẻ đáp lại.

"Không, trước đây ta chưa bao giờ nghĩ như vậy."

Diana nhẹ nhàng đáp lại.

“Cô biết nàng ấy quan tâm đến ta như thế nào mà. Điều đó có nghĩa là cô đã thừa nhận điều đó lần thứ hai đấy. ”

“Đúng, nhưng rồi ngài sẽ thấy. Một ngày nào đó ta sẽ là người đầu tiên trong trái tim chị ấy ”.

"Cô đang mơ sao."

Diana cười. Nếu cô nghe thấy điều đó khi còn nhỏ, cô nhất định sẽ lao vào và chiến đấu với anh ấy.

Nhưng cô rất biết ơn Blake vì đã nói với cô rằng anh ấy yêu Ancia hơn bất kỳ ai khác.

"Ngài thật may mắn khi được kết hôn với chị của ta."

“Ta luôn biết ơn vì điều đó.”

Chưa một giây phút nào Blake thấy hối tiếc sau khi gặp Ancia.

Nếu anh không gặp cô ấy, anh sẽ sống trong tuyệt vọng cả đời. Anh ấy sẽ sống một cuộc đời vô nghĩa.

"Và chị của ta cũng đã kết hôn với một người rất tuyệt vời."

Diana cười ngọt ngào. Nhưng Blake lắc đầu với vẻ mặt buồn bã

"Không, vì ta mà nàng ấy đã phải trải qua rất nhiều điều."

Blake nhớ lại hình ảnh của Ancia khi cô ấy đang lang thang trong bóng tối vô tận. Blake im lặng vì anh biết đó là điều mà Ancia muốn, nhưng anh vẫn cảm thấy đau đớn khi nghĩ về những nỗ lực của cô.

Diana đã nhiệt tình động viên Blake khi thấy anh tự trách mình.

"Chị ấy sẽ không nghĩ như vậy đâu, và đổi lại thì ngài nhất định phải là một người chồng tốt."

"Tất nhiên là phải vậy rồi"

Anh ấy sẽ bảo vệ nụ cười của Ancia và kể từ bây giờ phía trước sẽ chỉ là những ngày hạnh phúc của họ thôi.

“Có điều này ta thực sự muốn nói với ngài.”

Diana ngập ngừng mở miệng.

"Gì thế? Nói ta nghe xem."

“Mặc dù hơi muộn nhưng ta chân thành chúc mừng ngài vì đã hóa giải được lời nguyền.”

Khi lời nguyền của Blake được hóa giải, cô đã bị sốc trước sự biến mất của Ancia và không thể chúc mừng điều đó.

Tất nhiên, sau đó cô ấy đã xin lỗi về điều đó rồi nhưng sau bao nhiêu năm trôi qua, cô vẫn chưa nói lời chúc mừng.

"Cảm ơn cô."

Blake mỉm cười.

Khi Ancia trở lại, tất cả những vết sẹo và nỗi buồn để lại giữa hai người đều biến mất.

"Ta sẽ đi tự quay về Học viện."

"Được, đi đường cẩn thận."

"Ngày mai làm xong bài kiểm tra rồi ta sẽ trở lại!"

"Tất nhiên rồi. Nếu không thì Ancia sẽ khó chịu đấy”.

"Đừng lo lắng."

Dianacười rạng rỡ  trả lời anh.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 125
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.