Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 121

Chương 121 - Đó là một cuộc hôn nhân gian dối (2)


 

"Ừm."

Hầu hết trong số những món ăn này đều là các món Hàn Quốc, nhưng cũng có một số món khác như bít tết và tôm hùm.

Họ đã nấu thêm mấy món ăn yêu thích của tôi cùng với một số món đã được chuẩn bị ban đầu. Có vẻ như các món ăn Hàn Quốc được làm khá vội vàng.

Tôi định ăn miếng bít tết, nhưng tôi không thể cắt nó một đúng cách được. Đó không phải là vì miếng bít tết.

Mà là khi tôi tiếp quản cơ thể của Ser, tay tôi vẫn luôn bị run và không thể cử động được.

Thế nên trong vô thức, tôi lại không thể quen việc làm mọi thứ bằng chính tay của mình.

Những thói quen của tôi vẫn còn ngay cả sau khi tôi trở lại cơ thể ban đầu nhưng tôi vẫn cảm thấy khó khăn khi sử dụng dao.

"Ancia, để ta."

Blake đã đổi đĩa của tôi với đĩa của anh ấy.

Anh ấy đã cắt miếng bít tết trên đĩa của mình để tôi dễ ăn hơn.

Trước đây, tôi đã từng là người cắt đồ ăn cho anh ấy.

"Cảm ơn chàng."

Tôi nhìn Blake khi những ký ức về quá khứ của chúng tôi tràn ngập trong tâm trí. Sau đó, tôi nghe thấy giọng nói của Tenstheon.

"Ancia, đây con."

Tenstheon cắt tôm ra đĩa của tôi.

"Cảm ơn cha."

Tôi ăn hết đồ ăn trên đĩa của mình rồi nhanh chóng xử lí món tôm và bít tết.

"Món này ngon lắm này."

“Thử luôn món này đi con.”

"Trên đĩa của con nhiều đồ ăn quá rồi nè."

Tôi vội vàng lắc đầu khi hai người họ cứ tiếp tục gắp thêm thức ăn lên đĩa của tôi.

Họ nhìn nhau. Sau đó cả hai đều mở miệng.

"Vợ, nàng bị ốm à?"

"Ta sẽ gọi bác sĩ ngay đây!"

"Không, không phải thế đâu! Là do con no quá ấy! ”

Tôi xấu hổ hét lên.

Tôi phải ngăn cả hai người họ lại trước khi họ thực sự gọi bác sĩ đến đây.


 

***


 

Sau khi ăn xong, Blake và tôi quay trở lại Cung điện Forens.

Blake đỡ tôi ra khỏi xe ngựa. Khi xuống xe, tôi nhìn thấy tấm thảm đỏ từ xe ngựa đến cửa ra vào.

Những kỵ sĩ đã xếp thành hàng dọc ở hai bên.

Bây giờ tôi trở về cơ thể của Ancia. Có lẽ đó là lý do tại sao họ chuẩn bị tất cả những điều này.

"Xin kính chào Thái tử, Thái tử phi - phúc lành của Đế quốc."

Những kỹ sĩ và người hầu ở phía sau chào đón chúng tôi.

Tôi và Blake nắm tay nhau cùng bước xuống thảm đỏ.

Ở cửa là Melissa, Hans, Terry và Edon.

 Vốn là cũng không có gì quá mới lạ vì chúng tôi vẫn gặp nhau hàng ngày.

Nhưng lần này, tôi gặp lại họ với tư cách là Ancia thực sự, không phải Rose.

"Ngài Edon, cảm ơn vì sự chào đón của ngài."

“Xin hãy cứ thoải mái nói chuyện với chúng thần, thưa Thái tử phi.”

Edon bối rối không biết phải làm gì.

Hans liền lên tiếng giúp Edon – người mà đang không biết phải nói làm sao.

"Đúng đó, xin Thái tử phi cứ nói chuyện thoải mái đi ạ."

“Được rồi… Hans.”

Tôi cố gắng không bộc lộ sự lo lắng của mình. Tôi nhìn Melissa đang đứng một bên cùng những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt cô ấy.

"Melissa, sao ngươi lại khóc?"

“Thần xin lỗi vì trước đây đã không nhận ra người. Thần không còn mặt mũi nào để nhìn Thái tử phi nữa. ”

“Ngươi không biết cũng là điều đương nhiên thôi mà, là bởi vì ta đã không nói với ngươi.”

"Nhưng thần vẫn rất xấu hổ về bản thân mình."

“Đừng nói vậy. Ta xin lỗi vì đã không thể nói với ngươi. "

Tôi cười toe toét nắm chặt tay Melissa và Hans.

"Melissa, Hans, ta biết là hơi muộn nhưng mà xin chúc mừng đám cưới của hai người nhé."

Tôi đã nói những gì mà mình luôn muốn nói kể từ khi tôi quay trở lại.

Melissa càng khóc nức nở.

Tôi ôm lấy cô ấy và vỗ nhẹ vào lưng cô thật lâu.


 

***


 

Blake và tôi bước vào phòng ngủ của Thái tử phi.

Tôi đã từng vào Cung điện Forens rồi nhưng tôi chưa bao giờ thực sự đến thăm phòng của anh ấy.

Căn phòng giống hệt như cách mà hồi đó tôi đã trang trí.

"Nàng thấy sao?"

“Dễ thương lắm, nhưng mà hơi xấu hổ chút.”

Nó rất dễ thương, giống như phòng ngủ của một nàng công chúa trong truyện cổ tích ấy.

Tôi cảm thấy xấu hổ mỗi khi nhớ lại hồi đó mình đã phải giả làm một đứa trẻ vất vả như thế nào.

"Ta đã chọn mấy thứ thế kia..."

Nghĩ lại thì hình như tôi nhớ ra điều gì đó rồi. Chính tôi cũng là người đã chọn đồ nội thất cho phòng khách nữa.

Melissa và ông chủ cửa hàng nội thất đã nói rằng sở thích của tôi khá trưởng thành và tinh tế chứ không hề giống như một đứa trẻ.

Tôi đã rất vui khi nghe nhận xét đó và cố trang trí phòng của mình dễ thương nhất có thể.

Đồ đạc trong phòng ngủ cũng vậy, nhưng không ngờ sở thích của tôi cũng có lúc tệ đến mức này…

"Không sao, không sao. Là do lúc đó còn trẻ thôi."

Bầu không khí lại càng xấu hổ hơn.

"Phòng của chàng cũng giống như trước đây sao?"

Đúng rồi, tôi cũng đã chọn đồ nội thất trong phòng của anh ấy. 

"Nàng có muốn xem không?"

Tôi gật đầu. Chúng tôi đi vào phòng ngủ của Thái tử nằm kế bên phòng này.

May mắn thay, nơi này khá ổn. Tôi đã không trang trí phòng của Blake quá lồng lộn.

Phục mày quá, Ancia à.

Khi tôi còn đang tự khen ngợi bản thân thì chợt nhìn thấy một con búp bê nhỏ nằm bên cạnh giường.

Ô đúng rồi. Tôi đã chọn con thỏ bông đó.

Nó trông giống Blake đến nỗi vừa gặp tôi đã ngay lập tức mua nó luôn.

Nếu hồi còn nhỏ Blake cầm nó thì sẽ dễ thương lắm , nhưng với Thái tử oai phong bây giờ thì lại không hợp nữa rồi.

"Chàng vẫn giữ con thỏ bông sao?"

"Ừm."

"Sao chàng không vứt nó đi?"

"Tại sao ta lại vứt nó đi?"

"Thế mà vẫn…"

Tôi chạm vào tai của con thỏ bông.

Bộ lông vẫn mềm mại như thể nó đã được chăm sóc rất tỉ mỉ.

Rồi tôi cười.

"Chàng giống như-"

"Sao?"

"Chàng trông giống như con thỏ bông ấy."

Tôi ôm con thỏ trong tay.

Biểu cảm của Blake đanh lại.

"Nó đâu giống ta đâu."


 

"Tại sao chứ? Ta thấy nó giống chàng mà. ”

Nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của tôi, biểu cảm của Blake lại đanh lại.

Nghĩ lại thì, anh ấy cũng có vẻ mặt như vậy khi chúng tôi đang ăn.

Tôi chợt nhận ra một điều.

"Có chuyện gì thế Blake?"

"Nàng có thấy ta đẹp trai không?"

Đó là một câu hỏi ngẫu nhiên thôi.

“Cha vẫn là người đàn ông đẹp trai nhất đế quốc đó. Vẻ ngoài của ông ấy không hề thay đổi luôn. ”

Tenstheon thậm chí còn ngầu hơn trước. Bảy năm đã trôi qua nhưng trông ông ấy chẳng già đi chút nào.

"Còn ta thì sao?"

"Blake cũng là người đàn ông đẹp nhất trong đế quốc."

Hào quang của Tenstheon rất mạnh mẽ, nhưng hào quang của Blake lại rất bí ẩn và đẹp đẽ.

Bây giờ, tôi đã nhận ra tại sao ngoại hình của Blake lại được ca tụng nhiều như vậy trong tiểu thuyết rồi.

“……”

Anh ấy bĩu môi như thể không thích câu trả lời của tôi. Ngay cả khi anh ấy đang hờn dỗi, trông anh ấy vẫn rất đẹp trai đó!!!.

"Ta thích khuôn mặt đẹp trai không góc chết của chàng lắm luôn."

Vẻ mặt của anh ấy rạng rỡ hẳn lên.

"Thật sao?"

Tôi thậm chí chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ không thích ngoại hình của Blake.

Một nghìn năm trước, hào quang của Rakshul cũng tương tự như hào quang của Tenstheon.

Nhưng Blake thừa hưởng những nét đẹp của cố Hoàng hậu nên trông anh ấy cũng rất đẹp.

Nhưng miễn là Blake thì anh ấy có trông như thế nào cũng không quan trọng.

"Ta yêu nàng Ancia."

"Ta cũng yêu chàng."

Tôi đã muốn nói điều đó rất nhiều lần và tôi sẽ không phải hối hận vì đã không nói điều đó hàng trăm ngàn lần nữa.

Tôi chạm vào bên má trái của anh ấy, nơi đã từng bị khắc lên những dấu vết của lời nguyền. Anh ấy cười và nắm tay tôi.

"Hôm nay ta nên ngủ ở phòng của ai đây?"

"Sao cơ?"

Phòng của ai là sao?

Tất nhiên là Blake sẽ ngủ trong phòng của anh ấy, còn tôi sẽ ngủ trong phòng của tôi rồi.

Cái này còn phải quyết định gì nữa chứ?

"Chúng ta có thể ngủ trong phòng riêng của mình."

Tôi trả lời không chút do dự khiến khuôn mặt Blake lại buồn bã chảy dài.

“Nàng đã nói chúng ta sẽ luôn ngủ cùng nhau…”

“Ồ không, hồi đó…”

Tôi chỉ làm điều đó để giảm bớt nỗi đau của Blake trước đây thôi.

Hơn nữa, trước đây chúng tôi chỉ là những đứa trẻ con.

Nhưng mà bây giờ cả hai chúng tôi đều đã trưởng thành rồi.

Blake đang mặc một chiếc áo sơ mi khá rộng, nhưng tôi có thể cảm nhận được phần bụng rắn chắc của anh ấy sau lớp áo kia.

Tất nhiên, vóc dáng anh ấy tương đối gầy so với những kỵ sĩ, nhưng bây giờ anh ấy đã là một người đàn ông trưởng thành.

Có lẽ đó là vì lời nguyền của anh ấy đã được hóa giải sớm hơn nhiều so với dự kiến ​​và anh ấy cũng luyện tập kiếm thuật từ khi còn nhỏ nữa, thế nên trông Blake cao hơn hẳn và cơ bắp cũng nhiều hơn so với những gì được mô tả trong tiểu thuyết.

"Tại sao? Nàng không thích ta sao? "

Anh nhìn xuống một cách đáng thương.

Tim tôi đau nhói khi thấy anh ấy như vậy.

Blake là kiểu người luôn che giấu nỗi đau của mình mà không để lộ ra ngoài.

Nhưng trái tim anh ấy lại khá mềm yếu.

"Tất nhiên là ta thích chàng rồi."

“Vậy thì nàng sẽ ở bên ta đúng không? Nàng sẽ không rời đi đâu đúng không? "

Đôi mắt đẹp của anh bắt đầu long lanh những giọt nước mắt.

"Dĩ nhiên là không rồi! Ta sẽ không bỏ rơi chàng đâu. "

"Có thật không?"

"Ừm, ta sẽ ở bên chàng mãi mãi luôn, thế nên đừng khóc nữa nhé."

Tôi ôm anh ấy thật chặt và xoa dịu anh ấy.


 

***


 

Vừa mở mắt ra , điều đầu tiên đập vào mắt tôi là khuôn mặt của một người đàn ông đẹp trai đến ngạt thở luôn.

Sao lại thế này được nhỉ?'

Tôi chỉ muốn an ủi Blake vì tôi nghĩ anh ấy đã bị tổn thương và trấn an anh ấy rằng tôi sẽ không rời đi lần nữa.

Thế nên tôi mới đến để an ủi anh ấy, nhưng mà không hiểu sao giờ tôi lại đang ngủ cùng giường với anh ấy.

Tất nhiên là không có gì xảy ra cả. Tôi chỉ nắm chặt tay anh ấy và ngủ như trước đây thôi.

Tôi nhìn Blake đang ngủ bên cạnh mình.

Khi nhắm mắt lại, lông mi của anh ấy dường như dài và cong như cánh quạt nhỏ khẽ lay động.

Anh ấy giống hệt như khi còn là trẻ con.

Vẫn dễ thương và vô hại như thế. Đó là điều đã mang lại sự bình yên cho trái tim tôi.

Chà, điều này cũng không tệ lắm. Tôi không thể tin rằng tôi lại có thể nhìn thấy Blake ngay sau khi thức dậy.

Đây thực sự không phải là một giấc mơ.

Tôi muốn vuốt tóc Blake nhưng anh ấy nắm chặt tay tôi.

Nó giống hệt như trước đây.

Blake mỉm cười từ từ mở mắt.

“……”

Vào lúc đó, bầu không khí trong lành và yên bình đột nhiên thay đổi.

Tôi nhìn người đàn ông đã trở nên khá sexy như thế này, đã không còn giống như bảy năm trước nữa rồi.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 121
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.