Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 120

Chương 120 - Đó là một cuộc hôn nhân gian dối (1)


 

Trong khi đợi Bake quay lại,Tenstheon bận rộn với công việc của mình.

Richard là người đã tìm thấy Ancia trước tiên dù tất cả mọi người đã mất 7 năm để tìm kiếm cô.

Richard nói rằng anh đã đưa Ancia đến thẳng cung điện ngay khi nhìn thấy cô, nhưng mối quan hệ của họ dường như rất thân thiết.

Tenstheon có thể thấy Ancia khá tin tưởng và dựa dẫm vào Richard.

Ngay từ đầu, ông vẫn luôn nghi ngờ Richard.

Tenstheon đang đọc những thông tin về Richard thì cánh cửa mở ra.

Blake và Ancia vào trong. Blake nói hôm nay anh sẽ đưa Rose đến, nhưng giờ anh lại xuất hiện cùng với Ancia mà không phải người phụ nữ anh nhặt được ở Thung lũng Hỗn Mang.

Tenstheon không hỏi chuyện gì đã xảy ra.

Đúng hơn là ông ấy không thể nào thốt lên được vì ánh mắt ông đang dán chặt vào người phụ nữ trước mặt.

Có điều gì đó rất khác biệt so với lúc trước.

Không có bất kỳ thay đổi nào về ngoại hình của cô ấy, nhưng có gì đó đã thay đổi.

"Cha, con đã trở lại rồi."

Ancia cười toe toét.

Nước mắt Tenstheon đã rưng rưng.

Tenstheon nhìn chằm chằm vào cô rồi ngay lập tức đứng dậy.

Ông vội vàng bước tới ôm lấy Ancia.

"Con đã trở về rồi."

Cuối cùng, cô con gái bảo bối của ông – Ancia cũng đã trở lại.

Linh tính mách bảo Tenstheon rằng đây chính là Ancia thật sự.


 

***


 

"Ta xin lỗi. Đáng lẽ ra ta nên bảo vệ con. "

Tenstheon đã xin lỗi tôi.

Cứ tình trạng này thì tôi nghĩ mình sẽ phải nghe mọi người xin lỗi suốt ngày mất.

Tenstheon là Hoàng đế kiêu hãnh và uy nghiêm của đế quốc.

Vậy mà ông ấy vẫn liên tục xin lỗi tôi với vẻ mặt đau khổ.

Tiếng Tenstheon hét gọi tên tôi trước khi tôi bị đám Macul bắt đi cứ văng vẳng bên tai.

Tôi không biết ông ấy đã tự trách mình và hối hận đến mức nào.

“Không, cha không cần phải xin lỗi đâu. Con không bị sao hết. Đám Macul đó là người dẫn đường của nữ thần ánh sáng đấy ạ. Bọn chúng chỉ dẫn con tới chỗ của nữ thần thôi”.

Tôi cố tình nói một cách vui vẻ.

“Bên trong cánh cửa bóng tối, trời dù có tối với yên tĩnh chút nhưng mà cũng không khó khăn lắm đâu chá. Con thậm chí chẳng biết thời gian đã trôi qua lâu như vậy từ bao giờ. Đáng lẽ con nên quay lại sớm hơn, con xin lỗi. "

“… Cảm ơn con vì đã trở lại bình an vô sự.”

Tenstheon dường như không thực sự tin tôi tất cả những gì tôi nói. Đôi mắt ông vẫn đầy lo lắng và buồn bã.

Trước khi ông ấy định xin lỗi lần nữa, tôi đã nhanh chóng nói:

 "Cha, con đói lắm rồi nè."

"Ta sẽ chuẩn bị một bữa tối ngon nhất cho con."

Ông ấy dịu dàng nói với tôi và vẫn tự tin như hồi ấy.

Trong khi chuẩn bị bữa ăn, tôi đã kể cho Tenstheon và Blake những chuyện đã xảy ra từ một nghìn năm trước.

Nhưng tôi không nói với họ rằng tôi là Laontel và Blake là Rakshul.

Tôi muốn cuộc dời này Blake có thể sống hạnh phúc.

Anh ấy không cần phải biết những gì đã xảy ra trong kiếp trước của chúng tôi.

“Lúc trước nữ thần đang mạo danh con. Cô ấy đã phải chịu đựng sự dày vò khủng khiếp trong suốt một nghìn năm qua , nhưng thực sự cô ấy không muốn lừa dối bất cứ ai. Cô ấy không phải là người như vậy nên xin mọi người đừng nghĩ xấu về cô ấy. "

Tôi không muốn họ đổ lỗi hay ghét Ser.

Tôi chỉ biết ơn khi thấy bạn của mình trở lại trạng thái ban đầu.

“Nếu con nói như vậy thì ta cũng không cần thiết phải đổ lỗi cho cô ấy. Nhưng ta vẫn thấy rất tiếc vì đã không nhận ra con sớm hơn ”.

“Là do cha không biết thôi mà. Rốt cuộc thì do con cũng đã không còn ở trong cơ thể ban đầu của mình”.

"Ta rất xấu hổ về bản thân."

“Con sẽ tự trách mình nhiều lắm nếu cha cứ tiếp tục như vậy đó nha.”

Đó là điều không thể tránh khỏi được. Nhưng tôi đã rất ngạc nhiên vì Blake đã ngay lập tức nhận ra tôi ngay. Chẳng có lý do gì để đổ lỗi cho một ai khác về việc này.

“Ancia…”

Bất kể tôi nói gì, biểu cảm của ông ấy vẫn không thay đổi.

Thế nên tôi đã cười và nói đùa.

"Mà này, tại sao cha lại tham lam vậy chứ?"

"Ta sao?"

“Đúng đó, cha vẫn chưa chịu rời khỏi vị trí người đàn ông đẹp trai hàng đầu của Đế quốc nữa.”

Ngay cả khi bảy năm đã trôi qua, Tenstheon vẫn không thay đổi nhiều.

Thay vào đó, sức hút của ông ấy ngày càng mạnh mẽ hơn, mặc dù mọi người vẫn sợ hãi mỗi khi đến gần ông ấy.

"Thật vớ vẩn."

Tenstheon hơi cau mày

Ông ấy lại tỏ ra ngại ngùng rồi. Ông ấy vẫn không thể miễn nhiễm được với mấy lời khen, hệt như trước đây.

"Khụ."

Blake đang ngồi bên cạnh Tenstheon cố tình ho lên.


 

"Khi nào thì đồ ăn sẽ được dọn lên?"

Blake nói khá cộc lốc.

Anh ấy bị làm sao vậy nhỉ?

Anh ấy đói à?

Tôi đang nhìn nhìn Blake thì đột nhiên, cánh cửa mở ra và những người hầu bước vào trong.

Ngay khi nhìn thấy những món ăn Hàn Quốc trên bàn, tôi đã cười rạng rỡ.

Đây là những món ăn mà tôi thích, trước đây tôi cũng thường xuyên làm chúng.

Cha thực sự đã chuẩn bị một bữa ăn đặc biệt cho tôi.

"Cảm ơn cha ạ."

“Nếu con muốn gì nữa thì cứ nói cho ta.”

“Không, đồ ăn như này là quá đủ rồi ạ. Nhưng liệu Blake có ăn được không? Chắc là cay lắm đây ”.

Vì Tenstheon đã chuẩn bị các món ăn theo ý thích của tôi nên hầu hết chúng đều khá cay.

Sẽ rất khó để Blake có thể ăn chúng.

"Không sao cả."

Blake nói nhỏ rồi xúc một thìa canh hầm cay cho vào miệng.

"Blake!"

Tôi ngạc nhiên hét lên.

Anh ấy không thể ăn đồ cay như vậy được!

Tôi định đưa cho Blake một cốc nước nhưng anh ấy lại chỉ cười nhẹ.

"Chàng thực sự ổn chứ?"

"Nàng nghĩ ta bao nhiêu tuổi vậy chứ? Ta đã không còn là một đứa trẻ nữa rồi. ”

Tôi nhìn vào mặt Blake. Có vẻ như anh ấy không hề đang cố nén hay nói dối gì cả.

Bây giờ Blake của tôi đã thực sự trưởng thành rồi.

“Sao trông nàng lại tự hào thế? Đây là điều đương nhiên mà ”.

Lông mày của Blake nhíu lại. Anh ấy vẫn không thích bị đối xử như một đứa trẻ.

“Hồi đó, mặc dù ta chỉ thêm có một chút xíu bột ớt đỏ vào đồ ăn thôi mà chàng đã không chịu được rồi.”

“Khi ấy ta —“

"Chàng không nhớ sao?"

"Không."

Tôi nhớ chắc chắn là có chuyện đó mà. Thế mà anh ấy lại giả vờ rằng mình không nhớ. Dễ thương quá mà!!!

"Nàng vẫn cứ thích chọc ghẹo chồng mình thế sao?"

Anh ấy mỉm cười, nắm chặt tay tôi.

“Ta vẫn luôn thích những món nàng làm cho ta mà. Ta là một người chồng rất tốt. "

Anh ấy thỏ thẻ nói kèm theo một cái chớp mắt đầy vô tội.

Lần đầu tiên sau bảy năm, trái tim tôi lại đập như sấm rền vì sự dễ thương của Blake.

Quả nhiên, con thỏ nhỏ của tôi vẫn dễ thương như thế.

Không có gì thay đổi hết. Tôi muốn ôm Blake thật chặt và vuốt ve mái tóc kia mỗi khi thấy anh ấy như thế này.

Nhưng tôi đã nghe thấy một tiếng ho ở phía bên kia.

"Khụ."

Tôi giật mình và nhìn Tenstheon.

"Chắc con đói lắm rồi. Ăn nhiều lên đi."

"Vâng thưa cha."

Sự dễ thương của phu quân khiến tôi quên mất rằng cha vẫn còn đang ngồi ở đây với chúng tôi.

Tôi nhanh chóng cầm thìa lên.

Mỗi lần nếm từng món ăn, tôi đều nở nụ cười rạng rỡ.

Tôi có thể nhận ra ngay rằng đây là do Terry nấu.

Tôi nghe nói anh ấy đã không làm bất kỳ món ăn Hàn Quốc nào sau khi tôi rời đi, nhưng kỹ năng của anh ấy vẫn không hề suy giảm chút nào.

Đó không chỉ vì hương vị này mà còn là việc Blake và cha đều đang ở trước mặt tôi.

Cứ nghĩ đến việc chúng tôi được ăn cùng nhau một lần nữa đã khiến tôi hạnh phúc lắm rồi. Khi tôi rời khỏi cung điện để hóa giải lời nguyền của Blake, tôi không nghĩ rằng mình sẽ đi lâu đến thế.

“Cha, người đừng ăn mặn quá. Nó không tốt cho sức khỏe của người đâu."

"Được."

Nếu như trước đây thì ông ấy nhất định sẽ nói rằng đừng lo lắng về điều đó và tiếp tục ăn. Nhưng bây giờ ông đã chọn một món khác.

“Blake, đừng ăn đồ cay quá.”

"Được."

Blake gật đầu đồng ý một cách ngoan ngoãn.

Một khoảng lặng ngắn bao trùm chúng tôi.

"Cảm giác như con đã được trở lại những tháng trước kia ..."

Khi tôi không nói gì nữa, cả căn phòng dần trở nên im lặng.

Hai người kia hầu như không nói chuyện trong suốt bữa ăn.

Tenstheon do dự khi nói chuyện với Blake, trong khi thì Blake chỉ nhìn tôi.

Mối quan hệ cha con mà tôi đã cố gắng hết sức để hàn gắn bằng cách nhờ Tenstheon dạy kiếm thuật cho anh ấy nay đã không còn như trước được nữa.

Tôi cảm thấy thật tồi tệ vì đây là lỗi của tôi.

"Vợ, có chuyện gì vậy?"

"Ancia, sao thế con?"

Blake và Tenstheon lo lắng hỏi tôi.

“Con sợ rằng mối quan hệ của hai người đã trở nên khó xử bởi vì con…”

"Ồ không, không phải vậy đâu!"

"Đúng đấy, làm gì có chuyện đó chứ."

Cả hai đều vội vàng phủ nhận.

"Thật sao?"

"Thật mà. Bệ hạ, người thử món này xem. ”

Khi Blake gợi ý một món ăn cho Tenstheon, ông ấy nhanh chóng gật đầu.

“… Cảm ơn con, nó ngon lắm.”

Sự khó xử vẫn không biến mất mặc dù họ đã nói chuyện rồi còn gợi ý món ăn cho nhau nữa.

Rõ ràng họ chỉ làm vậy vì lo rằng tôi sẽ tự trách về điều đó.

Dù có hơi khó xử nhưng cả hai đều không có biểu hiện gì là không thích hay oán giận nhau.

Mối quan hệ của họ sẽ sớm tốt lên thôi.

"Mau ăn thôi nào"

"Ancia, nàng cũng thử cái này đi."

Hai người gần như đồng thanh nói.

Ở một góc cạnh nào đó, cả hai người đều rất giống nhau. Chỉ tiếc là họ đã không nhận ra nó.

Tôi không thể vội vàng khôi phục mối quan hệ cha con của họ và ngay cả khi tôi ép buộc thì họ cũng sẽ hành động vụng về như thế này mất.

Ancia, thả lỏng đi nào. Bây giờ chúng tôi sẽ mãi mãi bên nhau. Cả tôi và Blake sẽ không bao giờ rời đi nữa. Vẫn còn rất nhiều thời gian.

Tôi vẫn có thể từ từ mà làm.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 120
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.