Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 113

Chương 113


 

"Sao cha lại gọi con?"

Ngay khi Blake bước vào phòng làm việc của Hoàng đế, anh ấy nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề.

Có một sự căng thẳng khó xử giữa hai người.

Blake không đổ lỗi cho cha mình về sự biến mất của Ancia.

Tuy nhiên, ngoài điều đó ra thì mối quan hệ giữa hai người đã dần kém đi so với trước đây.

Blake bị chôn vùi trong đau buồn sau khi mất Ancia.

Tenstheon đã tự đổ lỗi cho bản thân về sự việc đó và ông cũng không dám đối mặt với con trai mình vì cảm giác tội lỗi.

Trong suốt bảy năm, mối quan hệ của họ từ từ xấu đi.

"Ta đã nghe về con và Ancia."

“Con thậm chí chưa chắc cô ta có phải là Ancia hay không.”

Blake nhanh chóng trả lời.

"Con nghĩ rằng đứa trẻ đó không phải là Ancia sao?"

"Đúng vậy,"

Blake trả lời không chút do dự.

Blake nghĩ rằng cô ta chắc chắn không phải là Ancia. Trước đây anh vẫn còn nghi ngờ, nhưng giờ anh đã chắc chắn rồi.

"Có phải vì con bé thay đổi tính cách không?"

"Cha không cảm thấy vậy à?"

Tenstheon không ngạc nhiên khi nghe những lời này của Blake. Ông ấy không trách mắng anh vì đã nghi ngờ Ancia. Phản ứng của anh không nằm ngoài dự đoán của ông.

“Ta biết Ancia đã khác trước rất nhiều. Ngay cả một vết thương nhỏ cũng có thể biến một người trở thành một con người hoàn toàn khác mà”.

Tenstheon nghĩ rằng cô ấy chính là Ancia thật. Không chỉ vì ngoại hình, mà còn bởi sức mạnh và khả năng ngôn ngữ của cô ấy. Ngoại trừ khả năng cô ấy là Ancia, nếu không thì những điều đó không thể giải thích được. Tất nhiên Tenstheon cũng cảm thấy có điều gì đó không ổn trong lời nói và hành động của Ancia. Nhưng ông đã kiểm tra tát cả những kỹ năng của cô ấy ngay từ khi Richard đưa cô ấy đến đây. Ông đã đưa cho cô những cuốn sách từ nhiều quốc gia khác nhau để kiểm tra, bao gồm cả một cuốn tiểu thuyết của Đế quốc Chang.

Đó là một cuốn tiểu thuyết nói về một cặp vợ chồng già lạc mất đứa con ruột của mình nên đã nhận một đứa trẻ khác, nhưng họ đã bị phản bội bởi đứa con nuôi đó.

Cuối cùng, họ đã tìm được đứa con ruột của mình và đi đến một kết thúc có hậu. Nhưng họ đã trải qua rất nhiều thăng trầm trong quá trình đó.

Ancia đọc câu chuyện và bày tỏ ý kiến ​​của mình một cách lạnh lùng.

“Họ là những kẻ ngốc. Lẽ ra ngay từ đầu họ không nên nhận nuôi một con người. Con người không thể tin cậy được. "

Giọng cô ấy ẩn chứa một sự căm hận sâu sắc. Tenstheon có thể đoán rằng cô ấy đã phải trải qua rất nhiều điều.

Có lẽ vì vậy mà cô ấy bị mất ký ức. Có lẽ những gì cô ấy đã trải qua trong bảy năm qua quá khủng khiếp đến nỗi cô ấy thậm chí không muốn nghĩ về nó.

Tenstheon đã làm mọi cách để tìm Ancia.

Ông ấy thậm chí còn nhờ sự giúp đỡ của Eunhan để tìm kiếm cô ấy ở Đế quốc Chang.

Eunhan cũng đã hy vọng sẽ có khả năng đó và Ancia có lẽ đã đi vào vùng đất phương Đông.

Nhưng họ vẫn không thể tìm thấy cô ấy ở đó. Đáng lẽ ra ông nên ngăn Ancia lại trước khi cô đi vào Cánh cửa Bóng tối.

Tenstheon vô cùng tự trách mình vì sự thay đổi của Ancia.

Nhớ lại những gì đã xảy ra khi đó, Tenstheon cố gắng thuyết phục Blake.

“Blake, hãy chăm sóc con bé thật tốt.”

“Đó không chỉ là do tính cách của cô ta. Có nhiều yếu tố khiến con nghi ngờ. "

Blake vẫn cứng đầu.

“Đứa trẻ đó có khả năng ngôn ngữ và sức mạnh ánh sáng. Không một ai khác có thể bắt chước điều đó đâu ”.

Về mặt khách quan thì Tenstheon đã đúng.

Nhưng Blake không thể chấp nhận cô ta. Thay vào đó, anh nghĩ đến Rose.

Nếu không gặp Rose, liệu anh có tin rằng cô ta là Ancia không?

Không, ngay cả như vậy thì anh ấy cũng sẽ không tin. Ngay cả khi anh không gặp Rose, anh cũng sẽ không bị lừa.

Bản năng của Blake cảm thấy như vậy. Anh cảm thấy ghê tởm mỗi khi nhìn thấy cô ta tự xưng là Ancia.

"Có thể Richard đã đứng đằng sau chuyện này."

“Ta cũng đang điều tra Richard, nhưng ngay cả khi anh ta gửi cho chúng ta một Ancia giả, cô ta cũng sẽ không thể bắt chước Ancia thật. Con biết rõ điều đó mà, phải không? ”

“……”

Lời của Tenstheon hoàn toàn hợp lý.

Bên cạnh đó, sức mạnh ánh sáng phát ra từ người phụ nữ đó là thật. Ánh sáng không thể bị bắt chước bởi bất kỳ ai.

“Dùng bữa với con bé một lần thì sao? Nếu con đối xử tốt với con bé, trí nhớ của nó sẽ sớm trở lại và sẽ hành động như trước đây nữa đâu ”.

Blake từ từ mở miệng,


 

"…Được. Con sẽ nghe theo yêu cầu của cha. Nhưng con có một điều kiện. "

"Một điều kiện?"

"Để con ăn cơm cùng cô ta thì đổi lại, người có thể gặp một cô gái khác không?"

“… Ý con là cô gái mà con tìm thấy trong Thung lũng Hỗn Mang sao?”

"Vâng."

"Được rồi, ta sẽ gặp."

Tenstheon cũng muốn gặp cô gái được gọi là ‘Rose’ kia.

Blake đã không để bất cứ ai trong trái tim của mình kể từ khi Ancia mất tích.

Nhưng anh đột nhiên tỏ ra quan tâm một cô gái khác.

Thậm chí đến mức bỏ rơi Ancia.

"Cảm ơn người, Bệ hạ."

Miệng Blake cong lên thành một nụ cười khi Tenstheon đồng ý.

Đó là nụ cười chân thành đầu tiên mà Tenstheon nhìn thấy ở anh sau bảy năm.

***


 

Blake mời Ancia đi ăn tối như đã hứa. Ancia xuất hiện một cách lộng lẫy, và cô ấy trông rất xinh đẹp.

Nhưng Blake không thể hiện bất kỳ phản ứng nào với cô.

“Ta rất vui vì chàng đã mời ta. Cảm giác cứ như một giấc mơ ấy ”.

"Ngồi xuống đi."

"Vâng."

Ancia ngồi đối diện với Blake, mỉm cười rạng rỡ.

Cô đột nhiên đặt một cuốn sách có hình dạng khác thường trên bàn. Khi Blake liếc nhìn nó, cô ta cười thật tươi.

"Nó là một quyển sách thôi. Nội dung hơi khó đọc nhưng rất thú vị! ”

Cô mở cuốn sách và bắt đầu đọc to.

“Một đứa trẻ do Thượng đế lựa chọn. Cậu bé được tất cả mọi người kính trọng. Nhưng nếu nó lạm dụng sức mạnh đó, Thượng đế sẽ trừng phạt đứa trẻ kia ”.

Blake liếc nhìn cô.

Đó là một cuốn sách về sự thành lập của một vương quốc và nội dung của nó rất phức tạp và khó hiểu.

Blake chợt nhận ra ý định của Ancia khi mang cuốn sách đó đến.

Cô ta đang cố cho anh ta thấy rằng cô ta là một người đa ngôn ngữ.

Blake nhíu mày.

Anh đã tin chắc rằng cô ta là giả. Thế nhưng anh ấy đã cố gắng hết sức để chứng minh cô ta là giả và giữ vững niềm tin của mình.

Ngay cả khi cô ta là giả thì khả năng của cô ta vẫn là thật.

Cô ta chắc chắn đã làm gì đó với Ancia. Việc tiếp cận để tìm kiếm thêm thông tin là vô cùng cần thiết.

Nhưng anh vẫn khá miễn cưỡng khi làm điều đó. Anh nhớ Rose. Anh muốn rời khỏi vị trí này càng sớm càng tốt, nhưng thức ăn vẫn chưa mang lên.


 

***


 

"Chelsea, cô đang nói điều nhảm nhí gì thế ?!"

"Tại sao lại là nhảm nhí chứ?!"

Camilla và Chelsea đang tranh cãi trong nhà bếp.


 

"Cô định mang cái này lên cho Điện hạ thật đấy à?"

"Có vấn đề gì sao?"

Chelsea tự hào ngẩng đầu lên, cầm món ăn mà Rose làm.

Cô ấy sẽ mang món ăn của Rose lên cho Thái tử. Thế nên cô mới không theo Rose ra ngoài, thay vào đó là ở lại canh giữ đồ ăn.

Rose quá tốt nên cô ấy mới bỏ qua, nhưng Chelsea sẽ không để công sức nấu ăn của cô ấy trở nên lãng phí.

"Đầu bếp cũng nói rằng nó ổn mà."

Chelsea bí mật xin phép bếp trưởng. Sau khi nếm thử các món ăn của Rose, anh ấy khen món ăn rất độc đáo và có hương vị riêng. Anh ấy cũng đồng ý rằng những món này có thể mang lên.

Sau khi biết chuyện, Camilla vẫn phản đối.

Giữa cuộc chiến này, người đầu bếp chỉ biết ngậm miệng và lùi bước.

"Điện hạ ghét nấm."

"Ngài ấy không dị ứng với nó, thế nên chắc chắn sẽ không sao hết!"

"Chelsea, cô thực sự nghĩ rằng Điện hạ sẽ ăn món đó à?"

"Ngài ấy sẽ ăn nếu ta nói cô Rose đã làm nó."

Camilla trừng mắt nhìn Chelsea.

“Đừng có ngang ngược. Sao cô chắc chắn rằng Điện hạ sẽ không thích nó chứ? "

"Ta…!"

Camilla đã rất tức giận.

“Ta đã phục vụ ngài ấy trong một thời gian dài rồi! Ta biết sở thích của ngài ấy rõ nhất! ”

Nhưng không ai tin lời của Camilla. Cô ta vẫn tiếp tục, “Ta biết Thái tử rõ hơn tất cả các cô. Vì ta đã ở bên ngài ấy trong một thời gian dài rồi…”

Giọng cô ta dần yếu đi.

Camilla thực sự đã phục vụ Blake trong một thời gian dài nhưng anh thậm chí còn không biết tên cô ta.

Camilla mất tự tin và cay đắng nói thêm, "Chúng ta không thể làm ô uế tên tuổi của Cung điện bằng những món ăn vụng về này được."

Camilla yêu Blake. Thực ra thì cô ta không vui vì Thái tử phi đã trở lại. Nhưng Thái tử phi lại chỉ là một cô gái mà anh ấy cưới khi họ còn nhỏ, thế nên cô ta nghĩ rằng mình vẫn còn cơ hội.

Cô ta ghét Rose. Cô ta chưa bao giờ thích người phụ nữ đó.

Cô ta ghét tất cả mọi thứ về cô ấy.

Camilla không thể đứng nhìn Blake ăn thức ăn do Rose làm.

Bằng mọi giá cô ta phải ngăn không cho Rose và Thái tử xích lại gần nhau .

“Thế sao cô lại không biết điều này? Trước đây Thái tử rất thích các món ăn phương đông. Vậy nên mang những món ăn này lên là hoàn hảo luôn”.

Những hầu gái khác chỉ cười nhạo Chelsea vì đã quá tin tưởng vào món ăn của người phụ nữ đó.

Chelsea đã từng giống như họ, nhưng giờ cô ấy không còn mong muốn trở thành người phụ nữ của Thái tử nữa. Tất nhiên, Blake là một người đàn ông quyến rũ, vì vậy mà ban đầu cô ấy cũng thích anh.

Nhưng sau khi quan sát anh từ nhiều góc độ hơn, cô đã từ bỏ ý định.

Blake đã dành cả cuộc đời mình cho một người phụ nữ.

Anh đã dành trọn trái tim cho người phụ nữ đó rồi và không còn chỗ trống cho ai khác nữa.

Chelsea không mong muốn có một tình yêu cuồng nhiệt, nhưng ít nhất cô ấy muốn một người bạn đời mà cô ấy có thể cùng nhau chia sẻ gánh nặng cuộc sống.

Cô không muốn phải chịu cảnh cô đơn nhìn bóng lưng của một người đàn ông đã trao trái tim mình cho người phụ nữ khác.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 113
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.