Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 102

Chương 102


 

Chúng tôi cùng ngồi xe ngựa trở về cung điện. Xe ngựa dừng lại, nhưng không phải ở phía trước Cung điện Forens.

"Được rồi, chúng ta xuống thôi."

Tôi gật đầu và ra khỏi xe dưới giúp đỡ của Blake. Tôi nhìn vào Cung điện Amoria.

Đã bảy năm rồi…

Khi tôi còn lang thang bên trong Cánh cửa Bóng tối, tôi không biết sẽ mất bao lâu để tôi có thể quay lại đây.

Tôi đã bỏ lỡ nơi này. Tôi muốn đến đây ngay sau khi tôi rời khỏi cánh cửa bóng tối.

"Chúng ta đi vào nhé?"

'Được.'

Chúng tôi đi vào cung điện Amoria.

Nơi này không thay đổi nhiều. Như thể dòng thời gian đã dừng lại ở đây.

Một nghìn năm trước, tôi đã từng sống ở đây. Và sau khi tôi chết, Philip đã đặt tên nơi này là “Amoria” , nghĩa là tình yêu.

Yêu sao. Thật là mỉa mai. Những tình cảm của anh ta đối với tôi không phải là tình yêu.

Đó là một nơi khủng khiếp, nhưng tôi đã bỏ lỡ nơi này vì thời gian tôi dành cho Blake.

Vì vậy, cái tên “Amoria” do Philip đặt cho rất có ý nghĩa đối với tôi.

Nơi này đầy ắp tình yêu và kỷ niệm đối với tôi và Blake.

Tôi nhìn quanh Cung điện Amoria. Blake tháo mặt nạ của tôi ra.

“Nàng trông xinh hơn khi không có nó. Khi đi cùng ta thì đừng đeo nhé.”

'Được.'

Tôi gật đầu cảm kích trước sự quan tâm của anh ấy dành cho tôi.

Chúng tôi bước vào nhà kính trước. Nó trồng đầy những bông hoa hồng xinh đẹp.

Thế nhưng cũng có các loại rau khác như đậu, ớt, lá tía tô, bí đỏ cũng được trồng ở đó nữa và không có vẻ chẳng hợp với không gian thanh lịch này chút nào.

Là tôi đã làm đó. Tôi đã trồng rau trong nhà kính để có thể ăn rau tươi.

Blake đã trồng những loại rau đó kể từ khi tôi rời đi.

Tôi nhìn mấy luốn rau rồi nhanh chóng quay đi. Nếu tôi quan tâm đến chúng thì kiểu gì anh ấy cũng sẽ nghĩ rằng tôi là Ancia. Anh ấy đã nghi ngờ rồi nên tôi phải cẩn thận hơn.

"Những bông hồng thật đẹp."

"Vậy sao? Năm nay mấy loại rau kia cũng tốt lắm. Nàng có thể vào xem nếu muốn ”.

"Không, ta thích hoa thôi."

Tôi dán mắt vào những bông hoa và thậm chí không thèm liếc nhìn những loại rau kia. Những bông hồng đỏ rất đẹp. Khi tôi còn là Ancia, Blake đã tặng tôi rất nhiều món quà, bắt đầu bằng một bông hồng đỏ. Vương miện hoa làm bằng hoa hồng đẹp đến mức tôi không nỡ đeo nó.

"Nàng thích loại hoa nào?"

‘Hoa hồng. Những bông hồng đỏ.'

Nói với anh ấy sự thật như thế có ổn không nhỉ? Nhưng mà cũng có rất nhiều người thích hoa hồng đỏ mà.

"Ta cũng thích chúng."

Anh ấy mỉm cười.

Sau khi rời khỏi nhà kính, chúng tôi cùng nhau đi dạo trong Cung điện Amoria. Cũng giống như nhà kính, vạc và lò nung vẫn còn nguyên vẹn.

Tôi nghĩ nó sẽ bám bụi vì lâu không được sử dụng, nhưng nó vẫn sạch sẽ.

“Đây là một cái vạc phương đông. Vợ ta đã nhờ thợ rèn làm nó. Nàng ấy thích nấu món ăn phương đông lắm. "

Blake trông rất hạnh phúc khi nói về Ancia khiến tôi không biết phải phản ứng thế nào.

Tôi gật đầu và quay đi. Tôi thấy một cái cây to rất đẹp.

Chúng tôi đã từng đánh dấu chiều cao của mình trên cái cây xinh đẹp đó.

Tôi cao nhất nhưng Diana và Blake cũng gần chạm tới tôi rồi. Tới bây giờ những dấu vết kia vẫn còn nguyên vẹn.

Họ đã không đánh dấu bất cứ thứ gì kể từ khi tôi rời đi…

Một ký ức khác lại trỗi dậy. Mặc dù tôi giả vờ như không biết gì, tôi quay đi và tránh nhìn nó.

Blake đến gần và nhìn vào những dấu vết trên cây.

Hồi đó, anh còn rất nhỏ so với tuổi của mình. Anh ấy luôn nhìn vào cái cây và nói rằng anh ấy muốn cao hơn nữa.

"Nàng có biết tại sao ta đưa nàng đến đây không?"

Tôi lắc đầu.

"Nàng thực sự không biết sao?"

Anh ấy nhìn tôi. Tôi không thể quay đầu đi và cơ thể tôi như thể đã đông cứng tại chỗ.

“Lần đầu tiên ta phát hiện ra rằng mình có khả năng đọc khẩu hình miệng, nhưng ta lại không thể làm được với người khác. Ta chỉ có thể đọc khẩu hình miệng của mình nàng, Rose. ”

Blake chạm vào môi tôi. Nhiệt độ cơ thể của anh ấy sưởi ấm đôi môi tôi và truyền khắp cơ thể.

"Nàng biết tại sao mà?"

Tôi lắc đầu.

“Khuôn miệng của nàng, thói quen của nàng, chúng đều giống với vợ của ta khi nàng ấy nói chuyện. Đó là lí do ta có thể đọc nó. "

“……”

“Cách nàng nhìn ta, biểu hiện của nàng, cách nàng đi bộ, món ăn mà nàng thích, tất cả mọi thứ đều giống với nàng ấy. Càng nhìn vào nàng, ta càng chắc chắn. ”

‘… Thật vinh dự khi được giống với Thái tử phi, nhưng ta không phải là cô ấy.”

"Nói dối. Linh tính mách bảo ta rằng nàng chính là Ancia. "

“……”

"Nàng là Ancia."

“……”

"Làm ơn hãy nói cho ta biết sự thật."

Blake nài nỉ. Anh ấy đã cầu xin tôi nói cho anh ấy biết.

Tôi muốn nói với anh ấy sự thật. Tôi muốn ngừng quan tâm đến tương lai và chỉ đơn giản là nói với anh ấy.

Nhưng không được. Vì anh ấy mà tôi nhất định phải từ chối nó.

'Ta…'

Tôi gần như đã nhượng bộ trước ánh mắt cầu xin của Blake, nhưng tiếng kêu khẩn thiết của Edon đột ngột vang lên.

"Điện hạ!"

"Có chuyện gì?"

Blake dửng dưng hỏi. Nó không giống như cách anh ấy thường nói chuyện với tôi và giọng điệu cũg bộc lộ sự bất mãn rõ ràng của anh ấy. Nhưng Edon vẫn bất chấp hét lên.

"Chúng ta đã tìm thấy Thái tử phi rồi!"


 

***


 

Khi Edon nói với Blake rằng họ đã tìm thấy Ancia, anh ấy lại vọt tới cung điện của hoàng đế.


 

Sau khi Ancia mất tích, vô số người tự nhận rằng họ chính là Thái tử phi.

Đó là những kẻ giả mạo không đáng nhắc đến. Những cô gái kia chỉ có mái tóc vàng và đôi mắt xanh lục, ngoài ra chẳng có gì là tương tự cả.

Có một số người trông không giống hoặc có vẻ giống một chút , thậm chí họ còn thay đổi màu mắt và màu tóc của mình bằng cách nhuộm hoặc sử dụng những thuật pháp vụng về.

Tenstheon thường đuổi họ về mà không cho Blake thấy bọn họ, và tất cả những kẻ giả danh Ancia kia đều sẽ phải trả giá cho tội ác của mình.

Tất nhiên, mọi thứ không thể dừng lại được, nhưng Testheon đảm bảo sẽ xử phạt nghiêm khắc với họ để Blake không bị tổn thương.

Nhưng hôm nay là lần đầu tiên ông ấy cho gọi Blake. Và ngay sau khi nhận được lời nhắn của Hoàng đế, Blake đã nhận ra tại sao.

"Đó là Ancia."

Ancia đang ngồi bên cạnh hoàng đế.

Cô ấy là Ancia. Blake có thể cảm nhận được điều đó ngay khi anh nhìn thấy cô.

Cô có đôi mắt to màu xanh lục thanh lịch, chiếc mũi duyên dáng và đôi môi đỏ mọng. Khuôn mặt của cô đẹp như tạc.

Blake đã từng nghĩ về việc Ancia sẽ trông như thế nào bây giờ, nhưng anh không thể tưởng tượng được. Thế nhưng anh đã cảm nhận được điều đó ngay khi nhìn thấy cô.

"Đến đây nào, Blake."

Tenstheon mỉm cười và gọi con trai mình.

Ông ấy vẫn luôn tự trách vì không thể cứu Ancia, nhưng hôm nay ông ấy đã tìm thấy Ancia rồi. Cuối cùng, ông cũng có thể nhìn thẳng vào mắt con trai mình.

Nhưng Blake vẫn đứng yên. Sau đó người phụ nữ bên cạnh hoàng đế nay lập tức bật dậy khỏi ghế.

"Điện hạ!"

Người phụ nữ cười thật tươi chạy đến bên Blake. Tenstheon nhìn họ mà trái tim dịu dàng như có dòng suối ấm áp chảy qua.

Đó là cuộc hội ngộ đầu tiên của họ sau bảy năm.

Ancia đã trở lại. Thế nhưng phản ứng của Blake hoàn toàn khác với những gì Tenstheon mong đợi.

Blake nhìn vào khuôn mặt của người phụ nữ với vẻ mặt cứng đờ, rồi nhìn Richard đang ngồi đối diện với cô ấy.

"Tại sao anh ta ở đây?"

"Richard đã đưa Ancia đến."

"Anh ta đã làm?"

Blake không che giấu sự thù địch của mình.

Vào ngày Blake đang tổ chức buổi lễ kỉ niệm ngày giải thoát khỏi lời nguyền của Nữ thần, Công tước Cassil đã xông vào phòng khiêu vũ.

Tenstheon và các kỵ sĩ Hoàng gia đã chế ngự được họ, và Blake cứu chữa những người bị thương. Khi mọi người vừa thả lỏng được một chút thì ngọn lửa chợt bốc lên từ một phía của cung điện.

Nhà tù phía đông nơi Richard và Frank bị giam đã bị bao trùm trong biển lửa. Họ đã dập lửa thành công, nhưng Frank - con trai cả của Công tước Cassil, đã thiệt mạng, còn Richard cũng bị thương nặng.

Công tước Cassil đã thừa nhận mọi tội lỗi của mình.

Ông ta nói rằng ông ta đã phóng hỏa để giết Richard, người đã công kích hoàng đế và thái tử và khiến ông ta bị ruồng rẫy . Nhưng chính Frank, đứa con trai yêu thích của ông lại mất mạng. Arnold Cassil, người đã tự tay giết chết đứa con trai yêu quý của mình, đã vô cùng hoảng loạn.

Tenstheon đã bắt tất cả những tay sai còn sót lại của Công tước Cassil, bao gồm cả Domiram, một phù thủy Hắc ám.

Thế nhưng, anh ta lại tuyên bố rằng anh ta là phù thủy của Công tước Cassil, không phải Richard, và anh ta cũng phóng hỏa nhà tù theo lệnh của Công tước.

Anh ta cũng nói rằng anh ta đã tung tin đồn về loại ma thuật hắc ám có thể chuyển lời nguyền của nữ thần theo lệnh của Công tước Cassil.

Công tước xứ Cassil cũng đã thừa nhận mọi tội lỗi của mình. Cuối cùng, Công tước bị kết án tử hình. Những quý tộc đi theo ông ta cũng bị thanh trừng.

Tuy nhiên, họ đã bị lục đục về cách xử lý Richard.

Có thông tin cho rằng mẹ của Richard là một người Roum và đã bị sát hại.

Ngoài ra, Richard còn bị đối xử như một người hầu. Lời khai và bằng chứng từ những người hầu của Công tước đều nói rằng anh ta đã phải chịu sự khinh miệt và lợi dụng.

Richard tỉnh lại sau một tháng xảy ra vụ hỏa hoạn và anh đã rơi nước mắt, bị sốc trước sự thật rằng cha anh ta đã cố gắng giết anh ta.

Anh ta đã làm chứng về việc Công tước đã lợi dụng anh ta. Lời nói của anh ta hoàn toàn phù hợp với lời khai của những người xung quanh.

Anh ta là nạn nhân suýt bị chính cha mình giết chết.

Mặc dù anh ta phạm một số tội nhỏ, nhưng tất cả đều là theo lệnh của Công tước Cassil, và anh ta không phải kẻ chủ chốt trong kế hoạch của Công tước.

Hơn nữa, vào ngày Công tước Cassil bị hành quyết, vợ và con trai út của ông ta - Neon, đã tự sát.

Bây giờ Richard là người cuối cùng mang dòng máu của Công tước Cassil. Dần dần, thiện cảm của công chúng dành cho anh ta bắt đầu lớn dần.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 102
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.