Bạn đang đọc:TÔI TRỞ THÀNH BẠN THỜI THƠ ẤU CỦA NAM PHỤ BỊ ÁM ẢNHChương 55

Noel thoát khỏi những người lớn ngạc nhiên khi thấy mình và chạy về phòng.


 

Sau khi đóng cửa một cái rầm, anh gục xuống sàn.


 

Anh không biết tại sao, nhưng anh cứ khóc.


 

Anh lại khóc vì những giọt nước mắt mặn chát, nóng hổi tiếp xúc với vết thương nơi anh bị ngã. Nó khiến anh đau đớn vô cùng.


 

Anh khó chịu, xấu hổ và chán ghét mọi thứ.


 

Anh nhặt mảnh ghép bằng gỗ không làm gì khác ngoài việc ngồi xung quanh, không động đến.


 

Đó là một trong những món đồ của Rieta từ vương quốc.


 

“. . . ”


 

Anh sải bước về phía cửa sổ.


 

Và dùng hết sức ném mảnh ghép ra khỏi cửa sổ đang mở.


 

Mảnh nhỏ rơi đâu đó trong vườn.


 

Bây giờ chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa. Tốt đấy.


 

Anh nhìn ra khu vườn tối và yên tĩnh. Che gần hết khuôn mặt bằng ống tay áo lấm lem bùn đất, anh nơi khóe mắt.


 

Gió sượt qua những giọt nước mắt, khiến gương mặt anh trở nên lạnh lẽo.


 

“. . . ! ”


 

Chỉ khi đó anh mới lấy lại được cảm giác thực tại.


 

Anh vội vàng lau nước mắt trên mi.


 

Đó là thứ mà Rieta cho mình mượn.


 

Cảm giác như trái tim anh đang chùng xuống.


 

Anh ấy nên làm gì? Cha anh đã nói với anh rằng hãy trân trọng những gì mượn của người khác.


 

Nếu anh bị bắt quả tang cố tình ném đồ đạc của Rieta, anh chắc chắn sẽ gặp rất nhiều rắc rối.


 

Hơn nữa, Rieta coi những thứ của mình từ vương quốc như báu vật.


 

Cô có thể ghét Noel.


 

Nhưng mà . . .


 

Đột nhiên, Noel đưa ra một giả thiết kỳ lạ.


 

Đó là ý nghĩ ma quỷ thì thầm vào tai và khắc sâu vào tâm trí non nớt của cậu.


 

***


 

Thử nghĩ xem . . .


 

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu Noel giấu tất cả tài sản quý giá của Rieta trong biệt thự?


 

Nó có khiến Rieta rời khỏi dinh thự không? Có hay không?


 

Suy ngẫm về câu hỏi cụ thể đó trong suốt lúc đấy, Noel nhặt các mảnh ghép còn lại trong phòng của mình và quay trở lại cửa sổ.


 

Anh chộp lấy miếng to nhất và giơ cánh tay lên, chuẩn bị ném nó đi.


 

Khu vườn của Công quốc đủ lớn để không ai có thể tìm thấy bất cứ thứ gì bị bỏ đi theo cách như vậy.


 

Cô sẽ không bao giờ tìm thấy nó. Và khi điều đó xảy ra. . .


 

“. . . ”


 

Cốc cốc.


 

Đúng lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên.


 

Noel quay đầu về phía cửa, hạ cánh tay đang giơ lên ​​và buông mảnh ghép xuống.


 

"Noel."


 

Đó là giọng nói của Darrell.


 

Noel có thể chán ghét tất cả những người khác vào lúc này, nhưng Darrell thì không bao giờ.


 

Bởi vì người anh trai dịu dàng đã luôn ở bên cạnh Noel.


 

"Anh vào trong, được chứ?"


 

Trước câu hỏi hòa nhã, Noel lặng lẽ gật đầu. Anh không trả lời rõ ràng.


 

Dù vậy, người anh yêu quý của anh vẫn nhận được tin nhắn bặt vô âm tín. Đó là mức độ hiểu nhau giữa hai người họ. Cửa mở ngay lập tức.


 

“. . . Anh ơi. ”


 

Nước mắt một lần nữa chảy dài trên má Noel. Anh loạng choạng bước về phía ngưỡng cửa.


 

Darrel ngay lập tức ôm cậu em trai vào lòng.


 

Không nói gì nữa, anh vỗ vỗ vào lưng nhỏ.


 

Anh lo lắng rằng hai anh em bị bỏ lại một mình trong căn phòng tối?


 

May mắn thay, đêm đó ánh trăng rất sáng.


 

* * *


 

Sau khi Noel đã nguôi ngoai phần nào, Darrell đã rửa mặt thật sạch cho Noel bằng nước ấm.


 

Khuôn mặt nhỏ nhắn đầy bụi bẩn của anh nhanh chóng được lau sạch bằng sự chăm sóc nhẹ nhàng của người anh trai.


 

Cùng với đó, những vết rách trên cằm và má của anh ấy trở nên rõ ràng hơn.


 

Hẳn khá đau đớn khi phải chịu đựng những vết thương sâu như vậy.


 

Darrell nhẹ nhàng làm sạch vết thương của em trai mình bằng tăm bông nhúng chất khử trùng.


 

Nó châm chích, chảy máu và bỏng rát, khiến đôi mắt viền đỏ của Noel co giật.


 

“Có vẻ như đã nhiều năm trôi qua kể từ khi mẹ khoe rằng em đã trưởng thành.”


 

“. . . ”


 

“Anh đùa thôi. Em giận sao?"


 

Noel lắc đầu.


 

Anh không có lý do gì để tức giận với anh trai mình.


 

“Giờ anh chỉ bôi thuốc thôi, mai nhờ người lớn chữa trị đúng cách cho các vết thương này. Hiểu không?"


 

“. . .Vâng."


 

“Đúng, tốt. Anh nghĩ em cần thay quần áo ngay bây giờ ”.


 

Noel nhìn xuống quần áo của mình.


 

Ngoài vết bẩn, còn có cả những vết rách.


 

Quần áo của anh có lẽ đã trở nên như thế này khi anh ngã xuống.


 

“Em sẽ thay đồ. . . ”


 

"Muốn anh giúp không?"


 

Noel cau mày và lắc đầu.


 

Bởi vì em không còn là một đứa trẻ.


 

Bạn đang đọc:TÔI TRỞ THÀNH BẠN THỜI THƠ ẤU CỦA NAM PHỤ BỊ ÁM ẢNHChương 55
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.