Bạn đang đọc:TÔI TRỞ THÀNH BẠN THỜI THƠ ẤU CỦA NAM PHỤ BỊ ÁM ẢNHChương 32

Rieta nghĩ rằng sẽ hơi phí nếu Công tước không có một bức chân dung.


 

Cô ước mình có một bức chân dung thời trẻ.


 

Trong khi xem xét từng bức tranh chưa hoàn thành, cô phát hiện một bức tranh được đặt ở bên có ánh sáng.


 

Không giống như những bức tranh khác, bức tranh được bọc vải trơn cẩn thận.


 

Được bảo quản đặc biệt, nó có gì đặc biệt sao? Tò mò, cả hai kéo nhẹ lớp vải che bức tranh.


 

******


 

“Đó là Nữ công tước quá cố, thưa Công chúa.”


 

Chiều hôm đó, con trai cả của Công tước Darrell Meyer đến phòng của Rieta.


 

Có vẻ như anh ấy đã nghe nói về chuyến thăm của Rieta và Noel đến studio xây tách biệt vào sáng nay.


 

"Anh nghĩ vậy."


 

Rieta mời anh ngồi, nhưng thay vào đó anh lại chọn ngồi trên bệ cửa sổ trông khá khó chịu.


 

Rieta đứng bên cạnh anh, cô nhớ lại bức tranh mà cô đã nhìn thấy vào buổi sáng.


 

“Tôi đã nhìn thấy Công tước… trong bức tranh.”


 

Dù chỉ là bản phác thảo nhưng Công tước vẫn dễ dàng nhận ra nhờ ánh mắt và khí chất. Đó hẳn là Công tước Mayer trong những năm còn trẻ. Bên cạnh ông là một người phụ nữ đang cười. Trong bức tranh còn dang dở, nét mặt của họ toát lên sự ấm áp và yêu thương.


 

"Và hơn hết, Noel rất buồn khi em ấy nhìn thấy nó."


 

"Vậy là công chúa của chúng ta đã lo lắng cho Noel?"


 

"Chỉ một ít thôi."


 

"Điều đó thực sự tốt bụng."


 

Darrell vui lòng nói.


 

"Chà, Darrell."


 

"Kể cho em."


 

“Bức tranh là….”


 

"Nó đã ở đó suốt."


 

Ý anh ấy nói "ở đó suốt" có lẽ là sau cái chết của Nữ công tước.


 

"Em xin lỗi."


 

Rieta cẩn thận xin lỗi. Là một người ngoài cuộc, cô đã chạm vào một trong những vết thương lòng của gia đình.


 

"Không, nó xảy ra thường xuyên hơn anh nghĩ."


 

"Thường xuyên?"


 

“Không có ai trong biệt thự không thích mẹ, và mọi người đều nhớ bà. Đó là lý do tại sao, công chúa. ”


 

Anh khẽ vỗ đầu Rieta, giống như những gì anh thỉnh thoảng vẫn làm vào Noel.


 

“Hãy đối xử với Noel như bình thường. Em ấy có lẽ xấu hổ khi cho em thấy khía cạnh đó của nó. "


 

"Xấu hổ? Tại sao?"


 

"Chà, em nghĩ tại sao?"


 

Anh cười một nụ cười thiếu niên vui tươi thích thú.


 

“Em à, anh nghĩ em đang chế giễu anh vì một lý do nào đó.”


 

"Ừ, không phải như vậy."


 

Anh nhanh chóng phủ nhận câu trả lời bĩu môi của Rieta.


 

"Chỉ là, anh phụ thuộc vào công chúa rất nhiều."


 

"Em á?"


 

"Tất nhiên."


 

Thật là không ngờ. Darrell không có lý do để dựa vào Rieta ngay từ đầu. Năm nay anh đã mười sáu tuổi. Bề ngoài, anh là một cậu bé trưởng thành được đối xử như một người trưởng thành, là người kế vị của Công tước.


 

Bên cạnh đó, anh ấy đã tham dự học viện năm ngày một tuần, vì vậy Rieta hiếm khi có cơ hội gặp anh.


 

"Em chăm sóc tốt cho Noel ngay cả khi anh không có nhà."


 

"Bọn em chỉ giao lưu với nhau thôi.”


 

“Em đã học được khá nhiều cách diễn đạt lãng mạn.”


 

Anh bật cười, bắt chước cụm từ, "giao lưu."


 

“Giao lưu… Nó có thường được sử dụng theo nghĩa lãng-mạn sao?”


 

"Lãng mạn."


 

Anh ấy phát âm lại một cách chậm rãi và chắc chắn.


 

"Lãng mạn. Đúng rồi."


 

Anh ấy lại xoa đầu Rieta, rất ấn tượng.


 

“Dù sao, anh nghĩ nó khá lãng mạn, hai người chia sẻ thời gian bên nhau.”


 

“Lời nói của Darrell rất khó hiểu.”


 

"Từ vựng? Hay ý nghĩa? ”


 

Rieta nhìn lên anh và cười.


 

"Cả hai."


 

“Anh xin lỗi, anh sẽ chú ý… Anh không muốn em gặp khó khăn để hiểu lời anh nói.”


 

Anh ấy nhảy khỏi khung cửa sổ.


 

Nhìn thấy bên ngoài đã chuẩn bị sẵn một chiếc xe ngựa, đã đến lúc anh ấy cần trở lại học viện.


 

"À, vậy."


 

Anh ấy đưa cho cô một lá thư như một lời dặn dò sau đó.


 

“Có thư cho em, Công chúa. Một người nào đó đã yêu cầu anh làm vậy ”.


 

"Gửi cho em?"


 

Mở lá thư ra, cô thấy người gửi là “bà Emily", người mà cô đã đặt mua chiếc váy từ cách đây không lâu.


 

‘Nó có phải là một hóa đơn….?’


 

Do cuộc sống nghèo khó của cô ở Vương quốc Liz, đây là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Rieta.


 

Tất nhiên, đó không phải là một hóa đơn. Nội dung trong đó là lời mời tham dự buổi công bố thiết kế váy mới, gửi đến các tín đồ thời trang thủ đô.


 

"Em  không phải là một người sành điệu."


 

"Không sao đâu. Hầu hết chúng ta không như vậy. Anh cũng vậy."


 

"Không đời nào."


 

Rieta luôn nghĩ Darrell thật tuyệt. Ngay cả khi không mặc vest, anh ấy cũng biết cách ăn mặc tinh tế của mình.


 

"Darrell rất đẹp."


 

"Đẹp á ?!"


 

Darrell xấu hổ hỏi lại.


 

Tất nhiên, anh ấy thường được khen rất đẹp đối với một người đàn ông.


 

Tuy nhiên, anh hơi ngượng vì đây là lần đầu tiên anh nghe thấy một điều như vậy từ một cô gái nhỏ tuổi dễ thương.


 

Bạn đang đọc:TÔI TRỞ THÀNH BẠN THỜI THƠ ẤU CỦA NAM PHỤ BỊ ÁM ẢNHChương 32
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.