Bạn đang đọc:Tôi là bảo mẫu của nhân vật phản diệnChương 49

    “Sarah.”

    “Vâng, công tước-nim.”

    “Tôi đã cố gắng đối xử với Claude như cách cha tôi đối xử với tôi. Tôi, giống như người đàn ông tồi tệ đó ... ...”

 

    Ethan có vẻ bối rối. Trong suốt cuộc đời của mình, anh lớn lên nghe những lời gần gũi với lời nguyền dưới người cha khủng khiếp của mình. Anh sợ rằng nếu không bị ăn thịt bởi sức mạnh của Ambrosia, anh sẽ chết dưới tay của cha mình. Vì vậy anh không ngừng thề thốt và thề sẽ không để Claude phải chịu nỗi đau giống mình. Anh không thể tin rằng mình sẽ lặp lại những lời nói và sự ép buộc của cha mình với Claude.

 

    “Sao tôi lại thế ?”

 

    Anh nhắm mắt lại với vẻ mặt đau khổ. Sarah dồn sức vào bàn tay đang đan vào tay Ethan.

 

    “Bởi vì ngài rất đau.”

    “......”

    “Những ngày qua công tước-nim sống với sức mạnh này rất đau đớn, vì vậy đương nhiên là ngài không muốn Claude-nim phải trải qua nỗi đau tương tự.”

    “Sarah, tôi.”

    “Nhưng bây giờ ngài đã có tôi, công tước-nim. Như tôi đã nói trước đây, hãy tin tưởng ở tôi.”

 

    Ethan từ từ mở mắt ra và nhìn thẳng vào mắt Sarah. Đôi mắt sâu thẳm không lay động của cô đang nhìn chằm chằm vào anh như thể chúng có thể nhìn thấu tận bên trong con người anh.

 

    “Nếu đứa trẻ đó và Claude-nim trở thành bạn, tôi biết rằng cái tên Claude Ambrosia sẽ trở thành tia lửa làm leo thang cuộc chiến giành ngai vàng giữa đệ tam Hoàng tử và nhị Hoàng tử.”

    “......”

    “Nhưng chúng ta có sức mạnh. Đối với tôi, sức mạnh để bảo vệ Claude-nim khỏi sức mạnh của Ambrosia, và đối với công tước-nim, sức mạnh để giữ Claude-nim không tham gia vào cuộc tranh giành ngai vàng.”

 

    Đôi mắt Ethan nhìn cô vẫn thẳng thắn và cương nghị như mọi khi, nhưng cảm giác như thể anh đang ở một mình ở đâu đó và nhìn thấy một cây cổ thụ cằn cỗi. Anh trông giống như Claude trong tương lai, vì vậy Sarah sẽ vô tình nhìn chằm chằm vào mắt Ethan. Bất cứ khi nào điều đó xảy ra, bằng cách nào đó, cô cảm thấy như nhìn thấy một cái gì đó mà cô không thể thoát ra khỏi nó.

 

    “Tôi không biết công tước-nim đã đánh mất những gì hay ngài đã từ bỏ những gì. Nhưng có một điều chắc chắn rằng, công tước-nim bây giờ có đủ sức mạnh để bảo vệ những gì quý giá.”

 

    Anh có quyền lực, anh có quyền hạn, và anh có thể tự do sử dụng tất cả. Nó có nghĩa là anh đã trở thành một người có thể bảo vệ những gì quý giá đối với anh, thay vì bị tước đoạt nó. Vì vậy, nếu Claude có thứ gì đó quý giá, anh có thể vươn tay bảo vệ và nâng niu nó. Anh đủ tốt, anh có thể làm được điều đó.



    “Tôi có nói cho ngài biết tại sao phải mất 6 năm tôi mới gặp được Claude-nim không?”

    “Cô cần thời gian để tìm hiểu về sức mạnh của Ambrosia.”

    “Đúng vậy. Tôi phải bảo vệ Claude-nim khỏi sức mạnh đó. Tôi đã phát triển sức mạnh của mình để đáp lại sức mạnh đó.”

 

    Sarah đặt tay Ethan đang nắm tay cô xuống và nắm lấy bàn tay còn lại của anh. Cô có thể cảm thấy chiếc nhẫn cứng trên ngón tay Ethan. Sarah thổi hồn vào chiếc nhẫn một lần nữa.

 

    “......!”

 

    Một nguồn năng lượng trong trẻo và mát mẻ truyền vào chiếc nhẫn của Ethan. Có cảm giác như bóng tối đang ăn dần vào đầu anh đang dần tan biến.

 

    “Tôi sẽ chặn sức mạnh của Ambrosia lấy đi những thứ quý giá của Claude-nim. Công tước-nim, xin hãy ngăn chặn những mối đe dọa khác đến với Claude-nim.”

 

    Ethan chậm rãi chớp mắt trước những lời của Sarah. Cô muốn nói gì, dường như giờ anh đã biết một chút.

 

    “Đừng lấy đi những thứ quý giá của Claude-nim và hãy bảo vệ chúng cùng với tôi, vì đứa trẻ.”

    “Bảo vệ, cho đứa trẻ.”

 

    Ethan suy nghĩ về những lời của Sarah trong giây lát. Đó là một từ rất lạ đối với anh. Để nói rằng bảo vệ những gì quý giá.

 

    ‘Thậm chí đừng nghĩ đến việc làm ra thứ gì đó quý giá. Đó là cách dành cho con. Sức mạnh này sẽ mang mọi thứ về bên con. ‘

 

    Những lời cha nói vẫn văng vẳng bên tai như một lời nguyền. Ngay cả bây giờ nhắm mắt lại, trong đầu anh cũng có thể nghe thấy rõ ràng. Tuy nhiên,



    “Bảo vệ nó ngay cả khi nó bị tổn thương và khó khăn một chút, chẳng phải là tốt hơn là run rẩy và không làm gì vì sợ mất nó sao?”

 

    Giọng nói trong trẻo và đẹp đẽ của Sarah đã dần dần làm mất đi giọng nói của cha anh.

 

    “Nếu công tước-nim và tôi hợp tác cùng nhau, chúng ta là bất khả chiến bại!”

    “Ha.”

 

    Một tiếng cười nhỏ thoát ra khỏi môi Ethan. Sarah mở to mắt nhìn anh.

 

    ‘Ngài ấy lại cười. “

 

    Ethan lại cười với cô. Tuy ngắn hơn lần trước, nhưng anh nhất định mỉm cười với cô bằng một giọng ôn hòa.  M thanh lọt ra ngoài với âm sắc trầm và khàn khiến trái tim Sarah đập mạnh, to hơn bao giờ hết.

 

    Sarah cau mày và lẩm bẩm.

 

    “Thật chói mắt ... ...”

 

    Cô bối rối không biết liệu anh có đang chói mắt với mái tóc vàng bạch kim đang tỏa sáng dưới ánh nắng hay không, hay nụ cười trên gương mặt Ethan có chói lóa không. Sarah bị cuốn theo một cách kỳ lạ bởi một cảm giác không rõ ràng mỗi khi cô làm Ethan cười. Cô cảm thấy tự hào như thể mình đã làm được điều gì đó tuyệt vời, và điều đó khiến cô rơi vào ảo tưởng rằng cô là người duy nhất được anh nở một nụ cười như vậy.

 

    “Mặt trời dường như quá mạnh.”

    “......!”



    Sau đó, Ethan đưa bàn tay lớn của mình lên và đặt nó lên mắt Sarah, tạo ra một cái bóng. Mặt cô nóng lên khi cô nghĩ rằng Ethan chắc đã nghe thấy những lời cô lầm bầm trong vô thức. Cô cằn nhằn như không có chuyện gì xảy ra.

 

    “Bằng cách này, tôi không thể nhìn thấy khuôn mặt của công tước-nim.”

    “...... Cô có nên nhìn mặt tôi không?”

    “Ý tôi là, tôi thích nói chuyện trong khi giao tiếp bằng mắt.”

    “Vậy thì làm thế nào về việc này?”

 

    Ethan cúi xuống và giao tiếp bằng mắt với Sarah. Đôi mắt Sarah khẽ run lên khi ánh mắt cô bắt gặp ánh mắt đang dịu dàng nhìn cô. Cô ngước mắt lên một chút, và mái tóc chói lọi của Ethan, lòa xòa trong ánh nắng, lấp đầy mắt cô.

 

    “Tôi nghĩ hiện tại cô có thể thấy rõ.”

 

    Sarah lặng lẽ gật đầu mà không nhận ra điều đó trước âm thanh giọng nói the thé của anh với một chút ý cười.

 

    “Đúng, rất nhiều……”

    “Cảm ơn. Sarah.”

    “Gì?”

    “Vì đã khiến tôi nhận ra.”

 

    Ethan nói vậy và lấy tay che mắt của mình hất tóc đi. Ethan lại đứng thẳng lưng và mỉm cười với cô với vẻ mặt lạnh lùng lần nữa.

 

    “Với lòng biết ơn, tôi sẽ không hỏi làm sao cô biết được đứa con hoang của Tam hoàng tử.”

    “A! Thật là nhẹ nhõm. Tôi thực sự lo lắng không biết giải thích như thế nào.”

 

    Sarah trắng trợn vỗ ngực, tự trấn an mình. Bởi vì cô thậm chí không thể nói với Ethan rằng cô biết anh vì anh là một nhân vật mà cô đã tạo ra trong ‘Bông hoa của bóng tối’.

 

    “......”

 

    Ethan nhún vai trước cảnh tượng đó. Đó là Sarah, người đầu tiên khám phá và tiếp cận sức mạnh của Ambrosia, điều mà chỉ có Hoàng đế mới biết. Có lẽ đó là lý do tại sao anh không cảm thấy gì về việc Sarah biết đứa con ngoài giá thú của đệ tam Hoàng tử. Mặc dù tổ chức tình báo của Ambrosia đã phải hy sinh vô số để tìm ra sự thật đó.

 

    “Vậy, khi nào cô sẽ đưa đứa trẻ đó về nhà?”

    “Chà, công tước-nim đã chạy tới đây để mong đến giờ chơi với Claude-nim. Tôi sẽ phải gửi cậu ấy về sớm. Tôi chắc rằng đệ tam Hoàng tử đang lo lắng rất nhiều.”

    “Đúng.”

 

    Ethan trông nhẹ nhõm đáng kể. Mặc dù đã được Sarah thuyết phục nhưng anh vẫn cảm thấy rất bất an về đứa trẻ.

 

    “Nhưng, vì Claude-nim thích bạn của mình như vậy, nên tôi không biết liêu cậu có để đứa bé đi dễ dàng hay không.”

 

    Sarah đã gặp rắc rối khi cô dẫn Ethan đến nơi Claude và Elexa đang chơi.

 

    ‘Tôi có nên yêu cầu công tước-nim chơi với họ không?’

 

    Cô cũng muốn nhìn thấy Công tước trưởng thành phải vật lộn với hai đứa trẻ. Đó là khoảng thời gian Sarah để Công tước để chơi với hai đứa trẻ, cô phải vứt bỏ hoàn toàn những gì mình vừa nghĩ.

 

    “Huwaaaaaang!”

    “Đừng, đừng khóc, Elexa. Cha tôi không đáng sợ như vậy ... ..., ông ấy không!”

    “Tôi đã kiểm chứng rồi!”

    “......”

 

    Đó là vì khi Ethan đến gần bọn trẻ, Elexa đã bật khóc. Trước phản ứng bất ngờ, Ethan sững sờ, không thốt nên lời.

 

    “...... Khuôn mặt của tôi thật sự đáng sợ như thế sao?”

 

    Ethan quay sang Sarah, đưa tay vuốt ve khuôn mặt. Cô ngượng nghịu cười và lắc đầu. Người ta có thể cảm thấy sợ hãi vì ngoại hình không quá giống người của anh, nhưng đó có lẽ không phải là lý do tại sao Elexa sợ hãi an. Cậu bé chỉ đơn giản là bị áp chế bởi tinh thần của Ethan Ambrosia và cảm thấy áp lực.

 

    “Huwoaaaang!”

    “Ha, tôi sẽ gửi Elexa-nim trở lại.”

    “Tôi sẽ nói cho cô biết nơi ở của Tam hoàng tử.”

    “Cảm ơn ngài.”

 

    Cuối cùng Sarah phải ôm Elexa vào lòng để an ủi và chuẩn bị gửi đứa trẻ trở lại dinh thự bí mật của đệ tam Hoàng tử. Bởi vì đứa trẻ quá sợ hãi khi nhận được ánh mắt của Ethan từ xa.



Bạn đang đọc:Tôi là bảo mẫu của nhân vật phản diệnChương 49
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.