Bạn đang đọc:Tôi là bảo mẫu của nhân vật phản diệnChương 120

    Claude bận rộn di chuyển đôi chân ngắn của mình để đuổi theo Benjamin. Dù cậu có đi nhanh đến đâu, vẫn không thấy bóng lưng của anh ấy trong khi cậu đang chạy. Sau đó, với một tiếng nổ! Một tiếng gầm như vang vọng mặt đất, người ta bắt đầu nghe thấy tiếng la hét.

 

    “Urargh!”

    “Aaargh!”

    “Giúp tôi!”

 

    Claude càng cứng mặt hơn khi nghe thấy âm thanh đó.

 

    “Ôi trời, đây là âm thanh gì vậy?”



    Penelois, người đang theo sau Claude, đã giật mình và ôm Elexa trong vòng tay của cô ấy mạnh hơn.

 

    “Đó là âm thanh của chú Benjamin sắp phát điên!”

    “Ôi Chúa ơi ôi Chúa ơi!”

 

    Bảo mẫu. Những người duy nhất có thể ngăn Benjamin khỏi mất trí là Belluna và cô. Claude nhớ Benjamin phát điên vào cái ngày Sarah nôn ra máu tại cung điện. Nghĩ đến việc lúc đó Benjamin sợ hãi đến mức nào, cơ thể cậu tự nhiên run lên.

 

    “Chúng ta phải ngăn cản họ!”

 

    Nếu họ không ngăn cản, mọi người sẽ chết. Claude nghĩ vậy và cố gắng di chuyển chân của mình nhanh hơn.



    “Aargh! Keok, heok!”

 

    Tiếng hét càng lúc càng rõ. Đôi mắt của Claude phản chiếu Benjamin ở phía xa, dùng một tay nắm lấy cổ người đàn ông và nâng anh ta lên không trung. Claude bối rối không biết có may mắn là Benjamin làm điều đó bằng vũ lực thuần túy mà không có phép thuật hay không.

 

    “Giúp tôi ...... keok! “

 

    Người đàn ông vật lộn với nhịp thở vì chân anh ta không thể chạm đất.

 

    “ Trời! “



    Penelois kéo Claude về phía mình và lấy tay che mắt Elexa. Những người đàn ông mập mạp trên sàn dường như đã bị Benjamin đánh bại. Đánh giá thực tế là họ đang run rẩy và nao núng, có vẻ như họ chưa chết.

 

    “Chú!”

 

    Claude gọi Benjamin bằng một giọng đanh thép. Tuy nhiên, Benjamin không thể nghe thấy tiếng nói, và bàn tay ôm cổ người đàn ông ngày càng căng thẳng.

 

    “Tôi, tôi đã phạm sai lầm ......, heok, làm ơn!”

 

    Dần dần đến nghẹt thở, người đàn ông từ bỏ vùng vẫy và bắt đầu cầu xin. Sau đó, ánh mắt anh ta nhìn sang ai đó trên vai Benjamin, và khi Claude nhìn theo anh ta, cậu thấy một cậu bé đang thu mình trong góc và run rẩy.

 

    “...... Heok, heok.”

 

    Cậu bé bị đánh đập cho đến khi Benjamin đến, và không có một bộ phận nào trên cơ thể cậu còn nguyên vẹn. Đó là một cảnh cau có đối với mắt của bất kỳ ai.

 

    “Người đó có sao không?”

 

    Claude cố gắng tiếp cận cậu bé, nhưng Penelois nhanh chóng kéo vạt áo của cậu lại.

 

    “......?”

    “Ở lại đây một chút.”

 

    Claude nhìn Penelois như thể đang thắc mắc. Nhưng ánh mắt của cô ấy không nhìn vào Claude, thay vào đó, ánh mắt cô ấy hướng về tên lính đánh thuê đang nằm gần cậu bé.

 

    “...... Người đàn ông đó đang giả vờ bất tỉnh.”

 

    Khi Penelois thì thầm với Claude, cô đặt Elexa trong vòng tay của mình xuống đất và giấu cầu sau lưng. Sau đó, khi Claude và Elexa nắm tay nhau, cô ấy rút một con dao găm từ trong túi ra và giữ chặt nó trong tay.

 

    “Con đừng lại gần đợi. Khi mẹ bảo con chạy, từ đây chạy ngược chiều đi.”

    “M, mẹ ......”

    “Không sao đâu. Con không nghe tin từ cha của con à? Ngày xưa mẹ cũng đánh bại quái vật mà. “

 

    Penelois mỉm cười với Elexa và búng con dao găm vào giữa các ngón tay. Con dao găm di chuyển tự do như thể nó là một phần cơ thể của cô ấy. Chỉ sau khi nhìn thấy điều này, Elexa và Claude mới thư giãn đôi chút.

 

    “ Grrr ...... “

 

    Khi người đàn ông mà Benjamin đang ôm cổ anh ta ngất đi với bọt mép, anh ấy ném xác người đàn ông xuống đất. Và khoảnh khắc anh ấy định quay lại và nhìn cậu bé một lần nữa.

 

    “Uaaah !!!”

 

    Người lính đánh thuê, người đang giả vờ bất tỉnh, như Penelois đã nói,

 

    “......”

 

    Benjamin né tránh lưỡi kiếm của một tên lính đánh thuê như vậy bằng cách vặn người trên của mình. Sau đó anh ấy dùng chân đánh mạnh vào mạng sườn.

 

    “Ực!”

 

    Người lính đánh thuê một lần nữa vung con dao trên tay theo chiều ngang trong khi vòng tay qua hông, nhưng Benjamin nhanh chóng ngả người ra sau và tránh được.

 

    “Hô, làm sao ......!”

 

    Khuôn mặt của người lính đánh thuê nhuốm màu sợ hãi khi anh ấy nhìn Benjamin tránh ngay cả cuộc đột kích đầy tự tin. Dù anh ấy có cố gắng tấn công đến đâu cũng không có tác dụng nên cậu vội vàng nhìn xung quanh. Penelois, người đang canh gác bên này với một con dao găm, và hai đứa trẻ đang nấp sau lưng cô ấy. Và một cậu bé đang run rẩy gần đó.

 

    “Eeek!”

 

    Người lính đánh thuê đã chọn bắt cậu bé làm con tin trong số họ. Anh ấy vớ lấy con dao đang cầm trên tay, nhanh chóng lăn sang một bên quàng tay qua cổ cậu bé đang ngồi dưới đất rồi kéo cậu ta lại.

 

    “Nếu, nếu ngươi đến gần hơn, tôi sẽ liền cắt cổ tên khốn kiếp này!”




    Ngay khi chạm trán với những tên lính đánh thuê, hành động của Benjamin, kẻ đã đánh bại chúng không nghỉ, chỉ dừng lại ngay sau đó. Miệng của Benjamin, vốn không mở ra khi những người lính đánh thuê hét lên rất nhiều lần, hỏi tại sao anh ta lại làm như vậy, ai đang tấn công họ và tại sao anh ta lại tấn công họ, cuối cùng đã được mở ra.

 

    “...... Anh có muốn chết không?”

 

    Giọng nói trầm thấp thoát ra không khí âm u ẩn chứa sát khí rõ ràng. Người lính đánh thuê, người không run sợ trước bất kỳ con quái vật nào hoặc ở giữa chiến trường, lần đầu tiên hét lên sợ hãi.

 

    “Sao anh dám tấn công lính đánh thuê Georges của chúng tôi ...... Anh nghĩ hội lính đánh thuê sẽ để yên cho anh sao?! Anh có muốn bị truy đuổi đến hết đời không”

    “......”

 

    Benjamin không trả lời thêm. Chỉ một cái búng tay chậm rãi cũng khiến anh ta biết rằng Benjamin đang suy tính cách giết tên lính đánh thuê.

 

    “Chú, chú không thể ......”

 

    Claude bồn chồn khi thấy điều đó. Sarah nói rằng ma thuật không nên được sử dụng. Vì phép thuật đã để lại dấu ấn. Cô đã nói rằng không nên phát hiện ra rằng vẫn còn những pháp sư trong Đế quốc. Lý do mờ nhạt của Benjamin bây giờ là ngăn anh ấy sử dụng ma thuật, nhưng có vẻ như Claude sớm hay muộn phần còn lại của sự tỉnh táo của anh ấy sẽ bị thổi bay.

 

    “Tôi nên làm gì?”

 

    Làm thế nào để tôi có thể chấm dứt tình trạng này?

    Tâm trí rối bời của Claude mơ hồ nhớ lại cuộc trò chuyện mà cậu đã có với Sarah một lần nữa.

 

    ‘Có một cách khi Benjamin phát điên ......’

    ‘Cái gì?’

    ‘Khi tôi đi cùng Benjamin lần đầu, ảnh ấy rất nổi loạn. Mỗi lần tôi gọi cho anh ấy ......, những đứa trẻ khác đã trêu đùa rất nhiều. Anh ấy thực sự ghét bị gọi ...... ‘

    ‘ Vậy thì cô không nên gọi chú ấy như vậy khi chú ấy mất trí sao? ‘

    ‘Đó là lý do tại sao tôi càng phải gọi anh ấy như vậy. Benjamin ghét bị gọi là ...... khủng khiếp, vì vậy cảm giác đó khiến anh ấy tỉnh táo trở lại. ‘

    ‘A, chú ấy quay lại với tâm trí của mình vì chú ấy quá ghét nó.’

    ‘Vâng đúng vậy. Claude-nim của chúng ta cũng thông minh! ‘

 

    Claude nhắm chặt mắt khi nhớ lại cuộc trò chuyện giữa anh và Sarah trong đầu. Cô nói rằng Benjamin ghét bị gọi như vậy đủ để bắt đầu một trận đấu. Anh ấy chỉ không thể nhớ phần đó. Rõ ràng, đó là một biệt danh không

 

    “Đừng, đừng đến gần tôi. Đừng lại gần tôi! Ngươi thật sự muốn nhìn tên khốn này chết sao?!”

 

    Sau đó Benjamin đang dần tiếp cận tên lính đánh thuê bắt cậu bé làm con tin. Anh ấy đang nhìn chằm chằm vào đầu ngón tay của mình như thể ma lực mờ nhạt đã xuất hiện.

 

    “Heok, chúng ta có một vấn đề.”

 

    Claude, người đang vội vàng, dậm chân tại chỗ và không biết phải làm gì. Cảm giác như tim cậu đập gấp gáp và cậu không thể nghĩ ra bất cứ điều gì mà lẽ ra cậu phải nghĩ đến.

 

    “Vì vậy, vì vậy ......”

 

    Đứa trẻ cố gắng nhớ lại giọng nói của Sarah một lần nữa.

 

    ‘Nhưng nó không phải là một biệt danh dễ thương theo cách riêng của nó? Tôi thường muốn gọi anh ấy như vậy, nhưng Benjamin rất ghét điều đó. ‘

    ‘Cái kia thật đáng yêu. Tôi muốn gọi chú như vậy. ‘

    ‘Không, đó là một từ kỳ diệu trả lại anh ấy khi anh ấy mất lý trí, vì vậy nếu chúng ta gọi anh ấy quá nhiều, nó sẽ không hiệu quả.’

    ‘Tôi hiểu rồi. Quá tệ.’

    ‘Đúng rồi. Thật là ngu ngốc. Mỗi ngày, tôi yêu cầu Belluna nói hộ tôi bằng cách viết thư bằng ma thuật. Cậu không biết tôi đã muốn gọi anh ấy bao nhiêu lần ... bằng giọng nói của mình. ‘

 

    Vào lúc đó, trong đầu Claude, biệt danh mà Sarah nói đến sẽ kéo đứt dây xích của Benjamin.

 

    “Đây chính là nó!”

 

    Claude buông Elexa ra và bước tới trước mặt Penelois.

 

    “Thật nguy hiểm, thiếu gia Ambrosia!”

    “Không sao đâu!”

 

    Penelois cố gắng kéo Claude lại nhưng cậu lắc đầu nguầy nguậy và hít một hơi dài. Sau đó, sau khi cho sức mạnh vào bụng, cậu hét lên rất to, nghĩ rằng cậu sẽ xả toàn bộ hơi thở thu được của mình ngay lập tức.

 

    “Này, đồ con chó nhỏ * !!”

 

  • 똥 강아지: là một từ thực sự dễ thương. 똥 có nghĩa là phân và 강아지 có nghĩa là con chó con. 똥 강아지 là một từ ngọt ngào và trìu mến đối với trẻ nhỏ hoặc cháu nhỏ. Vì vậy, nó nghe có vẻ giống như một từ chửi thề nhưng trên thực tế, nó không phải.



Bạn đang đọc:Tôi là bảo mẫu của nhân vật phản diệnChương 120
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.