Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 60

“… Có khó chịu không?” Tôi hỏi anh ấy.

Ricdorian lắc đầu. anh nhìn chằm chằm vào những đám mây.

"… không sao đâu.. ”

"Uhm."

Ricdorian, đang siết chặt lấy ống tay áo của tôi. Có vẻ như bây giờ anh ấy thích giao tiếp bằng mắt với tôi. Màu mắt của anh ấy nổi bật một cách rạng rỡ và quyến rũ dưới ánh sáng mặt trời.

“ vì cô ở bên cạnh tôi…nên không sao.”

Giọng anh, hơi lắp bắp, dần bình tĩnh lại khi anh ta tiếp tục. Trong một khoảnh khắc, tôi không thể nói bất cứ điều gì đáp lại lời anh ấy.

Tôi đã hiểu sai mọi thứ?

Trong lúc đó, tôi nghe thấy tiếng cười to của đám lính canh. Có vẻ như họ đang cá cược điều gì đó. Điều đó cũng tốt vì họ đang xa gần chỗ chúng tôi.

Tôi nhìn lại Ricdorian.

… Nhưng tôi cũng không nghĩ rằng sự hiểu biết của mình là sai.

Và trước khi tôi kịp nhận ra điều đó, Ricdorian dùng tay làm chỗ dựa, đã ngả đầu qua phía tôi. Khi hai mắt chạm nhau, vì quá bất ngờ, tôi chớp mắt liên hồi.

“Không phải cô chủ… Iana.” Anh nói. “Lần này tôi nhớ chính xác đó”

Tim tôi đập rất nhanh, vì sự hồi hộp mà tôi đang cảm thấy lúc này.

Cơ thể biến đổi của Ricdorian khác hẳn so với hình dáng nhút nhát của anh ấy. Tôi thấy nhẹ nhõm vì lính canh ở khá xa chúng tôi. Họ sẽ không nhận ra những thay đổi cơ thể đột ngột của Ricdorian. Tuy nhiên, nếu ai đó cố gắng nhìn kỹ, chắc chắn sẽ dễ dàng nhận ra.

Tôi đã bớt căng thẳng

"Cô không vui khi gặp tôi sao?" Anh ấy hỏi.

"Anh có nghĩ bây giờ là thời điểm thích hợp để hỏi không?"

Tôi không biết hậu quả sẽ thế nào nếu mình bị bắt. Tôi chắc rằng họ sẽ phát hiện ra rằng tôi có liên quan đến việc này. Và tôi không biết mình đang đặt Ricdorian vào mối nguy hiểm nào nữa. Anh ấy có thể bị hành hạ không thương tiếc!

Những hình ảnh tàn nhẫn và đẫm máu hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi cảm thấy một chút thất vọng lúc.

Tôi cắn mạnh.

“… Rất đau khi làm như vậy.”

Những ngón tay mảnh mai, tao nhã chạm vào môi tôi. Tôi ngạc nhiên trước sự đụng chạm xa lạ từ anh ấy.

“Đau quá”.

Iana: “…”

Trán anh nhăn lại, và khuôn mặt cau có. Sau đó, anh ấy cúi đầu như đánh giá đôi môi của tôi. Tôi chọn cách phớt lờ anh ấy,

“Tôi có thể cắn cô một cái không?”… 

Cái quái gì thế này?

Tôi kiềm chế bản thân không nói ra những lời đó vì tôi biết nó sẽ khiến anh ấy tổn thương hay khóc lóc chẳng hạn. Nhưng anh chàng này! Nghiêm túc?!

Ặc!

“… Tôi có thể làm được không?”

Tôi nhanh chóng lùi lại. Tôi sẵn sàng đẩy anh ra bất cứ khi nào nếu cố gắng tiến lại gần hơn. Anh ấy đang ở trong một khu vườn rộng mở, nhưng vẫn bị kiểm soát như ở trong phòng giam. 

Anh đột nhiên lớn tiếng khi tôi cố đẩy anh ra… 

Đây là điều tôi đang cố gắng tránh càng nhiều càng tốt, tôi không muốn lính canh nhìn thấy những thay đổi của Ricdorian. Hơn nữa, tôi không muốn lính canh bắt chúng tôi! Nếu làm vậy, mọi thứ coi như bỏ sông.

Điều này thật tồi tệ.

Leng keng

Tiếng dây xích quanh cổ tay anh kêu lớn. Tuy nhiên, điều đó không ngăn cản anh thực hiện những gì anh ta sắp làm.

Một bàn tay mỏng manh nắm lấy những đầu ngón tay của tôi. Nghịch ngợm đôi chút rồi yên vị trong lòng bàn tay tôi. Chốc chốc, anh lại xoa nhẹ.

Cảm giác kỳ lạ khi ngón tay cái của anh ấy cọ xát vào lòng bàn tay tôi khiến tôi thở phào trong giây lát.

Cái gì…

“Anh cảm thấy tốt chứ? Tôi nhớ anh đã từng làm như vậy mà.  ”.

"…Tôi? Tôi đã… ”

"Sao cơ? Khi tôi nhặt quả bóng… tôi đã chạm sao? ”

Gì hả?!

Anh có nhớ tất cả những ký ức khi tâm trí là con thú không?

Lần đầu tiên anh ấy thay đổi, dường như chính anh ấy cũng không nhận ra.

Tại sao tôi lại có cảm giác như sự thay đổi đang lớn dần từng ngày mộtt?

Anh ấy rướn người về phía tôi.

"Tại sao, bây giờ cô không chạm vào tôi nữa?"

Tôi luôn nghĩ rằng có lẽ sẽ tốt hơn khi nhìn thấy anh ấy dưới ánh mặt trời hơn là một căn phòng tối tăm, thật khó hiểu.

Nhưng bây giờ, tôi nhận ra mình đã sai.

Tôi nuốt nước bọt.

Anh có vẻ đẹp trong sáng và ngây thơ này ngược lại với vẻ đẹp của các vị thần Hy Lạp. Khuôn mặt của anh ấy đẹp đến mức vượt quá tiêu chuẩn của một mỹ nam. nhưng anh tiều tụy, yếu ớt. 

“Cô đã chạm vào tôi… như thế này. Đúng chứ? Iana. ”

Một cách chậm rãi, Ricdorian nắm tay tôi và đưa lên trước mặt anh ấy. Sau đó, anh ta cúi đầu, mở miệng.

Hàng mi dài lướt qua tay tôi. Tôi lo lắng. Đầu ngón tay tôi hơi ửng đỏ. Anh nhanh chóng khẽ cắn ngón tay tôi như thể anh đang là một con thú đang tận hưởng bữa ăn của mình. Cảnh tượng anh liếm ngón tay tôi thật rùng rợn và ghê rợn.

Thình thịch!

Một âm thanh khác thường vang lên trong vườn.

"Cô Iana?"

Tôi hít một hơi thật sâu. Dù sao thì tôi cũng cảm thấy mình không nên thở ra, và tôi thì không. Tôi nín thở lâu nhất có thể.

Sau đó, những người lính canh, chạy đến, đưa tay về phía tôi.

"Chuyện gì vậy?"


 

Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 60
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.