Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 58

… Vậy đó là những gì anh muốn? 

Trong lúc Lenag chìm trong suy nghĩ, mắt dán xuống sàn, một câu chào ngắn gọn khiến hắn phân tâm và quay lưng lại với tôi.

"Xin lỗi, thưa Trưởng quản giáo."

Tôi định nói thì sự chú ý của anh ta đã chuyển hướng sang lính canh đi ngang qua. Sau khi cân nhắc, tôi quyết định nói điều đó. Đúng vậy, tôi sẽ nói điều đó.

“Sao? Cô đang nói gì vậy…” Anh ta nói. "Cô muốn biết thêm gì sao?." Anh ta nói thêm. 

Nhân cơ hội, tôi tiếp lời

“Anh đã nói rằng tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi muốn. Và…"

"Đi đến phòng giam ở tầng hầm có được phép không?"

Lenag: “…”

Anh ta không đáp lại.

Sự im lặng bao trùm cả khu vực, và tôi có thể nghe thấy tiếng tim mình đạp mạnh. Đôi mắt anh ta nhìn chằm chằm vào tôi, khiến tôi nổi da gà, và tôi cảm thấy mồ hôi lạnh chảy dài trên gáy.

Ồ không, Iana, sao lại hỏi câu đó chứ TT!

Anh sẽ không cho phép, phải không? 

Có thể tôi sẽ gặp Ricdorian trong tương lai. Nhưng thật mệt nếu cứ sử dụng ma thuật mỗi khi đến phòng giam của Ricdorian.

“… Cô thích ở cạnh anh chàng đó sao? Hm, cô có thể làm bất cứ điều gì mình muốn miễn là cô nghĩ nó xứng đáng. ”

Lenag trả lời mơ hồ cho đề nghị của tôi. 

Điều đó ám chỉ cái gì?

Tôi cố hiểu theo ngữ cảnh, nhưng, tôi đâu có chơi với Ricdorian. Tại sao anh ta lại nghĩ như vậy?

“Tôi nghe nói rằng cô đã phản ứng khó chịu với anh ta khi hai người đi dạo chung.”

… Tôi dường như giống người chăm sóc thú cưng và cho chúng đi dạo, chứ đâu có ghét bỏ anh ta. Tôi chỉ đang cố gắng dạy anh ấy mà thôi.

“Tôi không quan tâm nếu cô có đến đó. Nhưng tốt nhất là… ”

Nhẹ nhàng hơn tôi nghĩ, nhưng vẫn có gì đó rất kỳ lạ. 

Vì vậy ngay từ đầu, tôi đã có thể xin phép anh ta đến thăm Ricdorian? Nếu thế thì những hối lộ cho Hans thời gian qua là công cố à? Nếu tôi biết điều này sẽ xảy ra, tôi đã nói nó sớm hơn. Tôi sẽ không dùng mấy cách đau đầu kia. 

Tôi chỉ biết tự vả vào mặt mình. Trong suốt thời gian qua, tôi đã làm những điều thật vớ vẩn. Thật sự hối tiếc vì điều đó

"…là sao?" Tôi hỏi một cách cẩn thận.

Anh ta đang cố nói cái gì vậy? 

Trong lúc căng thẳng, đầu anh cúi xuống và dừng lại ở một khoảng cách không quá gần. Sau đó anh ta thì thầm nhẹ nhàng với một giọng lạnh lùng… xen lẫn chút ngập ngừng.

"Cô có thể dành thời gian đó với tôi không?"

"Iana!"

Tôi giật mình.

"Cô ổn chứ?"

"Sao? Hả…."

Ngay sau đó, Baron đã ở trước mặt tôi, và Sally ở ngay bên cạnh tôi. 

“Gì thế này… Sao trông cô kiệt sức vậy? Đang nghĩ gì vậy?" 

"Tôi biết. Cô ấy đã ở trong trạng thái này từ sáng nay. Có vẻ như cô ấy chưa tỉnh táo. Iana, cô sao vậy? ”

“Không, không, không, không….”

Ngáp. 

Sự mệt mỏi của tôi đang ngày càng mạnh mẽ. Tôi chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi như thế này, và vai tôi nặng trĩu như thể tôi đang có tảng đá đè lên.

Lenag nói với tôi rằng tôi không cần phải ra ngoài cho đến khi ăn sáng, nhưng tôi đã dậy đúng giờ thay vì nghe lời anh ta. 

Mặc dù anh ta có tốt thế nào, nhưng vẫn không nên chấp nhận lời đề nghị của anh ta trừ khi tôi thực sự cần. Vì một khi đã trở thành thói quen, tôi có thể sẽ mắc nợ anh ta, giống như những gì người ta nói, có qua có lại. Và tôi sẽ không thể tự vệ - giống như một người sống trên hòn đảo hoang mà không có bất cứ thứ gì giúp bản thân sống sót. Vì vậy, ngay từ bây giờ, tôi cần ngăn những điều như vậy xảy ra.

Tất nhiên, tôi đã nhận được rất nhiều tiện ích bên trong nhà tù này, chẳng hạn như 'quà tặng' từ anh trai tôi.

… Nhưng có vẻ như bị bắt quả tang rong chơi lúc nửa đêm là điều khó khăn nhất mà tôi từng gặp. Tôi đã tính toán sai mọi thứ, và vì thế, tất cả những gì tôi bí mật làm đã bị hủy hoại. 

“Trông cô hơi chán nản. Có chuyện gì vậy? Bức thư à." 

"Bức thư?" Thư gì?

“Tôi không thấy Iana đọc thư nào gần đây. Này, Iana. Gần đây cô không nhận được một lá thư nào từ anh trai mình, phải không? Đó có phải là lý do khiến cô buồn không? ”

Ồ. Đúng vậy…

Nghĩ lại, đã bao nhiêu ngày kể từ khi bức thư cuối cùng được gửi đi? 

Anh trai luôn trả lời đúng hẹn. Nhưng bây giờ, lại trễ một cách lạ thường.

Tôi đã tự hỏi điều gì đang xảy ra. Thực ra, cũng thật kỳ lạ khi cứ cách một hoặc hai ngày lại nhận được thư trả lời.

"Không hẳn. Tôi chỉ mệt vì ngủ không đủ giấc ”.

Tôi duỗi mình ra hết cỡ, giống như cách một chiếc ghế có thể gập lại được. Mới ăn trưa được một tiếng, tôi ngủ quên mất.

Baron và Sally, nhanh chóng để tôi lại một mình và bắt đầu nói chuyện với nhau. Phòng khách vốn được trang trí rất sang trọng, hôm nay chật cứng những tù nhân quý tộc đang nghỉ ngơi.

Chờ đã, hôm nay có nhiều người hơn… Và nó ồn ào hơn.

Tôi từ từ nghiêng người và nhắm mắt lại. Tuy nhiên, tôi bị tiếng ồn làm phiền và mở mắt trở lại. Ngoài ra, khi tôi nhìn xung quanh, giữa một phòng khách rộng lớn, có một người đàn ông với vẻ mặt nghiêm túc. 

Anh ta đang làm gì vậy?


 

Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 58
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.