Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 29

Tôi nhìn xuống, chợt thấy Ricdorian đang tóm lấy tôi, với đôi mắt lúng túng. Anh ta trông có vẻ bối rối. Có vẻ như anh ta không muốn tôi đi khỏi tầm mắt của mình.

"Tôi có đi đâu đâu. Đợi một phút."

Anh ta giống như một con chó theo bản năng nhận ra chủ nhân của mình biến mất, lắc đầu và khóc.

“Arrrfffff… ..Arffff.”

"Huh? Chàng trai ngoan. Chờ ở đây."

Nói một cách chắc chắn, anh ta có thể không đeo chiếc vòng cổ đó, nhưng tôi cảm thấy sức mạnh của anh đang dần giảm xuống. Tôi tháo những ngón tay còn lại đang nắm lấy tôi và khi tôi định rút ngón tay cuối cùng ra, thì đột ngột dừng lại.

Đột nhiên, anh ta nắm chặt lấy tay tôi. Thận trọng. Chỉ là giữ những ngón tay. Tôi nhìn chằm chằm anh ta và nhận thấy một khuôn mặt đỏ ửng trong vẻ ngoài đẫm máu đó.

“Đi đâu… đi…?”

Đôi mắt ngấn lệ nhìn tôi, dường như là bằng chứng cho thấy anh đang phải trải qua một cơn đau đớn.

“… Đừng đi…”

Tôi nhìn vào tay mình, khó xử. Tôi không biết phải làm gì với đứa trẻ hay khóc này,  mặc dù biết được lý do tại sao nó lại khóc. Ặc! Tôi không thể xử lý anh ta.

Thật không công bằng! Tôi không thể chịu được vẻ mặt đó của anh ta. Tôi sẽ nhượng bộ anh ta mất.

Thậm chí  tôi đâu cố gắng chạy trốn khỏi anh ta. Tôi nhắm mắt lại, hít thở thật sâu và nói ..

"Tôi sẽ quay lại."

"Có thật không..?

Tôi luôn biết rằng những lời hứa có thể sẽ không hiệu lực, nhưng tôi không thể làm gì khác vào lúc này. Tôi cần chữa trị vết thương cho anh ta và tôi không thể làm điều đó nếu không có bất kỳ bộ sơ cứu nào.

“Ngoắc tay nhé. ”

Tôi đặt tay lên ngón tay út của anh ấy. Anh ta có vẻ không hiểu lắm, nhìn chằm chằm từng động tác của tôi.

Thoáng chốc, tôi cảm thấy như có người đến. Tôi lùi lại và quay lưng nhìn.

Lạch cạch.

Tôi mở cánh cửa, bước vào thì thấy Hans, người đang nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên, há hốc miệng.

“Này, ở đây có bộ sơ cứu không…” Tôi hỏi anh ta, nhưng ngay lập tức dừng lại.

"Không. Không."

Tôi cắn môi trước câu trả lời của anh ta. Sau đó đặt đèn xuống và chạy thật nhanh lên cầu thang.

“Iana? Cô đi rồi à? "

"Ừ, nhưng tôi sẽ quay lại ngay lập tức!"

Vết thương của Ricdorian quá nặng. Nó sẽ nhanh chóng lành lại? Chỉ có tôi biết rằng một ngày nào đó vết thương sẽ lành lại, và anh ta sẽ phải gặp nữ chính. Nhưng tôi không thích nhìn thấy anh ta bị thương và đầy máu. Tôi không thích anh bị đau.

Tôi nên đi đâu? Tôi nên yêu cầu giúp đỡ ở đâu? Lenag? Không, chắc chắn không! Hắn đâu ở đây. Tôi không biết liệu anh ta có quay lại khi tôi nhờ giúp đỡ về Ricdorian hay không.

“Haaaaa! haaaaa! ” Tôi thở hổn hển khi về đến phòng và tìm kiếm khắp nơi nhưng chẳng có thứ gì có thể chữa trị vết thương cho Ricdorian. Tất nhiên, vì tôi có bao giờ động đến thuốc men đâu.

Khi lướt nhanh qua chiếc bàn cạnh cửa sổ, nhớ ra bức thư trống mà anh trai tôi luôn gửi cho tôi.

Đúng rồi, thư!

Sau đó, tôi nhanh chóng nhấc bút lên.

[Gửi cho em một loại thuốc tốt nhất để điều trị vết thương!]

Đó là điều tốt nhất tôi có thể làm lúc này. Vì trong phòng tôi không có thuốc cũng như đồ băng bó. Chỉ những thứ cần thiết mà thôi.

Từ lâu, băng y tế đã bị cấm nơi ngục tù, vì nó có thể sử dụng làm phương tiện vượt ngục và để tự làm hại bản thân. Tất nhiên vẫn có một phòng y tế cho những bệnh nhân mắc bệnh. Tuy nhiên, ngay cả khi tôi vào phòng y tế, việc uống các loại thảo mộc cũng bị cấm.

Đã từng có một người đàn ông cố gắng lấy trộm thuốc ngủ từ phòng y tế và hắn bị đưa vào phòng giam tàn ác nhất!

Ngay sau đó, tôi gõ cửa và gọi tên lính đang canh phòng.

“Này, có thư. Tôi có thể gửi nó hôm nay không? Rất khẩn cấp. ”

"Có thể. Hôm nay là ngày gửi thư hàng loạt. "

Được rồi! Đây chính là thời điểm tốt!

Tôi thường hỏi lính canh về gói hàng của tôi và hôm nay, anh ta vui vẻ đến gần tôi.

Bức thư được chuyển ngay trong đêm hôm đó và thật bất ngờ, chỉ hai ngày sau, một gói hàng đã được chuyển đến.

"Ôi trời." Tôi há hốc miệng trước những gì tôi nhìn thấy.

Nhiều loại thuốc đựng trong chai pha lê, và có vẻ rất đắt, mặc dù tôi không biết rõ những loại thuốc này cho lắm. Tất nhiên, vốn dĩ phải lấy nó từ Trưởng quản giáo nhưng do anh ta đi vắng nên lính canh là người giao nó cho tôi.

Anh ta có vẻ nghi ngờ, nhưng không hỏi gì thêm. Tôi nói với anh ta, rằng Lenag, đã dặn tôi phải chăm sóc bản thân thật tốt. Hơn nữa, tôi không còn thời gian nữa, vội vàng quay lưng bước ra ngoài, giả vờ bình tĩnh.

"Tôi đang vội."

Tôi nhanh chóng chạy đến phòng giam của Ricdorian. Đã hai ngày trôi qua rồi, tâm tình tôi vô cùng khó chịu. Lòng tôi cứ bồn chồn suốt những ngày qua.

Hans để tôi vào, với chiếc túi đựng thuốc bên trong… không hềngạc nhiên hay bối rối khi chạm mặt. Mặc dù Hans biết Ricdorian là người như thế nào, nhưng hắn vẫn không hề bị kích động hay lo lắng. Tuy nhiên, việc của anh ta không phải là bắt buộc quan tâm tù nhân.

Khi bước vào phòng, tôi sửng sốt, bởi vì tôi nhìn thấy một thứ gì đó từ Ricdorian mà tôi không nên để ý. Vốn dĩ tôi chỉ là nhân vật phụ trong cuốn tiểu thuyết này.

Điều đó có nghĩa là chuyện này đã xảy ra liên tục.

Tôi chỉ biết nhân vật chính đã có quá khứ như thế nào khi tôi đọc cuốn sách, nhưng điều nhìn tahays trước mắt lại khác hoàn toàn.

Tôi chắc rằng tôi đã quá vội vàng khi biết rằng anh ta sẽ khá hơn vào một ngày nào đó… .nhưng ..

"…Ai đấy?"

Khi tôi nhấc đèn lên, tôi có thể thấy bóng dáng của một chàng trai đang sợ sệt.

"Tôi đây."

 

Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 29
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.