Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 25
Chương 25 - Đây là thứ tôi muốn làm trước tiên! (2)

 

"Đây là lần đầu tiên." Tôi đảo mắt và nhún vai.

Trên thực tế, họ có vẻ như đang muốn tạo sự chú ý, nhưng thật ngạc nhiên khi lính canh lại thờ ơ Ricdorian.

“Hôm nay cậu ta đã ổn hơn, nhưng 'chuyện này' có thường xuyên xảy ra không? Ý tôi là… tù nhân… ”

"Ý của anh là bất ngờ phát bệnh?"

“Không thường xuyên, nhưng có một lần. Các tù nhân ma thuật thường có các triệu chứng. Hầu hết những tù nhân ở đây sử dụng ma thuật cho việc xấu, và phải chịu các tác dụng phụ khác nhau ”.

Anton tự nhiên quay lại.

“Họ phát ban khắp cơ thể, có những người bị mất trí nhớ, ảo giác, v.v. Quản giáo lâu lăm như tôi đã chứng kiến qua nhiều trường hợp khác nhau”.

"Vậy ý anh là những tù nhân ma thuật không quá nguy hiểm?" Tôi hỏi, bỗng chốc hứng thú hơn với câu chuyện.

“Có thể nói như vậy. Thực chất họ chỉ đang mất kiểm soát mà thôi ”.

Nói một cách chính xác, Ricdorian cũng không nhận thức được việc làm đó. Khi anh ta nhìn thấy Anton, và nghĩ đến những người lính canh đã bị sức mạnh phi thường của mình quật ngã, anh ta gượng cười như thể đã nhớ lại chuỗi sự việc thảm khốc đó.

Anton cảm ơn tôi.

“Nhờ cô mà tôi mới thực hiện được nhiệm vụ lần này. Cảm ơn vì đã giúp.”

“Tôi cũng muốn cảm ơn anh.” Đâu nhất thiết phải đề cập đến anh ta. Nếu là Lenag, tốt hơn hết là đừng nghe nó.

Tôi nghe thấy tiếng bước chân chạy từ đằng xa. Ngẩng cao đầu, tôi đưa tay ra, nhưng không nhìn anh ta.

Nhặt quả bóng mà không hiểu sao lại có cảm giác kỳ lạ.

“Đi, lấy bóng… đây là lần đầu tiên của tôi…”

Khi tôi quay đầu lại, chợt thấy Ricdorian đỏ bừng mặt. Tôi nhịn cười trước khung cảnh đó. Ôi trời, lý trí của anh ta đã trở lại rồi.

Đây là cách nói chuyện của anh ta? Lần đầu tiên? Tôi cười toe toét.

Sau khi nhận bóng, tôi lắc đầu khi đặt nó xuống. Sau đó, tôi ngồi xuống và nhìn anh ta, cái người lớn hơn tôi gấp đôi

"Này."

Ah. Cổ tôi đau khi ngẩng đầu lên. Tôi nhìn vào mắt anh ta.

“Lại lần đầu tiên. Nhắc mãi anh không thấy mệt sao? ” Rồi đôi mắt xanh biếc rung rinh như chiếc lá.

“À, nhưng. Đây thực sự là lần đầu tiên của tôi… ”

“Đây là điều tôi thực sự muốn làm lúc đầu.”

“Ơ..eh… Hả?”

Anh ta không biết sao? Có một sự khác biệt lớn giữa lần đầu tiên của anh ta và tôi mà.

Tôi nuốt khan, cười với anh ta, để lại khoảng trống bên cạnh cho anh ta ngồi.

"Ngồi xuống đi."

"Được được!"

Hmm… .tại sao anh lại ngồi trên sàn, trông như thể đang chờ đợi một điều gì đó?

“Này… sao lại ngồi ở đó? Ở đây cơ mà. ” Tôi tự hỏi cách ứng xử của động vật có ảnh hưởng đến anh ta ngay cả khi anh ta tỉnh táo hay không.

Bây giờ. Tôi cảm nhận được mức độ nghiêm trọng của tình hình.

"Mau ngồi xuống đây cho đàng hoàng xíu coi."

"Được!"

Hiện tại, tôi nghĩ cần phải dạy anh ta tiếng người!

Tôi nhìn chằm chằm về phía Ricdorian, cái người hướng mắt chăm chú xuống đất. Trông hơi kỳ dị.

Nhìn lướt qua mái tóc nhấp nhô trên vầng trán ửng đỏ, sự ngây thơ với trong sáng của tôi đã bay hết. Có lẽ tôi cần được tát cho tỉnh ngộ!

Thật thiếu đứng đắn!

Nhưng không phải tất cả sẽ kết thúc trong cuốn sách sao?

Tôi biết rằng tôi tự mãn và điềm tĩnh. Nhưng tôi có thể làm gì khi ở đây?

Tôi không nên tạo những thay đổi lớn cho câu chuyện này. Tôi cũng hiểu rằng việc thay đổi cốt truyện là không tốt. Nhưng tôi sẽ thấy hối hận nếu không dành tặng hạnh phúc cho Ricdorian, ở thời điểm hiện tại.

Thật là buồn cười khi nói điều này, nhưng tôi biết rất rõ vai trò và vị trí của mình. Vì vậy, sau này, tôi sẽ chỉ theo dõi anh ta thay vì đưa ra những lời khuyên nhủ. Tất nhiên, hành động của tôi đã khiến anh ta thay đổi, nhưng nữ chính là người phụ nữ duy nhất có thể cứu mạng anh ta. Đó hoàn toàn không phải là tôi! Tôi đã khắc sâu điều đó vào tâm trí của mình.

Tôi ước mình có thể về nhà một ngày nào đó, sau tất cả những chuyện này. Và quên đi mọi thứ…

Sau đó, tôi liếc nhìn xuống tiếng kêu của sợi dây xích và thấy bàn tay của Ricdorian, lớn hơn tôi một chút, một lần nữa nắm lấy vạt áo của tôi. Nhưng lần này anh ta chỉ im lặng.

Ricdorian: ”…”

Tôi mỉm cười một chút khi nhìn bàn tay anh ta ửng đỏ như thể nó đang chạm vào đầu ngón tay của tôi.

Điều này chắc chắn là xấu, phải không?

Chẳng bao lâu nữa, tôi sẽ không thể kiểm soát bản thân mình.

Sau một tuần, Ricdorian đã ra ngoài được 9 ngày và tiếc thay, đó cũng là thời điểm Lenag trở lại. Ngay sau khi hắn ta quay lại, tôi đã được anh ta gọi đến.

"Cô khỏe chứ, Iana?"

Lenag mặc một bộ vest sạch sẽ, bộ đã mặc vào ngày chúng tôi gặp nhau lần đầu.

Đó có thể là một bộ trang phục nổi bật hoặc đồng phục đối với hầu hết các tù nhân như tôi, tôi nghĩ vậy. Một dáng người mlem hết sức sau bộ vest.

Ôi trời, thân hình của hắn ta thật tuyệt. Tôi không thể không khen ngợi sức khỏe thể hình này, mặc dù anh ta là nhân vật phản diện của cuốn tiểu thuyết.

Tôi ngồi xuống chỗ mà anh ta đã bảo trước. Anh ta nghiêng đầu và nhướng mày.

"Chào. Hôm nay anh không làm việc với tư cách là Trưởng quản giáo đúng chứ? ” Mỗi lần đến đây tôi đều nghĩ anh ta là trưởng quản giáo, nhưng ngạc nhiên lần này là không.

"Đúng vậy."

Nơi tôi gặp anh ta hôm nay là tầng cao nhất. Lính canh, người dẫn tôi đến, nói rằng không ai có thể vào trong ngoại trừ tôi. Cảm giác trở thành một người quan trọng rất khó hiểu.

Tôi đã bị bịt mắt khi vào đây, đó là lý do tại sao tôi có chút sợ hãi. Nhưng cũng chẳng khác mấy so với những lần gặp anh ta.

Lenag, nhận thấy sự lo lắng của tôi, đẩy chiếc cốc trên bàn đến trước mặt tôi.

“Tôi đã nghe câu chuyện. Những điều đã xảy ra trong thời gian tôi vắng mặt ”.

"Vâng."

Tôi đặt cốc xuống, thay vì uống nó. Nó quá nóng. Nếu uống có thể bị bỏng lưỡi.

Thì đột nhiên….

" Cô làm tốt lắm." Anh ta nói, làm tôi bối rối.

“Tốt… Hả ?????!”… Chỗ nào? !!!



Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 25
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.