Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 20
Chương 20: Ricdorian yếu ớt xoay chuyển tình thế (1)   Nhìn thấy tên lính canh thô bạo kéo chiếc vòng, tôi khó chịu. Hắn không thấy Ricdorian sắp ngạt thở rồi sao?

“Oa, tôi hiểu rồi. Có chút bất ngờ đấy." Các tù nhân tụ tập quanh đó kêu lên như thể đang ở trong rạp xiếc, không mảy may để tâm đến tình huống của nam chính lúc này.

Thảm hại làm sao, cười đùa trên nỗi đau của người khác sao!

Chiếc vòng đã được nới lòng một chút… Tôi không hề thích cách làm của tên lính canh vừa rồi. Tôi biết đây là một nhà tù đâu thể ra tay mạnh như vậy với tù nhân chứ.

“Nếu kéo sợi dây khi tù nhân lên cơn cầm thú, điều kì diệu của chiếc vòng này sẽ xuất hiện…”

Tên lính canh cứ lải nhại. Tôi nhăn mặt tỏ ý khó chịu.

Rõ là đang khoe khoang!

"Aha."

Tôi không muốn bận tâm mấy chuyện này. Cứ làm cái gì cũng được, miễn không tổn hại đến Ricdorian.

Tên cai ngục trông nhỏ con . Có lẽ bằng tuổi tôi. Chắc đó là lý do tại sao cậu ta lại thích được chú ý như vậy.

Trong một khoảnh khắc, tôi lén nhìn Ricdorian, trong khi người lính canh vẫn đang bận rộn thu hút các tù nhân khác bằng mấy lời ba hoa của mình. Hai má Ricdorian ửng hồng một cách tinh tế.

Ricdorian đang nhìn chằm chằm vào khu vườn, đôi mắt xanh thăm thẳm đầy ngây thơ như một đứa trẻ vừa mới sinh ra, chưa kịp quen với bầu trời hay trái đất.

Liệu đây là lần đầu tiên anh ta trải nghiệm cảm giác này à?

Nhìn thấy nam chính, tôi cảm thấy thật bình yên - như thể tôi là một người mẹ đang nhìn con mình đuổi theo cánh bướm nào đó trong công viên. Tôi say đắm, nhìn anh ta.

"Ricdorian?"

Ngay lúc đó, tôi thấy lưng anh ta cong xuống. Không giống như mọi khi, thân người anh ta run lên trong chốc lát. Ánh nhìn của anh ta cũng trở nên khác lạ.

Tuy nhiên, không lâu sau đó, tiếng gầm lớn quen thuộc của một con quái vậtphát ra từ miệng Ricdorian. Tôi lùi lại thật nhanh và nhìn chằm chằm vào anh ta, tràn ngập hoang mang.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao anh ta lại run sợ? Anh ta đã thay đổi mà không có bất kỳ dấu hiệu nào? Bầu không khí dần trở nên kỳ quái.

 "Grrr."

"Anh ta đang phát bệnh!"

“Thật đáng sỉ nhục mà! Nhặt kiếm lên! ”

Các lính canh bình tĩnh nhấc kiếm lên nhưng một số không lấy ra vì họ không muốn làm thương những người khác. Tôi chỉ thấy những sự cố như thế này trong phim. Để nói lên suy nghĩ cá nhân tôi lúc này, thì thật khó.

“Tù nhân Ricdorian đang phát bệnh. Chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ! Arthur!”

Anton Lee, một quản giáo cao cấp, là người thực hiện mệnh lệnh. Thoáng chốc, có người đã đưa ra giải pháp. Đó là tên lính canh đã ba hoa trước đó.

“Kích hoạt vòng cổ đi!”

"Vâng thưa ngài! Này, nằm yên! Ngừng lại!" Arthur hét lên và kéo chặt sợi dây xích được kết nối với chiếc vòng cổ của Ricdorian.

"Hả, cái dây này bị sao vậy?" Anh ta hỏi như không có chuyện gì xảy ra.

Có thể họ không biết cách kích hoạt nó. Mấy tên lính canh canh tôi bắt đầu run sợ.

Tôi biết rằng chiếc vòng cổ cần được kích hoạt, nhưngcũng không biết làm thế nào. Tôi không thể giúp gì được lúc này.

"Thật xui xẻo, dây chuyền không hoạt động!"

"Hả?"

Những người khác lao vào, kéo dây xích và hét lên những lời tôi không thể hiểu được. Rốt cuộc họ đã không kiểm soát được tình hình.

Trong khi đó, Ricdorian, người đang đối đầu với một tên lính, vung cánh tay của mình khiến cả người hắn và thanh kiếm bay sang một bên ngay lập tức… . Mọi thứ nhuốm máu.

Chỉ mất chưa đầy một phút, gần như tất cả lính canh đã nằm trên mặt đất. Một số người trong số họ là hiệp sĩ bậc trung. Và ngay cả những người giỏi nhất cũng không thể đấu lại với nam chính.

“Tù nhân ma thuật, đừng để hắn đi! Đừng để tên đó tiến gần bất kì tù nhân nào nữa. Ah!"

"Không!"

Ngay lúc tôi quyết định lùi lại, tôi thấy sợi xích đu đưa trước mặt. Tôi nhìn chằm chằm vào Rickedoran đang gầm gừ và cả những tên lính canh rồi nhanh chóng nắm lấy sợi dây chuyền. Giờ thì sao? Đây là khoảnh khắc quyết định?

Tôi thẫn thờ nhìn những sợi xích nhuốm màu trắng. Nó đã bị đổi màu? Tôi kinh ngạc.

Mắt tôi bắt gặp những khuôn mặt kinh ngạc và loạng choạng khác nhau của các cai ngục và tù nhân khi họ nhìn thấy tôi nắm lấy sợi dây chuyền. Chỉ huy đội vệ binh lập tức hét lên.

“Chính là nó, Iana!”

“Hả, hả? Cái gì? Anh đang nói về cái gì?"

“Sao cũng được! Nhanh lên!"

Anh ta nói trước khi đối đầu với Ricdorian một lần nữa, sau đó ngã xuống đất.

Ricdorian đột nhiên hướng ánh nhìn về phía tôi.

Bây giờ anh ta có nhìn thấy tôi không? Thật tệ. Hệ thống phòng thủ của tôi đang giảm sút. Anh ta đã thay đổi. Không hề giống với những gì đã xảy ra như trong tầng hầm. Nó nguy hiểm hơn nhiều!

Tôi không biết điều gì đã khiến anh ta lại hung bạo như vậy. Có một câu chuyện trong cuốn tiểu thuyết này nói về “tính hiếu chiến” của anh ta. Nói rằng   anh ta mất ký  ức về việc là một con quái thú.

Ricdorian giậm chân, đối mặt với tôi.

"Gì cũng được! Hét lên đi! Ngay bây giờ!"

Bất chấp những lời kêu cứu nhiệt thành của tên quản giáo , Ricdorian vẫn lao đến chỗ tôi. Tôi nhắm chặt mắt lại, băn khoăn không biết nói gì.

"Uhm, Ah, ngồi xuống!"

Xung quanh im lặng trong vài giây…. Kết thúc rồi à? Tôi mở mắt ra, vẫn còn mờ mờ, và nhìn vào sợi dây chuyền. Tôi đưa mắt sang Ricdorian và thấy anh ấy đang ngồi thụp xuống đất. Cái gì… cái gì đây?

“Hãy cảnh giác! Tiếp tục nói gì đi! ”

Hả? Đúng như lời tên lính canh, Ricdorian đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Như thể anh ta không hề bận tâm đến nó và không hề bị ảnh hưởng bởi nó.

"Uh, ngồi xuống!"

Bùm!

"Dậy nào! đứng lên! Ngồi xuống! Đứng một lần nữa!"

Anh ta đầu hàng theo mọi mệnh lệnh của tôi.

Khi tôi kịp định thần lại sau tiếng hét ngây ngất, xung quanh hoang tàn trở nên yên tĩnh. Hố đất mịn đã nằm dưới đất, và những người xung quanh đang nhìn chằm chằm vào tôi với đôi mắt nhợt nhạt, biểu lộ cảm xúc sợ hãi và hoang mang.

Và tôi từ từ nhìn xuống vì xấu hổ thay vì nhìn lại họ.

hức…hức .

Tôi từ từ quét mặt đi, nhìn chằm chằm vào nam chính.

… Anh ta là loại đồ ngốc gì chứ?

 

Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 20
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.