Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 149

Chaser bỏ đi.

 

Ngay khi Chaser bước đi, một cô hầu gái ngẩng đầu lên và nói ‘cô thế nào rồi!' và vỗ vai tôi.

 

Mặt cô đỏ bừng.

 

"Giọng của Công tước hay quá. Ôi trời."

 

Miệng cô không biết làm thế nào để ngăn tiếng lảm nhảm.

 

"Tôi nghĩ rằng cô không quan tâm đến loại điều này ... Ôi trời ơi! Cô có nghe thấy giọng nói của anh ấy một lúc trước? Này, cô đi rồi phải không?"

 

"Aaaa ow, đau quá."

 

Mặc dù chúng tôi gặp nhau chưa đầy ba giờ đồng hồ nhưng cô ấy là một người quá thân thiện. Nó làm tôi nhớ đến Sally trong tù…. Nó cũng không tệ về nhiều mặt.

 

Vai tôi hơi đau.

 

"Tại sao! Công tước Domulit nổi tiếng là không để ý đến phụ nữ!"

 

Chaser đó. Trớ trêu thay, anh ta không bao giờ liếc nhìn một người phụ nữ mặc dù anh ta trông có vẻ như tất cả mọi người trên thế giới sẽ bị anh ta hớp hồn.

 

Rất nhiều tin đồn đều xoay quanh tình yêu đơn phương của người kia dành cho anh. Thậm chí có cả đàn ông. Rõ ràng là anh ta đã bị đồi truỵ trong cuốn sách, nhưng đó là một điều rất kỳ lạ.

 

"Cô định làm gì? Cô định làm gì hả?"

 

"Ngay cả khi cô hỏi tôi phải làm gì ..."

 

Ngày mai tôi sẽ quay lại Domulit. Anh ấy là người mà tôi sẽ quay lại.

 

Mặc dù vậy, người giúp việc đã hỏi liệu địa vị của tôi có tăng lên không.

 

"Chỉ."

 

Như những gì đã xảy ra, tôi định nói không, nhưng tôi dừng lại.

 

Tôi cảm thấy một ánh mắt ấm áp. Khi tôi quay đầu lại …… ở cuối hành lang, một bóng người vẫn còn đó.

 

Ricdorian đang quan sát theo cách này.

 

Ngoài ra với một khuôn mặt rất đáng sợ.

 

***

 

"Cô  thuộc về nơi đâu?"

 

Tôi quay đầu lại câu hỏi.

 

Ở đó, trong đêm tối, một người đàn ông đã được nhìn thấy.

 

Mái tóc bạch kim tung bay trong gió rất thích hợp cho đêm này. Ngay cả những ngôi sao bạc cũng giống như vật trang trí cho cậu ấy.

 

Tôi dừng câu trả lời của mình một lúc và nhìn xung quanh.

 

Đó là một khu vườn yên tĩnh với tiếng châu chấu. Làm sao thời gian trôi qua nhanh như vậy?

 

Ô đúng rồi. Sau khi mang khăn ăn, công việc của người giúp việc kết thúc và tôi quay lại. Từ chối những người giúp việc đi uống nước với họ khi tan sở.

 

Và thời gian trôi qua thật nhanh.

 

Thời gian mà Ricdorian yêu cầu gặp mặt đang nhanh chóng đến gần. Và thời gian cậu ấy đề nghị là….

 

"Xin lỗi, cô không đi dự tiệc có sao không?"

 

Đã đến lúc bữa tiệc sôi động.

 

Ricdorian liếc nhìn tôi với khuôn mặt lạnh lùng.

 

"Tôi nghĩ tôi đã hỏi trước."

 

Không hiểu vì sao, cậu ấy lạnh nhạt hơn ngày hôm qua. cậu ấy đã lạnh nhạt trong suốt thời gian kể từ khi chúng tôi tái hợp….

 

"Ồ xin lỗi."

 

"Quần áo của cô khác nhau giữa hai ngày."

 

Không hiểu sao cậu ấy lại hẹn vào lúc này, nhưng cứ như định đi dự tiệc, mặc quần áo đẹp.

 

Hừ, cậu ấy trưởng thành thật rồi.

 

Tôi không giấu được cảm giác hạnh phúc khi nhìn đường vai.

 

Tôi ôm chặt Pudding trong vòng tay. Hôm nay, Pudding, trông như một con mèo xám và đã không nói bất cứ điều gì. Đó chỉ là một tiếng meo meo vô nghĩa.

 

"Tôi không liên kết với Schirmela. Hôm nay, đồng nghiệp của tôi vô tình làm đổ nước, vì vậy tôi đã được cho mượn quần áo."

 

Tôi phẩy tay áo.

 

Rõ ràng, cậu ta không phải kiểu người thuộc lòng từng loại đồ hầu gái cho từng biệt thự như Chaser.

 

Ngay cả trong cuốn sách, hai nhân vật nam chính là hai cực đối lập.

 

Nếu Chaser giỏi giang và tập trung vào đủ thứ chiến thuật đen tối như âm mưu, thủ đoạn, chế tạo quyền lực, thì đây chính là nam chính Ricdorian.

 

Với sức mạnh vượt trội và dũng mãnh của mình, mọi thứ đều bị đẩy đi như một chiếc xe ủi đất.

 

Cậu ta thực sự có nhiều quyền lực như vậy.

 

Chỉ cần nhìn cú đánh bay ra khỏi màu xanh ngày hôm nay, tôi đã nghĩ rằng cậu ấy đã trở nên rất giống với cuốn sách.

 

… Vậy mọi cảnh vui buồn lẫn lộn trong nhà tù đã trôi qua chưa?

 

Tôi chỉ có một ý tưởng kỳ lạ. Không. Tôi nhanh chóng lắc đầu để xóa bỏ trí tưởng tượng màu đỏ.

 

"Vậy ngươi thuộc về nơi nào?"

 

Đó là điều mà tôi không biết tại sao cậu ấy lại bị ám cậu bởi mối quan hệ của tôi từ trước đó. Thật khó để nói, nhưng….

 

"… Và nó liên quan gì đến Chaser Louve Domulit?"

 

Đó là vì ánh nhìn lạnh lùng trong mắt cậu ấy… Tôi nghĩ cậu ấy sẽ có thể hiểu được.

 

Mối quan hệ là gì?

 

"Tôi nhìn thấy cậu ấy lần đầu tiên hôm nay…"

 

Đó là mối quan hệ anh chị em, một mối quan hệ được công khai. Ý nghĩ cố gắng trung thực không còn nữa, và tôi không nghĩ rằng mình không nên trung thực.

 

Và tôi không nói dối. Ít nhất thì đây là lần đầu tiên cậu ấy nhìn thấy khuôn mặt này.

 

Tôi đáp trả một cách trắng trợn.

 

"Và không khó để nói về mối liên kết ..."

 

Tôi không thể nói cho cậu biết vì tôi sợ mắt cậu sẽ đảo ngược nếu cậu phát hiện ra.

 

"Không phải tôi đã nói với cậu rằng tôi là người giúp việc của một gia đình khác, và chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa sao?"

 

Khi nó xảy ra ngày hôm nay, tôi nhận ra rằng xung đột giữa Chaser và Ricdorian nhiều hơn tôi mong đợi. Tôi không biết đó có phải là một trò đùa hay không.

 

"Vì vậy?"

 

Tất nhiên, không phải tôi không biết, nhưng thực sự nhìn thấy nó là một cảm giác khác.

 

Có một cái lỗ trên tường và người ta đang chảy máu, chỉ cần nhìn vào đôi mắt trừng trừng dữ dội của nhau.

 

Đặc biệt, Chaser không được kết hợp với nhân vật nữ chính. Không giống như ban đầu, anh ta đã không đi tù.

 

Mặc dù cả hai không liên quan đến nữ nhân vật chính, nhưng họ lại là kẻ thù của nhau. Đó cũng là một mối hận thù khá sâu sắc.

 

"Vì nó là như vậy, sẽ không vô ích khi nói với cậu về mối quan hệ của tôi?"

 

Ban đầu, Chaser sẽ phải vào tù ít nhất một lần vì những gì Francia đã gây ra. Có lẽ đây là lỗi của tôi vì đã thả Francia sớm.

 

Tuy nhiên, tôi thực sự vui mừng rằng Ricdorian đã có thể giải phóng những hạn chế.

 

"…Đúng."

 

Nhưng tôi rất tiếc cho cậu ấy.

 

Bởi vì mãi sau này, tôi mới nhận ra khả năng rằng tôi có thể đã thay đổi số phận của cậu ấy theo chiều hướng xấu hơn.

 

Sẽ là không thể nếu Francia và Ricdorian không gặp nhau. Tôi đã hối hận sau đó.

 

Sau đó, ngay cả khi tôi gửi Pudding, cậu ta sẽ chết. Đây cũng là lý do tại sao tôi đến đây với tất cả các nỗ lực.

 

Tôi không muốn cậu ta chết. Ngay cả khi điều này làm phiền Marshmel bây giờ.

 

Khi bị phát hiện, ngay cả sự tự do nhỏ bé của tôi cũng sẽ biến mất hoàn toàn.

 

Đêm mà bọ cỏ vo ve thật lãng mạn. Tuy nhiên, khi tôi đứng ở đây, tôi và cậu ấy không hề nói về chuyện tình cảm.

 

Cậu ta sẽ nhận ra thế giới nhiều như những đường nét. Thật tiếc khi tôi không được gặp cậu trong trại giam vào thời điểm đó.

 

"Chỉ hỏi tôi một câu, thế là xong."

 

Chậc chậc, Ricdorian cười lạnh. Nó đẹp đến mức tôi không thể rời mắt khỏi nó, nhưng tôi biết nó trong cậu sáng le lói.

 

Rằng mắt cậu ấy đang trở nên lạnh hơn.

 

"Làm sao còn như thế này?"

 

"Đúng?"

 

Cậu lắc đầu nhẹ.

 

"Ừ. Nó rất giống nhau, tôi đoán tôi có thể dừng lại ngay bây giờ."

 

Ricdorian lùi lại một bước, thu hẹp nó lại.

 

"Cô hỏi sao nãy giờ tôi không đi dự tiệc à?"

 

Cậu ấy tiếp tục mà không cho tôi cơ hội trả lời.

 

"Đầu tiên, sẽ có những thuộc hạ của tôi sẽ giữ mớ hỗn độn ngay cả khi tôi không đi. Thứ hai, tôi vẫn phải giữ chỗ của mình ... nhưng tôi cực kỳ tò mò."

 

Khu vườn chúng tôi đang ở là khu vườn ngoại ô nên hầu như không có cậu sáng. Tất cả những gì chúng tôi có là cậu sáng rực rỡ của ngôi biệt thự phía sau cậu ta.

 

Cũng có thể nhận ra mức độ biểu hiện của cậu ta.

 

"Tôi khao khát một câu trả lời đến nỗi tôi muốn giữ lấy nó ngay cả khi nó chỉ là một sợi dây."

 

Khuôn mặt anh, với biểu cảm khao khát trong miệng, lạnh như băng. Vẻ ngoài thanh lịch quá mức là liều thuốc độc cho bầu không khí nhẹ nhàng như vậy.

 

Vì tôi không thể rời mắt khỏi cậu ấy.

 

"Vậy thì cô sẽ trả lời tôi chứ?"

 

"… Câu hỏi kiểu gì?"

 

Tôi hỏi một cách bình tĩnh để không hoảng sợ. Lông mày cậu ta giật giật.

 

Có vẻ như cậu ấy đang lưỡng lự khi cho vào miệng.

 

"… Nếu cô đã thất hứa. Lý do cô không giữ lời hứa là gì?"

 

"Đúng?"

 

"Nếu là cô."

 

Ricdorian cắn môi và dứt lời.

 

"Nếu là cô, những người như cô nghĩ gì khi họ không giữ lời hứa?"

 

Thình thịch. Tôi nắm chặt trái tim đang run rẩy của mình. Dường như khoảng cách vốn đã gần lại dường như quá xa.

 

"Trả lời tôi đi. Cô đã nghĩ gì khi không giữ lời hứa?"

 

Tôi do dự và hỏi một điều.

 

"À, nhân tiện, tôi có thể hỏi cậu một câu được không?"

 

"Nói đi."

 

Bây giờ người giúp việc nói như thế này có ổn không?

 

"Cậu nói rằng đó là một câu hỏi do một người để lại ... Tôi biết nó là loại câu hỏi gì. Ai đã để lại nó? Vì tôi được yêu cầu suy nghĩ về nó."

 

Tôi liếm môi.

 

Làm thế nào để cậu ta nghĩ rằng tôi có thể biết câu trả lời? Tôi đang đứng gần cửa giống như khi tôi đứng trên song sắt.

 

"Để có một câu trả lời trung thực."

 

Để nắm lấy tay nắm cửa hay không.

 

"…một ngươi phụ nũ."

 

Một ngươi phụ nũ? Chỉ có vậy thôi à? Tôi không thể đánh giá chỉ dựa trên điều đó.

 

"Một chút nữa."

 

"Đó là người mà tôi đã biết cách đây không lâu."

 

"Và?"

 

Một chút do dự thoáng qua trên khuôn mặt Ricdorian.

 

"Những kỷ niệm, thật buồn vui lẫn lộn. Tôi muốn… .. Nhìn thấy cô ấy theo nhiều cách."

 

Tôi trả lời với một suy nghĩ dài.

 

"Đây có phải là mối tình đầu của cậu không?"

 

"Gì?"

 

Đó là một người khác giới, cậu đã gặp một thời gian, nhưng cậu đã không quên cô ấy lâu rồi, thật buồn vui lẫn lộn, nhưng cậu vẫn nhớ và muốn gặp cô ấy.

 

Không phải nó?

 

"Cái đó.…."

 

Ricdorian nhìn thoáng qua trong giây lát. cậu ta nhanh chóng lấy tay che mặt như để che đi sự run rẩy.

 

Ánh sáng rơi xuống đầu cậu lập lòe. Bởi vì cậu ấy đã lắc đầu trái phải một lần.

 

Một lát sau, khi tay cậu buông xuống, một cảm xúc nào đó lại hiện lên trên khuôn mặt nhỏ nhắn đã biến mất giữa hai bàn tay to lớn.

 

Tôi mở to mắt.

 

Vì cơn sốt dần lên khi nhìn thấy mặt.

 

"… Cô đang nói vô nghĩa."

 

Anh hơi quay đầu lại, tai đỏ bừng.

 

"Không."

 

Anh khẽ lẩm bẩm.

 

"Không phải như vậy."

 

Như thể đang lặp lại với chính mình.

 

Giọng cậu lạnh như băng. Nó khác với khuôn mặt đỏ bừng

 

"…Tôi ghét cô ta."

Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 149
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.