Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 31

Trans: Chou

Beta: Meiyu

 

 

Chap 31

 

'Tại sao mình cứ mơ những giấc mơ như thế nhỉ?'

 

 

Mặc dù đã tỉnh, nhưng tôi vẫn nằm yên đó, nhắm mắt và đắm chìm vào những suy nghĩ của riêng mình.

 

 

'Đây đã là lần thứ hai mình thấy nó rồi, chắc chắn là như vậy.'

 

 

Hôm nay tôi mơ thấy mỗi lần buông và nắm lấy tay rồi nhìn vào khuôn mặt anh ấy, trông anh đều có một chút khác biệt với hiện tại. Đã có chuyện gì xảy ra vậy chứ? Điều đó thật là vô lý mà, cho dù tôi có nghĩ về nó bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì chắc chắn điều kỳ lạ nhất ở đây chính là những bông hoa trong khu vườn bên ngoài cửa sổ kia, nó chứa đầy những bông hoa hướng dương.

 

 

'Hoa hướng dương thường thì xuất hiện vào mùa thu…'

 

 

Nếu đúng như trong kí ức của Astell, thì mùa thu không mang một ý nghĩa đặc biệt gì cả. Mặc cho tôi đã suy nghĩ bao nhiêu lần đi nữa nhưng vẫn chẳng thể có được kết luận nào hợp lý cả, vì thế mà cơn đau đầu của tôi đã ập đến, tôi cau mày vì đã không thể nhận ra được nó.

 

 

Nhưng sau đó, một bàn tay to lớn nhẹ nhàng chạm lên trán tôi, nhẹ như thể trán tôi sẽ vỡ ngay lập tức nếu anh ấy bất cẩn vậy. Cơn đau đầu đó bỗng biến mất một cách thần kỳ. Tôi từ từ mở mắt và nhìn thấy người vừa mới chạm vào trán tôi. Anh ấy đang nhìn tôi một cách ân cần.

 

 

“Anh dậy rồi sao?”

 

 

Đúng như dự đoán, người trong mơ và người đang ở trước mặt tôi đây là hai người khác nhau. Tuy không khác nhau nhiều lắm, nhưng dù sao thì tôi vẫn có thể phân biệt được.

 

 

“Ừ. Em ngủ ngon không? Anh thấy em cứ cau mày suốt, lại gặp ác mộng sao?”

 

 

“Không. Đó chỉ là một giấc mơ thôi. Còn anh, anh ngủ ngon chứ, Bleon?”

 

 

“Ừ, ngủ ngon lắm…”

 

 

“Được thôi. Giờ chúng ta có thể ngồi dậy và chuẩn bị đồ được chưa?”

 

 

Tối qua tôi đã ngủ thiếp đi trong vòng tay Bleon và tôi đã tỉnh dậy giữa chừng, nhưng dù sao thì hôm nay chính là ngày đầu tiên của tôi ở Hares. Tôi ngồi dậy ở phía đối diện mép giường chuẩn bị đồ. Nhưng Bleon đã nhìn chằm chằm tôi từ nãy đến giờ, đột nhiên nằm xuống và ôm eo tôi từ phía sau. Rồi anh ấy dụi đầu vào lưng tôi.

 

 

“Vợ à…”

 

 

“Hửm? Sao cơ?”

 

 

Bleon vươn vai và gọi tôi bằng giọng điệu uể oải.

 

 

Đừng nói là…

 

 

Anh ấy liên tục gọi tên tôi, rõ ràng là anh ấy đang muốn điều gì đó. Hôm qua chúng tôi đã quá gần gũi nên tôi không thể giả vờ không biết gì được nữa. Tôi hơi quay đầu lại và nhìn anh ấy.

 

 

“Thật là dễ thương.”

 

 

Trái ngược với giọng nói quyến rũ ở phía sau tôi, đôi mắt sáng rực của Bleon lại trông như một chú cún con đáng yêu. Tôi nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh ấy với một nụ cười hạnh phúc, sau đó hỏi Bleon.

 

 

“Anh có chuyện gì ư?”

 

 

“Việc mà anh chưa được làm được ngày hôm qua ấy…”

 

 

“Hôm qua anh chưa làm được việc gì vậy?”

 

 

“Là…”

 

 

Ý anh ấy là muốn hoàn thành nốt nụ hôn dang dở tối qua, ngay khi anh ấy thức dậy.

 

 

“Vậy là anh đã chờ em dậy để nói sao?”

 

 

Khuôn mặt Bleon đỏ ửng lên vì ngại ngùng khi tôi hỏi thẳng.

 

 

“Anh muốn làm bây giờ luôn à?”

 

 

Bleon gật đầu lia lịa.

 

 

Giấc mơ cũng chỉ mơ thôi.

 

 

Sau khi kết thúc, tôi im lặng và nhìn anh ấy và nhắm mắt lại. Điều này chính là biểu hiện đồng ý. Chiếc giường kêu cót két vài tiếng. Có vẻ Bleon vừa đứng dậy. Và ngay sau đó, mùi cơ thể của anh ấy ập vào mũi tôi, còn Bleon thì trao cho tôi một nụ hôn sâu đến nghẹt thở.

 

 

“Hmmh, mhh.”

 

 

Một tiếng rên ngắn vang lên sau mỗi hơi thở. Tôi không biết anh ấy học được ở đâu, nhưng thật sự Bleon hôn rất giỏi luôn ấy.

 

 

‘Astell đã chỉ cho anh ấy à?’

 

 

Hay anh tự học nó vậy? Ngay cả trong mơ, anh ấy cũng rất giỏi kể cả mọi thứ. Mặc dù đó chỉ là một giấc mơ, nhưng cơ thể tôi vẫn lưu luyến niềm vui xa vời đó cho đến cả khi đã thức dậy.

 

 

Ngay bây giờ, chỉ với một nụ hôn như này, cơ thể tôi đã nóng lên, vì vậy tôi đang cố gắng kiềm chế lại ham muốn của chính mình. Nếu tôi thật sự làm tất cả những điều tôi đã làm trong mơ, tôi nghĩ rằng tôi sẽ mất trí mất.

 

 

Tôi đã vỗ vào vai anh ấy trước khi tiến xa hơn hôm qua. May mà Bleon đã hiểu ý tôi và nhanh chóng dừng lại.

 

 

“Ha, dừng lại…”

 

 

“Một chút nữa thôi mà…”

 

 

“Mmph, không, không được. Giờ đang là ban ngày đấy.”

 

 

Tôi thu người lại để tránh anh ấy cố hôn tôi thêm lần nữa.

 

 

“...Thôi được rồi.”

 

 

“Ah, thật là!”

 

 

Nhìn thấy anh ấy trong vẻ mặt đáng thương lại khiến tôi mủi lòng.

 

 

“Vậy chỉ được thêm một chút nữa thôi đấy nhé?”

 

 

Khuôn mặt đáng thương lúc nãy của Bleon biến mất hoàn toàn, anh ấy tiến lại gần tôi với đôi mắt đang sáng rực lên của mình. Chúng tôi lại quấn lấy môi của đối phương như thể đây là lần đầu tiên vậy.

 

 

Mặc dù tôi đã thức dậy sớm, nhưng vì nụ hôn của chúng tôi quá mất thời gian nên lịch trình cho ngày hôm nay đã bị dời lại khá nhiều. Chúng tôi vội vã tắm rửa, bỏ cả bữa sáng và sẵn sàng ra ngoài để có thể đúng giờ dù chỉ là một chút. Giờ cũng đã quá muộn để ăn sáng rồi, nhưng chắc ở trung tâm vẫn sẽ có nhiều chỗ bán đồ ăn ngon thôi nên chúng tôi đã quyết định sẽ ăn thật no ở đó.

 

 

Trước khi bước lên chiếc xe ngựa đang đậu ở trước cổng biệt thự, tôi nhìn toàn bộ xung quanh một lần. Biệt thự của Hares lớn gần như gấp đôi dinh thự của Kren. Nó có một dinh thự khổng lồ cùng với một khu vườn rộng lớn cho thấy Công quốc Einer trong quá khứ đã từng vĩ đại như thế nào.

 

 

“Nếu muốn sống ở đây chắc sẽ cần khá nhiều người hầu đấy.”

 

 

Đầu tiên, tôi sẽ đưa những người ở Kren đến, và có lẽ tôi sẽ rất bận rộn trong một thời gian nếu tôi muốn tuyển thêm nhiều người hơn nữa. Hôm nay Ngài McCain cũng đi cùng chúng tôi. Anh ấy biết rất rõ về thủ đô này nên chắc chắn có thể giúp đỡ được chúng tôi khá nhiều, vì vậy chúng tôi đã quyết định đi cùng anh ấy.

 

 

“Hai người muốn đi đâu trước đây?”

 

 

McCain đến chỗ chúng tôi và hỏi. Không hiểu sao tôi có cảm giác anh ấy đang liếc nhìn xuống dưới một chút để không chạm mặt tôi vậy.

 

 

“Chúng tôi muốn đi ăn gì đó trước. Anh có thể giới thiệu chỗ nào không?”

 

 

“Hai người muốn ăn gì?”

 

 

Tôi nhìn sang Bleon đang đứng bên cạnh để chờ đợi câu trả lời, nhưng bầu không khí có vẻ không được tốt lắm. Tôi biết đó là vì người đàn ông đang đứng ở trước mặt chúng tôi đây, tôi quyết định kết thúc cuộc trò chuyện với McCain một cách nhanh chóng nhất có thể.

 

 

Cái lần mà tôi cảm thấy thoải mái khi nghe McCain nói rằng sẽ đi cùng có lẽ chỉ là cảm xúc nhất thời của tôi thôi.

 

 

Có vẻ những điều Bleon nói khi đó đã là cố gắng hết sức để không xúc phạm đến tôi lắm rồi.

 

 

“Tôi dễ tính lắm, chúng ta hãy đến nơi nổi tiếng nhất ở Hares đi.”

 

 

Khi đến một nơi xa lạ, bạn nên nếm thử món ăn ở đây trước, xem xem mùi vị của nó như thế nào. Để làm điều đó, một trong những việc không thể thiếu chính là đến những nơi nổi tiếng và được yêu thích nhất. Khi cuộc trò chuyện sắp kết thúc, Bleon đột nhiên tiến tới và chắn tầm nhìn của tôi. Vì vậy nên tôi chỉ có thể nhìn thấy tấm lưng to lớn của anh ấy, nhưng còn McCain thì chẳng thấy đâu nữa.

 

 

“Thưa Công tước?”

 

 

Tôi cẩn thận gọi anh ấy trước hành động đột ngột này và cố gắng giữ cho giọng nói lạnh lùng nhất có thể.

 

 

“Tôi biết anh cũng là một quý tộc, nhưng anh có cảm thấy việc nhìn Nữ Công tước một cách liều lĩnh như vậy là có hợp lý không, ngay cả khi anh đang là một người làm việc cho Công quốc?”

 

 

Tôi đang định nói là không sao cả, nhưng tôi nhận ra là McCain đang nhìn vào đâu đó nên cắn chặt miệng mình. Mặt tôi đỏ bừng vì nghĩ mình đã bị phát hiện. Những gì chúng tôi đã 

làm đêm qua và sáng nay đã quá rõ ràng, và tôi đã vội vàng che môi mình đi bằng một tay.

 

 

“...Tôi xin lỗi. Tôi sai rồi.”

 

 

Nói rồi, McCain hơi cúi đầu.

 

 

“Công tước, lên xe thôi nào.”

 

 

Tôi ra hiệu rằng chúng tôi nên nhanh chóng lên xe để hòa giải bầu không khí lạnh lẽo này giữa hai người họ. May mắn thay, Bleon đã lên xe ngựa mà không nói thêm một lời nào cả. Và thế là cỗ xe khởi hành cùng với tiếng ngựa hí vang trời.

 

 

Chỉ có hai chúng tôi ngồi trong xe ngựa. Nhìn vẻ mặt của Bleon, vẫn là khuôn mặt hằng ngày mà tôi nhìn thấy. Tôi thậm chí còn không tưởng tượng được rằng anh ấy đã nói điều đó trước đây. Khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, Bleon nhìn tôi và mỉm cười. Nhìn thấy nụ cười của anh ấy khiến tôi yên tâm hơn phần nào, sau đó tôi nhìn ra cửa sổ. Trời bây giờ đã là giữa hè, nhưng thời tiết vẫn đầy nắng và gió trông thật sảng khoái. Tôi đang mải mê ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, nhất thời giật mình bởi có ai đó đang ôm tôi từ phía sau.

 

 

“Anh làm em ngạc nhiên đấy. Anh không cảm thấy nóng sao?”

 

 

Không khí vẫn mát mẻ vì mặt trời còn chưa ló rạng, nhưng dù sao thì bây giờ vẫn đang là mùa hè.

 

 

 

“Trời rất nóng sao?”

 

 

Bleon hỏi tôi.

 

 

“Tất nhiên là…”

 

 

Nhưng ngay khi tôi định trả lời thì Bleon đã thả một cánh tay ra và quạt cho tôi bớt nóng.

 

 

“Ổn hơn chưa?”

 

 

“Anh chỉ cần bỏ em ra thôi, không cần phải quạt cho em hay làm gì cả đâu.”

 

 

Cho dù tôi cố gắng hiểu hành động của Bleon đến thế nào thì nó vẫn thật vô lý vì nó chỉ khiến anh ấy mệt mỏi hơn thôi.

 

 

“Anh không mệt chút nào cả…”

 

 

Nhưng vì anh ấy đã bảo là không mệt nên tôi không thể nói thêm gì hết. Thực ra là, ngay cả khi anh ấy ôm thì tôi vẫn không có chút cảm giác ngột ngạt nào cả. Tôi quay người lại để thoải mái hơn. Bleon là một chỗ dựa rất vững chắc, vì vậy tôi cảm thấy rất an tâm và thậm chí còn có thể được chiêm ngưỡng được khung cảnh bên ngoài nữa.

 

 

Xe ngựa cứ chạy một mạch thẳng vào trong trung tâm thành phố. Tôi có thể nghe thấy đủ loại âm thanh ồn ào từ chỗ trung tâm thành phố đông đúc và náo nhiệt này bên ngoài cửa sổ. Tôi nhìn khung cảnh cứ thay đổi liên tục bên ngoài mà không hề rời mắt dù chỉ một chút. Sau đó xe ngựa dừng lại.

 

 

“Chúng ta đã đến nơi rồi.”

 

 

 

 

Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 31
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.