Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 25

Trans : Gabe

Beta: Meiyu

 

Chương 25

 

Sau khi lục tìm lại ký ức, tôi ngạc nhiên nhìn anh ấy và hỏi,

 

“Vậy lúc đó, người đeo mặt nạ cún con là công tước sao?”

 

“Đúng thế…”

 

Có lẽ bởi vì biết tôi không nhớ nên không có quá nhiều thất vọng ở trong đôi mắt của Bleon. Nhưng anh ấy có vẻ hơi buồn.

 

“Sau đó khi gặp lại lũ trẻ đã quấy nhiễu anh, anh đã lấy hết can đảm và làm theo lời vợ dặn. Sau đó những đứa trẻ thực sự không làm phiền anh nữa”

 

“ Thật là tốt quá.”

 

“Sau tất cả, vợ luôn là đúng nhất.”

 

“Đó là do Công tước đã hành động một cách dũng cảm mà.”

 

“Dũng khí đó là do em cho anh đó vợ. Nếu ngày đó không gặp em, có lẽ chúng sẽ tiếp tục bắt nạt anh đấy chứ.”

 

“Nhưng không phải ai cũng có thể dũng cảm như vậy. Mặc dù em nói với anh điều đó, nhưng em cũng không thể làm nó mà.”

 

Bleon đã hiểu những gì tôi nói, anh nhìn vào tôi mà không nói lời nào chỉ đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán tôi.

 

“Từ giờ trở đi anh sẽ bảo vệ em. Nên em sẽ không phải chịu tổn thương nào nữa đâu.”

 

Lời nói của Bleon đã khiến thấy tôi sợ hãi. Khi tôi nhớ lại những khoảnh khắc cô đơn đó, những nỗi đau ấy của Astell đã truyền sang tôi. Và cuối cùng, nước mắt cũng vương lại trên khóe mắt tôi. Bleon đưa tay vuốt nhẹ lên nó.

 

“ Đừng khóc mà…”

 

“…Em không khóc mà.”

 

“Nếu vợ khóc, anh sẽ chết vì đau đớn mất.”

 

Sau đó Bleon cầm lấy tay tôi và đưa nó phủ lên trái tim anh ấy. Bằng cách nào đó, trái tim của anh ấy cũng đập nhanh như tôi trước đó. Tôi cảm thấy anh ấy không hề khác tôi, vì vậy ngay khi cảm nhận được nhịp tim của Bleon trong lòng bàn tay, cảm giác ngứa ngứa kì lạ trong tôi đã dần ổn định lại. 

 

Cảm giác này là sao vậy? Liệu những cảm xúc này dành cho anh ấy như thế này là thuộc về Astell hay là của tôi chứ? Cảm xúc của Astell đã bị đồng hóa với tôi rồi. Tôi bắt đầu cảm thấy ngày càng bối rối nhưng nó lại không phức tạp lắm. Tôi chỉ muốn chấp nhận nó, dù bất kể nó là gì, bất kể nó là của Astell hay là của tôi. 

 

“Anh có thể hôn lên mắt em được không?”

 

Bleon tiến lại gần tôi một lần nữa, gây những gợn sóng lên trái tim đang kích động của tôi.

 

“Sao cơ?”

 

“... Anh có thể không?”

 

Người đàn ông này, cho tới bây giờ, đã nghe rất nhiều lời từ chối của tôi đang hỏi tôi một cách cẩn thận như mọi khi. Có thể vào một ngày khác, nếu không phải là hôm nay, tôi sẽ tiếp tục từ chối. Nhưng hôm nay là một ngày đặc biệt, bởi vì nó là ngày hôm nay, nên tôi ngoan ngoãn gật đầu

 

“... Anh có thể.”

 

Ngay khi Bleon nghe được sự cho phép của tôi, khuôn mặt của anh ấy tiến lại gần hơn. Và anh ấy dịu dàng đặt đôi môi mềm mại lên mí mắt tôi. Trái tim vốn đang đập nhanh từ trước giờ của tôi giờ lại càng đập nhanh hơn và nhanh hơn nữa, nhưng cũng vào lúc này, tâm trạng của tôi càng trở nên mềm mại và thoải mái hơn với một nụ cười ở trên môi.

 

Bleon vẫn để môi của anh ấy trên mắt tôi khá lâu và tôi cũng nhắm mắt cho tới khi anh ấy hài lòng rời đi. Khi cảm nhận được đôi môi của anh ấy rời đi, tôi liền cảm thấy xấu hổ và tôi ôm chặt lấy cổ của anh ấy. Đây chỉ hoàn toàn là vì ngại ngùng không muốn cho anh ấy thấy khuôn mặt đỏ bừng của mình thôi, tôi tự nhủ.

 

“... Bây giờ thì đi ngủ thôi nào.”

 

Bleon cười mãn nguyện với hành động này, anh ấy dịu dàng vuốt ve mái tóc đỏ của tôi, như thể đang đếm cẩn thận số lần vuốt ve tôi từng cái một vậy.

 

“Chúng ta phải đi ngủ ngay thôi vì ngày mai còn một quãng đường dài phải đi đấy.”

 

Tôi nhanh chóng thúc giục Bleon ngủ ngay.

 

“... Anh biết rồi. Vợ ơi, ngủ ngon nhé.”

 

Thật may là anh ấy không còn nói thêm gì nữa.

 

“… Ngủ ngon nhé, chồng của em.”

 

Và chúng tôi chìm vào giấc ngủ như thế, đây là đêm đầu tiên chúng tôi cảm thấy ấm áp và thoải mái khi ở đây.

 

Ngày hôm sau khi tỉnh giấc, tôi vẫn nằm trong vòng tay của Bleon, anh ấy đang nhìn tôi như là muốn chờ tôi thức vậy.

 

“Em tỉnh rồi à vợ?”

 

“Vâng ạ.”

 

“Em ngủ ngon không? Cảm thấy trong người thế nào?”

 

Khi Bleon hỏi về trạng thái của tôi, tôi có cảm giác cảm hơi nặng nề và cơ thể cứng đơ, chắc là do tôi đã không di chuyển trong trong vài giờ nên thế. Tuy nhiên, chỉ cần chịu đựng thêm một ngày nữa thôi, chúng tôi sẽ tới điểm đến. Đó là lí do vì sao tôi cố gắng giấu đi biểu hiện của mình nhiều nhất có thể để tránh cho Bleon lo lắng và giả vờ như không có gì xảy ra. 

 

“ Em ổn. Mọi thứ đều không tệ. Còn Công tước thì sao?”

 

“Anh ổn. Nhưng... em thật sự ổn chứ?”

 

Thật sự cũng rất khó khăn kể từ lúc bắt đầu lừa dối anh ấy, người luôn dõi theo tôi một cách nồng nhiệt.

 

“Thật thì, em có chút không khỏe lắm, nhưng em có thể chịu được.”

 

Thế nên thay vì lừa dối anh ấy tôi đã nói sự thật. Và cũng đúng khi tôi có thể chịu được điều đó.

 

“Em có muốn nghỉ ngơi thêm một ngày không?”

 

“Không cần đâu. Em có thể chịu được mà.”

 

“Nhưng…”

 

Dường như lời này sẽ chẳng bao giờ kết thúc, nên hai tay tôi giữ lấy má của anh ấy, mắt đối mắt nói với một giọng chắc nịch.

 

“Nếu thật sự quá khó khăn, em sẽ nói với anh. Hãy nhanh lên và sẵn sàng đi thôi nào.”

 

Khi nghe tôi nói, Bleon khẽ gật đầu, những đôi mắt anh ấy vẫn không giống được vẻ lo lắng.

 

“Được rồi… Nếu thực sự không chịu được, em phải nói cho anh ngay nhé.”

 

“Vâng. Tất nhiên rồi.”

 

Thế là, sau bữa nhẹ, chúng tôi cùng khởi hành đi tới Kren, không khí trên xe ngọt ngào hơn hôm qua nhiều, có lẽ là do tôi cảm thấy tôi đã tiến gần hơn với Bleon hơn lúc trước. Anh ấy tỉ mỉ, liên tục kiểm tra xem liệu tôi có ổn hay tôi có bị đau không và tôi cũng không bài xích sự chăm sóc này của anh ấy. Chúng tôi thỏa mãn cơn đói bằng bánh mì và nước uống mà Bleon đã mua hôm qua.

 

Tuy nhiên, trạng thái của tôi không được tốt lắm, lưng và mông của tôi đã bắt đầu đau do tôi phải ngồi trên xe suốt thời gian dài. Ghế ngồi được đệm bằng lông và da thú, nhưng đường đi không bằng phẳng, nên có vẻ phía sau tôi luôn bị chấn động.

 

“Ha…”

 

Cơn đau không hề biến mất, nên tôi thở dài một tiếng đầy khó khăn. Nhưng Bleon, người không hề rời mắt khỏi tôi, lần nữa lại chú ý tới sự không thoải mái này.

 

“Vợ à, em đang không ổn đúng không?”

 

“Cái đó… Nó khá là khó khi phải ngồi mãi như này.”

 

“Chúng ta nghỉ ngơi một lát nhé?”

 

“Không đâu. Chỉ còn một đoạn đường ngắn nữa thôi. Có thể trời sẽ tối sau khi chúng ta nghỉ ngơi và anh biết đấy con đường vào buổi tối thường rất nguy hiểm”

 

Chúng tôi dự kiến sẽ đến nơi trong ngày hôm nay và phải đi thêm 2 giờ nữa, nên tôi phải kiên nhẫn hơn. Nhưng khi tôi ý thức được điều đó, cơn đau càng trở nên tồi tệ hơn, thật khó để giữ được sự bình tĩnh trên khuôn mặt của mình.

 

“Vợ ơi.”

 

“Sao thế?”

 

Bleon gọi tôi với một giọng khá nghiêm túc.

 

“Vợ à, anh không thể nhìn em chịu đau thêm một lúc nào nữa. Chúng ta sẽ sớm đi qua một ngôi làng, và hãy nghỉ ngơi ở đó 1 ngày và hãy rời đi vào ngày mai. Cái đó hoặc là…”

 

Nhìn thấy anh ấy ngừng lại một lúc, tôi nghĩ rằng anh ấy sẽ nói ra điều gì đó rất nghiêm trọng thêm lần nữa, nên tôi cảm thấy lo lắng mà không vì một cái gì cả.

 

“Anh sẽ ôm em.”

 

Lại một lần nữa, anh ấy lại nói những từ mà tôi không tưởng

 

“Không, không thực sự cần thiết đâu… Em có thể chịu đựng được mà.”

 

“Vậy nên chúng ra sẽ nghỉ ngơi ở ngôi làng kế tiếp. Anh sẽ nói với mọi người về việc này.”

 

Tuy nhiên, Bleon đã không cân nhắc sự kiên nhẫn chịu đựng của tôi trong các sự lựa chọn của anh ấy.

 

“Chờ đã!”

 

Tôi cắt ngang cuộc trò chuyện của Bleon với các kỵ sĩ ở ngoài kia. Tôi nhanh chóng lắc đầu. Mặc dù tôi đã bị đau trong nhiều giờ và cũng không biết được tôi còn có thể trụ được bao lâu nữa. Tuy nhiên, việc dành thêm một ngày nghỉ ở ngôi làng là không cần thiết, việc đó quá lãng phí về tiền bạc và thời gian. Nhưng sự lãng phí này không chỉ với tôi mà còn với tất cả mọi người đi cùng. Vậy nên tốt nhất là dựa vào người thân nhất với tôi. 

 

“… Ôm em đi.”

 

Sau khi đạt được thỏa thuận, tôi rất xấu hổ và ngại ngùng, tôi đưa tay về phía anh ấy và bảo anh ấy ôm tôi với giọng nhỏ xíu. Bởi vì Bleon rất cao và khỏe nên anh ấy có thể ôm tôi một cách nhẹ nhàng. Rồi tôi cũng theo phản xạ ôm chặt lấy cổ của anh ấy.

 

“Em có nặng không..?”

 

“Không, em không hề nặng chút nào hết.”

 

Bleon nói thầm vào tai tôi với một giọng êm ái.

 

“Thế nên, hãy thư giãn đi nào. Nếu cứ căng thẳng như này, sau này em sẽ bị đau cơ đấy.”

 

“Nhưng mà…”

 

Một lần nữa, tôi cảm nhận được sự rắn chắc giữa hông và eo của mình

 

“Việc này là là điều không thể tránh khỏi nên đừng quá lo lắng vợ nhé. Thật xin lỗi khi anh không thể làm gì khi vợ ốm…”

 

“…”

 

Tôi không biết phải nói gì, trong chốc lát tôi đã im lặng. Đột nhiên tôi thấy trong xe ấm lên. 

 

“Em nghĩ là có chút nóng khi chúng ta ngồi cùng nhau. Em sẽ ngồi xuống nệm bên cạnh và kiên nhẫn thêm một chút nhé.”

 

Tôi vặn vẹo thoát khỏi vòng tay của anh ấy với cái cớ là bị nóng.

 

“Không đâu. Anh sẽ quạt cho em nên cứ ngồi ở đây đi.”

 

Tuy nhiên, Bleon đã cho tôi thấy rằng anh ấy sẽ không để cho tôi rời đi. Một lần nữa tôi lại ở trong vòng tay của anh ấy và được anh ấy quạt bằng cái tay mà không vòng qua sau lưng tôi.

 

“Tốt hơn rồi chứ?”

 

“Vâng…”

 

Không có lí do nào để nói là không mát mẻ khi được một người đàn ông mạnh mẽ như thế đang quạt cho tôi. Tôi khẽ gật đầu và vùi đầu vào ngực anh ấy. Thay vào đó, khi Bleon ôm tôi, lưng và hông của tôi không còn đau nữa. Tuy nhiên tình trạng không thoải mái của cơ thể vẫn còn, như là có ai đó đang đè lên vai tôi. Đó là lý do tại sao khi Bleon nhẹ nhàng chạm vào lưng tôi, cơn buồn ngủ của tôi lập tức ập đến. 

 

“Em không thể ngủ…”

 

Nhưng tôi đã gật đầu mà không hề nhận ra điều đó

 

“Ngủ đi nhé. Chúng ta sẽ tới nơi khi em thức dậy.”

 

Và đó là những từ cuối cùng tôi nghe được từ Bleon trước khi tôi chìm vào giấc ngủ, và vào một lúc sau đó, tôi đã đi vào giấc ngủ thật sâu.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 25
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.