Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 23

Trans: May

Beta: Meiyu

 

 

Chap 23

 

Cả giọng nói và biểu cảm đều thể hiện rõ vẻ thất vọng của anh ấy. Nhưng tôi chẳng thể làm được gì vào lúc này cả. Vì vậy tôi bước qua anh ấy và đi thẳng vào phòng tắm. Tôi đã quá mệt mỏi và mắt tôi thì liên tục muốn nhắm lại, ấy vậy mà tôi vẫn phải rửa sạch hết bụi bẩn bám mọi nơi trên cơ thể của mình mỗi khi bước lên xe ngựa. Tôi cố gắng thoát khỏi cơn buồn ngủ bằng cách mở to đôi mắt ra, tự mình tắm rửa sạch sẽ và nhanh chóng rời khỏi nhà tắm. 

 

 

“Em tắm xong rồi. Công tước, anh cũng nhanh chóng vào tắm rửa đi.”

 

 

Khi tôi bước ra, tất nhiên là tôi nghĩ Baleon sẽ ở trong phòng và tôi sẽ nhắc anh ấy đi tắm rửa nhưng không hiểu sao mà lại chỉ có mỗi mình tôi ở trong phòng. 

 

 

“Anh đi đâu rồi?”

 

 

Có khi nào anh ấy muốn đi chơi một lúc không? 

 

 

Tôi ngồi xuống ghế và đợi anh ấy nhưng tôi không thể cưỡng lại được cơn buồn ngủ đang ập tới. Vì thế tôi leo lên giường và thu mình nằm vào một góc. 

 

 

“Nếu mình nằm ngủ như thế này, liệu Bleon có thể nằm bên cạnh mình được chứ?”

 

 

Tôi nằm sát vào bức tường trong góc, nhưng tôi không thể ngủ một mình được. Và thế là tôi cố gắng mở to đôi mắt nhất có thể nhưng một lần nữa, tôi không thể đánh bại được cơn buồn ngủ và ngay lập tức, tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu. 

 

***

 

Đột nhiên, mắt tôi mở to ra. Tôi tỉnh dậy và không thấy ai nằm cạnh tôi nên tôi quay người lại để xem Bleon đâu. Anh ấy đang ngủ trước mặt tôi, nhưng anh không nằm bên cạnh mà là đang ghé nửa người vào giường trong khi đang quỳ trên sàn nhà để ngủ đối diện với tôi. 

 

 

Thậm chí khi ngủ ở vị trí bất tiện đó, anh vẫn nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi mà vẫn không buông ra. Tôi thoáng ngắm nhìn gương mặt của anh ấy. Và cũng giống như những lần cảm nhận trước đó, anh có gương mặt thật đẹp khi ngủ. 

 

 

‘Mình đã ngủ trong bao lâu rồi nhỉ?’

 

 

Khi đang ngắm anh, tôi bỗng nhìn ra ngoài cửa sổ và dù màn đêm đã buông xuống nhưng ánh trăng vẫn thật rực rỡ. Tôi không thể để anh ấy tiếp tục ngủ như vậy được nên tôi nhẹ nhàng lay vai Bleon. 

 

 

“Bleon.”

 

 

Có lẽ do tôi chỉ vừa mới tỉnh dậy nên đã vô thức gọi tên anh. Anh từ từ mở mắt khi tôi gọi tên anh. 

 

 

“Vợ à…”

 

 

“Sao anh lại ngủ như vậy? Ngủ thế sẽ không thoải mái đâu.”

 

 

Bleon chớp chớp mắt và dường như anh đã nắm bắt được tình hình trong giây lát. 

 

 

“À…”

 

 

“Hãy nằm ngủ bên cạnh em… Lên đây nhanh nào.”

 

 

Tôi nhích người sát thêm vào tường để anh có thể nằm xuống bên cạnh tôi. 

 

 

“Không đâu. Anh thích ngủ như thế này hơn.”

 

 

“Nhưng anh ngủ vậy thì làm sao mà thoải mái được? Đừng cãi nữa, và chỉ cần lên giường nằm cạnh em thôi.”

 

 

“Anh ổn mà… Nhỡ anh lên nằm rồi khiến vợ khó chịu thì anh biết làm sao ?”

 

 

“Em không khó chịu chút nào đâu. Nhanh lên giường ngủ đi.”

 

 

Khi Bleon tiếp tục lẩm bẩm, tôi nắm lấy bàn tay và kéo anh lại gần. Sau đó, anh miễn cưỡng đứng dậy và đặt cơ thể vạm vỡ của mình bên cạnh tôi. Nhưng đúng như dự đoán, khi cả hai chúng tôi đều nằm xuống, chiếc giường không còn một chỗ trống nào. Bleon to lớn hơn tôi tưởng, nên cánh tay của anh đang chìa ra ngoài giường. 

 

 

Khi ngủ cánh tay cứ chìa ra vậy thì thật không thoải mái chút nào, anh ấy sẽ khó ngủ mất. Tôi tin rằng vai của anh sẽ bị cứng lại vào ngày mai nên tôi ngẩng đầu lên nhìn anh với ánh mắt đầy lo lắng. 

 

 

“Anh sẽ ngủ trên sàn nhà. Như thế, em có thể ngủ thoải mái hơn.”

 

 

Như hiểu được ánh mắt của tôi, Bleon bật dậy khỏi giường và cố gắng trấn an tôi bằng một nụ cười. 

 

 

“Anh đợi đã.” 

 

 

Tôi vội vàng giữ anh lại và nắm lấy cánh tay của anh. 

 

 

“Anh không thể nghiêng mình để ngủ cạnh em sao?”

 

 

Những gì tôi có thể nói chỉ là muốn anh hãy nghiêng mình qua và ngủ đi. Nhưng tôi cũng không muốn anh nằm ngủ dưới sàn nhà thế nên đó là cách duy nhất để hai chúng tôi có thể ngủ cùng nhau trên một chiếc giường nhỏ. 

 

 

“Làm vậy sẽ không thoải mái đâu vợ à. Anh ổn mà, vậy nên em đừng lo lắng gì nữa và hãy nằm xuống ngủ đi.”

 

 

“Vẫn…”

 

 

“Mà chỉ có một cách giải quyết chuyện này thôi...”

 

 

“Làm thế nào cơ?”

 

 

“Nhưng anh không nghĩ là Vợ sẽ thích cách này lắm đâu…”

 

 

“Cách gì vậy?”

 

 

Dù tôi tiếp tục tra hỏi nhưng Bleon vẫn không dễ dàng nói ra suy nghĩ của mình. Điều gì đã khiến anh nghĩ rằng anh đang do dự để nói như vậy? 

 

 

“Anh cứ thoải mái nói với em đi.”

 

 

“...Anh có thể ôm em ngủ.”

 

 

“Anh nói gì cơ? À…”

 

 

Trước câu nói bất ngờ của anh, tôi ngước mắt nhìn với vẻ mặt đầy khó hiểu.

 

 

“Vợ, thế anh sẽ ngủ trên sàn nhà vậy. Ngày mai em còn phải ngồi trên xe ngựa khá lâu nên em hãy giữ gìn thể lực của mình thật tốt, nếu không em sẽ mệt mỏi hơn ngày hôm nay đấy.” 

 

 

Và như thể anh biết được phản ứng của tôi là từ chối, Bleon mỉm cười và bước xuống giường. Mỗi hành động của anh đều không ẩn chứa bất kỳ nỗi oán hận hay hối hận nào cả và tôi chỉ nhìn chằm chằm vào anh như vậy. 

 

 

“...Nhưng liệu chúng ta có thể nắm tay nhau ngủ như trước được không?”

 

 

Bleon hỏi khi xem xét cẩn thận phản ứng của tôi. Trong một khoảnh khắc, hành động của anh khiến tôi cảm thấy như có một viên đá ghim vào tim mình. 

 

 

‘Anh có vấn đề gì khi không ôm mình sao’ 

 

 

Điều gì đã khiến đứa trẻ này lại rút lui nhanh như vậy? Điều gì đã khiến anh tự ý thức về tôi như vậy? Anh đã kết thúc quá trình trị liệu thuốc của mình nên tôi nghĩ anh sẽ ổn dù đó chỉ là một cái chạm hay một nụ hôn sâu. 

 

 

“Anh hãy đến đây nào.”

 

 

Tôi nắm lấy cánh tay anh và kéo anh trở lại giường. 

 

 

“Hử…”

 

 

“Anh hãy lên đây và… nằm ngủ bên cạnh em đi.”

 

 

“... Có thật không vợ?”

 

 

Anh hỏi lại tôi như thể anh không thể tin được điều gì đang diễn ra. 

 

 

“... Vâng. Đến giờ anh phải đi ngủ rồi.”

 

 

Tôi nhún vai với vẻ thờ ơ. Nhưng Bleon vẫn ngồi yên một chỗ ở trên sàn nhà. 

 

 

“Anh không muốn sao?”

 

 

“Anh muốn chứ.”

 

 

Bleon trèo lên giường sau lời phủ nhận vội vàng của mình nhưng anh ấy có vẻ vẫn nghi ngờ với những gì đang xảy ra. 

 

 

‘Mình đã từng tàn nhẫn đến vậy sao?’

 

 

Tôi cảm thấy hối tiếc vì tôi đã gửi bao nhiêu tín hiệu từ chối mà anh lại có phản ứng ngập ngừng như vậy. Thế nên, điều đầu tiên là tôi sẽ nằm thẳng mình trên giường. 

 

 

“Anh không định ngủ à?” 

 

 

“Anh… có chứ.”

 

 

Tôi nghe thấy một giọng nói run rẩy như thể anh đang sắp khóc nên tôi cố gắng ngẩng lên nhìn anh nhưng được một lúc thì tôi đã nheo mắt lại. Bleon đang ôm tôi trong vòng tay của anh ấy. Anh đặt một cánh tay dưới đầu tôi để kê thành cái gối và cánh tay còn lại ôm tôi nhẹ nhàng. Khi cơ thể của anh ở gần hơn, tôi cảm nhận được một cảm giác thật an toàn. 

 

 

“Như vậy có sao không? Em có thấy khó chịu không?”

 

 

“Vâng. Em ổn mà… Còn Công tước, anh có thấy khó chịu không ?” 

 

 

“Không đâu. Anh thích lắm.” 

 

 

Sau đó anh nhẹ nhàng vuốt tóc tôi một cách trìu mến. 

 

 

Thế nhưng…

 

 

‘Tại sao lại có thứ gì đó cứ chọc mạnh vào bụng mình vậy?’

 

 

Tôi không muốn để tâm đến nó nhưng việc cảm thấy bị đụng chạm như vậy trong thời gian dài khiến tôi không có lựa chọn nào khác. Tôi lùi ra càng xa càng tốt. Và như thể anh cảm nhận được hành động của tôi, một tiếng thở dài vụt qua trên đầu tôi. 

 

 

“Ha..Anh xin lỗi vợ nhé. Anh không thể làm gì khác được. Anh đã nói với em rồi, anh sẽ cương lên dù chỉ chạm nhẹ vào em…”

 

 

Những lời anh từng nói với tôi vài ngày trước dần hiện lên trong tâm trí tôi. 

 

 

“... Nó sẽ trở lại như ban đầu được chứ…?”

 

 

Khi tôi hỏi, anh ôm chặt tôi hơn như thể anh không muốn rời xa tôi vậy. 

 

 

“...Không đâu vợ. Nhưng… anh nghĩ sẽ tốt hơn nếu hông của chúng ta cách xa nhau một chút..”

 

 

“...Vâng."

 

 

May mắn thay, Bleon đã kéo eo anh lùi ra sau và cậu nhỏ của anh ấy không còn chọc vào bụng tôi nữa. Nếu ai đó nhìn chúng tôi nằm từ trên cao, cách chúng tôi ôm nhau ngủ sẽ trông hơi nực cười, vì vậy tôi bật cười thành tiếng. 

 

 

“Sao em lại cười vậy? Vợ ơi?”

 

 

“Không có gì đâu. Chỉ là giờ em thấy kiểu nằm này khá là buồn cười thôi.” 

 

 

“Hử…”

 

 

“Em cười vì nếu ai đó nhìn thấy chúng ta ôm nhau kiểu này thì họ sẽ thấy nó thật hài hước.”

 

 

“Chắc chắn họ sẽ như vậy.”

 

 

“Đúng anh nhỉ?”

 

 

Chúng tôi cùng cười đùa với nhau một lúc. 

 

 

“Ồ, nhưng trước đó anh đã đi đâu vậy?”

 

 

“Anh đi mua chút đồ ăn cho em, vợ à, phòng khi em đói ấy mà.”

 

 

“Anh đi một mình sao, Công tước?”

 

 

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng anh sẽ làm một việc nào đó theo ý của anh nên tôi ngạc nhiên hỏi anh. 

 

 

“Ừ… Có một cửa hàng ngay dưới tầng một.”

 

 

“Anh đã mua gì vậy?”

 

 

“Một ít bánh mì và một chút gì đó để uống.”

 

 

Tôi ngẩng đầu ra khỏi vòng tay của anh ấy và kiểm tra trên bàn để xác nhận xem anh ấy đã mua gì. Mặc dù tôi chỉ có thể nhìn thấy một chút khi tôi ngẩng lên nhưng quả thật là có một vài ổ bánh mì và một chai nước trên bàn. 

 

 

“Giờ em không thèm ăn lắm nên hãy ăn khi ngồi trên xe ngựa vào ngày mai. Cả hai chúng ta cùng ăn nhé.” 

 

 

“Được thôi em.”

 

 

“Giờ chúng ta nên nhắm mắt ngủ chứ?”

 

 

Tôi cần phải nghỉ ngơi và ngủ đủ giấc để ngày mai tiếp tục ngồi xe ngựa. Và vì tôi đột ngột tỉnh giấc giữa chừng nên tôi cũng hơi buồn ngủ. 

 

 

“Chúng ta có thể nói chuyện thêm lúc nữa không?”

 

 

“Nói chuyện ư?”

 

 

Thế nhưng, Bleon trả lời với một giọng điệu buồn bã giống như anh không muốn đơn giản chỉ là ngủ như thế này. 

 

 

“Đúng vậy. Anh muốn nói chuyện nhiều hơn với vợ của mình.”

 

 

Mặc dù tôi đang buồn ngủ, tôi cũng cảm thấy một chút nuối tiếc giống như Bleon vì một vài lý do nào đó. Giờ thì giữa chúng tôi đã không còn khoảng cách nữa mà chỉ cảm thấy hơi nóng một chút vì thời tiết vẫn đang là mùa hè, nhưng điều đó không hề khó chịu chút nào bởi sẽ có một cơn gió mát lạnh thổi vào. 

 

Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 23
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.