Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 18

Trans: Mandy

Beta: T r a n, Kumaru



 

Ly hôn.

 

Tôi phải ly hôn với anh ấy.

 

Chà, với cảm xúc của anh ấy hiện giờ, tôi không nghĩ anh ấy sẽ dễ dàng chấp nhận quyết định này, nhưng tôi nhất định phải thử. Tuy nhiên, Bleon rất nghe lời tôi, đó có lẽ là tia hy vọng duy nhất. Nếu tôi đưa ra một lý do chính đáng và nói chuyện đó một cách hợp lý, Bleon có thể bị lung lay.

 

'Và mình sẽ làm gì nếu anh ấy không hiểu?'


 

Tôi không muốn sống với anh ấy nữa, tôi nên làm gì? Nơi nào có khởi đầu, ở đó cũng có kết thúc. Nếu bạn đã kết hôn thì cũng có thể ly hôn. Giờ đây, anh ấy gần như đã hết nghiện và trở lại bình thường, Bleon có thể sẽ trở thành một Công tước chính thức nếu quản gia chăm sóc tốt cho anh.


 

Không có tôi từ nay anh ấy sẽ ổn thôi. Bleon sẽ có một cuộc sống tốt đẹp. Anh vẫn còn trẻ nên anh ấy sẽ sớm lấy được một người vợ tốt và có một cuộc sống tốt đẹp hơn nhiều so với hiện tại.


 

'Ah,'

 

Tim tôi lại nhói đau.

 

‘Astell. Tôi thực sự xin lỗi, nhưng tôi nghĩ điều này là dành cho tôi. '

 

Cũng như lần trước, tôi xoa xoa chỗ đau trong tim rồi quay ra tránh ánh nhìn của Bleon. Nhưng từ một khoảng cách xa, Bleon đang lặng lẽ quan sát tôi.


 

"Bleon?"

 

Khi tôi gọi cho anh ấy, Bleon đã ngay lập tức đến bên tôi.

 

"Vợ…"

 

"Tại sao anh lại đến? Anh ra đây khi nào vậy? ”

 

"Đúng. Vợ đi thì anh theo ra ngoài ngay. Anh nhớ em, Vợ… ”

 

"Thật ư?"

 

Không, chúng ta đã xa nhau bao lâu đâu…?


 

Anh trông như một chú cún con đợi chủ về, nhất thời tôi bật cười. Bleon nhìn theo tôi và cười rất ngọt ngào. Nhưng khi tôi nhìn thấy anh ấy mỉm cười với tôi, quay lưng về phía mặt trời lặn, trái tim tôi có chút xao động.

 

'Astell cũng rất thích Bleon.'


 

Sự chân thành của cô ấy tiếp tục được cảm nhận qua nhịp đập của trái tim tôi.

 

Dù sao, Astell trước kia cũng đã thật lòng toàn tâm toàn ý đối với Bleon. Tại sao cô ấy…

 

Bây giờ có nghĩ như vậy thì cũng vô ích, nhưng tôi thấy buồn cho hai người họ.


 

'Đúng, không còn Astell nữa.'

 

Vì tôi đã nhập vào cơ thể cô ấy. Vậy linh hồn của Astell thực sự đã đi đâu?


 

‘Có lẽ cô ấy đã đi tới cơ thể của tôi?’

 

Đó có thể là một trường hợp. Có khả năng là linh hồn của cô ấy đã tráo đổi với tôi. Hoặc có lẽ nó đã biến mất? Tôi hy vọng nó là cái đầu tiên. Thật buồn khi biến mất khỏi thế giới này.

 

Vì vậy, tôi đã cầu nguyện — làm ơn. Làm ơn, nếu cô ấy có đi đâu đó, hãy để cô ấy ở trong cơ thể tôi. Ở đó, cô ấy sẽ được gia đình tôi yêu quý. Bởi vì bố và mẹ tôi yêu tôi rất nhiều. Bởi vì tôi luôn được nhắc nhở rằng mình là người con gái tốt nhất mà họ có thể có được.


 

Khi họ chỉ có một đứa con, bố mẹ tôi đã dồn hết tình cảm và sự yêu thương cho tôi. Nhưng nếu Astell không nhập vào cơ thể tôi thì tôi đã chết, và việc nghĩ đến bố mẹ tôi đau khổ khiến tôi rất buồn.

 

Vì lợi ích của mọi người, sẽ tốt hơn nếu Astell trở thành tôi, cũng như tôi đã trở thành Astell. Tôi muốn cô ấy sống hạnh phúc ở nơi tôi đã sống. Tôi hy vọng rằng cô ấy sẽ hạnh phúc với tình yêu đơn phương của mình ở đó.


 

Tất nhiên, tôi là một người thật sự ích kỷ, vì tôi rất muốn quay trở lại nơi tôi đã từng sống cho dù chỉ có một khả năng nhỏ nhất.


 

'Đừng suy nghĩ viển vông.'

 

Tôi không muốn đánh mất ý chí của mình chỉ vì cảm thấy chán nản. Tôi đã khóc rất nhiều khi mới đến đây, tôi đã rơi rất nhiều nước mắt mỗi khi nhớ về gia đình mình mà Bleon không hề hay biết. Bây giờ, tôi đã chấp nhận thực tế mới của mình.

 

"Vợ…?"

 

Bleon gọi cho tôi và đánh thức tôi khỏi dòng suy nghĩ miên man. Anh ấy nhìn tôi với vẻ mặt lo lắng.

 

"À, em chỉ suy nghĩ một chút thôi."

 

Tôi cười nhẹ với anh ấy như chưa có chuyện gì xảy ra.

 

“Mọi thứ đều ổn… phải không?”

 

“Hmm. Em không sao."

 

Bất chấp câu trả lời thẳng thắn của tôi, Bleon vẫn lo lắng, vì vậy tôi đã nắm lấy tay anh ấy.

 

"Chúng ta đi vào chứ?"


 

Nói rồi, tôi nắm lấy tay anh, định bước về biệt thự. Nhưng Bleon không hề nhúc nhích, vì vậy tôi quay lại và nhìn anh ấy.

 

"Anh có thể đi dạo thêm một chút với em không?"

 

"Đi dạo ư?"

 

"Ừ. Chúng ta không thể chỉ đi vòng quanh sao? "


 

"Chắc chắn là được rồi."


 

Vì vậy, chúng tôi đi về phía khu vườn. Đang là mùa hè, nhưng trời đang dần trở nên mát mẻ hơn, bàn tay rộng lớn ấm áp của anh ấy đã ôm lấy tay tôi. Cảm giác đó thật dễ chịu.

 

Chúng tôi đi dạo quanh khu vườn và cứ nắm tay nhau như thế. Nhưng tôi có vài điều muốn nói với Bleon, vậy tôi nên nói khi nào? Tôi vẫn đang suy nghĩ về những gì phải nói khi anh ấy còn đang nói về điều này điều kia, việc này khiến tôi không thể tập trung nổi. Sau đó, như thể Bleon cảm nhận được sự khác thường trong tôi , anh ấy đột ngột dừng bước và nhìn tôi.

 

“Có… chuyện gì sao?”

 

"Hả?"

 

"Em có mệt không? Chúng ta vào nhà nhé? "

 

“Hử. Có một chút mệt mỏi. Chúng ta đi vào bây giờ nhé? "

 

"Được rồi. Em có muốn anh cõng không, Vợ? ”

 

Tôi nói với vẻ khá mệt mỏi vì suy nghĩ về nhiều thứ, và sau đó Bleon đột nhiên nói rằng anh ấy sẽ cõng tôi.

 

"Gì cơ?"

 

"Vợ mệt mà vì vậy anh sẽ cõng em."

 

Sau đó, Bleon đặt tấm lưng rộng của anh ấy ra trước mặt tôi và ngồi xuống để anh ấy có thể nhấc tôi lên trên lưng anh ấy.

 

"Không...không sao đâu."

 

Tôi từ chối, nói rằng tôi ổn, và tôi đến gần Bleon để bắt anh ấy đứng dậy.

 

"Nào. Anh đã luôn muốn cõng vợ khi lớn lên. Vợ đã cưu mang anh từ khi anh còn nhỏ."

 

Lúc đó, tôi nhớ Astell đang đi dạo quanh khu vườn mang theo cậu bé Bleon mười tuổi. Khi đó, Bleon chắc nhỏ con hơn so với những người bạn đồng trang lứa nên Astell thường xuyên mang theo anh đi cùng.


 

"Nhanh lên. Vợ ơi… Anh cứ thế này thật khó… ”

 

Khi tôi đứng đơ ra, Bleon thúc giục tôi nhiều hơn. Rõ ràng là nhìn thấy một người cao lớn ngồi cúi người, dáng vẻ không vững vì sợ bị ngã về phía trước. Tôi không còn cách nào khác ngoài vòng tay qua cổ và dựa vào lưng anh.


 

Sau đó, Bleon dễ dàng cõng tôi. Nhưng anh ấy quá cao khiến tôi có cảm giác lơ lửng trên không trung, trong phút chốc choáng váng đó, tôi đã ôm chặt lấy cổ anh ấy.

 

"Cao quá…!"

 

"Vậy chúng ta có nên hạ thấp hơn một chút không?"

 

Nói rồi, Bleon hơi khuỵu gối.

 

"Không sao, cứ đi thôi nào."

 

Ngay cả khi đã nghe thấy lời tôi nói, Bleon vẫn bước đi với đầu gối khuỵu xuống.

 

“Em chưa thích nghi được là vì em phải lên cao bất ngờ. Nhưng bây giờ thì ổn rồi. Và còn nếu anh cứ tiếp tục bước đi như vậy, nó sẽ trở nên khó khăn hơn cho anh đó.”

 

Khi tôi bảo anh ấy lần nữa hãy đứng thẳng lên, Bleon cũng đã nghe lời tôi, anh đã duỗi thẳng đầu gối ra.

 

“Vợ rất nhẹ nên không khó khăn gì cả. Em có thể ở trên anh như thế này cả ngày ”

 

"Hả…?"

 

Trước trò bịp dễ thương của Bleon, một tràng cười của tôi vang lên, và tôi ôm anh ấy chặt hơn.

 

Bleon đưa tôi vào phòng ngủ của chúng tôi trên tầng hai. Và Bleon cẩn thận đặt tôi xuống giường.

 

"Cảm ơn anh vì đã khiến em cảm thấy vui vẻ hơn."

 

Sau khi tôi nói lời cảm ơn, Bleon nhìn tôi chằm chằm. Rồi anh ấy đột ngột quay mặt về phía tôi.

 

"Anh muốn hôn…"

 

Ngay trước khi môi chúng tôi chạm nhau, anh ấy đã xin phép tôi. Nhưng tôi lùi lại gần thành giường. Trước sự từ chối của tôi, biểu cảm của Bleon đột nhiên ỉu xìu. Tôi đến ghế sofa, ngồi xuống và gọi Bleon.

 

"Anh có thể đến đây và ngồi xuống không?"


 

Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 18
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.