Bạn đang đọc:Tiểu Thiên Thần Của Công Tước QuỷChương 30

Evan nước mắt rơi lã chã cầu xin nàng bằng dáng vẻ đầy tuyệt vọng, cậu ta dập đầu khẩn thiết van xin. Mạnh đến nỗi trầy cả da thịt mà chảy máu.


Người nào nhìn vào cũng sẽ không khỏi cảm thấy chua xót trước số phận nghiệt ngã của đứa trẻ này. Nàng cũng không nghi ngờ vì căn bản nếu cậu thật sự muốn lợi dụng nàng thì ngay trong tòa tháp đen ở Rosaline đã làm rồi, cần gì đến giờ lại phải mạo hiểm như vậy.


Nói thật ra Eirlys vốn không nợ cậu ta bất kỳ ân huệ nào cả, ngoài việc đưa cơm cùng đồ dùng đến theo đúng mệnh lệnh đã ban từ trước đó của thánh đường chăm sóc cho nàng sống sót. Thì Evan cùng chỉ như bao kẻ khác, đối với nàng vô cùng thơ ơ, thậm chí còn có cả khinh miệt một tai ương như nàng.


Nhưng Eirlys nợ mẹ cậu!


Nàng nợ vú nuôi Donna rất nhiều, thậm chí còn nợ cả sự sống mà mình đang có được. Eirlys lớn lên bình an được đều là do bà chăm và cũng chỉ có một mình bà không coi nàng là ác quỷ mà dạy bảo nuôi lớn.


Cảm xúc xưa nay của Eirlys đều rất máy móc, cho dù là người thân nàng đối xử cũng rất sòng phẳng, ân tình này nếu đã không thể trả cho người đã chết thì chi bằng hôm nay trả cho người thân của bà.


Eirlys hiện tại không muốn phải mắc nợ ai cả.



Nàng đi theo Evan đến nhà chứa nô lệ, bên cạnh đó không thể tránh khỏi việc Maria cùng William luôn luôn kề sát bên người. Theo sau còn là năm kỵ sĩ cao lớn được William điều đến để bảo vệ nàng.


Nếu không phải vì Eirlys thành thật kể lại sự giúp đỡ trong quá khứ của mẹ đứa trẻ này với cô cho William, cậu ta cũng không dễ gì để nàng tới nơi thập kém, trập trùng nguy hiểm như vậy.


Tuy ban đầu có chút không tán thành với ý muốn của nàng nhưng William cũng không phải không hiểu rõ là người thì ai lại muốn mắc nợ người khác chứ. Ngay chính cậu còn không thích điều này sao có thể ép buộc nàng.


Giúp Eirlys một lần thanh toán sòng phẳng, dù sao tên nhóc này sau có gây ra chuyện ngu xuẩn gì cậu sẽ ra tay xử lý, nàng ấy cũng không còn lý nào mà ngăn cản được cả.


“Ta sẽ lệnh cho quản sự đưa ông ta cùng thầy thuốc tới đây, sức khỏe của nàng không thể đến một chỗ đầy mầm bệnh như vậy được. Maria chăm sóc nàng ấy, có chuyện gì thì kêu kỵ sĩ ở bên ngoài, họ sẽ luôn túc trực ở đó.”


“Dạ vâng, thưa ngài thủ tướng.” Maria cung kính trả lời cậu.


William đưa nàng đến một nhà gỗ nhỏ ngay gần đó, nơi đầy vô cùng sạch sẽ ấm áp. Bởi vì là chỗ làm việc và nghỉ ngơi của quản sự nên sẽ đỡ hơn là phải ở chung với một đám nô lệ không sạch sẽ. Cậu không muốn Eirlys phải bước vào nhà chứa nô lệ tìm người lên đành đích thân đi một chuyến, lúc chuẩn bị rời đi cũng không quên căn dặn cẩn thận hai người bọn họ.


William ánh mắt thoáng chốc liền trở lên sắc lạnh nhìn đứa trẻ nô lệ luôn sợ sệt núp sau nàng, không tiếc lời đe dọa cảnh cáo cậu ta thêm một lần nữa.


“Còn ngươi! Nếu dám có mưu đồ bất chính gì, ta sẽ không chỉ lấy mạng của một mình ngươi đâu mà sẽ là toàn bộ nô lệ đến từ Rosaline bị nhốt ở đây, hãy nhớ kỹ lấy điều đó.”


Dù không nhìn ra được bất kỳ sơ hở nào từ tên nhóc nô lệ này, nhưng một điều gì đó vẫn luôn khiến William không thể tin tưởng được, trong lòng luôn cảm thấy rất bất an nhưng lại chẳng thể làm gì khác. William nhanh chóng rời đi, làm xong việc càng nhanh càng tốt, cậu sẽ không phải thấp thỏm lo lắng cả buổi như vậy nữa.


William rời đi đã được một lúc, bầu không khí trong phòng vẫn luôn tĩnh lặng đến lạ thường. Eirlys ngồi trên ghế gỗ ánh mắt chưa từng rời khỏi đứa trẻ nô lệ tên là Evan quỳ trên đất. Cậu ta vậy mà cũng bình tĩnh đến kỳ quái, dường như sợ hãi ban nãy chỉ là ảo giác khiến nàng nghĩ ra được một điểm vô cùng bất thường.


“Ngày đội quân của của Creseent tiến đánh vào vương cung, người làm sao mà trốn thoát ra được như vậy. Ta nghe nói đại công tước không hề giữ mạng bất kì kẻ nào lại dù chỉ là một người hầu. Ngươi vì sao lại có thể lưu lạc được tới nơi này?”


Nàng đã từng hỏi qua Alex, cùng biết được rằng đại công tước hạ lệnh thảm sát tàn khốc đó là vì hơn một nửa người ở trong hoàng cung đều là tai mắt của thành đường. Để tránh việc bọn họ tiếp tục mê tín dị đoan thao túng hoàng tộc còn sót lại của Rosaline làm loạn gây hại người dân nên đã hạ lệnh giết nhầm còn hơn bỏ sót. Với thủ đoạn của đại công tước cùng sự nghiêm chỉnh chấp hành có tiếng của kỵ sĩ Creseent nàng còn tưởng mình là người duy nhất còn sống sót thôi cơ chứ...


“Thần...thần…”


Trước câu hỏi đầy bất ngờ của nàng, Evan bắt đầu tỏ ra có chút lúng túng, đôi bàn tay nhỏ luôn víu chặt lất vạt váy nàng từ đầu đến giờ bất giác buông lỏng thậm chí còn lùi về phía sau một cách đề phòng. Eirlys nhíu mày nhìn cậu, trong lòng mang theo đầy nghi hoặc suy nghĩ lại. Do dùng tinh thần không chế với Rodgo qua lâu mà đầu óc đã có chút không tỉnh táo rồi. Một phút hồ đồ liền có thể dễ bị lừa gạt như vậy.


“Không đúng! sao ngươi có thể biết ta còn sống hơn nữa còn ở trong dinh thự này, ngươi rốt cục đến đây với mục đích gì?” Eirlys không ngần ngại vạch trần bộ mặt thật của Evan, nàng nổi nóng đứng bật dậy gay gắt nhìn cậu.


Đừng nói đến xuất thân của nàng, ngay cả việc nàng còn sống hay không căn bản chưa bao giờ được truyền ra ngoài. Người của Anselm làm việc rất kín kẽ, nàng không tin một tên nô lệ tầm thường có thể vô tình biết được, trừ khi sau lừng cậu ta còn có một thế lực khác.


Nhìn sự gay gắt của tiểu thư với tên nô lệ này, Maria hoàn toàn có thể nhận được ra sự bất thường , bà vội kéo tiểu thư ra xa hắn tức giận mà la lên:


“Người đâu còn không mau bảo vệ tiểu thư bắt tên đáng nghi này lại.”


Evan nhận thấy được tình thế thay đổi không ngờ bản thân nhanh như vậy liền bị vạch trần. Cậu còn muốn cả tên quý tộc tóc vàng cao ngạo ban nãy trờ về rồi trả thù một thể, nhưng giờ thì không thể chờ thêm được nữa rồi, chủ nhân sẽ tức giận nếu cậu phá hỏng cơ hội này mắt.


"Rầm!" cảnh cửa gỗ lớn bị đạp tung ngay tức khắc, năm kỵ sĩ đi theo bảo vệ cùng một lúc xông vào rút kiếm bảo vệ nàng.


“Công chúa điện hạ lần này người không thể trốn thoát dễ dàng như trước nữa đâu. Tai ương của Rosaline! Con quỷ dữ như người nên nhận sự trừng phạt thích đáng của các vị thần khi dám hủy hoại quốc gia.”


Mang theo sự phẫn nộ hắn gằn giọng nói với nàng, khuôn mặt yếu ớt đầy sợ hãi của Evan không biết từ lúc nào liền biến thành gian xảo tàn ác.


Lời vừa dứt lời liền lôi một quả mìn nhỏ mà hắn vẫn luôn bí mật che giấu rút dây ném về phía bọn họ. Khói liền bốc lên mù mịt đến cả kỵ sĩ tiến vào bảo vệ cùng không ai kịp trở tay từng người từng người đều gục ngã, khói này có vấn đề. Maria liều mình ôm chặt lấy nàng mà bảo hộ, Eirlys muốn đưa tay lên bịt mũi bà và mình đều đã không kịp.


Thứ khói đen khó ngửi đó liền trực tiếp xông vào hệ hô hấp của bọn họ, nàng vẫn dốc hết sức mà thanh tỉnh nhưng mí mắt dường như muốn chống đối lại ý chí của Eirlys không chịu được mà cố gắng nhíu lại.


Trong khoảnh khắc mơ màng cuối cùng nàng chỉ kịp nhìn thấy bóng dáng mơ hồ của Evan. Cậu ta đang cười đầy độc ác, trên tay còn cầm một đuốc lửa đốt từng ngóc ngách trong căn phòng...


Nàng một lần nữa sẽ phải chết như vậy sao?

Bạn đang đọc:Tiểu Thiên Thần Của Công Tước QuỷChương 30
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.