Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 84



Chương 84

"Bệ hạ."

"Hả?"

“Tôi có nên đi theo ngài không? Tôi có thể cẩn thận hơn ”.

Serwin từ tốn lắc đầu.

"Không sao đâu."

"Tôi không nghĩ nó nguy hiểm như tôi lo lắng"

Bất kể cuộc thi săn bắn nguy hiểm như thế nào, ngay cả những phụ nữ đã có gia đình cũng đi. Đối với cô ấy không có ý nghĩa gì khi một người đã cố gắng hết sức để không rời xa nhau trong một giây chỉ đơn giản là bỏ đi và tự đặt mình vào quá nhiều nguy hiểm.

"Tôi không hiểu lắm."

Amelie muốn nghe rõ lý do của anh ta. Sự bảo bọc thái quá của Serwin không qua một hai ngày nhưng thái độ của anh lúc này khiến cô cảm thấy hơi khó chịu và cô không thể bỏ qua. Cô đã nhìn thẳng vào mắt của Serwin.

"Tôi không có lý do gì để không thể nhìn theo và bảo vệ em suốt buổi săn ngày hôm nay cả”

Khoảnh khắc ngắn ngủi chờ đợi câu trả lời của anh trôi qua rất chậm. Đôi mắt anh rung lên đầy do dự, rồi lại nhìn chằm chằm vào cô. Anh cười bất lực. Miệng thì cười nhưng má thì đanh lại.

'Ư ...'










Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy vẻ mặt yếu ớt như vậy của anh, Amelie không nói nên lời. Cô ấy nghĩ rằng cô ấy chỉ hỏi một cái gì đó mà cô ấy không nên hỏi.

"Amelie."

Serwin xoa đầu Amelie.

"…Ừm."

“Tôi sẽ không thể quay lại hôm nay. Đừng đợi, đi ngủ sớm đi. ”

Anh ta nói với một giọng nhẹ như thể đang chơi một trò đùa.

"Em là trẻ con sao?"

Amelie mỉm cười.

"Tôi tò mò hơn về điều đó nhưng thật kỳ lạ khi hỏi nếu ngài không muốn nói nhiều thế này."

Amelie quyết định để nó đi. Có thể hỏi điều gì đã xảy ra vừa rồi sau khi Ngày Săn bắt kết thúc.

"Cẩn thận."

Đôi tay anh từ từ và cẩn thận dời đi như thể còn vương vấn. Amelie cảm thấy hơi tiếc vì sự do dự của mình vì anh không muốn xa cô.

"Tôi thực sự có thể không đi sao?"

"Ừ, tôi sẽ đi và quay lại."









Anh kiên quyết quay lại. Trái ngược với đôi tay run rẩy, bước đi của anh rất nhanh và lạnh. Amelie nhìn bóng lưng anh và không hiểu sao lại cảm thấy có một bức tường ngăn cách giữa anh và cô.

******

Serwin rời đi trước cuộc thi săn bắn còn Amelie chuẩn bị gặp Renia.

Vì cô phải rời hoàng cung nên trang phục hôm nay rất đơn giản. Cô mặc một chiếc váy màu rượu vang có trang trí thắt lưng và áo sơ mi cổ đứng. Nó được làm bằng chất liệu vải cứng như một bộ com-lê, những đường xếp nếp buông xuống rất gọn gàng và đẹp mắt. Một dải ruy băng cắt ren được gắn trên cổ cô ấy để thêm phần tinh tế.

Tóc cô ấy được tết cẩn thận thành một bím, và cô ấy đội một chiếc mũ beret.

Cô thích mặc những bộ trang phục đơn giản để không gây chú ý nhưng bà Enard và những người hầu không nghĩ như vậy.

“Nếu là tiểu thư Renia Manverse, cô ấy chắc chắn sẽ đến đây một cách chớp nhoáng”

"Không sao đâu. Tôi không có đi cạnh tranh gì với cô ấy cả”.

“Làm thế nào về việc đeo một số bông tai—?”

Bà Enard không thể từ bỏ những cảm xúc vương vấn của mình cho đến phút cuối cùng. Cuối cùng, Amelie nhường đôi tai của mình cho cô hầu gái háo hức.

"Đủ rồi phải không?"

“Ừm, một dải ruy băng nữa”

"Tôi đã nói với bà là không sao rồi mà"







Amelie có cảm giác mạnh mẽ rằng cô ấy sẽ không thể rời xa mãi mãi.

“Hãy thắt nơ cho Butterfly. Ồ? Butterfly đã đi đâu? ”

Amelie nhìn quanh để tìm con mèo đen. Trước khi chuẩn bị đi ra ngoài, cô đã chơi với cô ấy, nhưng con mèo dường như đã biến mất ở đâu đó.

“Chắc nó vẫn đang ngủ trưa ở đâu đó có nắng. Butterfly đi khắp nơi đây và trở lại vào buổi tối. Hôm nay chắc cũng sẽ vậy thôi ”.

"Tôi biết rồi."

"Đi nào. Milena"

“ Ngài Chad, chúng ta đi thôi

"Vâng, đi thôi."

"Đi nào. Cỗ xe đã sẵn sàng. ”

Amelie vội vã ra khỏi phòng. Milena và Chad theo sau.

Và trong khi mọi người đang bận rộn đưa tiễn Amelie, thì con mèo đen Lira đã lên sau xe ngựa của cô. Cô ấy nhìn xung quanh với đôi mắt sắc bén.

'Có rất nhiều binh sĩ.'

Các binh sĩ của hoàng đế tập trung tại cung điện của Amelie vào lúc bình minh, và trước khi Serwin rời đi, họ đã thiết lập một hệ thống an ninh hoàn hảo. Chad là kẻ duy nhất biểu hiện bề ngoài, nhưng tấn công Amelie thông qua sự bảo vệ của hàng chục hiệp sĩ khó như chui qua lỗ kim.

'Vẫn chưa.'








Dù sao thì thời điểm mà Lira nhắm tới không phải là bây giờ. Kết quả của việc nghe trộm cuộc trò chuyện của các hiệp sĩ, cô phát hiện ra rằng nhiều người trong số họ sẽ chuyển đến bãi săn Malt vào lúc hoàng hôn.

'Chậm rãi. Chúng ta hãy chờ đợi. Vẫn chưa.'

Lira nín thở. Dù sao ngày còn dài.

******

Nơi Amelie hẹn gặp Renia là một con phố tập trung các cửa hàng sang trọng. Bởi vì nó là một nơi mà những người giàu có đổ xô đến, có những quán trà ngon và nhà hàng gần đó.

Trong số đó, một quán trà với lớp gạch xanh bên ngoài ấn tượng là nơi gặp gỡ của Amelie. Nó nổi tiếng với bánh trứng bánh ngọt và bánh ngọt tráng miệng.

Amelie đến sớm hơn giờ hẹn của họ một chút.

“Chúng tôi đã đến. Tôi sẽ xuống xe trước. ”

Chad xuống xe và nhìn quanh. Các hiệp sĩ đến trước họ đã dò la khắp quán trà và ngồi xung quanh họ. Anh tìm đến Amelie trong khi nhanh chóng xác định vị trí của các hiệp sĩ.

"Làm ơn đi xuống."

"Cảm ơn ngài."

Amelie được Chad hộ tống và bước vào cửa hàng. Đó là một nơi mà rất nhiều quý tộc đến, vì vậy Amelie có thể tự nhiên hòa vào bầu không khí ồn ào của cửa hàng.

"Chào mừng. Tiểu thư có đặt phòng trước không?"

Một cô phục vụ đến và hỏi.







“Tôi chắc rằng cô ấy đã đặt chỗ ở đó. Cái tên Renia Usher. ”

“Usher. Có, cô ấy đã được xác nhận. Mời đi lối này."

Cô phục vụ hướng dẫn họ đến bàn đã đặt trước.

"Usher?"

Milena hỏi.

“Lần này cô ấy bí mật đến mà Bá tước Manverse không hề hay biết. Vì vậy, cô ấy sử dụng họ của mẹ mình là Usher. "

"Aha."

"Ngồi đây."

Amelie ngồi xuống chiếc ghế do cô phục vụ kéo ra. Milena và Chad tự nhiên đứng về hai phía của Amelie.

"Ồ? Hai người cũng ngồi đi ”.

Amelie nhìn lại Chad và Milena.

"Không cần phải lo lắng cho tôi đâu."

“Tôi sẽ đứng xung quanh. Ngồi với tiểu thư là không đúng phép tắc ”.

“A, tôi đi cùng mấy người, vậy làm sao mấy người có thể làm như vậy? Mấy người có muốn đứng và ăn bánh không? ”

“Chúng ta cũng đang ăn à? Không sao đâu nếu chúng ta không làm vậy ”.

"Tôi sẽ đặt hàng mọi thứ tôi muốn thử, vì vậy cả hai người phải giúp tôi."

Amelie kéo hai người lại và ngồi hai bên mình. Cô xem thực đơn và gọi từng món một.







Đợi một lúc, bánh và đồ uống đã ra lò. Có ba chiếc bánh cỡ vừa ăn trên một chiếc đĩa lớn. Bàn ăn nhanh chóng đầy ắp vì những đĩa lớn.

"Wow, nó có mùi thơm quá."

Mùi bơ và bột nướng rung lên. Milena cố gắng từ chối, nhưng khi ngửi thấy mùi này, cô không thể không nhấc nĩa lên.

'Đây là một chút ...'

Chad lúng túng nhìn đi chỗ khác. Anh ấy có thể cảm thấy những thuộc hạ xung quanh mình đang phàn nàn, nói rằng, 'Ngài có phải là người duy nhất đi ăn món ngon không?'

'Đó không phải là lỗi của tôi nhưng tôi vẫn xin lỗi.'

Trong lòng anh cảm thấy có lỗi, nhưng anh vẫn kiên định giơ tay cầm nĩa lên.

'Tôi không có thời gian đến đây vì tôi chỉ đang làm việc.'

Anh sẵn sàng tận hưởng cơ hội mà Amelie trao cho anh.

"Cảm ơn vì đồ ăn."

"Có, hãy ăn nó và gọi thêm nếu nó không đủ."

Amelie đã sẵn sàng đặt thêm đơn hàng. Mọi thần kinh của cô đều tập trung vào thức ăn, bàn và nĩa.

'Ha, thật là tốt. Hương thơm là một chuyện nhưng hãy nhìn vào màu sắc đó. '

Những chiếc bánh trứng vàng ruộm và những chiếc bánh trái cây nhiều màu sắc khiến mắt cô mất tập trung. Amelie là người đầu tiên lấy bánh trứng.








Khi cắn bánh tart trứng, lớp kem sữa trứng mềm mịn lan tỏa khắp miệng với một kết cấu chạm vào. Sự kết hợp giữa hương vị của dalgona và trứng tinh tế và bánh nướng giòn thật hoàn hảo. Ngay cả sau khi nuốt chiếc bánh, vẫn có một dư vị vani ngọt ngào.

'Ừm, chính là nó'

Amelie nhấp ngụm trà đắng đầy hạnh phúc. Vị ngọt đã được rửa sạch và một chiếc bánh tart mới đã sẵn sàng để ăn. Lần này, nó là một chiếc bánh tart phủ nho xanh. Nước cốt tươi trào ra miệng, có vị khác hẳn với bánh tart trứng, đặc biệt kết hợp với nhân kem cheese béo ngậy.

'Có một lý do khiến nơi này nổi tiếng. Tôi muốn tiếp tục ăn. Tôi nên ăn gì tiếp theo đây? '

Ăn, ăn và ăn nữa. Chiếc nĩa của Amelie chuyển động không ngừng trên một làn sóng cảm xúc.

“Tôi thích những món tráng miệng sang trọng và tinh tế của Hoàng cung nhưng cô không thích hương vị đơn giản này sao?”

"Đúng. Nó hơi khác một chút vì là đồ ăn nước ngoài ”.

Milena trầm trồ khen ngợi nó, còn Chad thì không nói, nhưng chuyển động tay của anh ấy với chiếc nĩa rất nhanh. Các đĩa nhanh chóng được dọn sạch, và cô phục vụ lẻn vào thực đơn để nhận thêm đơn đặt hàng.

Hiiing.

Tiếng ngựa hí vang lên, và cánh cửa bật mở. Khi lối vào trở nên ồn ào, Chad nhanh chóng đứng dậy và nhìn quanh tầng một. Một người phụ nữ với mái tóc ngắn đang đi vào trong. Sự náo động dường như đã xảy ra bên ngoài cửa hàng.








"Có một khách hàng mới, và cô ấy có vẻ ồn ào vì lời nói của cô ấy không kiểm soát được."

"Không có gì."

Milena cảm thấy nhẹ nhõm. Cô cũng nghe nói về cuộc tấn công của Lira nhằm vào Amelie và đặc biệt rất cẩn thận vì yêu cầu của Serwin là phải bảo vệ Amelie thật tốt. Chad nhìn người phụ nữ mới một cách cẩn thận hơn.

Cô ấy cứ nhìn xung quanh để tìm ai đó.

Tóc cô ấy bù xù vì cưỡi ngựa và quần áo của cô ấy cũng là quần áo cưỡi ngựa. Bộ đồ cưỡi ngựa màu nâu của cô rất sang trọng, nhưng có những nếp nhăn ở phần gấp của cánh tay và thắt lưng. Không có gì có thể nói là có vấn đề, nhưng trang phục của cô ấy không hợp với con phố sang trọng này. Nhưng không hiểu sao mái tóc đỏ và đôi mắt nhướng lên lại có cảm giác quen thuộc ở đâu đó.

Các nhân viên dường như không biết làm thế nào để đối phó với cô ấy.

"Người đó, tôi nghĩ cô ấy là tiểu thư nhà Manverse."

“Cô ấy có phải là tiểu thư của nhà Manverse không? Với tính cách của người đó, không có chuyện cô ấy lại lớn tiếng trước đám đông như vậy ”.

Cô ấy sẽ tát vào mặt một nhân viên vì không nhận ra cô ấy nhưng cô ấy không phải kiểu người hay la hét.

Milena đứng dậy và nhìn ra tầng một. Amelie nhìn theo cô ấy và nhìn ra ngoài. Đúng lúc, cô chạm mắt với một người phụ nữ đang nhìn lên tầng hai.

"Ồ? Đó thực sự là Renia? ”

Renia vẫy nhẹ và đi lên sàn.








“Tôi gặp cô sớm hơn tôi nghĩ. Làm thế nào cô đến đây được thế?"

Renia khác biệt một cách đáng ngạc nhiên. Tóc cô ấy ngắn hơn và quần áo cũng thô hơn. Cô ấy trông tươi sáng và khỏe mạnh mặc dù cô ấy không giống như một quý tộc sang trọng. Trước đây cô ấy xinh đẹp, tuy có nét và thần kinh, nhưng bây giờ trông cô ấy thoải mái và khỏe mạnh.

“Tôi cũng tương tự. Renia cũng đã thay đổi rất nhiều. Tôi gần như không nhận ra cô ”.

“Không đúng sao? Lúc nãy tôi đi ngang qua Serina nhưng cô ta cũng không nhận ra tôi. ”

Renia nhún vai.

“Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc ăn mặc như thế này. Tôi sắp đi ra ngoài mà cha tôi không biết vì vậy tôi đã cưỡi ngựa từ điền trang và không có thời gian để thay đồ. ”

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 84
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.