Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 76

 

Chương 76

Dinh thự của Hầu tước Lewin không xa Cung điện Hoàng gia. Hầu tước Lewin được cho là người quyền lực nhất trong số các quý tộc của Đế chế nhưng dinh thự của ông ta lại bình thường một cách đáng ngạc nhiên. Bức tường bên ngoài được xây bằng gạch trắng xám với dấu vết thời gian còn nguyên vẹn. Điểm độc đáo là các cột trụ của dinh thự có màu đỏ sẫm và khoảng một nửa số cột được bao quanh bởi những cây thường xuân, tạo nên một ấn tượng độc đáo.

'Đây là một trong những dinh thự lâu đời nhất ở Đế quốc.'

Vì Hầu tước Lewin là hậu duệ của gia đình hoàng gia đã diệt vong nên dinh thự lâu đời như lịch sử của đế quốc. Nhờ việc đã cử người đi thông báo trước nên họ đến là có thể đi thẳng vào luôn mà không mất thời gian.

“Ừm”

Ngay khi chiếc xe ngựa dừng lại trước tòa nhà, Hầu tước phu nhân Lewin bắt đầu lao đi và quay lại.

“Chúng ta gần đến nơi rồi. Bệ hạ và tiểu thư có thể xuống đi bộ thêm một đoạn thôi được không ạ?

Serwin xuống xe trước và mở cửa toa. Bên ngoài xe ngựa, các quản gia và người hầu đang sốt ruột chờ sẵn với cáng của họ. Họ vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy Hầu tước phu nhân- người đã không thể kiểm soát được bản thân.

"Thưa phu nhân"

“Người ổn chứ? Nhanh lên, mau qua đây giúp một tay đi ”

Những người hầu gái của Hầu tước vội vàng đưa phu nhân đi cùng. Những người trông giống như bác sĩ vội vã đi theo họ.

“Cảm ơn ngài, thưa Bệ hạ. Vì phu nhân đột nhiên chạy ra ngoài mà không ai biết nên mới xảy ra sự việc như hôm nay nhưng rất may là có Bệ hạ nên mới không sao.”







Người quản gia cúi đầu cảm ơn. Giọng ông ta quả quyết nhưng ông ta vẫn không thể giấu được bàn tay run rẩy vì sợ hãi trước Serwin.

“Tôi không phải là người đã cứu bà ta mà chính cô ấy là người đã cứu. Ông muốn cảm ơn thì cảm ơn cô ấy đi ”.

Serwin bước nhanh vào xe ngựa, tự hỏi liệu có phải lúc nào cũng khó chịu như vậy khi nhận được lời cảm ơn hay không.

“Tôi hy vọng phu nhân Hầu tước sẽ sớm khỏe lại.”

Amelie cũng chào tạm biệt, và cô nhanh chóng lên xe. Cô chỉ hứa sẽ thả hầu tước và rời đi ngay lập tức vì thời gian của cô đột nhiên bị lãng phí.

'Không biết lúc nào chuyện như ngày hôm nay lại xảy ra lần nữa'

Thậm chí trước khi người quản gia kịp bắt chúng, cỗ xe đã nhanh chóng thoát khỏi dinh thự Hầu tước.

*****

"Vậy thì bây giờ chúng ta sẽ đến tháp đồng hồ phải không?"

Nhìn Amelie hưng phấn, Serwin thật không chịu nổi.

"Tôi không nghĩ chúng ta có thể đến đó nữa."

"Tại sao?"

“Bởi vì mặt trời sẽ lặn trong khi bạn lên tháp đồng hồ. Trời về đêm khó cảnh giác, chỗ cao thì nguy hiểm lắm ”.

“Đúng là một phù thủy có thể bay trên bầu trời—”

"Bởi vì chúng ta thậm chí không thể lên tháp với tất cả các binh sĩ."

"Ngài còn bao nhiêu binh sĩ nữa ẩn nấp trong bóng tối?"






Amelie nhìn Serwin với vẻ thắc mắc “ Ngài không để bọn họ xuất hiện hết ra đây đúng không?”

 Serwin chỉ cười.

“Thật không may là tôi cũng không có giải pháp nào giúp ngài sửa đổi tính cách này của mình cả vì một điều đơn giản là ngài quá cứng đầu”

Amelie nhanh chóng từ bỏ ước muốn lên tháp đồng hồ. Thật ra cô muốn đi một vòng bên ngoài, nhưng nơi đó không quan trọng lắm.

"Còn nơi này thì sao?"

Serwin chỉ vào một con phố nơi những người thợ thủ công mỹ nghệ sống cùng nhau. Nó vốn nổi tiếng là một nơi hẹn hò và là nơi trưng bày và bán hàng hóa do các nghệ nhân làm ra.

"Ngài đã hỏi trước về các địa điểm hẹn hò tốt chưa?"

"Tôi chắc rằng em sẽ thích nó."

Đáp lại câu hỏi của Amelie, Serwin vò đầu bứt tóc mà không rõ lý do.

'A ... thật xấu hổ!.'

Amelie cảm thấy tim mình nhột nhột khi nhìn Serwin như vậy.

*****

Khoảng cách đến những người thợ thủ công không xa, vì vậy họ có thể đến đó nhanh chóng. Serwin và Amelie mặc những chiếc áo nỉ lớn để che mặt nhưng vì mùa đông đang đến gần nên trang phục của họ không có gì nổi bật.

"Có một giá đỡ."

“Đó là những gì mà những người học việc làm để kiếm tiền tiêu vặt. Nếu em muốn mua thứ gì đó từ một người thợ thủ công thì em phải vào tận bên trong cửa hàng ”.






"Tôi có thể xem qua được không?"

"Dĩ nhiên là được, đây cũng là mục đích mà chúng ta vào tận đây xem mà."

Serwin nắm tay cô.

“Bỏ tay ra đi. Ai lại nắm tay giữa nhiều người như vậy?”.

“Thích”

Amelie mỉm cười và nắm tay anh. Cô ấy phấn khích đến mức kéo Serwin đến chỗ đứng.

'Em không biết rằng một phù thủy đang cố gắng bắt cóc em sao?'

Rõ ràng là mụ phù thủy có những mục đích khác với Amelie. Nếu cô ta định giết Amelie, cô ta sẽ tấn công trước khi tự mình bị bắt. Nhưng cô ta đã không. Chỉ sau khi thất bại trong việc kéo Amelie đi, cô ta mới bắt đầu cuộc tấn công của mình.

'Tốt hơn là tôi nên để nó vì cô ta không biết.'

Ngay cả bây giờ, cô ấy muốn gặp Lira một lần nữa nhưng nếu cô ấy phát hiện ra điều này, cô ấy có thể chạy ra khỏi hoàng cung ngay lập tức.

'Nếu điều đó xảy ra, em thực sự có thể bị bắt cóc. Tốt hơn hết là chúng ta nên cẩn thận cho đến khi chúng ta biết mụ phù thủy đang làm gì. '

Amelie thiếu cảm giác khủng hoảng, điều này đôi khi đủ đáng ngạc nhiên. Cô ấy giỏi bao nhiêu thì cô ấy cũng có xu hướng mong đợi người khác cũng như vậy.

Serwin nghĩ rằng anh nên bảo vệ Amelie ngay cả khi anh bảo vệ cô quá mức.

"Bệ hạ. Nhìn này. Nó được làm bằng thủy tinh. "

Amelie vẫy tay Serwin và nói. Những gì cô ấy đang nhìn là che những bông hoa thật bằng kính mỏng. Khi ánh sáng nhân tạo của thủy tinh được thêm vào vẻ đẹp tự nhiên của những bông hoa thật, nó cảm thấy bí ẩn.






"Em có muốn mua nó không?"

"Gì? Không. Mua cái này có ích gì? "

Amelie không có hứng thú với những thứ đơn thuần là đẹp đẽ mà không cần sử dụng.

"Chúng ta hãy đi qua đó."

Cô kéo Serwin đến một khán đài khác. Chủ quán đang ngồi thất thần bật dậy khỏi ghế.

"Đây là gì?"

“Tôi đã làm tấm thảm nhỏ. Chúng tôi tự dệt vải ”.

Người chủ chỉ cho tôi một khung cửi to bằng lòng bàn tay.

"Tôi đã làm nó với cái này."

"A. Tôi đã làm điều này trước đây. Nhưng… Nó rất hấp dẫn. Tôi không thể tin là mấy người có thể thêm hoạ tiết này lên tấm vải. ”

Amelie ngưỡng mộ tấm thảm nhỏ. Có một thời, nghề dệt vải hay dệt thủ công rất hợp thời nên cô cũng thử làm.

"Hồi đó tôi đã có rất nhiều niềm vui."

Tôi nhớ khi tôi bị buộc phải nghỉ việc vì bận rộn với công việc. Công ty chết tiệt.

“Em có thích nó không? Tôi sẽ mua nó cho em”.

“Ngài không cần phải mua nó đâu”

"Vậy còn cái này thì sao?

Serwin chỉ vào khung dệt.







"Ngài đừng để ý nó nữa. Tôi chỉ thích ngắm chúng một lúc thôi. ”

Amelie lôi Serwin ra khỏi khán đài. Cô ấy thậm chí không thể nhìn vào nó bởi vì anh ấy sẽ mua nó cho cô ấy bất cứ khi nào cô ấy nhìn thấy thứ gì đó.

“ Tôi nghe nói cái này khi chơi sẽ rất vui. Sao em lại không thử môt lần chứ? ”

“Chúng ta không có đủ thời gian để nghĩ đến việc thoát khỏi thảm họa. Nếu tôi làm nó tốt, nó có thể có một hiệu ứng kỳ diệu nhưng tôi không biết khi nào tôi sẽ hoàn thành thảm trang trí, vì vậy điều đó tốt thôi. ”

"Thảm trang trí có thể có ma thuật không?"

"Tất nhiên. Chúng ta sẽ tạo ra một dòng từ thánh thư hoặc hình ảnh của một con quỷ. Nếu ngài treo nó lên, nó sẽ bảo vệ phù thủy sống trong nhà ”.

“Vậy thì hãy mua nó. Em có thể làm điều đó sau khi em có thời gian ”.

"Không cần đâu."

Serwin có vẻ thất vọng như thể anh muốn mua cho cô thứ gì đó. Amelie, người đang nhìn anh, thở dài và nói khi nhìn Serwin.

"Nếu ngài thực sự muốn mua cho tôi một cái gì đó, hãy mua cho tôi một thứ này"

"Em muốn mua cái gì?"

“Tôi muốn làm một chiếc vòng tay sợi nhỏ. Đây cũng là một loại ma thuật, và nếu ngài thực hiện nó bằng cả trái tim của mình, nó sẽ phát huy hiệu quả ”.

Vòng đeo tay có những tác động nhỏ, chẳng hạn như trở nên mạnh hơn một chút để kháng bệnh và cảm thấy bớt lạnh hơn.

"Tôi muốn làm một ít và tặng nó như một món quà."

"Vậy thì tôi sẽ mua chiếc vòng đó."







Serwin sẽ mua từng sợi trên con phố này. Amelie đổ mồ hôi và ngăn anh ta lại.

“Mọi thứ khác đều ổn, vì vậy chúng ta hãy từ từ xem xét xung quanh được không?”

"Được chứ."

Amelie chỉ có thể xem thoải mái sau khi nghe một vài câu trả lời chắc chắn hơn từ Serwin.

****

Khi trở lại xe ngựa sau chuyến tham quan của mình, Amelie thấy một chiếc túi nằm trên sàn. Đó là túi của phu nhân Hầu tước

"Ồ, tôi quên đưa cái này."

"Túi này là của ai vậy?"

"Là của phu nhân Hầu tước. Tôi đã nhặt được nó vì nó nằm rơi trên nền nhưng tôi đã quên đưa nó cho cô ấy ”.

Amelie nhặt giỏ. Nó thật nặng nề.

"Có gì bên trong vậy?"

“Tôi không biết. Chúng ta có thể mở nó ra không? ”

"Mở nó ra. Nếu em nghe thấy điều gì lạ, em hãy vứt nó đi ngay ”.

Khi tôi mở giỏ, có một con mèo đen bên trong giỏ.

"Meoww."

Con mèo khẽ kêu lên.

Amelie nhìn chằm chằm vào con mèo.







"Con mèo này có một giọng nói độc đáo?"

"Em đã nghe thấy gì bên trong?"

“Ngài có nghe thấy tiếng mèo kêu không? Nó có phải là con mèo của phu nhân Hầu tước đúng không? Tại sao cô ấy lại mang theo một con mèo? ”

"Tôi nghĩ cô ấy đã nhặt nó trên đường khi cô ấy đến."

"Hả?”

Không. Lira hầu như không chịu đựng được khoảnh khắc cô ấy gần như nói chuyện với ai đó.

'Tôi đã thất bại trong kế hoạch vì người phụ nữ đó đã can thiệp'

Lira ban đầu định tiếp cận Amelie, cải trang thành một vụ tai nạn xe ngựa. Cho đến khi Charlotte được ném cho người đánh xe, kế hoạch dường như vẫn diễn ra suôn sẻ.

Tuy nhiên, người phụ nữ đi bộ quanh khu vực này đã gục ngã trước đầu xe ngựa trước Lira. Ánh mắt tập trung vào người phụ nữ,và Lira bước vào giỏ. Chiếc túi được chuyển đến một nơi không được chú ý để Amelie không bị nghi ngờ.

'Tôi đã làm việc rất chăm chỉ ... Tôi không thể quay trở lại.'

Lira càu nhàu và rên rỉ.

“Ngươi bị ốm à? Nó có bị ngã và bị thương không? ”

Amelie lấy Lira ra khỏi giỏ và nhìn vào cơ thể cô ấy. Cô ấy không bị thương và có vẻ như xương của cô ấy không bị gãy. Nhưng con mèo của cô ấy đang rơi nước mắt, vì vậy cô ấy không thể để nó đi.

“Chúng ta hãy đưa nó đến hoàng cung trước. Tôi sẽ phải đi xem xét kỹ càng. ”

"Ừ."






Xe ngựa bắt đầu chạy về phía hoàng cung. Lira cười hết thầm khi ngồi trong túi.

'Bây giờ tôi có thể nhắm đến thời điểm không có hoàng đế.'

Tuy nhiên, trái với mong đợi của Lira, Serwin không bao giờ rời bỏ Amelie. Suốt ngày, Amelie theo Serwin đến  phòng nên thậm chí không có cơ hội nhìn thấy mặt cô.

'Nếu tôi chờ đợi, cơ hội sẽ đến.'

Cô đã không bỏ cuộc và thay vào đó ngồi trong cung điện của Amelie để tìm kiếm cơ hội.

******

Phòng của Serwin luôn im ắng như thể không có ai. Điều này là do Serwin thực sự không thích ồn ào. Vì vậy, cô thậm chí không thể nghe thấy tiếng bút hay tiếng lật giấy. Các phụ tá sử dụng chữ viết của riêng họ nếu họ có bất cứ điều gì để nói.

Nhưng cách đây không lâu, những tiếng động lạ bắt đầu ập đến.

Đó là âm thanh của Amelie đang gặm đậu phộng bằng chiếc răng cửa của mình.

'Tôi đến đây để làm việc'

Cô chỉ ăn và ngủ mà không làm gì đặc biệt, nhưng cô vẫn ghét đi làm. Amelie cho một miếng đậu phộng vào miệng và bắt đầu bóc một miếng đậu phộng mới.

Tách

Cô lấy đậu phộng bằng bốn chân và mài vỏ cứng bằng răng cửa của mình. Sau đó, cô ấy lấy hạt giống ra và cầm nó trong tay.

'Thật khó vì cơ thể tôi nhỏ đi.'

Tại sao tôi không thể biến hình thành một con vật lớn?

Amelie càu nhàu và há to miệng. Nhưng sau đó, Serwin gõ ngón tay.






'Ồ'

Hạt lạc thoát khỏi tay Amelie rơi xuống đất trước mặt cô.

'Ngài đang nhìn cái gì?'

Khi Amelie lườm Serwin, Serwin cười khúc khích. Mặc dù cô ấy có một khuôn mặt trống rỗng, nhưng có thể dễ dàng nhận ra rằng cô ấy đang tức giận. Nhưng anh ấy đã cười vì nó dễ thương.

'Có phải ngài đang cườ tôi có phải không?  '

Amelie khum hai cánh tay nhỏ xíu trước ngực. Bộ râu mỏng của cô ấy rung lên và xuống.

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 76
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.