Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 69

 

Chương 69

Đây là lần đầu tiên trong 27 năm cuộc đời Serwin thực sự sợ mất một người nào đó. Ngay cả khi anh cảm thấy hơi ợ chua khi mất đi những thuộc hạ yêu quý của mình, vậy thôi. Anh nghĩ đau buồn và cảm giác mất mát là một cảm xúc đã bị phá hủy từ lâu trong trái tim anh.

Nhưng gần đây, Serwin đã phải vật lộn để chịu đựng một nỗi sợ hãi xa lạ.

Sau bữa tiệc ở Cung điện Hoàng gia, anh trở nên bất an khi Amelie biến mất khỏi tầm mắt của anh. Anh không thể chịu đựng được vì anh lo lắng rằng cô có thể gặp nguy hiểm nếu anh không theo dõi. Điều này cũng đúng ngay cả khi anh ta đang ở trong khoảng cách hét lên.

Sự lo lắng của anh lớn đến mức anh phải ôm cô thật chặt nếu không sẽ không thể nào ngủ được. Trong tình trạng như vậy, anh không thể để cô ấy một mình để làm bất cứ điều gì. Khi xa cô ấy, anh ấy thậm chí không thể nhìn thấy các chữ cái trên các tài liệu mà anh ấy đang đọc. Ngay cả khi anh ở trong cùng một không gian, ngay cả khi anh tiếp tục cảm nhận được sự hiện diện của cô, nếu anh không thể để cô trong mắt, anh vẫn lo lắng và không ngừng tìm kiếm cô.

Tất nhiên, anh ấy biết rằng Amelie là người đặc biệt. Cô không mong manh như anh nghĩ. Cô có sức mạnh và bộ não để bảo vệ không chỉ cơ thể của mình mà còn cả những người khác.

Tuy nhiên, đó là vấn đề của riêng Serwin nên anh ấy phải chịu đựng sự lo lắng của mình một mình.






Thảm  họa đã cố tình lôi kéo Renia tấn công Amelie và kéo cô xuống hồ. Serwin nhìn thấy rõ máu của Amelie đang lan ra mặt hồ.

Không phải ngẫu nhiên hay bất chợt mà thảm họa đã chọn hồ nước đó và sử dụng Renia một cách rườm rà. Thảm họa vẫn như mọi khi, thậm chí lần này, nó muốn mang đến cho Serwin sự tuyệt vọng hoàn toàn.

'Bằng cách đó, thảm họa sẽ có thể thoát khỏi.'

Rõ ràng là thảm họa đã cố tình chạm vào nỗi sợ hãi sâu thẳm nhất của Serwin.

Anh nắm chặt tay tỏ vẻ kinh tởm.

'Tôi sẽ không bao giờ đánh mất Amelie theo cách đó. Không bao giờ.'

Anh ấy không chỉ lo lắng về sự an toàn của Amelie.

'Em có thấy nó không? Dưới hồ? Những xác chết? '

Giả vờ hỏi mọi chuyện là gì, Serwin không đủ tự tin để lừa cô một cách khéo léo. Nhưng anh không thể thẳng thắn nói chuyện này khi đứng trước mặt cô được. Nếu cô biết sự thật chắc chắn cô sẽ ghét anh. Cô ấy rất trong sáng và ngay thẳng, rõ ràng là cô ấy sẽ không tha thứ cho những hành động tàn bạo mà anh đã gây ra.







Trong lúc anh đang chìm đắm trong suy nghĩ, ngọn lửa trong chiếc bát kim loại dần dần lắng xuống, và căn phòng trở lại độ sáng ban đầu. Tất cả giấy da và lọ thuốc đã bị đốt sạch, chỉ còn lại tro trong chiếc bát đồng.

"Đó là một thành công."

Amelie cười rạng rỡ. Thư của cô ấy dùng pháp thuật gửi đi nên được giao cho bất kỳ phù thủy nào. Không cần biết các phù thủy ở đâu, cho dù Amelie có biết nơi đó hay không.

"Làm tốt lắm."

Serwin nhìn cô và mỉm cười. Sự lo lắng đã biến mất khỏi khuôn mặt anh ngay lập tức. Bởi vì che giấu cảm xúc trên gương mặt là một trong những điều anh quen thuộc nhất.

*****

Ngày hôm sau, Amelie không vội để Serwin về chính điện mà thay vào đó cô muốn đi theo bên cạnh anh.

"Đến phòng của tôi. Em sẽ ở với tôi suốt thời gian đó? Mọi người đến và đi sẽ nhìn chằm chằm vào em đó ”.







Serwin có vẻ ngạc nhiên. Amelie nhún vai.

'Nếu tôi không ở đó, ngài sẽ lo lắng rồi không làm việc được nên tôi sẽ đi cùng '

Tuy nhiên, cô ấy có vẻ cảnh giác với việc cô ấy chỉ đi theo anh ta. Cô không muốn nghe rằng họ đang hẹn hò ở nơi làm việc thiêng liêng.

Vì vậy, Amelie lại biến thành một chú chuột lang. Khi nhìn thấy Amelie, anh ta đã mở to mắt.

"Con chuột?"

"Nó không phải là một con chuột, nó là một con hamster."

Milena đứng ở một góc sửa lại lời của Serwin. Serwin đưa ngón tay về phía Amelie với ánh mắt tò mò. Amelie không phải là một con chuột hamster thực sự, vì vậy cô ấy không cắn tay người lạ, nhưng cô ấy đã đập ngón tay của anh ta để đáp ứng mong đợi của Serwin. Khi chiếc mũi hồng co lại, bộ râu dài cũng rung theo.

"Em luôn luôn biến đổi thành một cái gì đó giống như chính mình."

Amelie khó khăn cau mày.

'Tôi đang biến đổi thành một thứ gì đó nhỏ bé và nhút nhát. Đây rốt cuộc là một sự xúc phạm hay một lời khen của ngài vậy? '






Serwin mỉm cười và ôm Amelie trong tay.

'Buông tôi ra, buông tôi ra'

Amelie đấu tranh với đôi mắt mở to và cánh tay ngắn ngủi dang ra. Ngoài việc tin vào Serwin, cảm giác thật tồi tệ khi bị bàn tay cứng rắn của anh ta nắm chặt. Serwin cù vào cằm Amelie bằng ngón trỏ như thể điều này cũng dễ thương.

'Thật là một tội ác khi chạm vào một người như thế. Tôi sẽ cắn ngài đấy”

Những chiếc răng nhỏ nhưng sắc nhọn của Amelie chạm vào ngón tay của Serwin. Trong mắt Serwin, ngay cả việc đe dọa anh ta cũng có vẻ dễ thương.

"Tôi không thể hiểu động vật nhưng tôi thấy em tự hơn khi ở hình hài của động vật."

Cô bị bắt quả tang rồi

Amelie ngượng nghịu cười. Làm sao anh ta biết được điều đó? Anh ta có phải là ma không thế? Dù sao thì anh ấy cũng rất hóm hỉnh. Amelie xoa chỗ răng cô chạm vào vì cảm giác tội lỗi nhẹ khi bị bắt.

"Vậy chúng ta đi được chưa?"








Khi Amelie gật đầu, Serwin cho cô vào túi áo khoác của mình. Cái túi trên ngực hơi hẹp, nhưng phía trước có màu trắng, đủ để dễ nhìn xuyên qua. Amelie uốn éo và định vị một cách thoải mái.

'Đi nào'

Khi Amelie dang tay ra, Serwin khởi hành đến chính điện với những bước chân nhẹ nhàng sau một thời gian dài cáu kỉnh.

*****

Trong vài ngày tiếp theo, Amelie đến làm việc với Serwin. Ở một bên bàn của Serwin là một chiếc đệm nhỏ, êm ái dành cho Amelie, cô có thể nằm lăn lóc và ăn vặt bất cứ khi nào cô muốn. Các món ăn nhẹ thay đổi từng chút một mỗi ngày, từ khoai lang sấy khô đến snack giòn.

'Nó thoải mái nhưng tôi thấy chán.'

Amelie lăn lộn trên bàn làm việc. Lười thì tốt nhưng cô rất chán. Cô ấy không thể đọc hoặc trò chuyện khi còn là một chú chuột hamster.

Cô ấy ăn vặt, ngủ trưa và trở nên lười biếng. Khi cảm thấy mệt mỏi với điều đó, cô ấy trèo lên người Serwin và chơi đùa. Anh ta to lớn đến mức rất vui khi trèo lên đỉnh đầu.






Bất chấp sự gián đoạn của Amelie, anh ấy đã làm việc chăm chỉ với sự tập trung cao độ. Nhờ có Amelie ngồi trước mặt, khiến anh cảm thấy thanh thản.

'Thật nhẹ nhõm khi có kết quả.'

Amelie leo lên hai vai Serwin rồi đi xuống bàn làm việc. Và không vì lý do gì, cô ấy đi loanh quanh gần đống giấy tờ mà Serwin đang xem.

'Đây là lịch trình cho buổi săn bắn sắp tới'

Ngày săn bắn là một lễ kỷ niệm liên quan đến việc thức suốt đêm để ăn thịt săn được và uống rượu mỗi năm một lần.

Đó là một sự kiện được thực hiện trong những ngày đầu của Đế chế, trong những ngày tàn phá, và bây giờ là ngày để mua thịt và ăn nó mà không cần săn bắn.

Tuy nhiên, gia đình Hoàng gia thường tổ chức một cuộc thi săn bắn hàng năm để kỷ niệm Ngày Săn bắn.

Địa điểm tổ chức cuộc thi là núi rừng trong hoàng cung. Trong quá khứ, nó từng được thực hiện trên một bãi săn bên ngoài, nhưng Serwin đã thay đổi địa điểm của cuộc săn sang khu vực Đế quốc.

'Tôi cũng phải đi sao?'







Amelie không thích săn bắn. Cô ấy không muốn đi trừ khi cô ấy có nhu cầu đi, nhưng cô ấy đang giả làm người yêu của Hoàng đế, và cô ấy không biết liệu mình có thể phải tham dự cùng Serwin hay không.

'Tôi định hỏi ý của em sau bữa ăn trưa nay.'

Khi Amelie ngẩng đầu lên, cô ấy giao tiếp bằng mắt với Serwin. Anh vuốt ve má Amelie bằng ngón trỏ trong khi cầm một cây bút máy.

'Ư, ngài đang đè tay lên ria mép của tôi đó.'

Amelie lùi lại và nghiêng người về phía trước, và Serwin nhanh chóng bắt lấy ngón tay cô. Sự khác biệt về kích thước khiến nó trông giống như Amelie đang nắm lấy ngón tay của mình.

Amelie dùng hết sức đánh vào tay Serwin.

'Nhanh lên làm việc đi.'

Serwin hoàn thành càng sớm, họ càng có thể quay lại nhanh hơn, vì vậy Amelie thúc giục anh bằng ánh mắt của mình, nhưng Serwin không muốn hoàn thành công việc của mình nhanh chóng. Với Amelie trước mặt anh, mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp và anh cảm thấy tốt.







"Mau chóng hoàn thành công việc hôm nay đi, ta muốn đi ăn trưa rồi."

"Vâng, thưa bệ hạ."

Theo lệnh của anh ta, các phụ tá đặt tài liệu của họ xuống và đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Họ rời khỏi phòng trong nháy mắt. Một lúc sau, những người hầu mang bữa ăn ra. Chiếc bàn được dọn ra với đủ thức ăn mà có vẻ như quá nhiều cho một người đàn ông ăn một mình.

Amelie trở lại hình dạng con người của mình sau khi tất cả những người hầu rời đi.

"Hư. Thật là bực bội khi không thể nói được ”

Amelie thích bữa ăn của mình nhất. Bữa trưa hôm nay là salad với cá hồi hun khói, cơm rang với nhiều loại gia vị kiểu miền Nam và nấm nướng. Cô bắt đầu ăn với vẻ mặt vui vẻ. Serwin ăn chậm rãi như thể anh đã no chỉ bằng cách nhìn Amelie ăn.

"Bây giờ nói về chuyến đi săn được chưa?"

"Còn có cuộc thi săn bắn nữa đúng không?”

Vẻ mặt của Serwin hơi cứng lại.

Amelie không thể nhìn kỹ biểu hiện của anh vì cô đang tập trung vào việc ăn uống.

"Tôi có phải đến đó không?"






“Nếu em không thích nó, em không cần phải đi. Em không cần phải tham dự. ”

"Vậy thì tôi sẽ xem xét lại rồi báo ngài sau."

"Ừ."

Không giống như giọng nói ôn hòa của anh ta, ánh mắt của Serwin di chuyển một cách bất an.

Amelie ăn nấm nướng bằng nĩa. Mùi thơm của nấm lan tỏa khắp khoang miệng đến nỗi cô để hương vị đọng lại và thưởng thức trọn vẹn.

"Ô đúng rồi. Tôi còn có một việc muốn xin ngài nữa"

"Đực. Em muốn gì tôi đều đáp ứng em hết”.

"Tôi xem những tài liệu ở Bộ Nội vụ về những bất thường trong hoàng cung."

Amelie lấy một thìa lớn cơm rang và ăn nó. Trái với dự đoán của cô rằng các loại gia vị sẽ nặng nề, hương vị mặn rất tuyệt vời.

"Tại sao?"

Serwin rõ ràng là mặt cứng lại, nhưng khi Amelie ngẩng đầu lên, cô ấy đáp lại như thể không có gì nghiêm trọng. Amelie tiếp tục nói mà không nhận thấy sự thay đổi trong phong thái của anh, tập trung vào bữa ăn của cô.






“Không có cách nào để biết liệu chuyện như Renia có thể xảy ra lần nữa hay không. Chỉ có điều lần này, nhằm vào tôi, sẽ là rắc rối lớn nếu một kẻ bị điều khiển bởi một thảm họa tấn công ngài, thưa Bệ hạ. Trước đó, chúng ta nên điều tra trước và tìm ra biện pháp đối phó ”.

"Điều đó sẽ không xảy ra."

Khi Serwin trả lời với giọng tự tin, Amelie nhìn anh với ánh mắt kỳ lạ.

"Ngài có chắc không?"

“Đó là— bởi vì tôi mạnh hơn nó nhiều.”

Serwin khẩn trương thốt lên.

"Nhưng ngài không thể mất cảnh giác."

“Có đáng để dành thời gian cho việc này không? Nó đã không xảy ra trong một hoặc hai năm ”.

“Vì vậy, chúng tôi cần tìm hiểu thêm. Nó sẽ hữu ích về nhiều mặt để tìm ra thời điểm năng lượng của thảm họa ngày càng mạnh hơn ”.

Rõ ràng rằng sẽ không cần phải sống trong nỗi sợ hãi rằng một người bị kiểm soát bởi thảm họa có thể bất ngờ tấn công, và hiểu được cơ chế mà năng lượng của thảm họa được tăng cường sẽ giúp ích rất nhiều trong việc đánh bại thảm họa.






Amelie háo hức giải thích suy nghĩ của mình cho Serwin. Nhưng Serwin có phần thờ ơ.

“Giờ nghĩ lại, Bệ hạ có biết rằng những bất thường xảy ra trong hoàng cung là do hậu quả của thảm họa kéo dài không?”

"Không, tại sao?"

“Tôi hy vọng ngài không quá ngạc nhiên khi lần đầu tiên tôi hỏi về nó. Ngài có vẻ rất ngạc nhiên. ”

“Nó có giống như vậy không? Chà, tôi chỉ nghĩ rằng nó có thể là một ngõ cụt ”.

"Đúng."

“Nếu em thực sự muốn tìm hiểu, tôi sẽ nói với Bộ Nội vụ. Em đã sẵn sàng để gặp các phù thủy chưa? ”

Serwin bí mật thay đổi chủ đề.

“Tôi vẫn đang suy nghĩ. Tôi nên làm gì để tạo ấn tượng tốt ban đầu? ”

"Điều đó khiến em phiền lòng lắm sao?"

"Tất nhiên. Tôi chưa từng thấy ai khác ngoài bà phù thủy của mình. Tôi có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi bọn họ."






Amelie lấy tờ giấy ra khỏi túi quần áo. Sbe đã viết ra những điều cô ấy muốn hỏi khi gặp các phù thủy.

Serwin nghiêng người về phía Amelie và đọc những dòng chữ trên tờ giấy qua vai cô.

“Làm sao tôi có thể giỏi biến hóa? Tôi có thể thực hành nó một mình hay tôi cần một người chỉ dẫn mình? ”

Serwin cười khúc khích.

“Nếu là về việc học một cái gì đấy thì tôi nghĩ là cần có một người chỉ dẫn.  Sau đó ,tôi sẽ có thể hóa thân thành một con vật to lớn và ngầu hơn ”.

“Tôi nghĩ điều đó sẽ khó. Chỉ cần tưởng tượng một con gấu màu hồng. ”

“Nó sẽ không phải là một con gấu hồng. Nếu tôi làm đúng cách, tôi có thể thay đổi màu lông của mình. Nhưng tôi luôn thất bại ”.

Amelie càu nhàu.

"Cái này là cái gì? Em chuẩn bị đồ ăn nhẹ à? ”

Serwin gõ vào một góc của tờ giấy. Bánh quy gừng và bánh ngọt được vẽ ở đó.

“Không phải tôi sẽ không đối xử tệ bạc với họ. Nó giống như một lời mời từ phía tôi. Nhắc mới nhớ, chúng ta đang chuẩn bị bao nhiêu phần ăn? ”






Amelie đã rất nghiêm túc. Thiếu thức ăn vì nhiều người đến hơn dự kiến nhưng chuẩn bị quá nhiều thức ăn và thức ăn thừa cũng không tốt.

“E có thể gặp họ và đưa họ đến Hoàng cung. Những người hầu sẽ lo chuyện đó thay em”.

Amelie đã viết ra những gì Serwin đã nói trên tờ giấy của cô ấy. Serwin vẫn nhìn vào môi Amelie, lẩm bẩm trong khi viết thư.

"Nhưng không ai có thể đến."

Serwin suy nghĩ một lúc có nên hạ thấp kỳ vọng của mình để không phải thất vọng sau khi đã kỳ vọng quá nhiều hay không. Anh ấy thường chọn giảm kỳ vọng vì anh ấy thận trọng rằng sẽ không có gì xảy ra và hy vọng nhiều hơn là một kỳ vọng vô ích và sai lầm, nhưng lần này anh ấy đã chọn không làm như vậy.

"Em thật thú vị."

"Nó hơi rõ ràng phải không?"

"Rất rõ ràng."

Amelie cười rạng rỡ. Cô ấy đáng yêu đến nỗi Serwin muốn cắn vào má khi thấy đôi mắt cô ấy lấp lánh vì mong đợi.

                                                                                                                                       

 

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 69
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.