Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 60

 

Chương 60

‘Chuyện gì đã xảy ra thế?'

Nếu nhìn kỹ, cô có thể thấy nếp gấp của chiếc váy màu tím bên ngoài hơi khác so với trước đây. Phần kết nối của váy cũng rất gượng gạo.

Đó là một sự khác biệt tinh tế mà chỉ có thể thấy được khi kiên trì quan sát.

'Sao cô ta có thể may lại chiếc váy một cách nhanh chóng như vậy được? Cô ta làm cách nào chứ?'

Renia bối rối. Trong khi đó, phần kết thúc kết thúc và một bài nhảy mới tiếp tục. Amelie và Serwin lại bắt đầu khiêu vũ như không có chuyện gì xảy ra.

Trong khi đó, Renia là người duy nhất không thể thoát ra khỏi suy nghĩ của chính mình. Cô là người duy nhất đứng trơ ​​trọi một mình trong bữa tiệc đầy ắp tiếng cười và âm nhạc. Sau đó Bá tước Manverse đến gần cô.

“Renia. Chuyện gì đang xảy ra vậy hả? Tại sao con nhỏ đó vẫn không có chuyện gì? Không phải con nói sẽ làm cô ta mất mặt sao? ”

Anh ta nói với một giọng trầm, nhìn xung quanh mình.

Renia do dự một lúc. Cô ấy có thể nói chính xác những gì cô ấy đã thấy không?

“ Con đoán Charlotte đã phản bội con.”

Renia đã nói dối một cách khéo léo. Nhìn chiếc váy bị rách, Charlotte đã làm được phần việc của mình. Tuy nhiên, một điều gì đó khác đã xảy ra và phá hỏng kế hoạch. Nhưng cô ấy nghĩ mình không nên nói với Bá tước về điều này.

 



"Đúng là ngu xuẩn. Đến cả một đứa người hầu cũng không khống chế được "

Bá tước Manverse đã mắng chửi cô một cách thậm tệ. Không cần biết ông ta hạ giọng thế nào, họ đang ở bên trong sảnh tiệc. Mọi người bắt đầu liếc nhìn họ. Chậc chậc, tiếng ai đó lọt vào tai của Renia. Cô xấu hổ đến mức muốn đào lỗ chui xuống

"Về nhà rồi mày biết tay"

Bá tước là người rất chú ý đến ánh mắt của người khác, vội vàng rời đi.

Tiếp theo là Gilbert. Anh ta cười nhạo Renia như thường lệ và đe dọa sẽ gả cô cho một ông già. Renia bất lực để chống lại, và tất cả những gì cô có thể làm là nghe theo những lời xúc phạm của anh ta.

Trong khi đó, bài khiêu vũ thứ hai cũng kết thúc, và Amelie lặng lẽ rời khỏi hội trường.

'Cô ta định sửa quần áo sao?

Renia cố gắng theo dõi Amelie, nhưng Serwin đã theo sát cô.

"Bệ hạ"

"Nhảy cùng ta một bản đi."

Khi Serwin mời Renia khiêu vũ, hội trường như bùng nổ

“Bệ hạ mời Renia khiêu vũ như thế này là sao? Ý là vị trí người trong lòng ngài ấy vẫn chưa quyết định được sao?.”





"Bệ hạ hẳn đang suy nghĩ về nhiều thứ."

Các quý tộc nhìn thấy sự việc phát triển đến mức này khiến bọn họ không khỏi khơi lên tò mò muốn tìm hiểu kĩ hơn mọi chuyện của bọn h 

"Chuyện này không phải như vậy."

Renia muốn hét vào mặt họ. Đôi mắt Serwin tràn ngập sự tức giận như thể anh ta sẽ giết cô ngay lập tức. Đôi mắt vàng lạnh lùng sắc như lưỡi dao.

" Tiểu thư Renia, Bệ hạ đang đợi con đó."

Bá tước Manverse đã đến bên và động viên cô. Renia buộc phải nắm tay Serwin. Tay cô run lên vì sợ hãi.

Cả hai tiến về trung tâm hội trường. Cơ thể Renia di chuyển theo thói quen. Cô đã có thể nhảy khá tốt trong khi bị cứng các đầu ngón tay vì sợ hãi.

'Tại sao ngài  ấy lại mời tôi khiêu vũ?'

Tại sao ngài ấy phải làm điều đó vào lúc này như thế này? Renia hồi hộp chờ anh mở lời. Nó thậm chí còn đáng sợ hơn vì anh ta, người nóng tính, đang nhảy múa mà không rút kiếm.

"Renia Manverse."

Serwin gọi cô.

"Vâng, thưa bệ hạ."

 




"Cô đã làm trò gì để lôi kéo được cô ấy?"

“….”

Renia cắn môi.

'Bệ hạ đã bắt được tôi rồi sao?.'

Serwin- người ở bên cạnh Amelie, hẳn đã nhìn thấy những gì Renia cũng nhìn thấy.

Quần áo của Amelie bị cố ý làm hỏng, và ngay lúc đó, Renia bước tới và cố gắng ngăn cản. Việc cô ấy bị buộc tội là thủ phạm là điều đương nhiên.

"Cô đang nghĩ là không nói gì cả vì ta sẽ giết cô ngay khi cô nói cho ta biết mọi chuyện sao?"

"Tôi không biết ngài đang nói về cái gì cả."

Renia đã bị bắt quả tang. Cho dù có bị anh bắt gặp, cô cũng phải giả vờ không biết đến cùng.

“ Cô đang nghĩ là ta hỏi cô vì muốn nghe sự thật từ miệng của cô sao?"

Môi của Serwin nhếch lên một đường tuyệt đẹp. Renia cứng người. Anh ấy đã từng mỉm cười như thế khi chặt đứt cánh tay của người hầu.

"Sau đó-"

 




“Đừng hiểu lầm. Tôi không có làm gì cả. Tôi đang cố gắng vì lợi ích của Amelie. Nhưng hãy chuẩn bị tinh thần trước . Khi bữa tiệc kết thúc, Bá tước và các người sẽ phải trả giá vì đã chạm vào người của tôi ”.

Chỉ vì Amelie mà Serwin mới không giết Renia ngay tại chỗ. Anh không muốn phá hỏng bữa tiệc mà anh đã tổ chức cho cô. Anh biết Amelie đã làm việc chăm chỉ để chuẩn bị cho bữa tiệc của cô, vì vậy anh không muốn những nỗ lực của cô trở nên lãng phí.

“Không nên có thêm mánh khóe nào nữa. Nếu cô còn muốn giữ nguyên tên họ của mình lâu hơn nữa ”.

“Dòng họ Manverse là một gia tộc danh giá trong Đế quốc. Cho dù có nói phá hư thế nào, cũng không thể vô cớ làm hại gia tộc như vậy. ”

Serwin cười nhếch môi.

"Cô nghĩ bọn họ gọi ta là bạo chúa là không hề có lý do nào sao?"

Anh chính là có ý đó. Nếu có thể, anh muốn giết chết tên Bá tước đó ngay lập tức. Nhưng mà....

"Ngay cả khi không thể tiếp cận được Ba tước thì ta vẫn có thể giết được những kẻ bên cạnh ông ta."

“Nếu tôi gặp nguy hiểm, gia đình tôi.”





Renia không nói nên lời. Anh nắm tay Renia mạnh nhất có thể mà không dứt ra được.

"Cô nghĩ là Bá tước sẽ bảo vệ cô sao?" 

Ngay khi cô nghe thấy những lời anh nói, trái tim Renia như đập thình thịch và chìm xuống. Anh ấy đã đúng. Bá tước Manverse sẽ không cứu cô . Đúng hơn, ông ta sẽ vui mừng khi nghĩ đến việc phải nhận cái giá phải trả là giết cô ta. Ngực cô còn đau hơn cả bàn tay bị bóp nát.

'Thế là xong.'

Cô không chỉ không thể trở thành Hoàng hậu mà còn cả tính mạng của cô đang bị đe dọa.

'Tôi nên làm gì bây giờ? Cha tôi sẽ không giúp tôi. '

Khi điệu nhảy kết thúc, Serwin quay lưng lại và rời đi, và khi anh không còn thấy đâu nữa, mọi người bắt đầu từ từ tập trung xung quanh Renia. Bá tước Manverse cũng cười như thể chưa bao giờ tức giận. Mọi người có vẻ thắc mắc không biết Renia và Serwin đã trò chuyện kiểu gì. Renia không thể nói bất cứ điều gì.

'Tôi nên nói gì với cha tôi? Không, tôi không thể. Tôi không thể nói điều đó. Tôi phải tự mình tìm ra nó. '

Bá tước sẽ bị đe dọa quá đủ để nói với Serwin những gì cô đã làm ở đây. Bởi vì anh ấy là một người sẽ không ngần ngại từ bỏ những đứa con của mình để tồn tại.

 




'Có rất nhiều người, nhưng không có ai giúp tôi.'

Một cảm giác tuyệt vọng đã chiếm ưu thế. Renia lảo đảo rời khỏi sảnh tiệc, tránh Bá tước. Một bóng đen dài đổ xuống sau lưng cô khi cô rời đi.

'Tôi nên làm gì bây giờ?'

Cô không thể nghĩ ra bất cứ điều gì.

Rõ ràng, cô ấy đã làm hết sức mình nhưng chẳng còn gì cả. Không còn có được sự tự do mà cô hằng mong ước, cuộc sống của cô đang lâm nguy. Cô ấy đã sống để làm gì mà không có ai lo lắng cho cô ấy? Có rất nhiều hoài nghi trong cuộc sống.

'Tôi nên đi đâu?'

[Tới gần hơn. Đến với tôi…]

Có ai đó thì thầm vào tai cô. Giọng nói lọt vào tai cô như thể rót thứ siro ngọt ngào vào miệng một người đàn ông chết đói.

Renia thất thần bước đi. Cô đi về phía hồ như thể bị thu hút bởi một thứ gì đó.

Khi cô đến bên hồ, màn sương đen nhớp nháp đọng dưới nước rỉ ra dưới lớp quần áo và cuốn lấy làn da trần của cô.

Đôi mắt của Renia không thể nhìn thấy gì, nhưng cảm giác sống động đến nỗi cơ thể cô ấy run lên.

[ Đưa nó cho tôi. Đừng nói với ai là tôi đi đâu]

 




[Cô đã nói cô có thể làm bất cứ điều gì để trở thành Hoàng hậu phải không?] 

'Ừ. Tôi có thể làm bất cứ thứ gì.'

Sau khi trở thành Hoàng hậu, cô có thể tự do. Cô ấy không phải đi theo Bá tước liều lĩnh, và cô ấy không phải đối mặt với sự sỉ nhục của Gilbert nữa.

'Tôi muốn một vị trí không bị lung lay bởi bất kỳ ai.'

[Nó đơn giản. Cô có thể loại bỏ bất cứ điều gì làm phiền cô] 

'Loại bỏ nó sao?'

Thảm họa thì thầm. Renia ngẩng đầu lên. Mặt hồ hoàng hôn đỏ như máu do hoàng hôn buông xuống. Mùi tanh xộc vào mũi cô. Một bóng đen bao trùm lên cô.

'À, đúng rồi. Đơn giản vậy thôi. '

Renia cười như thể bị ma nhập.

'Tôi chỉ cần giết cô ta.'

Khi Reina ngây người nhìn ra hồ, cô đột nhiên cảm thấy tay cầm một con dao chết chóc trên tay.

*****

Amelie sang phòng khác và thay váy. Để đề phòng, cô đã may một chiếc váy khác có thiết kế tương tự, và Milena không quên mang thêm một chiếc váy để có thể nhanh chóng thay đồ.

 



Chiếc váy mà Amelie đang mặc đã bị xé toạc ở đường may ở eo. Cô không biết tại sao chiếc váy vốn rất ổn khi mặc lại đột nhiên trở nên như thế này. Khi quan sát kỹ phần bị rách, không còn một sợi chỉ nào nên cô nghi ngờ là nó đã bị người khác động tay động chân vào rồi

Milena đã cất chiếc váy của mình đi riêng vì cô ấy phải báo cáo tình hình này với bà Enard ngay lập tức. Milena rời đi, Amelie kiểm tra lại lớp trang điểm của mình, và sau đó rời phòng để trở lại bữa tiệc.

Amelie chìm trong suy nghĩ khi đi một mình qua hành lang.

'Rốt cuộc là ai đã làm điều này?”

Amelie nhớ lại những gì đã xảy ra lúc trước. Sau khi kết thúc thành công điệu nhảy đầu tiên, cô ấy đang nói chuyện với Serwin trong khi chờ đợi bước nhảy thứ hai. Nhưng Renia đột nhiên gọi cô ấy.

Amelie rất phấn khích và không thể nhìn xung quanh, vì vậy chỉ sau khi nghe thấy tiếng gọi của cô ấy, cô ấy mới có thể nhận ra rằng Serina đang cố gắng kéo váy của mình.

'Điều gì sẽ xảy ra nếu cô ấy không thông báo trước—?'

Nó giống như để lộ cơ thể trần truồng của cô ấy trước mặt rất nhiều người. Chỉ nghĩ đến điều đó thôi đã khiến cô choáng váng.

'Người duy nhất có thể làm hỏng quần áo là Charlotte.' 

 




Với pháp thuật mà cô đã giăng sẵng ở trên giá treo quần áo, có lẽ giờ này Charlotte đã biến thành chuột rồi nếu chuyện này là do cô ta làm

'Tôi có thể hiểu được sự biến mất đột ngột. Vậy có phải Renia đã ra lệnh cho Charlotte làm hỏng quần áo của tôi không? ' 

 Cả Charlotte và Serina đều là người của Renia. Điều quan trọng, Renia không giấu sự bối rối khi quần áo của cô vẫn ổn. Nó có nghĩa là cô ấy biết điều gì sẽ xảy ra với mình.

Tuy nhiên, một câu hỏi vẫn chưa có câu trả lời

'Tại sao Renia lại gọi tôi trong tình huống đó?'

Nếu lúc ấy Renia đứng yên thì kế hoạch của cô ta đã diễn ra suôn sẻ rồi nhưng sao đột nhiên cô ta lại gọi Amelie.

'Cuối cùng thì Renia đổi ý hay nó là một phần của kế hoạch? '

Amelie nghiêng đầu. Một cơn gió mỏng thoảng qua cổ cô.

"Hử"

Amelie dừng bước và nhìn xung quanh. Các cửa sổ đều bị khóa chặt nên không có chỗ cho gió lùa vào.

'Nó là gì?'

Nhìn ra ngoài cửa sổ, một người phụ nữ đứng trong một hồ nước màu đỏ.

 




'Renia? Tại sao cô ta lại đứng đó một mình? '

Nhìn kỹ lại, có một bóng đen dài treo sau lưng Renia. Mái tóc đỏ rực như ngọn lửa bùng cháy dưới ánh hoàng hôn. Bằng cách nào đó, đó là một cảnh đáng ngại.

'Tôi nên làm gì đây?'

Cô ấy phải quay lại bữa tiệc, nhưng Amelie không hề cất bước rời khỏi cửa sổ. Đó là bởi vì cô ấy có một linh cảm không lành 

'Tôi không thể làm lơ cảm giác này phải không?'

Amelie quay về phía hồ.

 

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 60
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.