Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 58

 

Chương 58

Vào ngày diễn ra bữa tiệc, Hoàng cung chìm trong bầu không khí căng thẳng kỳ lạ. Đó là một sự kiện thường niên, nhưng lần này thì khác. Tất cả những người không có mặt trước đều bày tỏ ý định tham dự bữa tiệc, thậm chí Serwin vốn không có hứng thú với bữa tiệc cũng rất quan tâm, vì vậy hoàng cung đã rất bận rộn từ sáng.

Có một bầu không khí trang trọng trong cung điện của Amelie. Vào buổi sáng, Caroline và người của tiệm phục trang đến và chuẩn bị, bà Enard tập hợp những người hầu lại để chuẩn bị ưu tiên lo liệu việc cho bữa tiệc lần này

"Tiểu thư Amelie, đêm qua cô ngủ có ngon không?"

Khi Milena đánh thức cô ấy, Amelie dựa vào đầu giường và gật đầu 

'Không ai phải biết rằng tôi đã bí mật đi ra ngoài.'

Amelie mỉm cười. Cô ấy đã có rất nhiều niềm vui khi đi chơi đêm qua. Lúc đầu, họ nhảy cùng nhau, sau đó họ bật nhạc và nhảy ngẫu nhiên. Vì vậy mà bắp chân của cô đã hết đau nhức nhưng tình trạng căng thẳng cũng thuyên giảm. Cô ngủ ngon và cảm thấy dễ chịu.

“Chúng tôi sẽ dùng bữa nhẹ và bắt đầu chuẩn bị cho bữa tiệc. Mọi người chỉ chờ đợi tiểu thư nữa thôi ”. Milena nói.

"Đã sẵn sàng rồi sao? Bữa tiệc vào buổi chiều ”.

"Hiện có rất nhiều việc phải làm."

 




Khi Milena bấm chuông, người hầu đã mang một bữa ăn nhẹ đến. Milena cầm lấy nó và đặt nó xuống bàn. Món súp trên bàn hầu như không có nguyên liệu, và số lượng thậm chí không bằng một nửa bình thường.

'Tôi sẽ lấy lại được sức lực sau khi ăn món này chứ?'

Amelie rất không hài lòng, nhưng cô ấy đã hoàn thành bữa ăn mà không có một biểu hiện ảm đạm nào trên khuôn mặt. Ngay sau đó, Amelie đã có thể nhận ra rằng nhận định của Milena là đúng. Cô ấy không thể ngồi để tiêu hóa cho đến khi bữa tiệc bắt đầu, vì cô ấy bị kéo đi khắp nơi một cách điên cuồng.

Hôm nay, việc trang điểm cho Amelie do nhân viên tiệm trang phục của Monet thực hiện. Họ đặt một gói đặc biệt lên mặt và tóc của Amelie để làm ẩm, sau đó họ bắt đầu trang điểm cho cô ấy. Bà Enard và Caroline đã lo việc đó. Milena trò chuyện bên cạnh Amelie, và thỉnh thoảng cô ấy mang theo đồ uống hoặc đồ ăn nhẹ.

"Giờ tôi mới để ý, Charlotte đâu rồi nhỉ?"

Amelie hỏi.

“Tôi đã không gặp cô ta từ sáng rồi. Tôi nghĩ rằng cô ta đang ngủ, vì vậy tôi đã đến đánh thức cô ta nhưng cô ấy không có ở đó. Ngay cả khi cô ta không muốn làm việc, cô ta cũng không biến mất một cách kì lạ như thế này. Tiểu thư cũng thấy lạ đúng không ạ? ”

Milena nheo mắt. Cô ấy trông có vẻ nghi ngờ điều gì đó.




"Tôi không biết họ đang có âm mưu gì."

“ Tiểu thư đừng lo lắng mấy chuyện đó nữa ạ. Tôi đã kiểm tra kỹ lưỡng trước hết rồi ạ. Váy của tiểu thư không có việc gì cả ạ. Món ăn được chuẩn bị cũng không xảy ra vấn đề gì cả ạ "

Khi bà Enard kêu Melina hãy ngưng nói mấy chuyện không mấy tốt đẹp đó đi thì Caroline gật đầu và đáp lại. Milena vẫn không thoải mái, nhưng cô ấy không có bất kỳ bằng chứng xác thực nào, vì vậy cô ấy đã chấp nhận ngậm chặt miệng không nói gì nữa

"Được rồi, xong rồi."

Cô trang điểm và làm tóc cuối cùng cũng xong. Amelie lúng túng nhìn vào gương. Họ đã cẩn thận kẻ mắt cho cô để nhấn mạnh đôi mắt của cô, ấn tượng mơ hồ của cô trở nên sống động và sống động hơn. Vì lông mày của cô ấy được nâng lên vừa phải, cô ấy trông mạnh mẽ hơn so với ấn tượng ban đầu ngọt ngào nhưng yếu ớt của cô ấy. Tóc của cô ấy được búi cao theo kiểu rẽ ngôi nhưng đội của Caroline đã nâng nó lên một cách phức tạp để tạo ra một kiểu tóc đơn giản và gọn gàng

"Nhanh lên và mang theo một chiếc váy đến đây"

Theo lời bà Enard, những người hầu gái mang váy đến. Amelie bắt đầu mặc chiếc váy của mình với sự giúp đỡ của bà Enard và Milena.

 




Amelie có hai lớp cho chiếc váy của cô ấy. Cô ấy mặc một chiếc váy trắng đơn giản với một chiếc áo ống trước, sau đó xếp lớp với một chiếc váy ren và màu tím được làm bằng vải mỏng như cánh chuồn chuồn.

Chiếc váy có chất liệu khác nhau cho phần thân trên và phần váy, phần thân trên được phối bằng sợi rất mảnh, làm nổi bật bờ vai và cánh tay mảnh mai của Amelie. Chiếc váy được thiết kế dài với những đường xếp ly trang nhã làm từ chất liệu vải nhẹ. 

Màu sắc của chiếc váy tối chứ không phải tươi sáng, tôn lên bầu không khí nhẹ nhàng của Amelie đồng thời nhấn mạnh vẻ đáng yêu của cô, và thoạt nhìn, chiếc váy mỏng như đôi cánh chuồn chuồn, cho phép nó nhẹ nhàng bay quanh cô tạo cho cô một cảm giác thuần khiết.

Cô ấy thậm chí còn đi giày phù hợp với trang phục và cuối cùng Caroline mang phụ kiện cho cô ấy. Đó là một phụ kiện tóc và hoa tai được làm đặc biệt cho ngày nay. Vật trang trí trên tóc được làm bằng một nhánh làm bằng bạch kim với những viên ngọc màu hồng và xanh lá cây đính trên đó như hoa và lá.

Không giống như những chiếc mũ có màu sắc sặc sỡ, đôi hoa tai rất đơn giản. Ba viên ngọc màu vàng có kích thước bằng móng tay của em bé được kết nối thành một hàng. Mỗi khi Amelie cử động đầu, đôi bông tai của cô ấy lại rục rịch, rắc ánh sáng rực rỡ lên khuôn mặt của Amelie.






Caroline đứng cách xa một chút và nhìn Amelie với đôi mắt sắc bén. Mãi cho đến khi Caroline chỉnh lại trang phục và phụ kiện đến độ hoàn hảo cô ấy mới hài lòng mà thốt lên một câu

"Tiểu thư Amelie, cô thật đẹp"

"Có thật không?. Tôi có cảm giác như đang nhìn bầu trời đêm vậy. ”

Những nhân viên của tiệm trang phục nhìn Amelie và ngưỡng mộ cô. Cô ấy bị ốm và mệt mỏi vì tất cả sự chú ý trong thời gian chuẩn bị, nhưng cảm giác thật sảng khoái khi thấy mọi thứ đã hoàn thành.

"Tôi đã lo lắng về thiết kế này khá lạ mắt, sợ là sẽ không hợp với cô nhưng mà trông cô đẹp."

Bà Enard mỉm cười hài lòng. Cô không nghi ngờ gì về việc Amelie sẽ trở thành hoàng hậu trong tương lai, vì vậy cô nghĩ mình nên để lại ấn tượng ban đầu mạnh mẽ cho các quý tộc trong bữa tiệc này.

'Tiểu thư không thể quá giản dị khi xuất hiện trước mặt đám quý tộc'

Quần áo đẹp và lạ mắt vẫn chưa đủ. Nó cần một thứ gì đó hơn cả sự lộng lẫy để để lại ấn tượng ban đầu mạnh mẽ. Tuy nhiên, quần áo nặng hoặc ồn ào không hợp với Amelie. Những bộ quần áo đó có thể trông khá đẹp, nhưng chúng đã giết chết nét duyên dáng và đáng yêu của Amelie.






Caroline khổ sở trước những yêu cầu của bà Enard và có thể tạo ra kết quả trước mặt bà.

'Đây là một kiệt tác đánh dấu một cột mốc trong mấy mươi năm làm nghề của tôi.' 

Caroline nhìn Amelie với vẻ mặt ngây ngất. Càng nhìn cô ấy, lòng cô càng rưng rưng và tự hào. Từ trước đến nay, chưa có chiếc váy nào có được sự hậu thuẫn để đổ nhiều tiền vào từng chiếc như vậy. Bao nhiêu loại vải đã được xé ra và xử lý để tạo ra độ bóng tinh tế của viền váy.

Vì yêu cái đẹp nên Caroline đã chọn nghề thợ may. Nhưng từ trước đến nay, cô đều lấy người đẹp và tạo nên vẻ đẹp đồng đều mà ai cũng nghĩ là xinh. Chuẩn bị cho bữa tiệc này với Amelie, Caroline đã có thể nhận ra một điều. Vẻ đẹp thực sự đó là nhấn mạnh vẻ ngoài của người khác cho dù người khác nghĩ nó trông như thế nào. 

'Thực sự, tôi rất vui vì tôi đã nhận lời làm trang phục lần này.'

Qua trải nghiệm này, Caroline cảm thấy mình đã phát triển lên một tầm cao mới với tư cách là một thợ may.

"Tiểu thư Amelie, cô có thích nó không?"

"Đúng. Nó thực sự rất đẹp. ”






Amelie không thể rời mắt khỏi gương. Dù có khuôn mặt giống nhau nhưng trông cô nàng lại khác hẳn. Cô dường như đã trở thành một người thanh lịch và quyết đoán hơn.

“Tiểu thư Amelie, Bệ hạ bao giờ mới đến thế ạ. Anh ấy sẽ đến sớm thôi. ”

Đúng lúc, người hầu thông báo Serwin đã đến.

"Hả, hôm nay tôi cũng gặp Bệ hạ sao?"

Nghe thấy Bệ hạ đã đến , đám người ở tiệm trang phụ sợ run cả lên, tất cả đứng nép vào trong góc tường

Không giống như những nhân viên đang đứng run lên vì sợ hãi, Caroline không hề che giấu. Serwin không đáng sợ như lúc này.

'Cho dù Bệ hạ có kinh hãi đến đâu, ngài ấy cũng sẽ trở nên dịu dàng  khi nhìn thấy tiểu thư Amelie' 

Caroline tự tin.

Đúng lúc, Serwin bước vào phòng. Đôi mắt anh lang thang tìm kiếm mái tóc hồng mềm mại như một thói quen, chẳng mấy chốc anh đã tìm được Amelie. Vì cô ấy là thứ lấp lánh nhất trong phòng.

Serwin sững người tại chỗ trong giây lát.

Amelie nhìn thấy Serwin thì mỉm cười. Đôi mắt tròn xoe của anh rũ xuống và đôi mắt sáng lấp lánh của cô.

 



'Sao tôi lại lấp lánh quá vậy? Có phải vì viên ngọc không? '

Serwin thẫn thờ nhìn hình bóng của cô lúc này. Trông gương mặt cô có chút gì đó không quen.

'Cô ấy luôn xinh đẹp như thế này sao?'

Trước đây anh nghĩ cô ấy thật dễ thương nhưng cảm giác của anh khi nhìn thấy một con vật nhỏ cũng tương tự như vậy. Nhưng lần này có một chút khác biệt. Gương mặt trưởng thành nhờ trang điểm và trang phục thanh lịch khiến cô trông như một phụ nữ.

Tai của Serwin đỏ bừng.

"Bệ hạ"

Amelie nghiêng đầu. Đôi hoa tai màu vàng của cô chỉ được treo lủng lẳng. Chiếc cổ dài trắng ngần của cô dưới viên ngọc sáng lấp lánh đã lọt vào mắt anh. Đột nhiên, anh muốn chạm vào cô. Tim anh đập nhanh.

Thay vì đầu hàng trước sự bốc đồng, anh đã nắm lấy tay Amelie. Và anh vuốt ve mu bàn tay cô bằng ngón tay cái. Đôi mắt màu vàng của anh mơ hồ, nhưng anh nhìn vào khuôn mặt cô với vẻ kiên cường.

“Tôi không quen với những từ này, vì vậy tôi không biết chúng sẽ nói như thế nào”

Serwin nói. Amelie lặng lẽ ngước nhìn anh. Hai má cô đỏ bừng vì ánh mắt nhiệt tình của anh, nhưng không hiểu sao cô không thể rời mắt khỏi anh.

 



"Hôm nay em thật đẹp."

Anh cúi đầu trước mu bàn tay của Amelie. Cảm giác môi anh chạm nhẹ vào cô rất rõ ràng. Mặt Amelie đỏ bừng như quả cà chua chính

Amelie không thể nói gì và chỉ mỉm cười. Cô ngạc nhiên đến mức đầu óc quay cuồng.

May mắn thay, Serwin nhanh chóng xoay người đi nhưng anh vẫn không thể rời mắt khỏi Amelie.

"Chuẩn bị xong chưa?"

"Chuẩn bị xong rồi."

Caroline chứng kiến cảnh đó cũng đỏ mặt và đáp lại Serwin.

"Chúng ta sẽ đi ngay bây giờ sao?"

"Đúng."

Khi Amelie gật đầu, Serwin nắm tay cô và dẫn cô ra ngoài.

Ngay khi cánh cửa đóng lại, những người còn lại nhìn nhau. Không ai biết ai đi trước nhưng ngay sau đó tất cả đều kêu lên.

"Oaaaaaa"

“Cô có thấy không? Cô có thấy rằng Bệ hạ không thể rời mắt khỏi tiểu thư Amelie không? ”

 



"Cứ như chỉ có hai người trong số họ trong căn phòng này."

“Họ thực sự là người yêu của nhau. Bệ hạ cũng là một người đàn ông. Ngay cả một bạo chúa cũng là một người đàn ông bình thường trước tình yêu ”.

Như thể họ đã nhìn thấy một cảnh trong một cuốn tiểu thuyết lãng mạn, tất cả đều náo loạn, cùng nhau đỏ mặt.

"Tôi cũng từng như vậy nên rất hiểu cảm giác này."

"Nếu được yêu thương như vậy, chắc tôi sẽ hạnh phúc chết mất"

Bà Enard chứng kiến cảnh đó cũng mỉm cười với vẻ tự hào.

'Tiểu thư  Amelie nói rằng cô ấy không có quan hệ như vậy với ngài ấy nhưng Bệ hạ phải có tình cảm với cô ấy.' 

Vào lúc này, tất cả mọi người đều ghen tị với Amelie.




Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 58
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.