Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 55

Chương 55

'Không, các người không thể để cô ấy đi'

Serwin là người đáng sợ nhất mỗi lần có việc cần nghị sự. Sự bất mãn của Serwin với đám quý tộc đã rõ mồn một và mỗi lần anh nhìn thấy họ cảm xúc của anh cũng cứ như thế mà lan ra khắp mọi hướng khiến ai ai cũng có thể cảm nhận được. Đặc biệt là hôm nay, Hầu tước Lewin cũng tham dự nghị sự. Vào một ngày như thế này, họ có thể thành thật mà nói rằng họ thà chết còn hơn.

'Mọi thứ khi có cô sẽ khác'

Các phụ tá nhớ rõ Serwin đã dịu dàng như thế nào khi Amelie xuất hiện. Một nửa trong số họ vẫn còn run rẩy, thường nhớ lại nụ cười của Serwin.

Nếu Amelie ở đó, Serwin có nhiều khả năng sẽ không tức giận, và nếu họ may mắn, anh ta có thể rời phòng với Amelie.

'Tôi không dám đòi hỏi gì nhiều. Tôi chỉ mong tiểu thư Amelie ở đấy sẽ khiến chúng tôi dễ thở hơn mà thôi'

Người phụ tá tha thiết cầu nguyện trong lòng

“Tiểu thư Amelie, cô hãy kiên nhẫn chờ ngài ấy thêm một chút nữa. Bệ hạ sẽ sớm quay lại thôi. Ồ, bạn có muốn uống trà không? hoặc thứ gì đó ngọt ngào—. Tôi đã giấu một số sôcôla thực sự tốt trong ngăn kéo, và tôi sẽ đưa nó cho bạn ”.

"Gì? Nhưng nó sẽ cản trở công việc của các ngài ”

"Không. Tiểu thư không làm phiền chúng tôi chút nào. Đối với chúng tôi, cô Amelie là vị cứu tinh của chúng tôi ”




Các phụ tá đều nhìn Amelie với ánh mắt tuyệt vọng.

“Vậy thì... tôi sẽ ở lại đây làm phiền thêm chút nữa vậy.”

Amelie được đà lấn át và ngồi xuống ghế sô pha.

'Vậy là tốt rồi. Chúng ta đều được sống rồi” 

Các phụ tá bày tỏ lòng biết ơn vô hạn đối với Amelie. Họ đồng loạt di chuyển để ngăn cản Amelie không rời khỏi đây

“Tôi sẽ pha trà cho tiểu thư”.

“Đây là sô cô la miền Bắc và nó rất ngon. Tiểu thư cầm cả đi ạ ”.

“Tiểu thư còn phải chờ Bệ hạ thêm một chút nữa chắc cô sẽ chán lắm. Cô có thể chọn một cuốn trong số những cuốn này đọc chờ đến khi gặp Bệ hạ ”.

"Còn đây là tấm đệm để tiểu thư ngồi lên"

Amelie chấp nhận sự ưu ái của họ với vẻ khó hiểu. Cô không thể hiểu được hành động của các phụ tá của Serwin, vì cô đã quen với tiếng cười của Serwin và dáng vẻ thoải mái của anh ta.

Một lúc sau, Serwin trở lại phòng của mình. Các phụ tá nhìn nhau với ánh mắt trố mắt. Serwin đã mỉm cười ngay từ khi anh bước vào phòng của mình.

'Mấy người nhìn đi. Khác một trời một vực với mọi ngày '

Mỗi lần như vậy, anh ta lại tỏ ra cau có và đá vào cửa.

 



'Thật tốt khi tôi đã nhanh trí cầu xin tiểu thư Amelie ở lại đợi Bệ hạ về”' 

'Nếu tôi mà không ngăn cô ấy về thì giờ không biết thế nào luôn rồi nữa' 

'’ Không biết tiểu thư Amelie có hài lòng với cách hầu hạ của chúng ta không nữa?”

Các phụ tá đều lo lắng. Dù bằng cách nào, Serwin đã tiếp cận Amelie. Ánh mắt anh dán chặt vào Amelie và không hề để tâm đến mọi thứ xung quanh

“Em đợi lâu chưa? Tôi định hoàn thành nó sớm hơn, nhưng Hầu tước Lewin đang mất nhiều thời gian hơn. ”

Serwin nắm tay Amelie. Cảm thấy sự chào đón của anh ấy, Amelie đã có thể giải tỏa một số lo lắng của mình về thảm họa.

"Không sao đâu. Các phụ tá của ngài rất tốt khiến tôi không mất thời gian và cảm thấy thoải mái ”.

"Có thật không?"

Serwin tìm thấy đệm, chăn và đồ ăn nhẹ nằm rải rác xung quanh Amelie. Đây là bằng chứng cho thấy rõ nhất bọn họ đã đối xử chu đáo với Amelie như thế nào. Anh không thích đám thuộc hạ của mình làm mấy hành động thấp kém để nịnh nọt như thế này. Nhưng lần này, anh không tức giận chút nào.

'Miễn là Amelie thích nó còn lại việc khác không quan trọng.'





“Hôm nay là bữa tiệc trà với Renia Manverse phải không? Có chuyện gì xảy ra không? ”

“Không, không có gì xảy ra. Tuy nhiên, tôi đã nghe về điều gì đó ở đó mà tôi muốn nói đến. ”

"Về cái gì?"

Amelie liếc nhìn xung quanh. Serwin nhận thấy rằng câu chuyện cô ấy đang cố gắng đề cập đến là về thảm họa.

"Tôi với ngài ra chỗ nào đó không có người để nói chuyện có được không?"

"Được” 

Hai người rời khỏi phòng.

Những người còn lại ở trong phòng mừng thầm ở trong lòng. Cô ấy không chỉ giúp họ tránh được cơn giận của Serwin mà còn đưa anh ta đi

'Tiểu thư Amelie, không hổ danh là tiểu thư Amelie'

'Tôi hy vọng tiểu thư Amelie đến thường xuyên từ bây giờ. Tôi có nên mang theo một loạt tiểu thuyết không? '

Họ nhìn nhau. Từ ngày hôm sau, tự nhiên Amelie có những món đồ độc quyền và chỗ ngồi dành riêng cho mình trong phòng của Hoàng đế.

*****





Mãi cho đến khi họ ở một mình, Amelie mới kể câu chuyện tình cờ gặp Renia vào một ngày sương mù, và tin đồn cô nghe được từ Serina hôm nay.

“Em thật sự là đã bị một con chó săn đuổi theo sao? Nhưng em vẫn luôn có thể biến thành một người phải không? ”

Đôi má của Amelie đỏ bừng khi Serwin nhìn cô âu yếm như thể cô thật ngớ ngẩn

“Tôi không nghĩ đến điều này lúc đó rồi nhưng răng của con chó to và sắc. Dù sao, đó không phải là điều quan trọng lúc này ”.

"Tôi biết rồi mà’ 

Serwin cười khúc khích. Khi nghĩ đến Amelie chắc hẳn đã bỏ chạy trong bối rối, anh không thể ngừng cười.

"Bệ hạ"

Amelie trừng lớn mắt. Serwin nắm lấy tay cô.

"Được, được. Tôi sẽ không cười em nữa. Em đang nghi ngờ có chuyện gì liên quan đến thảm hoạ xảy ra gần đây phải không? ”

" Phải ."

"Dù tình trạng của ngài bây giờ vẫn rất ổn."

Serwin lắc đầu.





“Đôi khi tôi tức giận hoặc căng thẳng, tôi có thể nghe thấy giọng nói của nó. Thảm họa đã yếu đi rất nhiều kể từ khi tôi gặp em. Tất cả những gì nó có thể làm là tạo ra tiếng ồn ”.

"Tôi hiểu." 

Amelie gật đầu.

"Và sự tham nhũng đó đã có từ lâu."

"Có thật không?"

“Nó thường xảy ra ngay cả khi thảm họa đã được phong tỏa đúng cách. Có lẽ đó là loại đất mà nó được xây dựng trên đó ”.

“Ugh, tôi vẫn còn quan tâm. Có điều gì đó đang làm phiền tôi. "

Amelie lấy hai tay che đầu , miệng thì caufnhauf gì đó. Serwin nhìn xuống ngọn tóc hồng của cô. Vẻ mặt của anh ta đặc biệt u ám.

“Còn việc chuẩn bị cho bữa tiệc thì sao? Vì chỉ còn một tuần nữa, chúng ta không nên tập trung hơn vào điều đó sao? ”

Không giống như anh của mọi ngày giọng nói của Serwin đầy vẻ vui tươi. Amelie rưng rưng nước mắt.

“Tôi vẫn còn phải tập luyện nhiều. Bà Enard và Caroline rất hợp nhau ”.






Amelie lắc đầu. Serwin xoa đầu Amelie. Kết cấu mềm mại của mái tóc cô khiến anh cảm thấy dễ chịu. Amelie vẫn đứng yên trong khi anh nhẹ nhàng chạm vào cô.

"Em có mệt không?"

Một chút, nhưng tôi vẫn có thời gian để giúp ngài được."

"Haha."

Amelie bật cười.

******

Khi bữa tiệc đến gần, Amelie ngày càng bận rộn hơn. Cô ấy chủ yếu làm theo những gì bà Enard hoặc Caroline bảo cô ấy làm nhưng cô ấy cũng chỉ là con người bình thường nên mấy việc đó khiến cô nhanh chóng kiệt sức. Milena cũng rất bận, việc tìm hiểu hiện tượng kỳ lạ trong hoàng cung phải tạm dừng một thời gian.

******

“ Cô ta còn muốn gọi tôi đến làm gì nữa? '

Charlotte càu nhàu và đi đến Dinh thự của Bá tước Manverse. Khi bữa tiệc đến gần, những người hầu cận của Amelie đều bận rộn. Trong khi đó, Charlotte lại tự do một cách kỳ lạ. Không phải cô ấy không làm gì cả mà là do cô ấy đang chuẩn bị thứ khác

'Chuyện này tôi cũng dễ đoán thôi. Có lẽ là do Amelie đã biết chuyện tôi làm hỏng chiếc váy vào ngày đầu tiên của bữa tiệc rồi '




Charlotte đang nghĩ đến việc gây rắc rối nhỏ cho Amelie. Đó là bởi vì Amelie là một thường dân và cô ấy không thích việc một người như thế tự hào chiếm một chỗ trong Hoàng cung và làm người giám sát của cô ấy. Tuy nhiên, nhìn thấy sự chân thành của Serwin với Amelie, cô ấy đã từ bỏ ý định của mình ngay lập tức nhưng cô đã bị bà Enard phát hiện

'Làm thế nào mà bà Enard, người chỉ thích tiền lại gắn bó với Amelie như vậy? Chẳng phải ban đầu bà ấy thân với Bá tước Manverse hơn sao? Dù tôi có suy nghĩ đến nát cả óc, tôi cũng không thể hiểu được. ' 

Cô nghĩ về điều này điều kia nhưng cô ấy không thể tìm ra câu trả lời. Cô ấy thậm chí còn không biết rằng Milena đang theo dõi cô ấy và rất nhiều điều đã xảy ra trong thời gian cô ấy làm những gì cô ấy thấy thoải mái.

'Một lần nữa lại kêu cô đi cửa sau.'

Charlotte cau mày và đi vào trong phủ. Đó là một nơi mà cô luôn ao ước. Cô đảo mắt trái phải và nhìn theo cô hầu gái và Gilbert đi từ phía bên kia. 

Charlotte nhanh chóng chỉnh quần áo cho thẳng thớm.

“Cô, cô không phải là hầu gái từ Hoàng cung sao? Renia có gọi cô đến sao? ”

Đây là lần đầu tiên Gilbert nói chuyện với cô ấy, vì vậy Charlotte rất lo lắng.

"Đúng vậy, tiểu thư Renia đã gọi tôi đến đây."

"Sao con nhỏ đó lại gọi cô đến?"

“Tôi đang làm người giúp việc của tiểu thư Amelie. Vì thế....."

"À. Tiêu chuẩn của cái đẹp hiện tại ”

Gilbert tỏ ra rất thích thú.

"Cô nghĩ sao? Amelie có thực sự xinh như vậy không? ”

"-Không."

“Không thể nào, cô đang nói dối. Có tin đồn đã lan khắp kinh thành rồi. Không phải vì cô ấy xinh hơn cô nên cô mới đố kị sao? ” Anh ta thả lỏng cô ấy.

“Nếu ngài cứ nhất quyết hỏi chuyện này nữa thì tôi xin phép đi trước. Tiểu thư Renia còn đang đợi tôi " 

Charlotte né tránh muốn thoát khỏi anh ta. Cô ấy không nên mong đợi bất cứ điều gì. Cô thật ngốc khi nghĩ rằng anh ta có hứng thú với cô.

"Tuyệt. Con nhỏ đó gọi cô đến đột ngột thế này thì chắc là cũng đang ở đường cùng rồi. Thật là may mắn. Từ trước đến nay, chúng tôi đã đầu tư rất nhiều vào con nhỏ đó nhưng không dễ để tìm được người vì cô ta mà trả lại số tiền nhiều như vậy

Ý của anh ta đường cùng là sao chứ ? Charlotte không thể chịu được sự tò mò của mình và cuối cùng đã hỏi. "Chuyện gì đã xảy ra với tiểu thư Reina hay sao ạ?"

“Có vẻ như con nhỏ đó đã theo cha tôi đến một cuộc họp nhưng tôi nghe nói rằng Bệ hạ ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn đến cô ta. Vì thế, cha tôi rất tức giận và nói gì đó ngay tại chỗ. Sau đó, cho dù cha tôi có đến Hoàng cung, cô ta cũng không đi, vừa mới bị giam trong phòng. ”

Gilbert khúc khích và cười nhạo Renia. Anh hoan nghênh sự thất bại của Renia. Và say sưa với nó mà không hề xấu hổ





Bá tước tràn đầy tham vọng muốn cô trở thành hoàng hậu, nhưng Gilbert ghét điều đó khi người em gái xui xẻo của mình ngự trị trên mình. Cô ấy có thất bại hay không không liên quan gì đến anh. Vì anh ấy sẽ là Bá tước cho dù cô ấy không làm gì cả.

“Tâm trạng hôm nay thật tốt. Tôi đi uống nước đây. ”

Khi Gilbert đi ngang qua Charlotte, Charlotte nhìn theo bóng lưng của anh với ánh mắt quan tâm. Điều này là do sự tự tin của anh ấy vào việc bản thân trở thành Bá tước dường như rất vững chắc, việc trở thành một nữ bá tước cũng có vẻ rất hấp dẫn.

'Tôi muốn trở thành nữ bá tước.'

Nghĩ vậy, Charlotte đi đến phòng của Renia.

*******

"Tiểu thư, Charlotte đến rồi."

Khi người giúp việc nói và mở cửa, Charlotte bước vào trong. Cô thấy Renia đang cúi xuống giường. Lúc này tóc gáy cô dựng đứng cả lên. Người phụ nữ đó là ai?

Charlotte nhắm mắt và mở chúng ra. Sau đó Renia xuất hiện giống hệt như vẻ ngoài giống như búp bê thường ngày của cô ấy. Chà, cô ấy đã trở nên hốc hác hơn một chút, đường viền hàm của cô ấy dường như nổi bật hơn nữa.





'Tôi nhận nhầm người rồi sao?'

Căn phòng tối om, chắc là cô ấy nghe nhầm. Charlotte xem nhẹ nó và tiến lại gần Renia.

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 55
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.