Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 52

Chương 52

Buổi tiệc chuẩn bị thế nào rồi?"

"Tôi đã chuẩn bị gần xong rồi."

Cơ thể cô mệt mỏi vì bị kéo lê khắp nơi nhưng mọi việc chuẩn bị diễn ra suôn sẻ. Nếu chuyện này vẫn tiếp tục tiếp diễn tốt như thế này thì sẽ không còn chuyện gì khiến Serwin mất mặt nữa.

"Tôi nghe nói em đang gặp khó khăn với việc khiêu vũ."

"Đúng. Tôi còn phản ứng chậm nên rất hay giẫm vào chân người nhảy cùng. Nhưng mà nếu không nhảy cùng một người nào đó thì đến hôm tổ chức tiệc tôi sẽ không thể nhảy được. ”

"Tôi còn nghe nói là em nhờ các binh sĩ luyện tập cùng mình đúng không?."

“Đúng vậy, tôi không giỏi khiêu vũ. Bà Enard nói rằng tôi không thể cải thiện kỹ năng của mình trong một thời gian ngắn, hơn nữa tôi phải nhảy thật tốt khi đứng trước mặt ngài . Vì vậy, tôi đang luyện tập với những người có vóc dáng tương tự như Bệ hạ. ”

Amelie thêm tự tin.

“Dù sao thì, đừng lo lắng. Tôi sẽ cố gắng hết sức để không giẫm lên chân Bệ hạ bằng cách làm chủ nó một cách hoàn hảo ”

Tại sao cô ấy lại cố gắng như vậy với người khác? Serwin cau mày. Khi anh nghĩ rằng cô ấy nắm tay khiêu vũ cùng người khác anh lại cảm thấy vô cùng khó chịu và gần như không thể kiểm soát được chính bản thân mình

"Nếu là như vậy, chẳng phải em tập luyện với tôi sẽ tốt hơn sao?"

"Đúng rồi."

Khi Amelie gật đầu và trả lời, Serwin nhìn chằm chằm vào mắt cô.

'Tại sao ngài lại nhìn tôi như vậy?'

Đôi mắt vàng của anh như đang hy vọng vào một điều gì đó. Đó là gì? Cho dù cô ấy có nghĩ về nó như thế nào đi chăng nữa thì cũng không có gì để chỉ ra

'Serwin cần gì ở tôi— thảm họa—phải, chính là vì lý do này' 

Amelie như được khai sáng, nhìn Serwin và tự tin trả lời.

“Việc điều tra thông tin về thảm hoạ đang diễn ra rất suôn sẻ. Những ghi chú do Bệ hạ đưa cho tôi cũng rất hữu ích. ”

“….”

Tuy nhiên, trái ngược với mong đợi của cô, một tia thất vọng thoáng qua trên khuôn mặt của Serwin. Đây không phải là nó? Amelie chớp mắt.

'Có vẻ như cô ấy không chậm chạp chút nào—' 

Serwin thở dài. Sự nũng nịu mà anh muốn dành cho cô gần như chạm đến tận cùng cổ họng. Nhưng khi bắt gặp ánh mắt trong veo của Amelie, anh đã bình tĩnh lại. Ừ, không phải lỗi của cô ấy mà cô ấy không đủ thông minh. Serwin quyết định trở nên dịu dàng hơn.

"Nó có ích nhưng không phải nhờ tôi mà là vì chính giá trị và sự cố gắng của em đem lại"

Serwin quyết định tiếp tục câu chuyện theo nhịp điệu của Amelie. Những tin đồn không tốt về anh có lẽ sẽ giảm đi nếu anh đối xử với người khác giống với thái độ mà anh đối với Amelie

"Nó đúng là sự thật. Tôi không nghĩ rằng chúng ta sẽ có thể tìm ra bản chất thực sự của thảm họa hoặc cách niêm phong nó bằng cách tiếp tục điều tra vấn đề này ”.

“Nó cũ quá rồi, chỉ có những bản ghi này thôi. Bởi vì những thảm họa là tuyệt mật, không ai biết về nó ”

Nó không giống như anh đã chờ đợi mụ phù thủy suốt hai thập kỷ qua. Trong khi tìm kiếm cô, anh cũng lo lắng tìm kiếm những thông tin liên quan đến thảm họa. Nhưng tất cả đều vô ích. Đó là bởi vì thảm họa đã bị phong ấn quá lâu, và nó là một thực thể bí mật mà lẽ ra hoàn toàn không được ghi lại.

"Vì vậy, tôi đang cố gắng tiếp cận nó theo một cách khác."

“ Cách gì?"

“Tôi muốn đến nơi từng bị phong ấn thảm họa. Và tôi sẽ đi tìm một phù thủy ”.

Chính mụ phù thủy đã phong ấn tai họa vào cơ thể Serwin. Ngoài ra, mụ phù thủy thậm chí đã tiên đoán về cuộc gặp gỡ giữa Amelie và Serwin. Từ đó, có thể suy ra rõ ràng là có mối liên hệ giữa thảm họa và mụ phù thủy đó.

“Em có thể cùng tôi đến đó sau. Nhưng mà liệu em đến đó rồi có thể tìm thấy mụ phù thuỷ đó không? ”

Serwin có cùng suy nghĩ với Amelie, và đã tìm kiếm một phù thủy trong một thời gian. Tuy nhiên, hậu quả của cuộc săn lùng phù thủy cách đây 20 năm, hầu hết các phù thủy đều lẩn trốn và cắt đứt liên lạc với con người trong một thời gian dài. Tất nhiên, đã có một vài phù thủy tiếp xúc với những người như Amelie, nhưng những phù thủy đó hầu hết được bảo vệ bởi cộng đồng của họ, vì vậy không dễ dàng để tìm thấy họ.

“Tôi đã đọc một cuốn sách một thời gian trước và phát hiện ra. Có một cách để liên lạc giữa các phù thuỷ. Đó là một phép thuật được sử dụng cho các cuộc gặp mặt giữa các phù thuỷ ”

Amelie chưa bao giờ đến một cuộc gặp mặt của các phù thủy vì cô ấy được sinh ra sau cuộc săn phù thủy. Theo lời của bà cô phù thủy, ban đầu các phù thủy sẽ tụ họp hai lần một năm và tổ chức một bữa tiệc lớn. Vào thời điểm đó, phép thuật này là phép thuật thông báo cho những người tham dự về địa điểm và thời gian của cuộc họp.

"Tôi đã để lại những dụng cụ cần thiết ở nhà trong rừng."

"Tôi sẽ quay lại đó lấy"

"Được thôi. Tôi sẽ cử đám binh sĩ đến đó cùng với em"

Sau khi bữa tiệc kết thúc, cô ấy sẽ được tự do, vì vậy cô ấy sẽ có thể cố gắng hết sức để tìm kiếm thông tin về thảm họa. Khi đó, cô đang nghĩ đến việc sử dụng phép thuật để gọi một cuộc gặp mặt giữa các phù thủy.

"Em thật sự có thể sử dụng loại pháp thuật liên lạc với các phù thuỷ khác"

Serwin hỏi. Có lẽ ý anh ta muốn nói là phù thủy đã phong ấn thảm họa hai mươi năm trước.

“Nhân tiện, tôi không biết gì về người đó. Bà ấy là người như thế nào? Bà ấy bao nhiêu tuổi hay tên là gì? "

"Chà, tôi không biết gì cả."

Serwin cau mày.

“Vào ngày mà phong ấn của thảm họa được giải phóng, bà ấy đã kéo tôi đi cùng, giải thích về thảm họa và phong ấn nó lên cơ thể tôi. Khi tôi mở mắt ra, bà ấy đã biến mất. ”

"Vậy thì có nghĩa là ngài thực sự không biết điều gì sẽ xảy ra nếu phong ấn của thảm họa được dỡ bỏ?"

Serwin gật đầu.

"Tôi không biết. Tôi đã bị cầm tù ngay sau khi trở thành Hoàng đế, vì vậy tôi không biết những gì đang xảy ra bên ngoài. Kiến thức về quãng thời gian đó là gần như không còn rõ ràng nữa và tôi chủ yếu nhớ lại nỗi đau sau khi tai họa ập đến với cơ thể mình. Nó không quá khác so với những gì em biết ”.

"Tôi hiểu rồi."

Vai của Amelie rũ xuống. Cô biết rất khó để tìm ra cách chống lại thảm họa nhưng cô không biết là không có manh mối như thế này.

“Serwin cũng không biết — Nhưng lúc đó Serwin mới bảy tuổi, và nếu anh ta sống trong bẫy, anh ta sẽ không biết nhiều hơn về thế giới.'

Đột nhiên Amelie thấy có điều gì đó kỳ lạ trong lời nói của mình.

“Ngài từng bị bắt nhốt trong tù sao? Ngài là Hoàng đế đó"

"Nó là chuyện của quá khứ rồi"

Serwin trở thành hoàng đế khi mới 5 tuổi. Cha của anh, cố Hoàng đế, chết vì bệnh khi còn trẻ và người con duy nhất của ông trở thành Hoàng đế. Năm 7 tuổi, phong ấn tai họa được dỡ bỏ và phong ấn lại trong cơ thể Serwin. Nếu vậy, điều đó có nghĩa là anh đã bị bỏ tù hai năm.

Serwin mỉm cười.

"Không đáng tin phải không?"

"Nhưng thật sự là vậy."

“Bởi vì lúc đó tôi còn là trẻ con nên mọi việc trong chiều đều bị người khác nắm giữ, tôi không hề có chút thực quyền nào cả ”.

"Là nhiếp chính vương đã bắt nhốt ngài sao?"

"Ừ."

Amelie đã rất ngạc nhiên. Amelie biết về vị vua nhiếp chính. Ông ta thường được nhắc đến trong cuốn tiểu thuyết và tên ông ta thường được nghe thấy khi học lịch sử của Đế chế.

Nhiếp chính vương Albert Henesia là em trai của vị Hoàng đế tiền nhiệm và là người đã trở thành người giám hộ của Serwin. Vì Serwin trở thành Hoàng đế khi còn rất trẻ nên Albert trở thành nhiếp chính vương và mọi người đều coi ông ta là người có tài có thể dẫn đăt bọn họ

Từ thế hệ này sang thế hệ khác, các Hoàng hậu của Đế chế là những kẻ điên loạn, những kẻ điên và những kẻ ngu ngốc. Albert đã lãnh đạo Đế chế bằng cách sửa chữa những sai lầm của những người tiền nhiệm đồng thời nhận được sự ủng hộ và yêu mến hoàn toàn từ người dân. Thời còn nhiếp chính vương chính là thời điểm mà nhiều người dân cảm thấy họ dễ sống nhất

Trong số các quý tộc, có một số môn đồ của nhà nhiếp chính vương. Đặc biệt, Công tước Odorus đã theo dõi ông nhiều đến mức ông phải sống ẩn dật một thời gian dài sau cái chết của nhiếp chín vương. Ông ấy là một người nổi tiếng và được tôn trọng.

“Ông ta là một kẻ đạo đức giả thông thường. Người đàn ông tôi thường thấy là người đàn ông u ám nhất trong cung điện này. Tôi chỉ gặp ông ấy hai lần trong hai năm, và nếu tôi ở một mình với anh ấy, khu vực xung quanh sẽ trở nên u ám như thể trời đổ mưa ”.

Serwin đã chán ngấy. Ngay cả bây giờ, sau một thời gian dài, anh vẫn không thể thoát khỏi tình cảm tồi tệ với người đàn ông đó.

"Em không thể tin tưởng tôi sao?"

“Nó chỉ khác với những gì tôi biết—”

"Em có muốn tôi kể cho em nghe điều gì đó thú vị không?"

Serwin mỉm cười. Giọng anh càng trầm hơn.

“Chính nhiếp chính vương là kẻ đã ra lệnh săn phù thuỷ 20 năm trước. Đối với sự hiểu biết của tôi thì ông ta đang cố  ngăn tin tức thảm hoạ truyền ra bên ngoài

"Tại sao?"

“Ông ta cần thêm sức mạnh? Có vẻ như ông ấy đã muốn trở thành Hoàng đế thực sự ”.

Serwin nhún vai. Amelie há to miệng. Nhiếp chính vương là một kẻ rác rưởi đúng không?

“Chuyện mà tôi có thể kể cho em thực ra sẽ không được nhiều. Tôi là thành thực nói với em trước vì chuyện này xảy ra khi tôi còn bé nên không thể nhớ được nhiều ”.

Khi đó, Serwin mới bảy tuổi, và không ai giải thích cho anh ta chuyện gì đã xảy ra. Tất cả những gì anh biết là anh đã tự khám phá ra điều gì sau khi mọi chuyện kết thúc hoặc tai họa nào đang đến với Serwin.

“Bệ hạ đang chống chọi với một thảm họa. Đó là điều tuyệt vời nhất. Chúng ta đang chiến thắng miễn là thảm họa được phong tỏa. "

Amelie vỗ nhẹ vào tay Serwin. Một tia thương cảm ánh lên trong đôi mắt xanh bạc hà của cô.

“Tôi phải làm sao để anh ấy thấy được sự cảm thông mà tôi dành cho anh ấy?”

Đó là điều đáng để tức giận, nhưng anh ấy không tức giận. Anh cảm thấy rất xấu hổ vì muốn dựa vào cô nhiều hơn một chút.

Khi Serwin nắm tay Amelie, Amelie cũng nắm tay anh. Điều này là không đủ. Anh vẫn nghiêng đầu qua vai Amelie. Amelie dùng tay kia che mắt Serwin. Khi tầm nhìn của anh ta bị chặn lại, hòa bình đã đến với thế giới của Serwin.

'Tôi không thể nói không nữa.' 

Serwin đã phải thừa nhận điều đó. Anh biết rằng lý do khiến anh trở nên nhạy bén và căng thẳng là vì anh không nhìn thấy Amelie.

Trong khi đó, Amelie cảm thấy có lỗi với Serwin. Anh hôm nay mạnh mẽ đến đáng sợ, nàng cho tới bây giờ cũng không nhận thức được, hai mươi năm trước anh cũng là một đứa trẻ. Ở cái tuổi mà lẽ ra cậu phải trưởng thành với sự bảo bọc của người lớn, cậu lại bị từ chối và đơn độc với gánh nặng tai ương khổng lồ. Anh ấy không thể nói với ai rằng anh ấy đang đau đớn và về việc anh ấy đã chiến đấu một mình như thế nào cho đến bây giờ để bảo vệ thế giới.

'Tôi phải trở thành một người mà anh ấy có thể dựa vào.'

Amelie một lần nữa quyết tâm. Sự thật rằng anh đã đợi cô, chờ gặp cô trong hai mươi năm qua trở nên nặng nề hơn bao giờ hết.

Cả hai không nói gì trong một lúc. Lắng nghe hơi thở và nhịp tim của nhau, họ dựa vào nhau và nằm yên.

Đã bao nhiêu thời gian trôi qua? Từ bên ngoài căn phòng vang lên lời của người hầu rằng Milena đã đến đón Amelie. Serwin có việc phải làm, còn Amelie thì có một lịch trình dày đặc với tất cả các công việc chuẩn bị cho bữa tiệc. Hai người họ buộc phải đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

"Tôi sẽ quay lại trước."

"Tôi sẽ đi cùng bạn."

"Không sao đâu. Bệ hạ còn có việc phải làm. ”

Khi Amelie đi ra cửa, Serwin nhìn bóng lưng của Amelie, quay đi. Sau đó anh ấy không thể chịu đựng được và hỏi.

"Tại sao bạn không yêu cầu tôi giúp bạn?"

Serwin hỏi. Amelie đáp lại với vẻ mặt không hiểu.

“Bệ hạ mấy ngày nay bận rộn nên bớt ngủ. Làm thế nào tôi có thể yêu cầu thêm? Bữa tiệc được tổ chức vì tôi. Tất nhiên là tôi có cảm giác xấu hổ ”.

“—Không, lý do giảm ngủ là—”

Serwin không nói nên lời. Anh ấy không thể nói rằng anh ấy giữ khoảng cách với cô ấy vì cô ấy ngây thơ  'Tôi sẽ cố gắng hết sức của mình!'

“—Vì vậy, bạn đã không đến với tôi ngay cả khi bạn tò mò?”

Amelie gật đầu. Serwin nuốt một tiếng thở dài. Cô không biết rằng anh ta cố tình đến muộn, và thay vì nói chuyện với cô, anh ta trở nên kiêu ngạo và mong cô cần sự giúp đỡ của anh ta. Sự thất vọng tích tụ từ trước đến nay nhanh chóng biến thành nỗi xấu hổ. Đó là lỗi của chính anh ấy. Anh ta giả vờ bận. Cuối cùng, anh chỉ còn lại nhìn chằm chằm vào đôi chân của chính mình.

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 52
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.