Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 51

Chương 51

Có những quy tắc ngầm trong cung điện Hoàng gia. Trên tầng hai, ngay giữa trung tâm là phòng của hoàng đế, không ai được phép đi lại lung tung trên này bất kể chuyện gì. Một thập kỷ trước, một người đưa tin chạy đến phòng để chuyển tin khẩn cấp đã chết vì tiếng ồn. Kể từ đó, các triều thần cũng chú ý đến việc yên tĩnh bước đi của họ trong hành lang trên tầng hai.

Vì vậy, tiếng bước chân vang vọng ở hành lang lầu hai có cảm giác rất khác lạ.

Cạch, cạch cạch

Tiếng bước chân gấp gáp phá tan sự im lặng vang lên khắp hành lang.

'Kẻ nào đang chạy lung tung trên tầng hai vậy?'

Một phụ tá ở trong phòng nói. Serwin cũng vò trán khi nghe thấy âm thanh. Nam tước Avery, người đang báo cáo với Serwin trong lúc biểu cảm thay đổi, cũng ngừng nói.

'Híc, máu huyết của mình như sắp bị rút cạn rồi.'

Đúng lúc đó, mái tóc hồng bật ra khi cánh cửa mở ra.

"Amelie"

"Bệ hạ. Ngài có ổn không?"

Amelie chạy đến trước Serwin và bắt đầu quan sát xung quanh. Cô nhìn kỹ, nhưng không có khói đen ở đâu cả. Ngoài ra, Serwin trông không khác nhiều so với mọi khi.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

"Không đó là-"

Amelie thở hổn hển. Cô ấy đã chạy nhanh đến đây như thế nào? Ngực cô không ngừng lên xuống và hơi thở gấp gáp. Mồ hôi lấm tấm trên trán, mái tóc chải chuốt rối tung. Chỉ cần liếc nhìn cô một cái, anh có thể biết rằng cô đã chạy một cách điên cuồng.

"Nước."

"Bệ hạ."

Những người hầu vội vã lấy nước và đưa cho Serwin. Serwin vỗ nhẹ vào lưng Amelie và cho cô uống nước.

"A, cảm ơn ngài. Phù - Bệ hạ, ngài không sao chứ? Còn cơ thể của ngài thì sao? ”

“Chuyện gì vậy? Ngài có ổn không?"

Giọng Serwin đầy lo lắng. Chắc hẳn đã có điều gì đó xảy ra nếu Amelie phải chạy vội như vậy. Chad theo sau cô bước vào. Serwin tra hỏi Chad bằng đôi mắt của anh ta trong khi nhìn Amelie.

'Không có gì' 

Chad lắc đầu dữ dội.

'Nhưng cô ấy bị sao vậy?'

'Có một chút hiểu lầm -'

Chad có vẻ xấu hổ.

Trong khi hai người đang nói chuyện, Amelie từ từ bắt đầu tìm hiểu tình hình. Không có dấu vết của thảm họa và Serwin hoàn toàn ổn. Những người xung quanh chỉ nhìn cô và Serwin với vẻ mặt ngạc nhiên, nhưng cuộc sống của họ rất gắn bó với nhau.

“Tôi đã nghĩ có điều gì đó tồi tệ đã xảy ra với Bệ hạ— Ngài Chad—.”

“Thần vừa nói với tiểu thư Amelie rằng hãy vào cung điện với tôi. Tiểu thư Amelie không nghe và bỏ chạy— "

"A"

Chỉ sau đó, Amelie mới nhận ra mình đã hiểu nhầm điều gì.

"Tôi tưởng là ngài có chuyện gì nên đột nhiên ngài Chad mới đến trước mặt tôi cho ngài ấy xin một thỉnh cầu"

Cô ấy hiểu lầm những gì người kia đã nói và xông vào phòng của Serwin trong giờ làm việc. Amelie nhìn xung quanh với vẻ mặt hoang mang. Các phụ tá và người hầu của anh ta đang nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu. Serwin cũng có một biểu hiện vô lý. Mặt cô ấy đỏ bừng vì xấu hổ. Amelie lắc đầu để giấu mặt.

'Ý tôi là, em đã chạy như thế này vì tôi. Mà không biết nguy hiểm gì đang rình rập mà em chỉ biết là tôi đang nguy cấp thôi sao? ' 

Serwin nhìn xuống đỉnh đầu tròn trịa của cô. Đôi tai thò ra giữa những sợi tóc trông đỏ rực. Tim anh đập thình thịch khi anh đứng nhìn nó.

"Em đã lo lắng về điều gì?"

“—Tôi nên lắng nghe Ngài Chad cho đến phút cuối cùng.”

Amelie nói với giọng đầy tiếc nuối.

“Tôi xin lỗi vì đã làm gián đoạn công việc của ngài. Ngài chắc hẳn là đang rất bận rộn"

“Amelie. Ngẩng đầu lên."

"Bây giờ, nó là một chút ..."

Serwin đặt ngón tay lên cằm Amelie. Khuôn mặt của Amelie dễ dàng theo sau dù anh chỉ nâng nhẹ lên. Khuôn mặt cô đỏ bừng như dự đoán, và đôi mắt mơ hồ phiêu diêu ​​trong không trung.

"Haha, em ngại sao?

“Tôi thực sự đã chạy suốt quãng đường tới đây. Tôi chắc rằng có rất nhiều người đã thấy hình ảnh đáng xấu hổ đó của tôi rồi ”

Có thể nhận thấy rằng bà Enard sẽ cằn nhằn như thế nào nếu bà ấy biết. Vì cô ấy đã vứt bỏ tất cả phẩm giá và sự sang trọng của mình như thế.

"Ừ? Đó là cách bạn chạy. Để bảo vệ tôi. ”

“—Đừng giễu cợt tôi. Tôi đã hứa sẽ bảo vệ Bệ hạ ”.

Vài lời như vậy làm sao có thể khiến hắn vui vẻ như vậy? Như thể có ma thuật trong lời nói của cô ấy, Serwin ngay lập tức đắm chìm trong niềm vui sướng. Một nụ cười hé ra từ miệng anh.

"Ho-"

Ai đó đang ho. Chính vì quá ngạc nhiên trước tiếng cười của Serwin nên họ không thở được trong giây lát. Những người khác cũng không thể nguôi ngoai sự ngạc nhiên, há hốc mồm đứng nhìn.

'Đó là Hoàng đế cao cao tại thượng của bọn họ sao?'

'Tên bạo chúa đó cũng là một người đàn ông bình thường trước mặt người yêu của mình sao?' 

Bình thường. Đó là một từ cách Serwin mười tỷ năm ánh sáng. Họ không thể tin được điều đó chút nào.

“Tôi đã chiếm quá nhiều thời gian. Nếu anh không sao, tôi sẽ rời đi ngay ”

Amelie cố gắng quay lại thật nhanh.

'Ôi, không'

Các phụ tá đồng loạt nghĩ. Với sự xuất hiện của cô ấy, sự căng thẳng đã hoàn toàn được xoa dịu. Nếu cô ấy rời đi, họ có thể sẽ quay trở lại bầu không khí lạnh như băng đó.

"Không sao đâu. Tôi chỉ cần thấy và nghe từ Nam tước. Em cứ chờ ở đây đi."

Khi Serwin bắt được Amelie, ở đây Amelie rất khó chịu nhưng cô quyết định nghe theo lời anh. Đó là bởi vì anh ta hạnh phúc và nó là một loại buồn khi quay trở lại sau tất cả các cách này. Bên cạnh đó, anh cũng có vẻ chào đón cô.

Amelie ngồi trên ghế sofa ở một bên của căn phòng. Ngay cả trước khi hông cô chạm vào vải sofa, những người hầu đã nhanh chóng mang trà và đồ giải khát. Đó là cách anh ta quan tâm đối xử chân thành với cô.

*****

Các phụ tá liếc nhìn Amelie trong khi lật qua các tờ giấy. Khoai tây nóng nhất ở thủ đô lúc này là Amelie. Mỗi ngày, những câu chuyện về Amelie đến rồi đi, và những tin đồn ngày càng nhiều. (T / n: khoai tây nóng có nghĩa là một vấn đề nóng bỏng. Một thứ hiện đang được rất nhiều người nói đến.)

'Tôi không thể tin được những tin đồn. Thế còn vẻ đẹp của thế kỷ thì sao? ' 

"Cô ấy trông bình thườn, nhưng làm thế nào cô ấy lại có thể khiến Bệ hạ thích mình như thế?"

"Cuộc sống của cô ấy chắc hẳn rất khó khăn - tôi không thể tin rằng cô ấy phải nhìn thấy tên bạo chúa đó mỗi đêm." 

Những người không biết cụ thể câu chuyện ghen tị với Amelie- người được Serwin yêu nhưng họ không phải là phụ tá nên họ không biết rằng không có ai khác phải khổ như cô ấy khi phải nhìn thấy Serwin hàng ngày.

'Ôi, sao anh ta lại nhìn tôi như vậy? Có phải vì tôi đã làm phiền anh ta không? '

Amelie ngồi thẳng lưng. Cô ấy thường nghiêng tách trà của mình lên nhưng tách trà không bao giờ cao quá cổ cô ấy.

"Em không lấy được nó sao?"

"Tôi xin lỗi."

Nam tước Avery cúi đầu thật thấp. Anh ta theo lệnh của Serwin tiến hành một cuộc điều tra lý lịch về Bá tước Manverse. Trong khi Serwin đi vắng, băng đảng của Bá tước Manvers phạm tội tham ô và Serwin đang truy đuổi một kẻ đã rửa tiền mà Nam tước đã bỏ sót trước đó.

Anh nhắm mắt chờ đợi sự trừng phạt của Serwin. Serwin là một lãnh chúa không bao giờ dung thứ cho những sai lầm, vì vậy không có gì lạ nếu Serwin bị cắt cổ mình tại đây. Tuy nhiên, trái với dự đoán của anh, Serwin không hề tức giận. Nam tước Avery ngẩng đầu thắc mắc. Serwin đang nhìn Amelie, không phải anh ta.

"Tôi lại lo lắng khi có viện trợ bọn chúng sẽ lại tấn công." 

Nếu anh ta nhìn kỹ, những ngón tay nâng tách trà rất cứng. Mỗi hành động của cô ấy đều rất tầm thường và dễ thương, dường như Hoàng đế không thể rời mắt khỏi cô ấy.

"Bệ hạ"

Baron Avery bối rối. Đây là một vấn đề mà Serwin đã phải suy nghĩ và nỗ lực rất nhiều. Nhưng bây giờ anh không hứng thú chút nào.

'Có phải vì người đó không?'

Từ lúc Amelie bước vào văn phòng, Serwin dường như đã trở thành một con người khác. Đôi mắt lạnh lùng trở nên thân thiện, và giọng nói sắc bén hơn lưỡi kiếm dịu đi. Các trợ lý lần đầu tiên trải qua sự thay đổi này dường như rất bối rối.

“Bệ hạ, có lẽ cô ấy nên đợi ở một nơi khác—”

"Nam tước Avery".

Đôi mắt vàng của Serwin nhìn Nam tước Avery. Cách anh ta nhìn anh ta sắc như mũi kiếm của anh ta.

“Nó sẽ không kết thúc bằng những lời xin lỗi. Chúng ta cần anh ta để tiêu diệt nhóm Bá tước Manverse. Nam tước, anh biết rõ mà. ”

Serwin nén giận và nói như thể trách móc anh. Nó gây áp lực lớn hơn cho Baron Avery. Anh thắt chặt cổ họng để che giấu trái tim đang rung động của mình. Ngay cả anh ta- người có thể nói là phụ tá thân cận nhất của Serwin, cũng không thích nghi tốt với sự tàn bạo của Serwin.

“Tôi sẽ cho ngươi một cơ hội khác. Hôm nay, ngươi cũng đã là ngày ngươi gặp may mắn lắm rồi ”

Ban đầu, anh nghĩ đến việc giữ anh ta chịu trách nhiệm về thất bại lần này. Tuy nhiên, Amelie đang ở trong văn phòng, vì vậy anh ta không thể làm ồn ào, trừng phạt anh ta hoặc làm cho cô ấy nhìn thấy máu. Rõ ràng là cô ấy sẽ sợ hãi.

'Làm sao họ lại gần được, anh ấy thậm chí không thể khiến cô ấy cảm thấy sợ hãi một chút.' 

Serwin đứng dậy khỏi chỗ ngồi và sải bước về phía Amelie. Khi Serwin nói chuyện với cô ấy, Amelie cũng mỉm cười đứng lên. Giữa hai người có một sự quen thuộc khó tả. Nam tước Avery nhìn hai người mà không nói lời nào. Amelie dường như đã đào sâu vào trái tim của Hoàng đế hơn mong đợi.

'Tôi không muốn bất kỳ rắc rối nào xảy ra.' 

Nam tước Avery thở dài.

******

Serwin đưa Amelie đến một căn phòng. Đó là một căn phòng thông với cầu thang cuối hành lang nơi đặt văn phòng. Nó đã là phòng cá nhân cho các Hoàng đế thư giãn hoặc ngủ gần văn phòng của họ trong nhiều thế hệ. Anh ta không thích bất cứ ai khác bước vào căn phòng này, thậm chí anh ta còn hạn chế sự ra vào của người hầu.

Amelie trợn tròn mắt khi nhìn quanh phòng. Đó là một bầu không khí rất khác với căn phòng của cô. Bên trong yên tĩnh do ánh sáng nhè nhẹ, gỗ tối và lửa tối đã tạo ra bầu không khí nặng nề trong cây tapis. Đó là căn phòng cổ kính nhưng vẫn trang nghiêm của một vị Hoàng đế.

"Amelie."

Serwin kéo một chiếc ghế từ dưới gầm bàn ra và gọi cô. Amelie ngồi xuống, chú ý đến cách ăn mặc của cô ấy.

'Em có cảm thấy hạnh phúc không?'

Cô cẩn thận nhìn Serwin đang ngồi đối diện với mình. Anh ấy trông vui vẻ hơn bằng cách nào đó mặc dù anh ấy có biểu hiện giống như thường lệ.

Trên thực tế, Serwin cảm thấy rất tốt. Anh đã khó chịu và căng thẳng vô cớ nhưng giờ anh cảm thấy ổn một cách đáng ngạc nhiên. Anh sắp cười chỉ vì nhìn mái tóc xoăn bồng bềnh của Amelie. Điều thay đổi nhất sau khi vào hoàng cung chính là mái tóc của nàng. Với những nỗ lực của những người hầu, mái tóc bông xù sẽ thu nhỏ lại và dịu đi và mái tóc óng ả hơn như lụa. Tóc của cô ấy, đã trở nên rậm rạp khi cô ấy chạy qua, làm anh nhớ lại khoảnh khắc anh gặp cô ấy trong rừng.

Serwin tình cờ đưa tay ra. Một sợi tóc mỏng như sợi chỉ chạm vào ngón tay anh. Amelie hơi mở to mắt ngạc nhiên, nhưng không cản được cú chạm của Serwin.

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 51
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.