Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 5

Chương 5

Ethan quay lại nhanh hơn cô nghĩ. Anh ta đang cầm một cái giỏ lớn chứa đầy ngũ cốc khô, thức ăn như trái cây để cho chim ăn, bánh sô cô la đặc, bánh xèo bò và súp gà và dù cô có nhìn kỹ thế nào thì đó cũng không phải là thức ăn của chim.

"Ta đã bảo ngươi chuẩn bị cho ta một túi dã ngoại rồi mà"

Ethan cười mơ hồ.

“Thần đã nói với người giúp việc cho thần những thứ mà những con chim thường ăn và đột nhiên người quản gia đến đưa cho thần những thứ này.”

Khi nghe thấy vậy, cô lại nhìn vào giỏ đó là toàn đồ ăn mà Amelie thích. Nó không phải là thức ăn cho chim.

"Có vẻ như tất cả mọi người dường như rất quan tâm đến ngươi ."

Chỗ thức ăn trong giỏ kia đủ cho cả một đống người ăn. Trước sự trơ trẽn của Serwin, Amelie cũng cạn lời

'Renee, thưa cha ... Con rất cảm ơn vì số thức ăn nhưng ... con không nghĩ súp gà dành cho chim ...'

Amelie cảm thấy mình đang bị làm phiền

Serwin lấy ra một con dao găm. Nhìn cái thứ ghê tởm đó. Lưỡi dao găm bóng bẩy đến mức có thể dễ dàng cắt cổ một con chim. 

"Chíp"

Amelie lăn xuống khỏi lòng bàn tay của Serwin, cô nhanh chóng chui vào lồng.

"Ở đó có thoải mái không?"

Serwin lấy một quả táo đỏ ra khỏi giỏ rồi cắt quả táo bằng con dao găm nhỏ. Hương thơm ngọt ngào khi nước trái cây chảy xuống những ngón tay dày của anh ta. Mùi táo thứ trở nên nhạy cảm hơn đối với những con chim là một sự cám dỗ không thể chịu đựng được.

Tôi đói..

Nghĩ lại thì cô chưa ăn gì từ sáng đến giờ. Cô như bị rút cạn sức lực khi phải đối phó với tên Hoàng đế. Nghĩ đến đó khiến cho tâm trạng của cô bỗng trùng xuống

Cô muốn ăn tất cả mọi thứ nhưng cô ấy lại không được ăn. Cô rất đói. Nhưng cô lại rất buồn. Cô ấy thực sự rất buồn.

“Chíp….”

Amelie cúi đầu kêu thảm thiết. Ngay khi nhận thức được cô bắt đầu cảm thấy đói như điên.

"Đến đây."

Serwin nói. Anh đặt một miếng táo nhỏ trên đầu ngón tay và luồn qua song sắt. Cùi được nghiền nhỏ và tỏa ra mùi thơm nồng hơn. 

'Không, đó là bàn tay của Hoàng đế. Nếu mình mổ ngón tay anh ta khi ăn miếng táo đó thì anh ta sẽ giết mình mất. Nhưng dù sao thì Hoàng đế cũng sẽ giết mình đúng không? Chẳng phải mình cố gắng cầm cự khi biết trước kết quả là điều vô nghĩa sao? '

Mặt khác, Amelie rất thèm ăn. Khi cô ấy biến thành động vật, bản năng của cô ấy trở nên mạnh mẽ hơn vì thế mà cô ấy lại càng không thể ngăn bản thân mình lại

'Đúng vậy, có là con ma chết đói thì trông cũng phải đẹp'

Amelie vừa chạy vừa dùng mỏ mổ quả táo ra khỏi ngón tay Serwin.

Cùng với phần cùi được nghiền nhỏ, vị ngọt của táo ngập tràn trong miệng cô. 

'Ngon quá'

Có lẽ họ chỉ chọn những quả ngon cho Hoàng đế nên mùi vị không thể so sánh với những quả táo mà cô mua ở cửa hàng tiện lợi.

 Dù sao anh ta cũng không biết cô là một con người. Với khả năng tự hợp lý hóa bản thân, cô rơi vào trạng thái thôi miên và ăn những gì Serwin đưa cho cô. Vì quá căng thẳng, trái ngọt đã ập thẳng vào cô.

 Serwin mỉm cười và dùng đầu ngón tay vuốt ve má nhỏ của Amelie. Khi anh tỉnh táo lại, cô đã ăn trái nho trên lòng bàn tay anh. Amelie đi lùi về phía sau rụt cổ lại.

 'Đáng sợ quá…'

Cô đã ăn thức ăn của mình nhưng cô vẫn cảm thấy sợ anh ta. Bàn tay to, mùi tanh, đầu người. Đây là cuộc gặp gỡ đầu tiên tồi tệ nhất mà một kẻ sát nhân trong tương lai và một nạn nhân có thể phải đối mặt.

"Ngươi được ta cho ăn uống đầy đủ rồi nhưng sao ngươi vẫn sợ ta như vậy chứ?"

Giọng Serwin bày tỏ sự thất vọng. 

“Chỉ mới hơn một tiếng đồng hồ kể từ khi chúng ta gặp nhau. Những con vật nhỏ thường phải dành thời gian và làm quen một cách từ từ ”.

Ethan đứng bên cạnh anh ta đáp lại và lặng lẽ lau trái cây.

"Ta thấy ta phải dành nhiều thời gian cho nó hơn rồi ”

"Bệ hạ hẳn rất thích con chim này."

"Ừ. Ta không thể rời mắt khỏi mấy thứ nhỏ xinh này ”.

Amelie giật mình vì những lời đó.

'Sao anh ta lại thích bộ dạng này của tôi chứ? Thật đáng sợ'

Cốc cốc. 

Sau đó, cô nghe thấy một tiếng gõ.Có một khoảng lặng sau tiếng gõ cửa đó. Cô quay trở lại lồng. Cô nâng cao lông đuôi và vùi cổ vào bộ lông của mình như thể đang canh giữ mọi hướng.

"Bệ hạ, Chad đã trở lại."

"Mời vào."

Cánh cửa mở ra, một người đàn ông tên Chad bước vào. Anh ta đang mặc bộ quần áo cũ mà những người chăn gia súc sẽ mặc. Tuy nhiên, khi anh ấy bước đi, tư thế của anh ấy giống với Ethan đứng bên cạnh, nó đã thu hút và chỉ huy sự chú ý.

'Lần này lại là gì?'

Amelie quay đầu nhìn xung quanh. Chad- một người đàn ông mặc áo choàng của người chăn cừu, cúi đầu cung kính trước Hoàng đế.

“Trong khi thần làm việc mà ngài giao thì thần đã nghe tin là Bệ hạ đã trở về nên thần đã đến dinh thự luôn.” Chad nói.

Anh ta là binh sĩ được cử đi vài ngày trước để điều tra lãnh thổ Dellaheim. Anh ta quay trở lại sau khi nghe được tin Hoàng đế đã đến.

"Ngươi đã tìm được nó chưa?"

Serwin nhìn Chad. Dù anh ta không lên tiếng nhưng cô vẫn cảm nhận được sự tức giận của anh ta. Giọng nói của anh ta cũng toát lên sự thiếu kiên nhẫn. Ethan cũng nhìn Chad với vẻ mặt lo lắng.

Amelie dỏng tai lên. Anh ta đang tìm cái quái gì vậy? Đồ trang sức? Di tích cổ đại? Thảo mộc huyền thoại?

Serwin hỏi lại.

"Ngươi có tìm thấy phù thủy không?"

Bum- Amellie cảm thấy trái tim mình rung lên 

Amelie đang không tin vào đôi tai của mình. Serwin đang tìm kiếm một phù thủy? Cô không thể chớp mắt và chờ đợi câu trả lời của Chad. Sự lo lắng khiến miệng cô khô khốc.

"Thần xin lỗi, thưa Bệ hạ. Thần đã không hoàn thành được nhiệm vụ mà ngài giao ”

Thậm chí trước khi Chad nói xong, Serwin đã tức đến nỗi ném vỡ một cái bình. Chiếc bình bay trên không và đập vào đầu Chad.

Anh ta điên rồi sao?

Chiếc bình bị vỡ tan tành. Cơ thể của Chad cũng loạng choạng. Máu văng ra sàn.

'Anh ta cứ thế tuỳ tiện ném cái bình vào người khác nhủ vậy ...'

Nhưng chỉ có Amelie là người duy nhất ngạc nhiên. Chad, Ethan và Hoàng đế ném chiếc bình vẫn bình tĩnh như thể chuyện này là bình thường. 

Chad vẫn quỳ gối trên nền đất. Anh ta không thể mở mắt vì máu nhưng tư thế của anh ta không hề bị xáo trộn chút nào.

“Thưa bệ hạ, thần có tội vì đã không hoàn thành được nhiệm vụ mà ngài giao phó. Thần xin được lĩnh phạt”.

Đôi mắt của Serwin hướng về thanh kiếm trên eo Ethan.

'Serwin định giết anh ta sao? Không thể nào. Định giết anh ta chỉ vì anh ta không tìm thấy tôi sao? '

"Chíp"

Amelie hét lên mà không hề biết. Cho dù anh ta có cao quý, có quyền lực to lớn như thế nào thì việc anh ta ném cái bình vào người khác cũng là sai . Anh ta đã quá hà khắc với thuộc hạ của mình. Cô nhớ lại biệt danh bạo chúa của anh ta một lần nữa. 

Đôi mắt của Serwin hướng về Amelie. Khi nhìn thấy con chim đang vỗ lồng, anh ta cau mày.

Sau đó Ethan đột nhiên cắt ngang  

“Ngài Chad, ngài hãy nói tình hình cụ thể lúc đó c biết điho Bệ hạ. Hình phạt có thể giảm xuống đó. Không phải ngài đã báo về là ngài đã tìm thấy một phù thủy trong lâu đài sao? ”

"Vào ngày đầu tiên tôi đến đây như đã báo cáo, tôi đã nghe nói về một phù thủy trong lâu đài."

Chad cải trang thành một người chăn cừu và đến lãnh thổ Dellaheim. Anh ta đến đó thăm dò trước tình hình và sau khi phát hiện được ra tôi ở trong lâu đài thì anh ta đã lập tức báo cho Hoàng đế đến để bắt tôi. Anh ta chính là kẻ theo dõi tôi ở rừng Fidelia. Anh ta ghé vào lâu đài để mua những thứ mình cần đồng thời nghe được thông tin từ chỗ bọn họ 

Ngày đầu tiên anh đến Dellahaim. Anh đã nghe về mụ phù thủy khi đang ở trong nhà hàng. Anh biết chuyện này không phải chỉ là lời đồn đại nhảm của người dân ở đây  

'Thần đã nhìn thấy một phù thủy trên đường đi.'

Ngày hôm sau, Chad nghe mọi người kể là họ đã nhìn thấy một phù thủy khi đi ngang qua. Không giống như Thủ đô, Dellaheim là nơi có nhiều thuận lợi cho các phù thủy. Vì vậy có khả năng phù thủy sống trong một ngôi làng gần lâu đài chứ không phải trong Rừng Fidelia.

Vậy có nghĩa là khi Serwin với binh sĩ của anh ta đang tìm kiếm tôi ở khu rừng Fidelia thì Chad đã vội báo cho anh ta để anh ta chuyển hướng đến lâu đài của nhà tôi

“ A.....Tôi không hề hay biết đến sự có mặt của anh ta. Tôi cũng không hề biết là anh ta đến để tìm tung tích của tôi. Tại sao bọn họ đột nhiên đi kiếm phù thuỷ cơ chứ?

Amelie hét lên ở trong lòng. Cô vô cùng sốc.

Trong hai tuần qua, cô ấy thường xuyên ra vào lâu đài để chuẩn bị chạy trốn. Có người thỉnh thoảng cũng nhận ra cô ấy nhưng cô không lo lắng. Không ai ở Dellahaim là chưa từng dùng thuốc của bà ngoại cô cả. Vì thế người dân ở đây có thái độ rất là hoà nhã với cô và bà ngoại nên cô không hề lo lắng về việc để lộ mặt cho bọn họ thấy

Tôi không nghĩ việc làm đó của tôi lại gây ra hậu quả nghiêm trọng đến vây ...

Theo lời của Chad, Amelie nhận ra một sự thật khác.

'Đó là lý do tại sao trong cuốn tiểu thuyết , Renee chưa bao giờ gặp Hoàng đế cho đến khi anh ta đến Cung điện. Trong tiểu thuyết, Amelie vẫn luôn sống ở trong rừng đó chưa từng rời khỏi, cô ấy cũng chưa từng một lần đến dinh thự của Bá tước. '

Cuối cùng nỗ lực chạy trốn an toàn của cô đã gây ra sự tức giận.

Nếu cô chuẩn bị kỹ lưỡng hơn một chút thì danh tính phù thủy của cô ấy sẽ nằm ngoài tầm ngắm của Hoàng đế. 

Cho dù đó là gia đình hay không, cô cũng phải chạy đi và không bao giờ được quay lại nhìn. 

Và điều này có nghĩa là cô ấy sẽ không phải trở thành thú cưng mới của Serwin như bây giờ. 

'Đáng lẽ mình nên chạy trốn thật nhanh ở đây chứ không nên đến lâu đài lần đó...'

Nhưng cô lại chợt nhớ đến Renee và Bá tước- cha của cô, cô không đàn lòng bỏ lại bọn họ vì dù cô với họ không hề có tình cảm sâu đậm nhưng họ vẫn là người thân duy nhất còn ở bên cô

'Dù thế nào thì việc đến gặp Renee và cha của tôi sau khi tôi quyết định rời khỏi đó vẫn là quyết định sáng suốt. Tôi không hối hận về quyết định này của mình. '

Amelie thút thít, dụi mắt bằng đôi cánh của mình. Trong khi cô đang cảm thấy có lỗi với Chad bởi vì cô mà anh ta mới bị Hoàng đế xử phạt tàn nhẫn thì Chad vẫn tiếp tục báo cáo lại tình hình lúc đó  

Anh ta không dễ dàng gì có thể lấy được thông tin từ miệng của người dần ở Dellahaim. Hai mươi năm trước, nhiều người vẫn còn nhớ về lệnh “ săn phù thủy" đã quét toàn bộ khắp mọi nơi trong cả nước. Họ không thể dễ dàng tin tưởng người ngoài được

“Bọn họ không chịu nói với tôi về nơi ở chính xác của phù thuỷ nên tôi đã phải mất nhiều ngày để tìm kiếm.”

"Nhưng kết quả là ngươi cũng vẫn không tìm thấy đúng không?"

Lời của Serwin như bản án tử hình với Chad. Chad lắc đầu. 

"Thần sẽ chấp nhận bất kỳ hình phạt nào."

Lại phạt nữa sao? Cô không biết phải nói gì vì đầu và mặt của Chad đang bê bết máu. Amelie nhìn Serwin một cách bất an.

Serwin nhìn Chad với đôi mắt lạnh lùng.

“ Ta sẽ cho ngươi một cơ hội cuối cùng. Ngươi quay lại đó đi. Ngươi phải tự tìm ra được cách khiến người dân ở đó chịu chỉ cho ngươi nơi ở của mụ phù thuỷ đó . Ngươi hiểu lời ta nói không? ”.

. Cô không thể tin rằng anh ta có thể nói ra những lời như vậy.

Đây là mệnh lệnh vô lý đến mức Amelie cũng phải tức giận. Nhưng Chad dường như rất biết ơn vì những mệnh lệnh đó. 

“Lần này, thần sẽ không phụ lòng mong mỏi của Bệ hạ. Thần xin tạ ơn ngài đã cho thần một cơ hội chuộc lỗi ”

Chad cúi đầu và giọng nói thể hiện sự cung kính. Động tác của anh ta là động tác tiêu chuẩn của một binh sĩ được huấn luyện khắt khe nhưng anh ta cũng không tránh khỏi bị chóng mắt vì bị mất máu quá nhiều. Ethan đã bí mật hỗ trợ anh ta ở phía sau.

"Thần xin phép để giúp ngài Chad ra ngoài."

 Sau đó, Ethan và Chad rời khỏi phòng.

 Amelie nhìn theo bọn họ bước ra ngoài. Tôi nhì Chad qua khe cửa đang dần khép lại. Trên khuôn mặt tàn độc của Serwin đang đỏ bừng lên vì tức giận

 

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 5
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.