Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 48

Chương 48

'Hoàng hậu ... Nếu tôi trở thành Hoàng hậu ...'

Nếu cô ấy trở thành Hoàng hậu, tất cả mọi người sẽ quỳ gối trước cô ấy. Cũng như cha cô và anh trai cùng cha khác mẹ của cô- người sẽ trở thành Bá tước. Không ai dám phớt lờ cô ấy hoặc nhìn thấy cô ấy một cách dễ dàng.

Ngay cả khi không có sự ép buộc của cha cô, cô vẫn muốn trở thành Hoàng hậu. Nói cô ấy là con gái của một Bá tước giàu có không có lợi gì cho cô ấy. Cô chỉ bị ảnh hưởng bởi cha cô, và anh trai cô- người sẽ trở thành người kế vị của cha cô. Cô ấy sẽ không khác gì nếu cô ấy kết hôn. Tất cả những người đàn ông quý tộc đều giống như Gilbert. "Đến đây", "đến đó", "làm điều này", "không làm điều đó". Cô phải sống cuộc sống theo sự kiểm soát của bọn họ. Nhưng khi trở thành Hoàng hậu, cô ấy sẽ tương đối tự do. Sẽ không ai có thể kiểm soát được phong thái và hành vi của cô ấy.

'Tôi có thể làm bất cứ điều gì để đạt được mục đích. Tôi sẽ không để bị mất vị trí đó trước một cô gái không biết mình đang ở đâu và đang làm gì. '

Renia nhớ lại sự xuất hiện của Amelie. Điều đầu tiên xuất hiện trong tâm trí cô là đôi mắt tròn xoe. Cô ấy đang nói và hành động như những người giúp việc nói với cô ấy, nhưng thực sự, cô ấy chỉ là một cô gái mới lên từ nông thôn.

'Tôi phải chứng mình cho cô ta thấy nơi này không ai chào đón Amelie.'

Cô ấy đã cố ý mời Amelie đến một bữa tiệc trà. Mọi thứ về giới thiệu bạn bè và kết thân đều là dối trá.

Chỉ có một vị trí Hoàng hậu, không có chuyện cạnh tranh lành mạnh.

“Tôi sẽ viết thư mời dự tiệc trà. Hãy mang theo một ít giấy. ”

Renia gọi người hầu của cô ấy và ra lệnh cho cô ấy. Những khách mời tiệc trà tất nhiên sẽ tràn ngập những kẻ trung thành với cô

'Bọn họ sẽ biết rõ chủ đề mà tôi muốn nói ngày hôm đó là gì.'

Renia cười. Đã rất lâu rồi cô không hào hứng với một buổi tiệc trà như vậy.

*****

Tin tức rằng Amelia và Renia gặp nhau đã được Chad báo lại cho Serwin sáng sớm ngày hôm nay

“Không như những gì tôi lo lắng, tiểu thue Amelie và tiểu thư Renia chỉ lịch sự nói chuyện với nhau. Đó là một bầu không khí hoà nhã đến tận phút cuối cùng ”.

"Renia Manverse không thể ngoan ngoãn như vậy được."

Serwin nhướng mày. Anh nhận thức rõ tính cách nóng nảy, ác độc và tàn nhẫn của Renia Manverse và tham vọng muốn ngồi vào vị trí Hoàng hậu của cô ta. Bởi vì cô ấy là người phụ nữ dù sợ hãi anh ta nhưng vẫn nhất quyết muốn ngồi vào vị trí Hoàng hậu.

“Bất kể cô ta nghĩ gì, cô ta không thể không công khai thể hiện thái độ thù địch với Amelie. Bệ hạ, ngài cần phải lưu ý điều đó”

"Đúng."

Serwin gật đầu. Anh ta trị vì với sự sợ hãi, và các quý tộc sợ thanh kiếm của anh ta hơn tất cả. Chỉ cần anh ở đây, không ai có thể làm hại Amelie. Ngoài ra, Amelie còn là một phù thủy. Cô đã có thể bảo vệ cơ thể của mình mà không gặp khó khăn. Tuy nhiên, điều khiến anh không yên tâm là anh lo lắng rằng Manvers có thể làm tan nát trái tim cô. Cho dù cô ấy có quyền năng ma thuật, dù cô ấy vĩ đại đến đâu, cô ấy không thể ngăn những vết thương tình cảm mà cô ấy nhận được từ mọi người. Và các quý tộc của Đế quốc có một khả năng đặc biệt là ném dao găm ngay cả khi nói chuyện trực diện.

“Tăng cường cảnh giác và bảo vệ cho Amelie. Ta chắc chắn là Renia còn ý đồ gì khác chứ khong chỉ đơn giản như vậy ”.

"Tôi hiểu. Nhưng thần...... còn có chuyện muốn nói với Bệ hạ ”

"Chuyện gì?"

“Tiểu thư Amelie đã nói với tiểu thư Renia là cô ấy sẽ trở về quê hương của mình khi đến thời điểm thích hợp, dù chuyện này không quá ảnh hưởng đến cả tiểu thư Amelie và Bệ hạ nhưng chúng ta nên cẩn thận đề phòng bọn họ lợi dụng chuyện này vẫn hơn”

Chad lo lắng về vị trí của Amelie trở nên không ổn định. Nếu các quý tộc phát hiện ra Amelie sẽ sớm rời bỏ Serwin, liệu họ có đối xử thân thiết với Amelie như bây giờ không?

"Chúng ta nên làm gì đây?"

Nhưng Serwin không trả lời. Anh ấy như bị đóng băng tại chỗ, đôi mắt mở to

“ Bệ hạ"

Chad bối rối.

“Tiểu thư Amelie đã nói Bệ hạ biết chuyện này chưa ạ?. Đây có phải là lần đầu tiên ngài nghe thấy điều này? ”

"-Không."

Serwin tặc lưỡi.

Amelie chắc chắn bày tỏ ý định trở về quê hương sau khi đánh bại thảm họa. Lý do cô đến hoàng cung là để bảo vệ sự bình yên của quê hương.

Anh biết và hiểu mọi thứ. Tuy nhiên, lời này chính miệng cô ấy nói với người lạ cô ấy chỉ mới gặp một lần khiến anh có chút bất ngờ

'Cô ấy nhất quyết muốn rời đi như vậy sao? Vậy còn tôi thì sao? '

Serwin là một Hoàng đế. Anh không có người thân để thừa kế ngai vàng, vì vậy ông không thể rời Hoàng cung cho đến khi đứa con của mình được sinh ra. Ngoài ra, cung điện Hoàng gia và Delahaim cách xa đến mức phải mất 10 ngày để trao đổi thư từ. Không biết bao giờ anh mới có thể gặp lại cô khi cô trở lại Delahaim.

'Liệu tôi có phải tiếp tục như trước kia ở một mình trong cung điện khủng khiếp này không?'

Trên thực tế, hoàng cung không có Amelie quen thuộc với hắn. 20 năm qua, anh sống một mình chờ cô ở đây.

'Nó có thể không quá đau đớn bởi vì nó sẽ là sau khi đánh bại thảm họa.'

Nhưng anh không thể tưởng tượng được tương lai nếu không có cô. Bây giờ thật khó để anh ấy cố tình giữ khoảng cách, nhưng anh ấy chỉ sợ hãi về những gì sẽ xảy ra nếu họ không thể gặp nhau mãi mãi.

'Anh ấy sống như thế nào trước khi Amelie đến?'

Serwin nhớ lại những ký ức trong quá khứ. Đó là hoàng cung lớn nhất và lộng lẫy nhất đế quốc, nhưng trong trí nhớ của hắn, nó luôn chỉ là một khung cảnh cằn cỗi. Không đời nào anh có thể quay lại cuộc sống đó.

"Bệ hạ, ngài có sao không?"

"Không."

Serwin đã đứng dậy.

'Ta cần gặp Amelie.'

Anh muốn gặp cô. Trong Hoàng cung, anh dường như phải nhìn thấy cô trong vương quốc của chính mình. Một xung lực mạnh mẽ nắm lấy anh, và cơ thể anh tự nhiên hướng về Amelie.

"Bệ hạ"

Chad vội vàng đuổi theo.

Tuy nhiên, nó không đủ để đuổi kịp người đàn ông đang bước đi nhanh như đang lao về phía trước

*****

Serwin nhanh chóng đến cung điện của Amelie. Các binh sĩ đứng ở cổng chính kinh hoàng khi tìm thấy Serwin. Đó là bởi vì Serwin xuất hiện trước mặt bọn họ trong nháy mắt.

"Im lặng."

Các binh sĩ cảm thấy khó hiểu khi Serwin ở một mình mà không có người phục vụ nhưng họ im lặng. Sự sợ hãi của họ về anh lớn hơn sự tò mò nhỏ của họ.

Anh bước từng bước chậm rãi trên con đường. Anh ta chạy như điên suốt quãng đường tới đây, nhưng khi đến nơi, bước chân của anh ta tự chậm lại. Một cơn gió lạnh tát vào má anh. Điều này cho phép anh ta bình tĩnh lại, ít nhất là một chút.

'Cô ấy đang ở trong vườn à?'

Serwin đi theo hướng phát ra âm thanh của nhạc cụ. Anh tin chắc rằng Amelie sẽ ở đó. Bước chân của anh lại bắt đầu tăng tốc mỗi lúc một nhanh hơn.

Amelie không đơn độc. Cô ấy đang khiêu vũ với một binh sĩ. Nhìn thấy nó, một ngọn lửa bùng lên trong tích tắc. Serwin muốn chạy ngay lập tức và lôi cổ tên binh sĩ đó ra khỏi Amelie. Bà Enard mà không dừng nhạc lại ngay thì sẽ lại có kẻ phải chết

Khi âm nhạc dừng lại, tên binh sĩ lùi lại một bước. Sau đó Serwin mới có thể nhìn xung quanh. Có hơn hai người trong vườn. Có vẻ như cô ấy đang tập nhảy trong vườn.

'Nếu cô ấy xem một hoặc hai lần biểu diễn, cô ấy sẽ nhanh chóng học được cách nhảy. Tại sao lại phải tập cùng nhau như vậy? '

Anh tặc lưỡi. Dù biết đó là một buổi tập khiêu vũ nhưng bụng anh vẫn sôi lên vì tức giận.

“Tiểu thư Amelie, cô phải chú ý hơn biểu cảm gương mặt mình. Cô phải mỉm cười nhẹ nhàng. Tôi có thể thấy rằng tiểu thư đang lo lắng ”.

Khi bà Enard chỉ ra, Amelie rưng rưng nước mắt.

“Tôi thậm chí không thể chú ý đến khuôn mặt của mình. Thật khó để vừa điều khiển biểu cảm gương mặt vừa nhảy theo điệu nhạc”

“Đó là vì tiểu thư đang quá lo lắng mà thôi. Tiểu thư hãy nhớ thả lỏng và mỉm cười”

“Aaaaaaaaa. Cơ mặt của tôi căng cứng quá ”.

Amelie giật giật má. Mặt cô ấy nhăn lại một cách buồn cười. Sau đó, Milena phá lên cười. Cô ấy không thể che giấu nụ cười của mình, ngay cả bà Enard nghiêm khắc. Cuối cùng, khi tất cả những người hầu của cô ấy phá lên cười, Amelie nói, "Mấy người đang cười phải không?" và làm mặt khóc một lần nữa.

Serwin đứng yên và quan sát họ. Cứ như thể Amelie và những thứ xung quanh cô ấy không phải là một phần của cung điện hoàng gia. Bầu không khí thoải mái và dễ chịu hoàn toàn xa lạ với anh. Anh vô tình trốn sau bức tường. Toàn thân anh chìm trong bóng đen.

"Có vẻ như cô ấy đang làm tốt."

Cô ấy tươi tắn và vui vẻ mặc dù áp lực phải rất nặng nề ngay trước bữa tiệc. Đó là vì những người xung quanh đã ủng hộ cô ấy vững chắc như vậy.

'Ngay cả khi không có tôi.'

Serwin cười khổ. Chỗ trống của chính anh ta không tìm thấy ở đâu cả. Nghĩ lại, Amelie thậm chí không cần anh ta. Nó khác với cách anh háo hức chờ đợi Amelie, và bây giờ anh không thể thiếu cô.

Điều Amelie mong muốn là một cuộc sống yên bình ở quê nhà. Đó sẽ là do chính Amelie làm ra, không phải thứ mà anh có thể cho cô.

'Không, điều tuyệt vời nhất với cô ấy chính là không có sự xuất hiện của tôi.'

Ngực anh như thắt lại. Anh dùng tay phải ấn vào phần ngực bên trái.

[………]

Tiếng ồn xen vào giữa âm thanh của âm nhạc. Tiếng động tĩnh đến rợn người như cào xé tai anh. Tai họa không bỏ sót giây phút nào khiến anh rung động. Anh cố gắng bình tĩnh lại nhưng những suy nghĩ tiêu cực vẫn tiếp diễn không ngừng.

'Amelie sẽ ổn nếu không có tôi. Trong khi cô được những người xung quanh yêu quý. Cô ấy thậm chí có thể trở thành một người yêu thực sự. '

Nó thật một tưởng tượng khủng khiếp. Nhưng khi mọi thứ đã kết thúc, không có cách nào ngăn cản cô ấy nếu cô ấy nói rằng cô ấy sẽ ra đi. Việc cất giữ cô ấy bên cạnh anh mãi là bất khả thi. Cũng có một cách để đe dọa cô ấy bằng cách sử dụng những người xung quanh cô ấy nhưng anh không muốn bị cô ấy ghét vì làm điều đó. Nhưng anh không muốn xa cách với cô và anh cũng không muốn bị bỏ lại một mình trong hoàng cung này.

'Vậy tôi phải làm gì? Làm sao tôi có thể giữ cô ấy bên mình? '

Khi thảm họa biến mất, cô ấy cũng rời đi. Nếu vậy, thì—.

'Đúng vậy, thảm họa không cần biến mất mà chỉ nên ở lại.'

[Ha....ha......ha]

Tiếng cười thảm họa vang lên ầm ĩ như muốn xé nát màng nhĩ của hắn.

'Tôi đang nghĩ gì ngay bây giờ?'

Thảm họa đã phải biến mất khỏi thế giới. Thời điểm anh ta không còn có thể ngăn chặn thảm họa, thế giới sẽ bị hủy diệt. Đất đai sẽ bị tàn phá, thiên tai sẽ tiếp tục quét qua lục địa và dịch bệnh sẽ giết chết vô số người. Đế chế ngàn năm sẽ sụp đổ không dấu vết. Anh ấy không thể làm điều đó. Đó là nhiệm vụ của anh ta để ngăn chặn nó. Nhưng anh ấy mù quáng bởi sự ghen tuông và mất mát nhất thời, quên đi nghĩa vụ của mình. Khi anh tỉnh lại, lòng căm thù sâu sắc ập đến.

"Ư"

Serwin vừa ôm ngực vừa nôn mửa.

[………]

Một cục đen bật ra khỏi miệng. Cục đen rơi xuống đất uốn éo. Nó có vẻ là một cục đen, và nó có vẻ giống như một cục cũ dính với các nút lớn và các chi xoắn. Nó trông thật đáng ngại và kinh tởm. Nó vặn vẹo dữ dội cho đến khi biến thành hàng trăm con côn trùng và chạy tán loạn.

Khi Serwin mở mắt và thở, không còn một cục đen nào ở đâu cả. Mặt đất nơi cục u rơi xuống đã mục nát, nhưng nó bị che khuất bởi bóng đen và rất khó nhìn thấy.

 

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 48
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.