Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 47

Chương 47

Một lúc sau, Renia đến phòng tranh đúng giờ. Amelie vừa đi vừa nhớ lại những lời mà bà Enard đã dạy cho cô

"Tiểu thư Amelie đã đến."

Theo lời của người hầu gái, Renia nhìn Amelie và Amelie cũng nhìn Reina. Cô ấy quá hoàn hảo. Mái tóc đỏ rực rỡ của cô ấy xõa xuống vai theo từng đợt sóng, và làn da của cô ấy rạng rỡ như một viên ngọc trai bóng bẩy. Ngoài ra, không có một khuyết điểm nào trong các đường nét của cô ấy. Trông cô ấy sang trọn và quý phái giống như một con búp bê được chăm sóc cẩn thận.

'Nếu tôi ở cạnh một người như vậy, tôi sẽ chỉ giống như người dân bình thường mà thôi.'

Cô không hề cảm thấy tự ti. Từ trước đến nay, cô sống như một thường dân,nên tất nhiên trông cô không thể giống một quý tộc. Hơn nữa, bản thân cô cũng là một phù thủy. Từ khi sinh ra, cô đã không cao quý. Tuy nhiên, khi nghĩ rằng Serwin và Renia sẽ là một cặp xứng đôi vừa lứa khi kết hôn, cô cảm thấy hơi khó chịu trong lòng

“Cảm ơn vì lời mời, Amelie.”

“Cảm ơn vì đã đến. Tiểu thư Manverse. ”

Trong khi cả hai nói qua lại vài câu chào hỏi đơn giản, trà và đồ uống giải khát đã được chuẩn bị sẵn trên bàn.

 Amelie đã tưởng tượng và lo lắng về vô số tình huống đêm qua. Điều gì sẽ xảy ra nếu cô ấy dội nước lên người như những ác nữ điển hình trong phim? Tát vào mặt? Ngay cả khi đó không phải là một tình huống điên rồ giống như một bộ phim truyền hình, Renia có thể làm hết sức có thể để tìm ra lỗi với Amelie và phá hỏng bầu không khí. Cô không tự tin rằng mình có thể đối phó tốt với nó nếu Renia mỉa mai hoặc xúc phạm. Tất nhiên, cô ấy không thể làm điều đó một cách công khai vì cô ấy còn phải dè chừng Serwin nhưng Amelie không thể rũ bỏ sự lo lắng của mình.

Nhưng trái ngược với sự lo lắng của Amelie, Renia không cố tìm lỗi và không mỉa mai. Cô ấy là một vị khách thực sự mẫu mực. Trong khi khen ngợi trà và đồ uống giải khát do Amelie chuẩn bị, cô ấy khẽ hỏi về tình hình hiện tại của mình để Amelie không cảm thấy nặng nề. Cô ấy là ví dụ hoàn hảo về cách cư xử trong trò chuyện như bà Enard đã dạy Amelie.

'Bọn họ nói với cô là Renia có tính cách nóng nảy bốc đồng, có thật vậy không? Tôi chỉ thấy cô ta cư xử đúng chuẩn mực và có thái độ hoà nhã khi nói chuyện với cô '

Cô yên tâm vì Renia không tệ như cô lo lắng. Khi Amelie uống trà, đôi mắt sắc bén của Renia phân tán khắp cơ thể Amelie. Quan tâm đến góc của các ngón tay, Amelie thậm chí còn không nhận thấy rằng cô đang được quan sát chặt chẽ như một người nông dân đang phân loại gia súc của mình.

'Đôi mắt to và làn da trong veo. Màu tóc cũng là một điểm nhấn. Khuôn mặt có nét dễ thương. Nếu tôi đánh giá thì nhan sắc chưa qua mức trung bình nhiều '

Nó không xấu nhưng nó không đủ đẹp để mê hoặc Serwin ngay từ cái nhìn đầu tiên.

'Cô ấy có sức hấp dẫn như thế nào chứ?'

Renia nghiêm túc suy nghĩ. Cô sẽ phải tìm được cách tiếp cận Serwin thông qua Amelie. Nhưng cô ấy không biết nếu cô nhìn thấy nó. Renia nhớ lại người anh trai nông nổi của mình, hơi nhướng mày.

“Tiểu thư Manverse. Cô có biết tại sao hôm nay tôi lại mời cô đến không? ”

Amelie cuối cùng cũng nói ra chủ đề này.

“Lời mời nói rằng tiểu thư muốn cảm ơn tôi vì món quà mà tôi đã gửi cho bạn. Còn lý do nào khác không? ”

Renia giả vờ vô tội.

“Tôi nghe nói cô đánh Charlotte. Bởi vì cô ấy không cho cô biết bất cứ điều gì về tôi ”.

"Thực sự là Charlotte đã nói với cô như vậy sao?"

"Vậy ý là tiểu thư Renia không đánh Charlotte sao?"

"Đúng là tôi đã đánh Charlotte."

“Charlotte là người hầu của tôi. Nếu tiểu thư Manverse đánh cô ấy vì điều gì đó về tôi, tôi không thể ngồi yên không nói gì được ”.

"Tiểu thư Amelie, cô hiểu nhầm rồi"

Renia mỉm cười và trông như thể cô ấy đã nghe một câu chuyện nực cười.

Ngay lúc đó, vẻ lo lắng thoáng qua trên gương mặt Amelie. Amelie dường như cảm thấy khó khăn vì một lý do nào đó. Trên đời sẽ không có gì đáng sợ hơn việc cõng Serwin trên lưng.

'Cô ta ngây thơ hay ngu ngốc thật vậy?'

Renia cười thầm trong lòng. Cô ấy không biết sức hấp dẫn của Amelie là gì nhưng cô ấy biết chắc chắn rằng Amelie là đối thủ cô có thể dễ dàng đánh bại

“Vì Charlotte làm vài việc khiến tôi hiểu lầm nên tôi mới trừng trị cô ta vậy thôi. Nó có một chút dữ dội nhưng đó là một cuộc chiến thông thường giữa những người bạn. Tiểu thư Amelie mong muốn được chăm sóc người hầu của bạn nhưng tôi không nghĩ cô không nên can thiệp vào cuộc sống riêng tư của Charlotte.  "

Renia tự tin. Nếu không phải vì Charlotte có lợi cho Renia chứ không thì đã đuổi cô ta từ lâu rồi

“Sao tôi lại không can thiệp được, Charlotte là người hầu của tôi mà. Cho dù người giúp hầu và tiểu thư Renia đây có thân nhau đến đâu thì cô đánh người hầu của tôi như vậy cũng như đánh một cái vào mặt của tôi rồi và hiển nhiên là không ai lại để yên cho kẻ dám động vào mình”.

Amelie đã mong đợi Renia xuất hiện theo cách này. Tất cả là nhờ lời khuyên của bà Enard và Milena.

"Tiểu thư không nghĩ là đám người ngoài kia sẽ chỉ tin những lời mà tiểu thư Renia Manverse nói sao?"

Amelie -câu nói đã chuẩn bị ra khỏi miệng. Cô cố gắng giải thích vì cô chỉ mong người khác tin lời cô ấy nói mà thôi

“Nếu tiểu thư có thiện chí muốn chúng ta trở thành bạn của nhau thì mong là tiểu thư sẽ có cách cư xử cẩn trọng hơn, không thì người chịu thiệt sẽ là cô đấy. Tôi với cô cứ ngồi nói chuyện phiếm như thế này cả hai chúng ta cũng không được lợi ích gì "

“—Vâng, tôi sẽ cẩn thận.”

Renia sẵn sàng chấp nhận. Charlotte chỉ là một cái cớ để gặp Amelie nên không quan trọng hơn thua trong lần này. Cũng có niềm tin rằng Amelie sẽ không thể trừng phạt cô ấy. Nhưng khi cô ấy nghe lời khuyên từ Amelie, cô vẫn có linh cảm không lành

"Chắc là vì có bà Enard."

Cô mất cảnh giác vì không nghĩ một người phụ nữ chỉ biết đến tiền bạc lại chân thành giúp đỡ ai đó. Mục tiêu gặp Amelie đã được hoàn thành nhưng lòng kiêu hãnh của cô đã bị tổn thương.

Đột nhiên, nụ cười biến mất trên khuôn mặt Renia. Đôi mắt thủy tinh của cô trở nên nóng bỏng như thể chúng đang thở ra lửa. Amelie nhấp một ngụm trà. Dù có ngoại hình như vậy nhưng cô ấy lại là một thế lực không thua kém gì Serwin.

'Cô ta làm như vậy không phải chỉ là để khiêu khích tôi thôi sao? Dù là gì thì mục đích cuối cùng của cô ta cũng chỉ là muốn đuổi tôi ra khỏi đây mà thôi '

Amelie không muốn tham gia vào một cuộc chiến tranh giành phức tạp này. Mục đích của cô ấy chỉ là để đánh bại thảm họa. Cô ấy không đủ khả năng để đối phó với Renia.

“Xin lỗi tiểu thư Renia Manverse. Dù cô nghĩ thế nào thì tôi vẫn thật lòng chỉ muốn làm bạn với cô chứ không phải là thù địch”.

"Tôi có thể thấy được."

“Tôi sẽ không ở lại Hoàng cung lâu nên tôi không muốn với bất cứ ai xảy ra tranh chấp gì”

"Ý của cô là cô sẽ không ở đây nữa sao?"

Renia nhìn vào mắt Amelie. Renia không biết gì nhiều về đối thủ của mình, cô chỉ biết Amelie đã theo Serwin đến hoàng cung và cô biết Serwin sẽ không để Amelie rời khỏi đây một cách dễ dàng như vậy

“Bằng cách nào đó, tôi đã đến Hoàng cung nhưng nơi này không hợp với tôi. Tôi sẽ trở về quê hương của mình khi mọi thứ đã được thu xếp ổn thỏa ”.

"Cô nghiêm túc chứ? Hoàng thượng có biết điều đó không? ”

"Ngài ấy biết."

Cô từng nói với Serwin rằng cô sẽ trở về quê hương nếu thảm họa bại trận.

'Không thể nào'

Trí nhớ của cô ấy mơ hồ nhưng vì cô ấy luôn nói điều đó với sắc thái như vậy, Serwin hẳn đã biết rằng cô ấy sẽ trở về quê hương của mình.

Renia không nói gì thêm về những gì cô ấy đang nghĩ.

'Tôi đã nói gì sai sao?'

Amelie đoán là Renia đang tức giận. Nó có phải là một sai lầm? Amelie hơi lo lắng, nhưng may mắn thay, Renia đã nở nụ cười rạng rỡ.

“Tôi cũng muốn chúng ta sống hoà hợ với nhau. Nếu chúng ta thân nhau thì đã không có chuyện hiểu lầm như ngày hôm nay ”.

"Tất nhiên."

Amelie gật đầu.

“Thời điểm tốt. Sắp tới tôi dự định tổ chức một buổi tiệc trà nhỏ. Tôi rất vui nếu tiểu thư Renia nhận lời đến dự”.

"Tiệc trà?"

"Cô sẽ đến chứ? Tôi sẽ giới thiệu cô với bạn bè của tôi. Hãy thân thiết với nhau ”.

Amelie ngập ngừng trả lời một lúc.

'Tôi nghĩ tôi cần phải xin phép bà Enard trước?'

Nhưng bà Enard đã đi xa trong khi Renia trước mặt vẫn không ngừng thuyết phục Amelie.

“Chà- Bệ hạ sẽ để ý đúng không? Bệ hạ rất ghét quý tộc ”.

Renia làm ra vẻ buồn rầu

"Không phải như cô nghĩ đâu. Bệ hạ rất coi trọng giới quý tộc ”

Amelie xua tay và bảo vệ Serwin.

'Coi trọng? Cô ta đang khoe rằng cô ta thân với Bệ hạ hơn sao? '

Renia trong lòng rất tức giận nhưng bên ngoài cô vẫn giữ một nụ cười. Cô không thể làm gì sai với cảm xúc lúc này.

"Cô sẽ đến phải không?"

“Được thôi. Nếu tiểu thư đã gửi lời mời thì tôi sẽ đến”.

Amelie cuối cùng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận nó. Giọng của bà Enard dường như đã được nghe thấy,nhưng bà không thể từ chối yêu cầu của Renia vì đang đứng gần cô ta

Cuộc gặp gỡ đầu tiên của Amelie và Renia đã kết thúc như thế.

******

"Aaaaaaaaaa"

Choang

Cùng với tiếng hét của Renia, âm thanh của vật thể vỡ vang lên. Những người hầu của Renia đều căng thẳng và dán chặt vào tường nhìn cô. Động lực của những thứ bụi rậm quá khắc nghiệt khiến họ thậm chí không dám ngăn cô lại.

“ Cô ta là ai mà dám đe doạ Renia Manverse này chứ? Đúng là loại nhà quê không biết thân biết phận ”

Renia ném mọi thứ ngay khi cô ấy có thể. Chai nước hoa nhanh chóng bay đi và bị dính trong gương soi toàn thân.

Lại là tiếng choangggg một lần nữa

Những người hầu run lên vì tieengsguwwng vỡ vụn văng đầy trên mặt sàn.

'Cô ta lừa ta. Cô ta lại nghĩ ta ngây thơ tin vào mấy lời cô ta nói sao? Cô ta đang cố đánh lạc hướng của ta mà thôi '

Renia thở hổn hển và trở nên tức giận.

"Liệu ngôi biệt thự này có bị phá hủy không?"

Một giọng nói vui vẻ vang lên từ bên cạnh. Đó là Gilbert- anh trai cùng cha khác mẹ của Renia và là người kế vị Bá tước Manverse. Anh bật cười trước dáng vẻ hiện tại của Renia.

“Một mình anh ở đây giả bộ lịch lãm, nho nhã cho ai xem vậy?”.

"Cút ra khỏi đây."

Renia ngay lập tức phát điên đuổi anh ta ra ngoài. Cô ghét Gilbert, một con chiên bất tài và người kế vị trịch thượng. Gilbert cười khẩy với Renia một cách trơ trẽn như Gilbert thường làm.

“Sao ự nhiên cô lại lên cơn đập phá hết đồ đạc như thế? Nếu mua lại sẽ tốn rất nhiều tiền ”.

"Nó không phải là việc của anh."

“Không thể nào, tôi sẽ trở thành Bá tước trong tương lai. Tôi không thể để yên cho cô lãng phí tài sản của phủ Bá tước được. ”

"Anh cứ nói như là anh đang là Bá tước thật vậy?"

“Chuyện này chỉ là vấn đề thời gian thôi còn nó là điều chắc chắn rồi.Nếu cô không thể đến gần hay quyến rũ được Bệ hạ bằng vẻ ngoài chăm chút tỉ mỉ đó thì cô cứ cởi sạch đứng trước mặt Bệ hạ đi, cách này có lẽ hiệu quả hơn đó. Bệ hạ suy cho cũng cũng chỉ là đàn ông thôi. ”

Gilbert càu nhàu. Renia run lên tức giận vì những lời lăng mạ.

“Cô hãy biết điều một chút. Đừng quên, tôi khác cha . Nếu không bắt được Hoàng thượng, ta sẽ gả cho ngươi ngay lập tức. Một người đàn ông có thể trả lại tất cả số tiền mà bạn đã lãng phí ”.

“….”

"Cô hãy nhớ kĩ những gì tôi nói với cô ngày hôm nay."

Gilbert đâm thẳng ào trong lòng của Renia bằng những lời nói của mình cho đến khi kết thúc và biến mất. Khuôn mặt của Renia trở nên trắng bệch, và cô ấy kìm lại sự tức giận của mình. Cô ấy sẽ ném một cái ghế vào đầu Gilbert nhưng cô ấy phải chịu đựng. Đó là bởi vì anh ta là người thừa kế của Bá tước Manvers, ngay cả khi anh ta là một kẻ ngốc.

 

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 47
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.