Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 44

Chương 44

“Tôi nghe nói là dạo này ngài rất bận. Giờ ngài có thời gian rảnh không? ”

“Công việc của tôi hằng ngày vẫn như vậy thôi. Chúng ta vẫn gặp nhau mỗi đêm mà ”.

"Lúc ngài đến thì tôi đã ngủ rồi. Đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau”.

Amelie nắm lấy tay Serwin. Cô dùng ngón tay cái vỗ nhẹ lên mu bàn tay rộng của Serwin. Đó chỉ là một hành động nhỏ, nhưng Serwin có thể thấy rằng cô ấy đang thân mật với anh ta. Đột nhiên, tim anh nhột nhột và sự bực bội nhanh chóng biến mất. Anh ta nghĩ, "Hôm nay cô thật sự tốt như vậy sao?" nhưng mặt khác, anh cảm thấy rất hài lòng.

"Em dạo này thế nào rồi? Đã chuẩn bị mọi thứ cho bữa tiệc chưa? ”

Tình hình hiện tại của Amelie , Chad đã báo cáo hết cho anh rồi. Thực tế là cô ấy đang phải chịu đựng những xáo trộn do Renia gây ra. Khi biết tin, anh đã cố tình đến đây. Anh tự hỏi liệu cô có chịu nói tình hình hiện giờ cho anh biết không?

“Ừm. Tôi chuẩn bị cũng được một số thứ rồi. Không sao đâu"

"Không sao đâu?"

Amelie mỉm cười và gật đầu. Serwin sửng sốt trước phản ứng khác hẳn những gì anh mong đợi. Anh biết hiện giờ cô cần anh giúp đỡ nhưng cô lại không nói gì cả.

“Nếu có việc gì em cứ nói với tôi biết không?”

"Tôi không sao.Bà Enard và Milena sẽ giúp tôi. Có cả ngài Chad nữa. ”

Amelie thẳng thừng từ chối. Cô quan tâm đến Serwin để anh không cảm thấy áp lực vô cớ nhưng Serwin lại muốn cô dựa vào anh, anh đã cảm thấy khó chịu trong giây lát.

'Không, tại sao em lại không cần sự giúp đỡ từ tôi? Tôi có ích hơn một binh sĩ hay một cô hầu gái nhiều. Tại sao em lại nói không? ' 

Serwin nhìn những người hầu ở xa. Họ đang cúi đầu với khuôn mặt nhợt nhạt.

'Em nghĩ là tôi không đáng tin cậy như vậy sao?'

Anh khó chịu khi nghĩ rằng anh không nằm trong số những người cô phụ thuộc vào. Anh quá yêu và phụ thuộc vào Amelie nhưng có vẻ như cô không đáp lại chút nào. Anh biết cảm thấy tồi tệ về một việc như thế này là thật hẹp hòi nhưng cảm xúc của anh không theo ý mình.

"Được thôi, em nói là em có thể làm chuyện đó một mình đúng không?"

Giọng của Serwin trở nên gay gắt. Nhưng Amelie hoàn toàn không nhận thấy điều đó.

"Đúng. Tôi có thể làm điều đó Làm ơn tin tôi."

Khuôn mặt của Serwin tối sầm lại sau khi nghe xong những lời đó của Amelie . Amelie cảm thấy xấu hổ vì đã phát hiện ra muộn.

'Ngài đang lo lắng cho tôi sao? '

Amelie đồng ý. Sau khi nghiên cứu, việc người khác coi cô như đứa trẻ vừa được xuống nước là điều dễ hiểu.

'Nếu tôi làm tốt lần này, Serwin cũng sẽ cảm thấy nhẹ nhõm. Điều quan trọng nhất là sức khỏe tinh thần của Serwin, vì vậy tôi phải nhận được sự tin tưởng của anh ấy. ' 

Amelie rất cương quyết và độc lập nhưng cô chưa bao giờ mơ rằng khía cạnh rất độc lập này của cô sẽ khiến Serwin lo lắng nhất.

“Ngài không cần phải lo lắng cho tôi đâu Bệ hạ. Tôi đảm bảo sẽ không làm gì khiến ngài phải lo lắng ”.

Nếu anh ta ở đây lâu hơn nữa, anh ta sẽ bùng nổ. Serwin đứng bật dậy. Tự nhiên, tay của Amelie rơi xuống. Anh ta do dự không muốn đi nhưng mặt khác anh ta cảm thấy có lỗi với chính mình. Nó làm tổn thương lòng tự trọng của anh ấy. Amelie chắc hẳn không nghĩ gì về điều đó.

'Tôi đến đây không vì mục đích gì. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì tôi muốn. ' 

Serwin quay lại và rời khỏi khu vườn. Anh bước càng lúc càng nhanh vì cảm thấy bên trong ngột ngạt. Anh cảm thấy tồi tệ hơn trước khi anh gặp cô. Những người hầu đuổi theo sau Serwin.

******

Bà Enard đuổi theo Serwin. Tốc độ của anh quá nhanh nên dù bà có chạy cũng khó theo kịp anh.

"Bệ hạ, bệ hạ"

Serwin dừng lại trước lời gọi của bà Enard. Anh ta nhìn bà Enard với đôi mắt lạnh lùng. Nó khác hẳn so với khi anh nhìn Amelie. Bà Enard đột nhiên hoảng sợ. Bà ấy đã quên mất là Serwin là người lạnh lùng tàn nhẫn, bà vừa nãy nhìn thấy Serwin nhìn Amelie dịu dàng nên nhất thời đã quên mất điều anyf

“Có điều tôi muốn nói về tiểu Amelie một chút ạ.”

"Chuyện gì?"

Serwin hỏi ngược lại.

“Chắc hẳn là ngài đã nghe ngài Chad báo cáo hết tất cả tình hình ở đây, tiểu thư nhà chúng tôi đang gặp rất nhiều khó khắn. Mong Bệ hạ có thể bỏ qua những lời vừa nãy tiểu thư nói mà ra tay giúp đỡ ”

“Chính Amelie đã nói rằng cô ấy có thể tự mình làm tốt.”

"Tôi cũng biết điều đó."

Bà Enard nuốt nước bọt khô khốc. Khi bà đứng trước Serwin, miệng bà khô lại vì căng thẳng.

“Nhưng người một hai ngăn cản tiểu thư lần này là tiểu thư nhà Bá tước Manverse. Nếu chúng ta cứ tiếp tục như vậy, chúng ta sẽ không thể chuẩn bị cho bữa tiệc một cách chu đáo. Bệ hạ không muốn cô Amelie bị các quý phi bỏ qua đúng không? ”

"Cô ấy kiêu ngạo lắm mà."

Bà Enard lắc vai và cúi đầu. Serwin cau mày. Tất nhiên, anh ta không muốn cô bị các quý tộc phớt lờ. Tuy nhiên, vấn đề là Amelie không muốn Serwin giúp đỡ.

“Amelie không muốn ta ra mặt giúp cố ấy dù cô ấy biết ta có quyền lực lớn hơn đám người các người nhiều ”

Serwin cáu kỉnh nói. Khi anh ta có vẻ ghen tị, bà Enard nghi ngờ đôi tai của mình.

“Tiểu thư Amelie làm việc này vì cô ấy lo lắng cho Bệ hạ. Bệ hạ đang bận nên không muốn làm cho bệ hạ lo lắng bất cứ điều gì. Nếu Bệ hạ không bước vào giúp đỡ, cô Amelie cũng sẽ cảm động không ít. ”

"Bà muốn ta làm gì?"

“Giá như tôi có thể tuỳ ý sử dụng ngân sách—”

"Bà cần tiền sao?"

Serwin khịt mũi. Bà ta nói mấy câu thẳng thừng đến mức anh không cả muốn trả lời. Nhưng bà Enard không lùi bước. Ngay cả khi bà ấy có làm sai, bà ấy vẫn thể hiện ý chí kiên định của mình để làm bất cứ điều gì cho Amelie.

“… Nói với người quản lý quốc khố. Bà cứ nói với ông ta dù là tiền hay bất cuwsthuws gì khác  ”.

"Cảm ơn ngài, thưa Bệ hạ"

Bà Enard cúi đầu tạ ơn. Bà ấy có vẻ rất vui khi được giúp đỡ Amelie.

'Làm thế quái nào mà một người phụ nữ chỉ nghĩ đến lợi íchcủa mình lại thay đổi như thế này? "

Serwin nuốt sự ngưỡng mộ vào trong. Bất chấp vẻ ngoài vụng về và lo lắng trong mắt anh, Amelie đang làm tốt hơn anh tưởng rất nhiều. Có thể là một sự mong đợi viển vông khi muốn cô ấy chỉ dựa vào anh giống nhưu anh mong muốn là điều không thể rồi. Anh không thể làm được điều đó nếu không có Amelia nhưng cô ấy không giống anh.

Khi nghĩ đến đó, Serwin có phần thất vọng. Đồng thời anh cảm thấy mình thật trẻ con và xấu hổ.

******

Vài ngày sau, Caroline nhận được một lá thư từ bà Enard. Đó là việc thỉnh cầu cô ta vào cung một lần nữa.

'Tại sao bà ta lại gửi thư cho tôi một lần nữa khi mà tôi đã từ chối—? '

Nhân viên của cửa tiệm bảo Caroline đừng đi. Bọn họ nói cô đến đó sẽ bị đám binh sĩ mang gươm sẵn chờ cô ở trong đó để giết cô vì dám đắc tội với Amelie. Tuy nhiên, Caroline đã bất chấp sự phản đối của các nhân viên của mình và đến gặp Amelie.

Đó là bởi vì lần cuối cùng cô nhìn thấy khuôn mặt ủ rũ của Amelie, nó đã tiếp tục làm phiền cô.

'Có lẽ nếu tôi từ chối hai lần, cô ấy sẽ bỏ cuộc.'

Trên đường đi, Caroline cũng lấy thông tin liên hệ của một cửa tiệm nổi tiếng ở một thành phố khác. Kinh đô bị Renia quản lý chặt chẽ nên việc thuê cửa tiệm sẽ rất khó khăn, vì vậy cô hy vọng nó sẽ giúp ích được ít nhiều.

"Caroline, cảm ơn cô đã đến ngày hôm nay."

Amelie chào đón Caroline. Cô ấy dường như không bận tâm chút nào khi bị cô ấy từ chối. Caroline trở nên rất thoải mái.

“Thực ra, bà Enard đã mời Caroline vì bà ấy có điều gì đó muốn nói.”

"Bà Enard?"

Caroline nhìn bà Enard đang hơi cúi đầu.

“Tôi muốn cho cô xem vài thứ, cô Caroline.”

"À, vâng."

“Sẽ không lâu đâu. Xin hãy đợi ở đây ”.

"Vâng, không có gì."

Caroline đã sẵn sàng chấp nhận lời đề nghị của cô ấy. Nhờ có Amelie, cô ấy cảm thấy tốt hơn và bớt lo lắng hơn.

"Cảm ơn cô đã dành thời gian đến đây."

Amelie cười nhẹ. Caroline mỉm cười đáp lại nụ cười thân thiện của Amelie

******

Caroline theo bà Enard đến phòng thay đồ của Amelie.

'Ồ, thật tuyệt'

Có rất nhiều thứ tốt trong phòng thay đồ của cô ấy, mặc dù cô ấy đã chán ngấy những bộ sưu tập của các quý cô. Có những loại vải thuộc loại tốt nhất và khó kiếm. Hình thêu trên áo do thợ thêu ở trong cung làm cũng thật đẹp. Tất cả những bộ váy đều tuyệt vời nhưng vì chúng mang phong cách hoàng gia nên hơi có cảm giác cổ điển.

'Ngay cả khi những tác phẩm kinh điển có sức hấp dẫn riêng, tôi không nghĩ nó sẽ phù hợp với cô Amelie một chút nào. Sẽ thật sinh động và dễ thương nếu tôi thêm một thứ như trang trí ruy băng. ' 

Caroline đánh giá một cách vô thức các món đồ trong phòng thay đồ và nghĩ xem làm thế nào để phù hợp với mình.

"Đây là những đồ trang sức mà tiểu thư đang có."

Giữa phòng có một tủ kính trưng bày. Ánh sáng rực rỡ lấp lánh dưới khung cửa sổ sạch sẽ không một hạt bụi.

"Ôi trời."

Caroline vô tình thốt lên đầy ngưỡng mộ. Tất cả đồ trang sức ở đây đều là kho báu. Nó không chỉ to và sáng bóng, mỗi chiếc còn là một tác phẩm nghệ thuật qua bàn tay của một người thợ thủ công.

“Tất cả đều là món quà của Bệ hạ dành cho Amelie. Cô ấy sẽ không sử dụng nó cho bữa tiệc. "

“Ý tôi là, tại sao không? Tại sao bạn không sử dụng cái xinh xắn này? ”

Caroline hỏi ngược lại. Cô ấy không biết đôi bông tai kim cương màu vàng đó sẽ tuyệt vời như thế nào nếu chúng đang rung rinh dưới ánh đèn chùm sao?

“Hoàng thượng sẽ tặng cho cô ấy một viên ngọc mới. Đây là bữa tiệc đầu tiên của cô Amelie và đó là một ngày quan trọng. Cô ấy không thể ra ngoài làm những gì người khác đã sử dụng ”.

“—Bạn đã quyết định nó là loại gì chưa?”

"Vẫn chưa. Các phụ kiện sẽ trông đẹp trên trang phục của ngày hôm đó, phải không? Tôi đã chờ Caroline đến. ”

“….!”

“Tôi nghĩ Caroline có thể cho tiểu thư một vài lời khuyên về việc làm đồ trang sức phù hợp với cô Amelie. Để tham khảo, ngân sách được phân bổ khoảng chừng này— ”

Bà Enard viết một con số trên tủ kính. Những ngón tay của cô ấy dường như phát sáng rực rỡ vì ánh sáng phát ra từ những viên ngọc. Đó là một số tiền quá lớn.

"Nhiều như vậy sao?"

"Tất nhiên."

"Đó là toàn bộ ngân sách phải không?"

Bà Enard lắc đầu. Vẻ mặt của cô ấy dường như làm giảm nhẹ sự rụt rè của Caroline.

"Ôi Chúa ơi."

"Đây là ngân sách tổng thể."

Bà Enard viết một con số vào lòng bàn tay Caroline. Caroline không thể ngậm miệng trước những vòng tròn bất tận.

'Với số tiền này - tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi thực sự muốn làm. Tôi có thể tắm với nước hoa làm từ hoa roselle, nở 5 năm một lần ' 

Bà Enard sau đó hỏi với một nụ cười, "Cô thấy thế nào? Không tệ phải không/ ”

"Tất nhiên. Không có gì tôi không thể làm với số tiền này. Có một điều tôi luôn muốn làm. Hãy dệt những tấm vải mỏng như cánh chuồn chuồn và xếp chúng chồng lên nhau, thêu bằng vàng và bạc, và mỗi khi gấu váy rung lên, nó lại lấp lánh rực rỡ ”

Caroline phấn khích đến mức cô ấy trở nên nói nhiều

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 44
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.