Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 40

Chương 40

Trên đường trở về, cô có thể nhìn thấy khung cảnh bên ngoài xe ngựa mà trước đây cô chưa từng thấy, có thể là do cô đã hoàn thành một nhiệm vụ quan trọng. Đó không phải là quảng trường mà cô đến thăm cùng Serwin nhưng nó gần với con đường mà họ đang đi. Amelie lại nhớ lại đêm đó.

'Khi nào ngài mới dẫn tôi đi chơi như thế này nữa? " Tôi sẽ phải hỏi sau tối nay. 

 Amelie đột nhiên nhớ ra là cô đã không thấy mặt Serwin mấy đêm rồi. Có lẽ vì cô đã quen mặt đối mặt và có anh ta nằm cạnh nên lúc này cô mới cảm thấy trống trải như vậy

' Có lẽ nào là anh ta có đến ngủ cùng nhưng lại sớm hơn mọi khi không?' Tôi sẽ không ngủ đêm nay. Tôi phải nói với anh ta những gì đã xảy ra hôm nay. Giờ tôi không còn gì phải giấu giếm, tôi có thể tự tin nói chuyện hơn. Thành thật mà nói thì thật tuyệt. '

Amelie lo lắng về việc gặp Serwin. Một trong những điều yêu thích của cô ấy trước khi đi ngủ là thảo luận một chút với Serwin. Cô ấy đã sống đúng với sự mong đợi.

Nhưng Serwin đã không xuất hiện ở đó vào đêm đó và cô ấy ngủ thiếp đi vì chờ đợi.

******

Ngày hôm sau, Charlotte nói rằng Serwin đã ghé vào lúc gần sáng để chợp mắt một lúc. Khi Charlotte nói chuyện này với cô còn cố nhấn mạnh là Serwin dù bận rộn với rất nhiều công việc nhưng mà đêm nào cũng ghé qua đây chợp mắt một lúc thật sự rất lãng mạn. Có lẽ Charlotte hiểu lầm là cô đang thất vọng vì không thấy Serwin đến thăm mình

Amelie đấu tranh kịch liệt trong longd khi nghe những lời nói của Charlotte lướt qua bên tai.

Cô tự hỏi liệu Serwin có thực sự bận rộn hay không hay chỉ là anh ta vẫn còn giận cô chuyện cô tự ý trốn ra ngoài hôm trước

Cả suy đoán của cô trước và sau đều hợp lý.

Serwin khác với những gì cô ấy đọc trong tiểu thuyết, anh ta có vẻ khá bận rộn hơn cô nghĩ. Trong cuốn tiểu thuyết ,anh ta chỉ được thể hiện là tận hưởng những bữa tiệc, săn bắn và cuộc sống về đêm hàng ngày, nhưng trên thực tế, Serwin là một người nghiện công việc và làm việc chăm chỉ. Anh ta nói là anh ta bận rộn hơn vì anh ta đã ngủ nhiều hơn kể từ khi gặp Amelie.

Mặc dù vậy, thời gian là thứ quan trọng nhất với anh ta

'Vậy anh ta còn cứ tránh mặt tôi làm gì chứ ...”

Không ai lại đã lớn già đầu rồi lại vẫn trẻ con như Hoàng đế. Hơn nữa còn có một khả năng là do thảm hoạ đang làm ảnh hưởng đến tính cách của anh ta

Sau đó Milena bước vào phòng. Khi Charlotte an ủi Amelie, Melina phá lên cười. Mọi người nghĩ Amelie là người yêu của Serwin nhưng sự thật là cô ngủ với anh để chữa bệnh.

"Tại sao cô lại cười?"

Charlotte đã nói chuyện rõ ràng với Milena.

"Tôi chỉ cảm thấy nhột thôi."

Milena trả lời một cách thản nhiên.

“Tiểu thư Amelie, sáng nay chỗ chúng ta sẽ có khách đến thăm. Tôi sẽ giúp tiểu thư chuẩn bị một chút. ”

"Khách? Ai vậy? Nó có khác gì ngày hôm qua không? ”

"Là những binh sĩ của Bệ hạ."

"A"

Amelie nhảy ra khỏi giường.

Khi Amelie bảo Serwin nói cho cô những thông tin mà anh ta đã điều tra được trước đó về thảm hoạ cho cô nghe thì anh ta lại nói với cô là anh ta sẽ để vụ này cho Ethan lo liệu

"Tôi cần phải chuẩn bị càng nhanh càng tốt."

Amelie vội vàng chuẩn bị cho xong. Cô nhảy ra khỏi giường và chạy vào phòng tắm. Cuối cùng, cô rất phấn khích vì nhận ra mình đang tiến một bước để đánh bại thảm họa.

*******

Amelie đến phòng vẽ khi nghe tin các hiệp sĩ đã đến. Đây là lần đầu tiên cô sử dụng cái phòng vẽ tranh này vì nơi ở của cô không ai đến thăm ngoại trừ Serwin. Nhưng cũng may là có bà Enard đã thay cô lo liệu mọi việc chu toàn, bình thường bà ấy vẫn cho người dọn dẹp sạch sẽ căn phòng này

Các binh sĩ đang ngồi trên ghế lập tức đứng dậy khi Amelie bước vào phòng khách. Amelie thấy rằng cả hai có vẻ rất quen thuộc.

“Ngài Ethan, Ngài Chad. Lâu rồi không gặp"

Amelie cười rạng rỡ và tiến lại gần họ. Hai người bọn họ là những người quen thuộc nhất với Amelie trong số các binh sĩ của Hoàng đế. Khi Amelie là một con chim, Ethan chăm sóc cô ấy và Chad là người đã kể một câu chuyện hay về mụ phù thủy.

Hai người họ cung kính cúi đầu và ngồi xuống ghế đối diện Amelie. Bà Enard đã cho đám người hầu lui xuống hết, chỉ có bà ấy và Melina chờ ngoài phòng khách để Amelie có gì sai bảo mà thôi , chỉ có Amelie và hai người Ethan và Chad ở trong phòng nên họ có thể nói chuyện một cách thoải mái với nhau

“Đã lâu không gặp cả hai người. Hai người vẫn ổn chứ? "

"Chúng tôi vẫn ổn, cảm ơn tiểu thư."

“Ngài Chad thì sao? Trán của anh có sao không? ”

"Vâng, nhờ tiểu thư mà tôi đã bình phục mà không để lại bất cứ vết sẹo nào."

Amelie tìm thấy một chiếc cặp nhỏ trên đùi Ethan.

"Đây có phải là cuốn sổ ghi chép về thảm hoạ không?"

"Vâng, đúng vậy."

Ethan đưa cho cô chiếc cặp. Khi cô ấy nhận nó và mở nó ra, có một cuốn sổ bên trong.

"Đây là tất cả sao?"

"Đúng."

Nó ít hơn cô nghĩ. Cô ấy không thể tin rằng đó chỉ là một cuốn sổ. Họ không tìm hiểu nhiều sao?

“Chúng tôi không có tài liệu về thảm họa. Vì đó là một bí mật của Hoàng gia ”.

Ethan giải thích.

“Cuốn sổ có tên sách và các nguồn thông tin về thảm họa. Ý tưởng là đọc bản gốc và tự hiểu nó sẽ tốt hơn là cô xem những thông tin đã qua xử lý ”.

“ À, tôi hiểu rồi."

Amelie đã bị thuyết phục. Rõ ràng, nếu để người dân biết về thảm họa sẽ gây hoang mang hỗn loạn trong dân chúng. Vì vị Hoàng đế đầu tiên đã chinh phục được thảm họa nên Đế quốc đã có thể tồn tại một nghìn năm. Nói một cách khác, tất cả mọi nơi trên lãnh thổ đều có ánh sáng của hoàng gia chiếu đến.

'Đung là suy nghĩ rất chu toàn, xoá hết mọi thông tin để không một bí mật nào bị tiết lộ ra bên ngoài.'

Cô ấy cũng tin rằng đọc bản gốc là vẫn tốt hơn. Là một phù thủy, cô ấy sẽ có thể nghĩ về những thảm họa từ một quan điểm khác với những người bình thường.

Amelia lấy sổ tay ra. Cùng với một lá thư, tên và vị trí của tài liệu sẽ được đọc, cũng như phần nào cần đọc kỹ, được viết. Sự chu đáo của Serwin đối với cô ấy nổi bật.

"Còn cuốn sổ thì sao, đây là của Bệ hạ sao?"

"Vâng, ngài ấy đã tự tay viết nó."

Ethan chỉ vào Chad.

“Nếu tiểu thư có bất kỳ câu hỏi nào, chỉ cần hỏi Ngài Chad. Ngài ấy sẽ ở cùng binh sĩ khác sẽ theo bên cạnh của tiểu thư kể từ hôm nay, vì vậy hãy thoải mái sử dụng ngài ấy ”.

"Ngài ấy sẽ là người theo bên cạnh tôi?"

Amelie nhìn Chad.

“Đúng vậy, kể từ hôm nay, tôi đã được lệnh trở thành người bảo vệ cho tiểu thư. Tôi cũng như tiểu thư biết về thảm họa. Tôi rất mong chúng ta hợp tác vui vẻ”.

"Tôi cũng mong được sự hợp tác của ngài"

Cô ấy rất vui vì đó không phải là người mà cô ấy không hề quen biết. Nếu Roen trở thành một binh sĩ hộ tống cô, cô thật không dám tưởng tượng.

Việc duy nhất cần làm là đưa cuốn sổ và Ethan nhanh chóng đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Amelie tiễn anh ta và rời khỏi phòng vẽ với Chad ở phía sau. Trong khi bước xuống hành lang với cuốn sổ quý giá, cô chợt nghĩ.

'Bệ hạ có vẻ rất bận rộn. Nếu ngài ấy mà không quan tâm chuyện triều chính thì ngài ấy đã không bận rộn như vậy '

Amelie nhớ lại khung cảnh ở phòng của Serwin. Những phụ tá của anh mệt mỏi cùng với đống tài liệu chất lên như núi 

“ Tiểu thư, đừng can thiệp vào công việc của ngài ấy và hãy làm tốt công việc mà ngài ấy giao cho tiểu thư và tôi là được'

Cô hơi lo lắng về tình trạng của Serwin nhưng anh hiểu rõ hơn ai hết về thảm họa. Anh ấy sẽ tự lo cho mình. Amelie nhanh chóng buông bỏ những lo lắng của mình.

Không quá lời khi cho rằng Thư viện Cung điện Hoàng gia có tất cả mọi loại sách trên đời này. Sổ ghi chép của Serwin khá hữu ích trong việc xác định thông tin được yêu cầu. Những ngày này Amelie dành phần lớn thời gian trong thư viện.

Hôm nay, sau bữa trưa, Amelie đi thẳng đến Thư viện Hoàng gia.

"Cô ấy có phải là 'người đó' không?"

"Đúng rồi. Đúng rồi. Ngài Ethan đích thân hộ tống cô ấy thì chắc chắn là cô ấy rồi."

Mọi người đi ngang qua đều nhìn cô kể từ lúc cô bước ra khỏi cửa. Cô ấy hy vọng mình có thể làm gì đó để bọn họ không nhìn cô nữa. Cô có thể cảm nhận được mọi ánh nhìn.

Lối vào phía trước của thư viện ngày càng tệ hơn cô nghĩ. Mọi người dừng lại trước thư viện khi họ nhìn thấy Amelie. Kết quả là, phía trước của Thư viện Hoàng gia đông đúc hơn bao giờ hết.

Amelie tránh ánh mắt của cô ấy và lao vào trong thư viện để nói chuyện với ai đó.

'Tôi không nghĩ cứ thế này thì mình không thể tập trung được.'

Nếu cô được mượn sách về thì tốt rồi nhưng thư viện Hoàng gia có quy định không cho mượn về vì số lượng sách có hạn nên cô đành phải mõi ngày phải đến đây . Tất nhiên, quyền lực có thể làm bất cứ điều gì nhưng cô không muốn bị ép buộc như vậy.

May mắn thay, các thủ thư tại thư viện không quan tâm đến danh tính của Amelie.

Họ chỉ đơn thuần kiểm tra giấy phép ra vào thư viện của Amelie và hướng cô đến những nơi phù hợp để cô có thể tìm được đúng tài liệu cô cần

Các thủ thư đã mang sách đến sau khi cô ấy đợi một chút. Amelie lấy cuốn sổ của mình ra và bắt đầu đọc từng cuốn một. Đầu tiên là ghi chép của vị hoàng đế đầu tiên.

Không quá lời khi khẳng định rằng lịch sử của lục địa này bắt đầu từ việc thành lập một đế chế. Có rất nhiều người du mục sống lang thang trong những ngày đầu khó có người sống sót do thiên tai, do đó không có ghi chép về thời gian đó. Kết quả là, không ai biết khi nào hoặc tại sao thảm họa xảy ra trên lục địa.

'Nó có tên như vậy bởi vì vị hoàng đế đầu tiên đã coi nó là một thảm họa. Đó có phải là tên mà vị Hoàng đế nào đó đặt cho những người du mục” 

Có rất nhiều cụm từ trừu tượng, như thường là trường hợp của câu chuyện nguồn gốc. Đó là điều mà Amelie đã đồng ý. Bởi vì thảm họa mà Amelie gặp phải tương tự như một linh hồn xấu xa.

'Mọi người trong những ngày đó có thể đã biết điều gì đó về thảm họa. Đó là lý do tại sao anh ta bảo tôi lần sau hãy đọc hồ sơ của những người du mục. '

Amelie đã tìm đến một nguồn khác.

Đọc tài liệu đã được nửa ngày, Melina gọi Amelie trở về

"Tiểu thư Amelie, đã đến lúc chúng ta về cung điện rồi."

Theo tiếng gọi của Milena, Amelia nhìn lên.

"Đã phải về rồi sao? Tôi chỉ mới đọc hai cuốn sách thôi mà. ”

Milena lắc đầu, vẻ mặt lo lắng. Thật không may, cô không thể dành thời gian để đọc.

Amelie là người phụ nữ của hoàng đế do đó cô ấy được chú ý. Cung điện của Amelie tràn ngập yêu cầu từ các quý tộc để được gặp cô hàng ngày trước cửa nhà cô vào thời điểm đó.

Một số tiếp cận cô vì tò mò nhưng đa số đến là đẻ moi móc điểm yêu của cô để bàn tán. Có lẽ Amelie-người không rõ nguồn gốc đã dẫm lên họ chỉ vì cô là người phụ nữ của Serwin.

Bà Enard nói với Amelie rằng cô cần phải học rất nhiều thứ để có thể sống giữa giới quý tộc. Chẳng hạn như nghi thức cung đình, ngôn ngữ và quyền lực xã hội.

Tuy nhiên, việc tìm một người để dạy Amelie đã được chứng minh là rất khó. Cuối cùng bà Enard cũng có thể tìm được người thông qua một người quen cũ sau một thời gian dài tìm kiếm.

Hôm nay là ngày đầu tiên Amelie được gặp người sẽ dạy cô. Dù vẫn còn thời gian cho cuộc hẹn nhưng cô quyết định về sớm một chút và chuẩn bị để tạo ấn tượng tốt ban đầu.

'Tôi không thể tin rằng tôi phải chú ý đến điều này. Thở dài.'

Một tiếng thở dài tự động bật ra. Nếu có thể, cô muốn tiếp tục đọc sách, bất chấp việc các quý tộc có bỏ qua cô vì ngu ngốc hay không nhưng cô không còn cách nào khác ngoài việc tự mình làm điều đó. Cô ấy thậm chí còn hét vào mặt Serwin rằng cô ấy có thể làm tốt.

Amelie bỏ cuốn sách và rời khỏi phòng.

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 40
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.